Strongest Survival by Otome Game’s Heroine

chương 21: lời mời

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Em là……”

Khi Sera gọi hỏi đứa trẻ nhuốm đầy màu máu, sát khí cảnh giác lạnh lẽo tựa như băng hàn đã hơi dịu đi. Dù vậy, sự sắc bén không thể ngờ được rằng nó của một đứa trẻ, vẫn chưa biến mất. Cô vẫn tiếp tục cẩn trọng với con dao giữ trong tư thế chiến đấu.

Sera bất chợt nhận ra khi cô thấy thế. Đứa trẻ này không hề tin vào những người khác…...cô bé không tin vào ‘người lớn’.

“......Cô gái đó đã an toàn rồi, em biết không?”

Khi cô gọi hỏi một lần nữa bằng những lời đó, dường như cô bé đó cuối cùng cũng đánh giá rằng cô không phải là kẻ địch. Sát khí còn lại của cô biến mất như thể nó đã tan rã vào trong màn đêm. Đứa trẻ đó cuối cùng cũng hướng mắt về phía Sera. Quả như dự đoán, đứa trẻ này đã tự ném bản thân mình vào một trận chiến liều lĩnh để kéo theo lũ quái vật ra khỏi chỗ của Meena. Và rồi cô bé thậm chí đã đánh bại một quái vật hạng 2 như hobgoblin cho đến khi cô bé trở nên tàn tạ như thế này.

Dẫu thế, đứa trẻ này không hề tin tưởng vào người khác, cô bé vẫn chưa bị méo mó như là một ‘con người’.

(......Cô bé trông thật giống.)

Đôi mắt đứa trẻ đó nhìn đăm đăm vào Sera từ phía trước, chúng tựa như cấp trên của cô, sự xuất chúng của phiên hầu tước, về màu mắt và cả sức mạnh. Đứa trẻ này là ai? Khí phách và sát khí của cô bé không thể ngờ tưởng được rằng nó lại là của một đứa trẻ. Cô thậm chí còn cảm nhận được rằng chúng đã vượt trội hơn cả con trai cô, người đã được huấn luyện chiến đấu kể từ khi cậu có được nhận thức.

Khi Sera vô thức bước tới trước để tìm kiếm câu trả lời, đứa trẻ đó đã cố giữ khoảng cách với cô như thể để chuẩn bị chạy đi, nhưng cơ thể cô bé đã run lên và ngã xuống tựa như ngất xỉu.

“Tsu!”

Sera rút ngắn khoảng cách vài mét trong tức khắc. Cô đỡ lấy cơ thể của đứa trẻ ngay trước khi đầu cô bé đập xuống đất.

“............”

Thân thể của đứa trẻ cực kì mảnh mai và nhỏ nhắn. Đứa trẻ như thế này đã chiến đấu với một con hobgoblin. Cô bé đã phải dùng hết tâm trí và cùng kiệt sức lực cho chuyện đó. Đứa trẻ trông như một đứa bé đáng yêu khi cô bé ngủ. Sera, người cũng có một đứa con ở cùng độ tuổi như cô bé vẫy đi vết máu trên má cô bé như tựa như một người mẹ.

“......Hãy trở về thôi.”

Cô nhặt lên con dao và trang bị mà cô bé đánh rơi. Trong số chúng, cô tìm thấy một sợi dây tạ được tạo từ tóc. Sợi dây cũng gần như là bị đứng ra khỏi những đường nối. Có thứ gì đó của nó đã thu hút sự chú ý của cô và cô nhét nó vào trong túi mình.

.

“............”

Khi tôi tỉnh dậy, mình đã ở trong một căn phòng kì lạ…...nếu tôi nhớ không lầm…...tôi đã chiến đấu với một con hobgoblin cho đến khi nó chết…...chuyện gì đã xảy ra? Tôi thật sự không nhớ những chuyện gì kể từ giữa lúc đó, nhưng tôi cảm thấy như là thứ mình nhìn thấy cuối cùng là ai đó trông như hầu gái.

