Tôi nhanh chóng phát hiện ra quản lý Lee Jae Yoon không chỉ là người tốt mà anh ấy còn rất giỏi trong việc quản lý các thành viên.
Lịch trình dày đặc, phải đi diễn tập ngay sau khi quay VCR cho Showcase.
Mọi người đều sắp chết vì họ chỉ được ngủ hai hoặc ba tiếng.
Quản lý Lee Jae Yoon đánh thức mọi người bằng caffeine.
Anh vỗ nhẹ vào lưng Ha Jun Seo, giúp anh ấy ngồi dậy: "Đây là... cafe của Jun Seo. Anh chỉ thêm 3 shot để tốt cho sức khỏe của em."
"Cái này đã bị khử caffein...."
Huh?
"Seo Ha Im, chocolatte."
"Americano của Seo Han rất nhẹ."
Anh ấy phát hiện ra sở thích của các thành viên chỉ trong một ngày và chăm sóc chúng tôi chu đáo đến mức chúng tôi không cần tự lo cho sức khoẻ của bản thân.
Tôi không chắc lắm vì đây là lần đầu tiên tôi ra mắt trong đời... Nhưng tôi dám khẳng định với cấp độ này, anh ấy sẽ trở thành người quản lý hàng đầu.
"Cảm ơn." Tôi cúi đầu, uống một ngụm Americano nhẹ.
Tôi cần phải thức dậy, nhưng tôi không muốn tỉnh bằng cafe độc hại theo style của Jun Seo.
Rột rột-
"Lượng caffeine vừa đúng."
"Seo Han, nó được gọi là nước có vị cà phê. Nước lọc rắc thêm một ít bột cà phê nhỉ? Cảm giác như thế đấy."
"Thật là buồn cười."
"Là thật. Em có muốn thử cafe nguyên vị không?"
Ha Jun Seo thì thầm vào tai tôi rằng lần này chỉ có 3 shot thôi.
Lời thì thầm của ác ma? Tôi nhíu mày, khẽ lẩm bẩm: "Đúng như dự đoán... Do thiếu ngủ."
"Huh?"
Anh chàng tốt bụng càng ngày càng trở nên xa lạ.
Cuối cùng, tôi không thể vượt qua ánh mắt mong chờ một cách áp lực của Ha Jun Seo, nhấp một ngụm: "Ew!"
Nhổ ra ngay lập tức.
Cái này?
Tôi run rẩy, siết chặt nắm tay.
Tôi sẽ không bao giờ mắc lừa nữa. Thật đấy.
"Thật kỳ lạ... Hôm nay em mềm yếu quá." Câu phàn nàn bổ sung thêm thậm chí còn ngoạn mục hơn: "Cốc này không có caffeine, không có một chút caffeine nào."
"Hyung, chúng ta đã hứa với nhau phải giảm lượng caffeine mà."
"Anh hả? Anh nghĩ người quyết định chỉ có tụi em thôi." Ha Jun Seo lẩm bẩm, uống một ngụm cà phê với vẻ mặt ủ rũ. Nếu cố gắng duy trì tới lần thứ lần, có lẽ anh sẽ đạt được mục tiêu.
Đúng lúc đó, quản lý Lee Jae Yoon, người phối hợp với đội ngũ staff đã hoàn tất việc sắp xếp thứ tự quay phim, mở cửa phòng chờ bước vào.
"Trước tiên, bắt đầu từ Seo Han nhé."
"Dạ, vâng!" Bật ra khỏi ghế với một câu trả lời.
Cha Seong Bin ngồi yên, vẫy tay chào tôi: "Chụp ảnh thật đẹp nhé~."
"Okay-."
Tôi đang mặc chiếc áo khoác trắng, có tâm trạng y hệt ngày đầu thi Stardust Project.
Chàng trai ăn mặc bộ quần áo đồng phục trắng từ đầu đến chân, gần giống trang phục hằng ngày, ngồi trên ghế giữa trường quay.
Tất nhiên, có rất nhiều staff lẫn camera đang chờ để quay VCR.
Cậu cúi chào, cười ngại: "Wow, xin chào."
