Doubles chi tiền. Một khoảng lớn hơn tôi nghĩ.
Vừa đặt chân vào ký túc xá nơi lắp đầy camera, tôi thở dài mà không hề hay biết.
Ngay cả tôi, người không đặt nhiều kỳ vọng vào nơi ở, cũng phải trợn tròn mắt.
Chỗ này không phải địa điểm quay phim, nó thực sự là ký túc xá của chúng tôi?
Khi mở cửa bước vào, thay vì cảm thấy ngột ngạt, tôi trông thấy một phòng khách rộng thoáng.
Tòa nhà không có cảm giác ẩm mốc, có lẽ mới được trang hoàng cách đây không lâu.
Tổng kết, toà nhà thực sự tốt ngoài mong đợi.
"Bảy người trong 3 phòng?"
Phòng ngủ tuy nhỏ, nhưng xét đến việc chúng tôi là tân binh thì đây đã là phúc lợi đáng ngưỡng mộ.
Chẳng phải phòng ngủ riêng quá xa xỉ đối với một tân binh sao...?
Lẽ nào do tôi đã quen cuộc sống chật chội ở ký túc xá cũ?
Tất cả các loại suy nghĩ lướt qua đầu tôi.
Tôi đang tưởng tượng một bài viết như thế này được đăng.
[Bạn xem ký túc xá của Stardust đã giới thiệu ở show thực tế chưa?]
Tại sao ký túc xá lại sang trọng như vậy? LOL
Ý tôi là, đây quả thật là ký túc xá của idol tân binh mới 3 ngày tuổi à?
-Dạo này nam nữ đều ăn ở chung~ Bảy người trong một phòng khách
-Ngủ trên sàn là quy định của quốc gia.
ㄴBạn đến từ thời đại nào vậy? Haha, chuyện này cổ hũ quá.
ㄴTôi tưởng bạn kia nhắc tới Jin không đấy?
ㄴCó phải idol đời đầu không?
-Wow, xem tất cả bình luận ở đây này, mọi người đều đang mắng tụi trẻ vì chúng chưa đủ tuổi vị thành niên. Haha, lớn tuổi mới được ở sống trong căn hộ rộng à, mấy bạn có ý thức được quyền lợi của idol không? Nếu mấy cậu ấy làm hỏng việc, cả nhóm sẽ bị yêu cầu quay lại chỗ cũ cho coi
ㄴLý do đây là nhóm nhạc debut qua chương trình sống còn; dù là tân binh nhưng không thể đãi ngộ như tân binh đượcㅠㅠ
-Không phải công chúng đang chỉ trích nhóm này chỉ vì họ là nhóm nhạc của chương trình sống còn sao?
-Tôi thực sự không muốn thỏa hiệp, nhưng bọn trẻ ngày nay đều vậy. Thiếu nghiêm túc.
ㄴBạn còn trẻ phải không?
ㄴBạn nói gì? Bạn có phải là Fan của Stardust không?
ㄴVì quá giàu có nên bọn trẻ rất ngại kể từ khi ra mắt.
-Sắp phun ra hết rồi~ Bởi vì quá no vì thoả mãn
ㄴỒ, vậy ư? Bạn diễn tả làm tôi liên tưởng đến bạn bị bệnh nan y đấy
Đột nhiên.
Ha Jun Seo hỏi với ánh mắt ngạc nhiên, giọng run rẩy rõ ràng: "Có chuyện gì thế?"
'Chà, có lẽ ngủ trên sàn cũng ổn nhỉ?'
Tôi nuốt những suy nghĩ lung tung xuống bụng, thay đổi chủ đề: "Trời hơi lạnh. Em có nên bật máy sưởi trước không?"
"À, để sau đi."
Vì đây là nhóm nhạc Dự án nên ngay cả nonfan cũng có thể tìm hiểu chi tiết về các thành viên.
Có khả năng đó.
Tôi sẽ cố gắng giới thiệu ký túc xá một cách điệu thấp nhất và không gây ra bất cứ lùm xùm nào.
Với ý nghĩ như vậy, tôi cẩn thận kiểm tra toà nhà.
"Ừm."
Kang Si Woo đang xoa cằm, xem xét kỹ hiên nhà tràn ngập ánh sáng.
Tại sao anh ấy lại ở đó trong khi tôi phải đi loanh quanh các phòng khác...