…...Mà, tôi đoán đó chắc cũng không phải là vấn đề. Vì lí do gì đó, tôi đã mơ về mẹ sau một khoảng thời gian rất lâu. Nó khiến tôi cảm thấy hơi tốt hơn rồi.

Cơ thể tôi cảm thấy hơi nặng nề nhưng không còn có vết thương nghiêm trọng nào nữa, nên tôi cũng an tâm. Hay nói đúng hơn là, không có bất kì vết thương nào trên tôi cả. Bỏ qua vết thẹo từ quá khứ, tất cả vết thương mà tôi đã nhận phải trong tháng này đã biến mất không còn dấu vết.

Có lẽ đã có ai đó dùng Chữa Trị lên tôi một cách cực kỳ triệt để.

Bây giờ, tôi kiểm tra lại tình trạng của bản thân. Bộ đồ nhuốm máu đã được cởi ra và một bộ đồ giản dị có thể mua được ở bất kì đâu và thường sử dụng như đồ mặc đêm được khoác lên người tôi. Cơ thể tôi cảm thấy thật sạch sẽ, nhưng không phải dày dặn như khi vừa tắm xong. Mặc dù những cụm đất nhỏ đã được loại bỏ đi, nhưng những vết dơ lớn khác như bùn vẫn còn sót chút lại, nên có lẽ là đất trên cơ thể tôi đã được loại bỏ bằng một cách thần kì gì đó.

Xung quanh tôi không có món vũ khí nào. Vũ khí của tôi đã để lại ở đó rồi sao…...Tôi muốn ít nhất phải tìm lại được con dao đen của Galbas, con dao găm của Feld, nhưng tôi đoán là mình nên tính với việc bản thân mình đã may mắn ra sao khi mình ít nhất vẫn còn cái mạng này.

Nhưng có thứ phải khiến tôi sầu não hơn nữa. Chất lượng ma lực trong tôi…...không phải nó. Nó chỉ là một phần, nhưng tôi cảm thấy như ma lực của tôi đang luân hồi mượt mà quá mức bên trong. Khi tôi thử sử dụng Thẩm Định lên bản thân, tôi phát hiện ra là trạng thái của mình đã tăng đột biến.

.

▼ Aria (Alicia)

Tộc: Người ♀ – Hạng 1

【Ma Lực: 107/112】△ LÊN 35 【Thể Lực: 48/60】△ LÊN 5

【Sức Mạnh: 4 (5)】△ LÊN 1【Sức Bền: 5 (6)】【Nhanh Nhẹn: 7 (8)】【Chính Xác: 6】

《Đoản Kiếm Kỹ Cấp 1》《Võ Nghệ Cấp 1》《Ném Cấp 1》MỚI

《Quang Thuật Cấp 1》《Ám Ma Thuật 1》MỚI《Ma Thuật Vô Thuộc Tính Cấp 1》

《Thường Pháp×6》《Ma Lực Điều Khiến Cấp 2》△ LÊN 1

《Áp Lực Cấp 2》△ LÊN 1《Ẩn Mật Cấp 1》《Dạ Thị Cấp 1》《Tìm Kiếm Cấp 1》

《Thẩm Định Đơn Giản》

【Sức Chiến Đấu Tổng Thể: 58 (Cường Hóa Thân Thể: 63)】△ LÊN 19

.

…...Gì thế này? Tôi đã có cảm giác là mình bằng cách nào đó đã học được Kĩ năng Ném.

Nhưng…...Ám Ma Thuật Cấp 1 này là gì? Không phải là ám thuật ư? Đó là lí do tại sao ma lực điều khiến đã tăng thành cấp 2 ư? Hạng của tôi vẫn là 1, song, ma lực của tôi cũng đã tăng dồi dào và sức chiến đấu cũng đã tăng lên.

Và vì lí do gì đó mà cả Áp Lực cũng lên cấp. Tôi chẳng thể hiểu nổi.