Bất cứ ai cũng có thể nhận ra tôi là tân binh, một số staff bật cười như thể họ thấy cậu ấy thật dễ thương.
Tôi đã được đào tạo về cách quay phim chuyên nghiệp của idol từ sớm nhưng tôi thấy tiếc bởi vẫn lúng túng khi chụp concept hôm nay.
Do là người biểu diễn đầu tiên nên người tôi hơi cứng ngắc, PD ra hiệu bằng tay, nói: "Bây giờ tôi sẽ hỏi bạn một câu hỏi, bạn nhớ trả lời trung thực, bất cứ điều gì bạn nghĩ đến đầu tiên đều được."
"À, vâng, vâng!"
"Dù sao thì chúng tôi cũng sẽ chỉnh sửa lại nên cứ bình tĩnh thôi, bình tĩnh nào."
Có thấy rõ vai tôi bị gồng trên màn ảnh không?
Hình như tôi vẫn còn giữ thói quen cẩn thận ăn nói vì sợ bị chỉnh sửa.
Tôi cười rạng rỡ và thẳng lưng.
Click-
Đèn đỏ nháy sáng trên camera.
Và.
Câu hỏi đầu tiên hiện lên.
[Bây giờ bạn sắp ra mắt, suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu bạn là gì?]
Một nụ cười xuất hiện trên môi tôi mà tôi không hề hay biết.
Ah, câu hỏi đánh vào lòng tôi mạnh quá.
***
[Reporter showcase preview.jpg]
Đồng phục trắng?
Khuôn mặt của cả nhóm bị gì vậy?
Tâm trạng thế nào?
- Trang phục điên cuồng ngay từ showcase đầu tiên có ổn không? Tôi suýt ngất sau khi xem bản preview.
ㄴBộ vest trắng dát vàng đẹp quá, trông như thiên thần hạ phàm vậyㅠㅠ
ㄴSự thật: Các cậu ấy là người ngoài hành tinh đến từ Vũ trụ
ㄴChết tiệt, thế giới quan của Doubles...
ㄴKakakaka, tôi nghĩ tôi sẽ ngừng phàn nàn về chuyện bảo Doubles dừng concept người ngoài hành tinh.
ㄴĐúng ó, đúng á, tui có thể ôm các con tui, kể cả mấy bé là ET ㅠㅠ
ㄴSame same same, tôi cũng thế
ㄴNhìn mấy bạn quyết tâm thế nào kìa, hahahahaha
ㄴKhông phải Dusty nào cũng như vậy đâu, Lmao. Họ có xu hướng tự tìm thấy niềm vui trên nỗi đau.
-Khuôn mặt út Hamchi của chúng ta thật tươi sáng... Còn sáng hơn cả tương lai của tôi. Tôi đã mất trí khi nhìn thấy đôi mắt rồng của Kang Si Woo... Tại sao mũi của Kang Si Woo lại cao hơn cả dãy Everest? Phải mất 200.000 năm để leo lên~
ㄴÝ tưởng của bài hát đầu tay đã được lên kế hoạch rất tốt. Vừa quyến rũ vừa hút mắt... Tất cả thành viên đều hoàn hảo đồng đều, không dính xxx và những người bạn ㅠㅠ
ㄴLần này, các nhà tài trợ đã làm việc chăm chỉ để lựa chọn ra thành viên tốt nhất, kekekekeke. Làm sao sự kết hợp lại hoàn hảo đến vậy?
(Mắt rồng là đôi mắt có phần đuôi xếch nhẹ, phần mi bên trên và bên dưới cân đối hài hòa với nhau. Còn được gọi tên khác là mắt Đế vương. Đại diện tiêu biểu: BTS - Kim NamJoon.)
-Thật ra, so với những thành viên khác thì, tim tôi đập nhanh hơn vì mái tóc bạch kim của Seo Ha Im.
ㄴTôi trêu chọc cậu ấy bởi dáng vẻ nhỏ nhắn dễ thương, nhưng cậu ấy trở lại như một chàng trai trưởng thành?
ㄴBây giờ không phải Choco Ha Im mà là White Ha Im, babe ㅠㅠ
ㄴĐây có phải là sự tái sinh của hoàng tử bé???
