"Ở đây! Mang nước đến đây! "
"Nó không có tác dụng! Lửa lan ra quá nhanh! Nó không thể cản được! "
"Ahhhh… Khu rừng… Khu rừng đang cháy. "
Chỉ trong một ngày, ngọn lửa đã bao trùm một nửa khu rừng. Mặc dù tôi đã gọi cả một đám đông đến dập lửa nhưng nó hoàn toàn vô nghĩa.
"Có vẻ như nó sẽ sớm lan đến Thiên niên thụ Lâm của Elphegort. "
Minage nói thầm bên cạnh tôi. Anh ta vốn là người nhập cư từ Elphegort.
"Chúng ta sẽ tạm thời không thể sử dụng căn cứ được… Nhưng nó chỉ là vấn đề thời gian. "
"Chúng ta luôn có thể xây dựng căn cứ mới; điều quan trọng bây giờ là dập lửa. "
Phía sau, York và Sekka nói trong khi tuyệt vọng mang nước.
"Dừng lại! Dừng việc dập lửa ngay lập tức! "
Đột nhiên, một nhóm binh lính Lucifenia cưỡi trên những con ngựa xuất hiện trước mặt chúng tôi.
"Các người đang thực sự bảo chúng tôi dừng ngọn lửa… Nếu chúng ta không hành động nhanh, cả khu rừng sẽ bị thiêu rụi. "
Mark phản đối trong sự hoài nghi, câu trả lời của binh lính Lucifenia càng ngạc nhiên hơn.
"Không có tác dụng đâu. Bởi vì ngọn lửa này là mệnh lệnh trực tiếp từ Nữ hoàng Riliane; ngọn lửa được tạo ra có mục đích. "
"Chết tiệt! Nữ hoàng đang nghĩ gì vậy chứ? Chính xác thì tại sao… "
"Để mở ra con đường để chúng ta có thể tấn công Elphegort. "
"Để… tấn công Elphegort?! "
Minage bị choáng bởi những lời của người lính.
Tại sao tấn công Elphegort? Trong vài thập kỷ qua, không có bất kỳ cuộc xung đột chính trị giữa hai nước. Thay vào đó, tôi có nên nói rằng nó luôn luôn hòa hợp? Liệu có bằng chứng gì trước vụ hỗ trợ lương thực?
Và… chỉ để xâm lược quốc gia khác, đốt khu rừng? Đang đùa à! Mặc dù rất ít nhưng vẫn có người sống trong rừng a! Cô ta định thiêu chết họ luôn sao?!
Khi tôi sẵn sàng để chống lại binh lính Lucifenia--
--Plop--
Tôi cảm thấy gì đó trên ngực mình. Nước? Tôi nhìn lên và thấy bầu trời xanh đang tụ những đám mây đen; trời bắt đầu mưa.
Ngay lập tức, trận mưa thay đổi… thành cơn bão mưa mạnh mẽ tôi chưa từng thấy.
Cơn mưa lớn nhanh chóng tràn qua khu rừng và dần dần dập tắt ngọn lửa… cho đến khi ngọn lửa bị dập tắt hoàn toàn.
Đây quả là một việc bất ngờ.
"Yay! Đây là món quà từ thiên đường. "
Mọi người vui mừng. Những người lính Lucifenia ở lại một lúc và khi họ cuối cùng lấy lại sự tỉnh táo, họ quay lại và chạy về phía cung điện.
"… Những người đó có thể trở lại và châm lửa lần nữa. "
York thì thầm khi anh nhìn phía sau lưng những người lính.
"Nhưng ít nhất nó vẫn ổn khi trời vẫn còn mưa. Khi mưa ngừng… hãy nâng cao cảnh giác với khu rừng. Chúng ta không được để chuyện này diễn ra lần thứ hai. "
Chắc chắn rằng những người lính đã rời đi, mọi người yên bình trở về ngôi nhà của mình. Tôi cũng có ý định trở về nhà mình, thì đột nhiên--
Tôi nhìn thấy một cái bóng trong khu rừng. Nó là một hình bóng quen thuộc. Nó là…
Khi tôi đuổi theo, tôi theo sau nó vào sâu trong rừng.
Và tại đó, tôi nhìn thấy hai người phụ nữ đang ngồi với vẻ mặt kiệt sức. Tôi đã nhìn thấy họ trước kia trong tang lễ của cha: Đại Pháp sư Elluka và học viên của cô ấy.
"Phù… Quả là một việc tốt. Đúng là lãng phí một con bạch tuộc hiếm. Làm tốt lắm Gumilia, phép thuật của con đã cải thiện rất nhiều. "
"…"
"Phép thuật"? Họ đang nói gì vậy?
"Cơn mưa sẽ tạm thời ngăn chặn nó. Điều tốt là chúng ta có thể khống chế được ngọn lửa trước khi Thiên niên Thụ bị đốt. "
… Trận bão mưa bất ngờ này… là do họ làm ra?
"Elluka-san"
Tôi công khai nói khi tôi tiến đến gần hơn.
"Ô, cô là… con gái của Leonhart, phải không? "
"Đúng vậy, tôi tên là Germaine. Hai người trông có vẻ mệt mỏi; nhà tôi cũng ở không xa khu rừng. Nếu hai người không phiền thì có thể đến đó và nghỉ ngơi. "
"… Mặc dù lòng tốt như cô là rất hiếm thấy nhưng chúng tôi không thể vì chúng tôi đang bị truy đuổi bởi Cung điện Hoàng gia. "
Elluka tinh nghịch mỉm cười khi cô nói một cái sự thật kinh người như vậy. Đại pháp sư Elluka thực sự bị truy đuổi bởi cung điện? Tại sao… ?
Elluka và đệ tử của mình đứng dậy, đi sâu vào rừng và nhanh chóng biến mất.
Khu rừng sắp bị thiêu rụi.
Một trong Tam Anh hùng bị săn đuổi.
"Chính xác thì chuyện gì đang với Cung điện… ?"
Tôi nhìn chằm chằm về hướng cung điện trong cơn mưa nặng hạt.