Chất lượng ma lực trong người đã tăng trưởng…...bằng cách nào đó, tôi có thể hiểu được thông qua việc quan sát trạng thái bản thân. Chỉ là suy đoán thôi nhưng, viên 『ma thạch』 ám thuộc tính đã được hình thành bên trong cơ thể của tôi. Mặc dù tôi đã nghĩ là ma thạch sẽ không được hình thành trừ khi tôi sử dụng pháp thuật của nguyên tố đó nhiều lần, nhưng nó thực chất lại có thể được hình thành bằng cách nào đó kiểu như vậy…...Khi tôi thử sử dụng Dark, ám ma tố được đẩy ra ngoài từ trong cơ thể tôi mặc dù tôi chưa hề nhuộm chúng.

“......Mà, cũng chẳng thành vấn đề gì.”

Nó cũng chẳng phải là thứ gì tồi tệ. Dòng chảy ma lực trong tôi trở nên trơn tru hơn, có lẽ đó là vì ma thạch hoặc là do điều khiến ma lực. Nó khiến tôi cảm thấy như cơ thể mình đang ở một tình trạng tốt hơn khi trước.

(......Hửm?)

Chính khi ấy, Tìm Kiếm của tôi đã phát hiện ra sự hiện diện của ai đó đang đến gần. Rung động từ những bước đi cẩu thả…...mang cảm giác như người đó vô thức xóa đi trọng lượng cơ thể.

*Sầm!*

“Yo, dậy rồi đấy à-”

“......Đúng như tôi nghĩ, là anh, Viro."

Anh định sẽ làm gì nếu tôi vẫn đang ngủ? Không, bởi vì đây là Viro nên tôi đoán là anh ta đã để ý đến việc tôi đã thức dậy trên đường tới đây. Đó là lí do tại sao anh ta lại để sự hiện diện của mình được phát hiện ra thay cho lời chào hỏi.

Viro đi vào như anh ta muốn và ngồi lên chiếc ghế bên cạnh giường, như anh ta muốn. Anh ta gửi tôi ánh mắt cáu tiết nhưng cũng mang sự trêu ghẹo.

“Anh nghe là em đã đánh bại một con hobgoblin, đúng không? Khá là liều lĩnh so với em đấy. Thường thì em sẽ chết nếu em xử lý một con hobgoblin và cả bốn con goblin với sức chiến đấu đó.”

“Tôi sẽ làm tốt hơn vào lần tới.”

Khuôn mặt của Viro càng trở nên cáu tức hơn khi tôi nói thế mà không có bất kì xúc cảm nào về sự khó chịu và mặc tưởng.

“......Đó là gì?”

Tay Viro đang cầm giữ một cái hộp tỏa ra một mùi hương dịu. Khi tôi chỉ nó, Viro chợt nhớ lại và mở cái nắp hộp ra.

“Aria. Em lại ngủ suốt cả ngày trời rồi. Anh nghĩ là em sẽ đói lắm nên anh mới hỏi thêm về phần thức ăn của em khi anh ăn sáng. Ăn đi, ăn.”

“......Thịt……”

Mặc dù tôi đã nghĩ rằng đây là buổi sáng hôm sau sau đêm qua, nhưng có vẻ như đây đã là ngày hôm sau nữa rồi. Nhưng, 『bữa sáng』

mà Viro đã mang theo bên mình gồm có xúc xích luột và những miếng dăm bông dày. Còn có đính kèm một xương thịt cừu nướng. Thực đơn buổi sáng chỉ có mỗi duy nhất món thịt. Có lẽ đó là thực đơn đặc cách cho vị mạo hiểm giả độc thân, nhưng một thực đơn đạm bạc sẽ tốt hơn cho cái dạ dày đã không chứa thứ gì trong cả ngày trời. Dù sao đi nữa thì……

“......Tôi sẽ ăn.”

