Dù rằng đã dự liệu trước viễn cảnh sẽ không có cứu hộ đến đây, thế nhưng chúng tôi vẫn bị ảnh hưởng khá nhiều khi nó thực sự xảy ra. Vẻ mặt của chúng tôi giờ như đưa đám vậy…
Tôi định nói với cô ấy rằng hãy hi vọng vào ngày mai để an ủi cô, thế nhung tôi ngừng lại và đổi sang một câu nói khác…
“Ngày mai cùng nhau chuẩn bị cho công cuộc rời khỏi đảo nào… Và hôm nay cũng muộn rồi, tụi mình nên làm nốt mấy việc còn dở dang trước khi trời tối hẳn và đi ngủ thôi.”
“Ừm..” – Iori thì thầm, giờ mặt cô ấy tối sầm lại…
-----------
Chúng tôi giặt đồng phục, rồi lau sơ qua người… Không như hôm qua, lần này chúng tôi không lau cho nhau mà chỉ im lặng và tự lau chính mình. Sau chuỗi công việc trên thì
trời cũng tối hẳn, cũng báo hiệu rằng giờ đi ngủ đã điểm.
“Ngủ ngon nhé Masato-kun”
“Ừm, cậu cũng vậy nhé”
Iori hôm nay cũng ôm lấy tay trái tôi, cái ôm đêm nay chặt hơn nhiều so với hôm qua, hình như là do cổ đang lo lắng lắm.
May mắn là Iori cũng chìm vào giấc ngủ khá nhanh, chắc là việc san sẻ hơi ấm của nhau đã giúp cô cảm thấy an tâm hơn đôi phần.
Chắc hôm nay mình sẽ ngủ đủ giấc…
Tâm trí tôi hôm nay đã bình tĩnh hơn, hoặc có thể là do tôi đã cạn kiệt năng lượng nên cũng chẳng chìm vào mấy cái giả tưởng hư hỏng nữa.
Nhờ đó mà tôi cũng nhanh chóng thiếp đi…
-----------
“Chết mất, mình sẽ chết mất…”
Ngày thứ tư bắt đầu với sự hỗn loạn.. Ngay khi vừa thức giấc, tôi đã phải chạy thẳng ra chỗ cái giếng để lấy nước..
Tôi cho cả mặt mình vào chậu nước để giải nhiệt.
“Tí thì tèo…”
Tôi tỉnh dậy do cơ thể tôi đã ở trong tình trạng báo động đỏ, ngay khi vừa thức giấc thì thứ đầu tiên đập vào mặt tôi là luồng nhiệt nóng khủng khiếp làm tôi tưởng chừng mình như đang ở lò nung vậy.
Hôm nay trời cực nóng, nóng nhất trong bốn ngày chúng tôi ở đây… Dẫu mới chỉ là sáng sớm thôi mà mồ hôi của tôi đã chảy ra ướt đẫm…
“Chết rồi, mình quên mất! Iori!”
Tôi bắt đầu lo lắng về tình trạng của Iori… Có lẽ cô ấy cũng đang trong tình trạng nguy hiểm như tôi khi nãy… Chết rồi, có khi nào cổ ngất vì sốc nhiệt không…
“Cậu gọi mình à ?”
Giọng Iori vang lên sau lưng tôi, tôi ngay lập tức quay lưng lại và nhìn thấy cô nàng đang đội một chiếc mũ làm bằng tre, cổ đang cầm một cái giỏ chứa đầy trái cây.
“Chào buổi sáng Masato-kun ! Cậu ngủ ngon thậy đấy !”
Iori trông có sức sống hơn nhiều, không giống như đêm qua
“Cậu vẫn khỏe nè !”
“Chứ sao ! Làm sao mình có thể chết ở đây cơ chứ !”
“Năng lượng của cậu hôm nay cao thế”
“Phải hơm ?” – Iori bật cười
“Để sống sót thì chúng ta phải có tinh thần thật tốt!”
“Cũng đúng ha”
Tôi gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc, dù gì thì đau buồn cũng chẳng giúp tình hình trở nên tốt hơn mà
“Vậy thì, Masato-kun ! Hôm nay cũng thật là bùng nổ nào !”
“Chắc chắn rồi !”
Tôi hít một hơi thật sâu, rồi tôi hét thật to…
“YAHOOOOO!”
Tiếng động lớn bất ngờ làm lũ chim trên cây giật mình và bay đi
“Tém lại nào, cậu nhiều năng lượng quá rồi đó !” – Iori cười lớn
-----------
Bữa sáng của chúng tôi gồm có táo, chuối và cà chua nướng.
“Mình thèm cơm lắm rồi ! Aaa… Mình muốn ăn cơm!”
“Mình cũng thèm cơm và súp miso…!