ㄴSo fantastic jonna jalsangim
ㄴAhahahaha tôi tưởng bạn là người nước ngoài.
ㄴĐẹp trai quá hahahahahahaha
[Tóm tắt Showcase preview]
Cha Seong Bi tóc xanh
Seo Ha Im tóc bạch kim
Jin Se Hyun tóc xám khói
Kang Si Woo tóc đen
Seo Yi An tóc nâu khói
Ha Jun Seo thiên sứ
Do Seo Han Hamchi
-Tôi đang đọc màu tóc, đột nhiên Do Seo Han Hamchi và Ha Jun Seo thiên sứ chui từ đâu ra, kakakakakaka. Tại sao bạn lại viết như vậy?
└Có vẻ tác giả thích nhất Do Seo Han và Ha Jun Seoㅠㅠㅠㅠ
- Công nhận trông giống Hamchi thật... Tôi nghĩ Seo Han đã nhuộm nhạt hơn màu cũ một chút, nên bây giờ còn giống chuột hamster hơn trước đó nữa.
ㄴChắc hẳn anh ấy đang rất phấn khích nhưng lại cười ngượng ngùng do câu hỏi của phóng viên... Kakakaka, tôi thích lắm ó.
ㄴThật xấu hổ, blah blah blah, tại sao bạn lại nghĩ mình hiểu tâm trạng của ẻm là gì?
ㄴNếu bạn xem video preview, bạn sẽ quơ tay bấn loạn không ngừng. Cậu ấy quả thật là Hamchi xinh xắn.
-Jin Se Hyun tóc xám khói thực sự điên rồ. Sóc con tóc nâu vs mèo con xám khói, 2 phe này sẽ chiến đấu quyết liệt một thời gian cho coi.
ㄴSe Hyun là một chú mèo con màu xám!!! Tôi đã nỗ lực đi tuyên truyền điều này khi cậu còn là thực tập sinh!!!!
ㄴMột khi đã là em bé thì sẽ không thay đổi. Việc tôi là bà già cũng sẽ không thay đổi...
ㄴTôi đang khóc...thật sự ㅠㅠ
Ngày 27 tháng 4, ngày ra mắt.
Sau VCR đăng lúc 2:00pm, nhiều video preview khác nhau đã được tải lên và Fan hú hét vui vẻ khi xem các video đó.
Tôi đã kiểm tra từng lịch trình.
Tiếp theo, vào lúc 6 giờ, bài hát và MV được chờ đợi từ lâu của Spacewalk sẽ được ra mắt.
Đây là lúc album đầu tay của Stardust được diện kiến công chúng lần đầu tiên.
Lo sợ nếu xem preview của Showcase sẽ khiến tâm lý bị lung lay, tất cả thành viên đã cất điện thoại di động như thể thực hiện lời hứa chỉ tập trung toàn bộ tinh thần vào buổi diễn.
Và.
8 giờ tối.
Người hâm mộ bắt đầu tập trung tại sân khấu Showcase của Stardust. Lượng khán giả đến xem Showcase đông nghịt, khó mà tìm ra điều tương tự ở các một nhóm nhạc ra mắt khác.
Cô thậm chí không biết bản thân đã phải vượt qua bao nhiêu đối thủ cạnh tranh để có thể tham gia Showcase này.
Một Dusty, là sinh viên đại học, thu dọn đồ vật, ngồi xuống dọc theo hàng dài.
Trong lúc đó, cô không quên cài đặt điện thoại để quá trình phát trực tuyến không bị dừng giữa chừng.
Chỉ để xem Showcase, cô trốn học và đến tận Cheon An.
Quá đáng giá.
"Tôi có thể học lại, nhưng... Buổi biểu diễn đầu tiên của các cậu ấy chỉ diễn ra một lần trong đời."
Sau khi hoàn thành lời biện minh cho bản thân, sinh viên đại học Dusty tự hào lấy một ống nhòm từ xa trong túi ra.
Sau khi điều chỉnh cự ly, cô có thể nhìn rõ sân khấu ở khoảng cách này.