Có lẽ là bởi vì nguồn ma lực của tôi đã gần cạn kiệt một lần nên cơ thể tôi đang cồn cào đòi thức ăn. Bên cạnh đó, tôi không biết bữa ăn tiếp theo là khi nào để tôi có thể ăn nên tôi sẽ ăn nếu nó không có độc. Dẫu thế, cảm giác dầu mỡ làm tôi cứ cảm thấy như có thứ gì đó đang dâng lên từ trong dạ dày, nên tôi đành gặm nhấm món dăm bông từng chút một như một con sóc, cùng lúc hỏi Viro những thông tin cần thiết.

Có vẻ như lũ hobgoblin và goblin đó thật chất là 『đám quái vật lạc bầy』. Chúng bị lạc khi hang ổ của chúng ở phần lãnh thổ khác bị xóa sổ và lang thang đến tận khu vực này. Dường như Dandall, người đã nhận được báo cáo đã cử đi những hiệp sĩ vào ngày hôm qua để thanh trừng những con quái vật trong khu vực này với niềm kiêu hãnh của hiệp sĩ Dandall đang trong rủi ro.

“......Vậy, công việc của tôi lúc này thì sao?”

Tôi đã đánh bại con hobgoblin, nhưng nếu tôi ưu tiên công việc của mình, tôi chỉ cần đưa ra cảnh báo cho người hầu gái mà tôi đã tìm thấy và ưu tiên báo cáo cho dinh thự hơn là sự an toàn của người hầu gái đó. Nhưng tôi đã không làm thế. Hơn thế nữa, tôi đã ngất đi sau đó và bỏ dở công việc của mình cả ngày trời, nên cũng khó mà không nghĩ rằng người ghét trẻ khu ổ chuột như Castro sẽ để tôi như thế này. Khi tôi hỏi Viro về điều đó, Viro nuốt trôi miếng thịt cừu anh ta đã cắn, đẩy xuống dạ dày bằng loại rượu trái cây (ngay vào sáng sớm) trong khi khoanh tay suy nghĩ.

“Về chuyện đó, anh nghe là sẽ có công việc mới dành cho em hay sao đó?”

“Việc mới?”

“, …...ồ, đúng lúc lắm. Em có thể trực tiếp nghe nó từ chính người đó. Là cô phải không Sera? Cô có thể vào rồi.”

Cánh cửa được gõ cùng lúc Viro gọi hỏi tới đằng sau anh ta. Bước vào từ cánh cửa là…...một hầu gái kiều diễm với làn da hơi ngâm ư?

Dường như Viro đã để ý đến cô ta nhưng, tôi lại không thể phát hiện ra sự tiếp cận ấy.

.

▼ Người Hầu gái Diễm Lệ Tộc: Người♀

【Ma Lực: 178/220】【Thể Lực: 245/260】

【Sức Chiến Đấu Tổng Thể: 929 (Cường Hóa Thân Thể: 1126)】

.

Cô ta không chỉ là hầu gái. Cô ta có sức chiến đấu còn gần bằng với Viro. Cô ta mạnh đến vô lý.

Và màu da này…...người Cruz? Từ đó tự nhiên hiện lên trong tâm trí tôi. Những kiến thức liên quan cũng đồng thời hiện lên.

Cũng như cách mà thú nhân 『tộc khuyển』 và 『tộc miêu』 tồn tại, trong số loài á nhân cũng có rất nhiều tộc người dựa trên tộc của họ.

Đối với người lùn, có 『người lùn núi』 chuyên ngành thợ mộc và nghề thủ công, và 『người lùn đá』, chuyên ngành thợ rèn. Với tộc elf là 『forest elf 』 và 『dark elf』.

Về phần tộc người, có hai tộc chính ở đại lục này. Người Cruz, đặc trưng cho làn da ngăm, họ là dân bản địa ở đại lục này. Họ không thật sự giỏi về pháp thuật nguyên tố, nhưng tôi được nghe rằng họ là tộc chuyên về chiến đấu với sự nhanh nhẹn và khéo léo.