Chúng tôi bắt đầu làm những công việc buổi sáng.
Đầu tiên thì chúng tôi sẽ xử lý đống gỗ mà chúng tôi đã mang về vào hôm qua. Chúng tôi cưa chúng
thành các kích cỡ khác nhau rồi chặt nhỏ để làm nhiên liệu cho đống lửa.
“Hyaa! Eiyaaa! Ư!!”
Iori vung cây rìu vào chỗ đống gỗ… Tuy nhiên thì có lẽ nó hơi khó so vói một cô gái, dù đã chặt liên tục 2-3 nhát nhưng nó vẫn không có dấu hiệu bị chẻ ra..
“Khó hơn mình nghĩ nhiều..”
“Có lẽ vậy nhỉ, chắc do chất liệu gỗ khá chất lượng.. Seiii!”
Iori vẫn đang tích cực chặt củi khi la lớn… Không giống tôi, cô nàng có vẻ tận hưởng việc chặt gỗ hơn người đang cưa nhỏ chúng cho cô.
Cũng là một cách hay để thổi bay đi những sự lo lắng nhỉ
Cô nàng làm càng hăng thì cô ấy càng ít có thời gian để nghĩ linh tinh. Tôi mỉm cười khi nhìn thấy Iori năng động như vậy.
-----------
“Ngừng ở đây thôi Iori”
Chúng tôi đã xử lý được phân nửa số gỗ mà chúng tôi đã lấy được.
“Cậu mệt rồi à ? Muốn đổi ca không ?” – Iori nhìn tôi với vẻ mặt lo lắng
“Mình đúng là hơi mệt thật, nhưng ý mình không phải thế”
“Vậy tại sao chứ ? Vẫn còn tận một nửa cơ mà”
“Mình đang tính đến việc sẽ dùng số gỗ còn lại cho mục đích khác”
“Mục đích khác ? Việc đó có thể là gì …?”
“Mình định sẽ làm vũ khí từ nó”
“VŨ KHÍ ? “
Iori tròn mắt ngạc nhiên, rồi cô ấy bỗng nhắm chặt mắt lại…
“Ouch… ư…”
Hình như một giọt mồ hôi vừa chảy vào mắt cổ
“Mồ ! Trời nóng quá đi à ! Làm gì đó đi chứ Masato-kun!” – Iori phàn nàn trong khi đang rửa mặt
“Mình cũng muốn lắm chứ, nếu được thì mình sẽ chỉnh xuống 26 độ từ đời nào rồi”
Hiện giờ đang vào khoảng tầm 11h30 đến 1h, là thời điểm nóng nhất trong ngày
“Nhưng mà nghiêm túc đấy, thời tiết khó chịu quá đi”
Chỉ mỗi việc thở thôi cũng khiến chúng tôi toát mồ hôi rồi… Nếu giữa tháng Bảy mà trời như này thì không biết tới tháng Tám thời tiết sẽ ra sao tại đây nữa… Tôi nốc cạn bình nước khi nghĩ thế
“Mà sao cậu lại làm vũ khí thế ? Tụi mình có thanh gươm và các dụng cụ khác để phòng thân rồi mà ?
“Mình muốn có thứ gì đó có tầm hoạt động xa hơn cơ”
Khi phải ở vào tình huống phải đánh nhau với các loài động vật hoang dã, đống dụng cụ của chúng tôi đang có không có tầm tấn công quá xa. Trận đánh với con sói ở bờ sông hôm qua là minh chứng rõ ràng nhất, dù có thanh gươm trên tay nhưng tôi vẫn phải lâm vào tình thế có thể phải hi sinh một cánh tay để hạ gục nó.
Nhưng nếu tôi có một loại vũ khí dài hơn, ví dụ như một cây thương, trận đánh sẽ khác hoàn toàn.. Khi đó tôi sẽ áp đảo con sói với tầm tấn công xa hơn mà không sợ bị thương. Nghĩ về điều đó làm tôi nảy ra ý tưởng làm vũ khí mới
“Nếu thế thì, chúng ta nên làm một cây thương ! Tụi mình có đủ dụng cụ nên tầm 2 giờ là xong thôi mà !”
“Mình dồng ý, chúng ta dùng bữa trưa sớm một chút rồi làm vũ khí nhé”
“Đồng ý ! Sau khi làm xong vũ khí thì mình đi đấm nhau với con sư tử ở phía bắc thôi !”
Cổ đang đùa thôi nhỉ…
“Nghe hay đấy, sau khi có vũ khí thì tụi mình có thể thám hiểm mạn rừng bắc mà không còn sợ con sư tử nữa ! “
Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.
Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/stranded-on-a-deserted-island-with-the-schools-number-one-beauty-so-ill-give-it-my-best-shot/chuong-16-1F