"Wa, quang cảnh đẹp ghê."
Việc tổ chức Showcase trong một phòng hòa nhạc nhỏ như thế này chỉ có thể thực hiện được khi nhóm đã ra mắt một thời gian. Nhưng vì con của cô sẽ trở thành những thần tượng hạng nhất nên phải khác chứ.
Trước khi sân khấu bắt đầu, cô làm dịu cơn khát bằng nước mát, cố gắng giữ bình tĩnh, thư giãn đôi vai cứng đờ.
"Ha... Lo quá."
Bây giờ thực sự đến thời gian buổi showcase bắt đầu rồi. Dusty sinh viên đại học, nhìn chằm chằm vào màn hình điện tử lớn lắp sát tường phòng hòa nhạc, cô nuốt nước bọt.
Người hâm mộ ở hàng ghế đầu vừa chờ VCR vừa náo nhiệt thảo luận.
"Cậu có nghĩ các thành viên sẽ giao lưu trước khi bắt đầu không?"
"À... Các em ấy sắp ra mắt rồi, sao tôi lại lo lắng thế?"
"Thật điên rồ khi nhìn thấy điều này bằng mắt thường. Tim tôi đập mạnh quá."
Ngay lúc đó.
Những ngọn đèn đang chiếu sáng tắt cùng một lúc. Phòng hòa nhạc chỉ còn bóng tối.
Và.
Màn hình điện tử lớn làm sáng bừng cả phòng hòa nhạc tối tăm.
Lời tường thuật nhẹ nhàng của Kang Si Woo vang vọng bởi loa.
[Bây giờ em sắp ra mắt, suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu em là gì?]
Khuôn mặt của Center Do Seo Han được hiển thị trên toàn bộ màn hình.
"AAAAAAAAA!"
"Seo Han!"
Dusty vừa oà lên vừa hét to tên Seo Han.
Suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu cậu lúc này, trước khi ra mắt... Để trả lời câu hỏi đó, Seo Han nhìn chằm chằm vào camera với vẻ mặt dường như chất chứa rất nhiều cảm xúc.
Từ ngày còn là thí sinh cho đến bây giờ. Thành thật, sẽ là dối trá nếu tôi nói không có khúc mắc nào cả.
Hàng tuần, tôi đều chăm chỉ tham gia các cuộc thi tàn khốc, cố gắng tìm cách để nổi bật trong dàn thực tập sinh nổi tiếng. Có rất nhiều lời chỉ trích đổ về qua mỗi tập phim, và cũng có rất nhiều lần tôi bị mắng vì những việc tôi không làm.
Đó là cách tôi đạt được vị trí đầu tiên.
Dusty đang ngồi cười hạnh phúc khi nhớ lại khoảng thời gian khó khăn bên nhau.
Cuối cùng, một câu trả lời phát ra từ miệng Seo Han.
[Tôi đã rất nhớ các bạn?]
Dusty, sinh viên đại học, đã bật cười mà không hề nhận ra.
[Tôi đã đợi rất lâu rồi.]
Chỉ vì khoảnh khắc này...
[Thật sự, tôi đã chờ đợi rất lâu rồi.]
Giọng nói khẳng định sự nghiêm túc hơn bất cứ lúc nào cuae Seo Han, sinh viên đại học Dusty ngước mắt bọc một màn sương bằng nước nhìn màn hình điện tử.
"Seo Han ah..."
Tất nhiên, các Dusty xung quanh sinh viên đại học cũng phản ứng tương tự.
"Em bé nói chờ đã lâu..."
"Seo Han mười tám tuổi phải không?"
"Seo Han, đối với em là một khoảng thời gian dài, nhưng đối với tụi chị thì chỉ mới hôm qua thôi."
Trong khi Dusty rơi nước mắt khi Seo Han nói về sự chờ đợi của bản thân.
Trên màn hình, Seo Han mỉm cười nhẹ nhàng.
[Tôi sẽ cho bạn xem sân khấu tuyệt nhất.]
Sau đó, em ấy nói thêm.
[Bạn sẽ không bao giờ cảm thấy hối hận khi trở thành Dusty.]