Một tộc khác nữa là người 『Melsenia』, đặc trưng cho người da trắng như Viro và tôi. Hình như chúng tôi là con cháu của người đã di trú đến đây từ đại lục phía bắc vào khoangr một nghìn năm về trước. Vương quốc Claydale cũng được gây dựng nên từ 70% người Melsenia, 20% á nhân, và 10% người Cruz.

Người phụ nữ Cruz tên Sera này đang đưa ánh mắt sắc bén, giá lạnh về 『bữa sáng』 mà Viro đã mang theo bên mình. Rồi cô ta mở nắp đậy thức ăn hình vòng trên tấm khay kim loại cô ta đang giữ.

“Tại sao anh lại mang thứ như thế đến cho một đứa trẻ chỉ mới vừa phục sức? Em kia, ăn cái này đi. Tôi mang cho em cháo đặc này.”

Sau khi cô ta nói thế, cô ta đưa món cháo đặc hơi dậy mùi ngọt về phía tôi. Cô ta áp đặt đến không ngờ và ép tôi phải chấp nhận món cháo đặc, nhưng dù sao thì món này cũng tốt hơn là thịt. Nói thật, tôi cảm thấy như mỗi khi tôi ăn, cháo không hề dính lại mà cứ thế trôi xuống dạ dày.

“Em có thể ăn trong lúc lắng nghe tôi nói. Trước hết, đây là trang bị của em mà tôi đã nhặt lại từ bãi đất. Tôi trả lại chúng cho em.”

Sera quan sát tôi trong sự nhẹ nhõm khi tôi bắt đầu ăn. Rồi cô ta đẩy Viro sang một bên và ngồi xuống chiếc ghế, sau đó đặt trang bị của tôi lên cạnh giường. …...Thông tin thêm. Viro có vẻ yếu thế trước người phụ nữ kiên định đang trong độ tuổi kết hôn này.

“Con dao ma cương này là một món vũ khí chất lượng đấy. Ngoài nó ra, đây là số tiền tôi đã tìm thấy, nên tôi đã giữ chúng, mang theo bên mình. Hãy kiểm tra lại rằng chúng đã đủ chưa.”

“......Còn sợi dây tạ?”

Những thứ khác trừ con dao đen thì có thể thay thế được, song những thứ khác ngoài con dao ném và con dao dự phòng, chỉ còn có những xu đồng bị bẻ cong. Tôi không nhìn thấy sợi dây được tết từ tóc của tôi đâu.

“Sợi dây đó đã hư hại tương đối rồi và tôi thấy là nó không thể tiếp tục sử dụng được nữa, nên tôi đã ném chúng đi theo ý mình. Không có vấn đề gì chứ?”

“......Ừm.”

Nếu đó đã tàn tạ đến thế thì không còn cách nào khác. Dù vậy, những lọn tóc còn lại trong ba lô của tôi không còn đủ để tết một sợi dây mới nữa. …...Tôi phải nghĩ cách để có được một món vũ khí mới để thay thế thôi.

Tôi đã ăn xong món cháo đặc trong lúc suy nghĩ về chuyện đó, rồi Sera lấy cái tô đi trước khi nhìn tôi một lần nữa.

“Rồi, đi vào chủ đề chính thôi. Tôi đã chuẩn bị một công việc mới cho em. Em đang là hạng 1, nhưng tôi nghe là em ít nhiều đã là một mạo hiểm giả, nên đây là yêu cầu tôi trực tiếp đưa ra cho em mà không thông qua Viro?”

“Yêu cầu?”

Sera gật đầu trước lời đáp lại của tôi và giải thích nội dung của yêu cầu.

“Liệu em sẽ làm việc dưới trướng của tôi với tư cách là một hầu gái tập sự và trải qua khóa huấn luyện làm 『hầu gái chiến binh』 chứ?”

Truyện Chữ Hay