Một âm thanh thì thầm nhỏ mà tôi có thể nghe thấy ở khoảng cách hiện tại.
"...Ánh sáng mặt trời ở đây tốt nhất nhỉ?"
À.
Anh đang tìm chỗ ở mới cho mấy bé xương rồng.
"Ở đây tốt hơn phải không?"
"Phải mất một thời gian để ánh sáng chiếu qua phía nam."
Tôi đang im lặng lắng nghe, không định làm ồn, nhưng Jin Se Hyun đột nhiên xen vào.
"Anh có muốn em mang xương rồng tới hộ không?"
"Ơ? Hở? Không, anh cần quang hợp."
Kang Si Woo giật mình bởi câu nói bất ngờ của Jin Se Hyun, anh liên tục xua tay phủ nhận.
Mắt anh ấy mở to tới mức tôi chưa từng thấy lần nào như vậy trước đây.
Có phải Si Woo hyung là người duy nhất không nhận ra tất cả các thành viên đều biết bí mật của anh rồi không?
Thậm chí còn bổ sung thêm diễn xuất.
"Quang, quang hợp rất quan trọng!" Kang Si Woo ló đầu ra cửa sổ thực hiện màn trình diễn quang hợp của anh.
Anh giải thích: "À...ừm, gần đây anh bị thiếu vitamin D. Anh không bao giờ có bất cứ ý định nào về trồng cây đâu."
"Okay, sao cũng được. Anh nói vậy thì em nghe vậy."
"Nhưng không khí hơi ngột ngạt nhỉ, em có nên trồng một ít cây không?"
Được rồi, chúng tôi sẽ giả vờ không biết gì.
"...Anh đoán hoa cũng đẹp?"
Hyung thực sự muốn giấu không đấy?
"Bây giờ, tất cả tập hợp lại nào~"
Sau khi dạo quanh ký túc xá một lúc, mọi người tập trung tại phòng khách.
Sự kiện quan trọng nhất trong chương trình thực tế hôm nay, có lẽ đây cũng là chủ đề mà tất cả thành viên đều đối đãi nghiêm túc.
Kang Si Woo nói với vẻ mặt kiên quyết: "Mọi người muốn ở phòng nào?"
"Anh chỉ muốn tránh phòng cho ba người thôi."
"Em cũng vậy."
"Phòng đôi là tốt nhất."
Mọi người đều suy nghĩ giống nhau.
Hai tốt hơn ba, một bạn cùng phòng tốt hơn hai người.
"Chúng ta quyết định bằng cách nào?"
"Hãy làm theo cách công bằng nhất."
Jin Se Hyun nhẹ nhàng đưa bàn tay đang siết chặt ra trước mặt mọi người, đột nhiên hô khẩu hiệu: "Oẳn tù tì ra cái gì ra cái này... Một, hai, ba, kéo!"
"Bao!"
"Aaaahhh!"
Tiếp đó, trò chơi oẳn tù tì khiến mọi người suýt thì phát cuồng bắt đầu.
"Búa!"
"Oẳn tù tì!"
"Kéo!"
Tôi, haa...
Thật vô lý khi xem một video thực tế như thế này.
Không, tôi tự hỏi liệu việc chia phòng có cần đi xa đến mức này không.
Ui, chúng tôi là một nhóm.
Ba người chung phòng có sao đâu?
"Ấm lòng ghê, đoàn kết vui hơn, không buồn tẻ. Suy cho cùng, ba người ở chung vẫn tốt hơn hai người. Không phải các hyung cũng nghĩ như vậy sao?"
"Ừ, anh nghe rõ lời biện minh của em rồi."
Đúng vậy.
Vì không giỏi trò oẳn tù tì, tôi là người đầu tiên bị xếp vào phòng 3 người.
Ở đây vẫn còn hai người kém may mắn nữa.
"Cuối cùng... Thành viên được xếp theo thứ tự như thế này?"
Seo Yi An, Ha Jun Seo, Kang Si Woo, Jin Se Hyun, Seo Ha Im, Cha Seong Bin.
Bang Bang-
Kang Si Woo dán một mảnh giấy có viết tên các thành viên trước cửa phòng họ.
Có nên ví đây là sự trớ trêu của số phận không?
Kỳ lạ, những thành viên có tính cách giống nhau lại ở cùng phòng.
Đặc biệt là căn phòng cuối cùng.
Jin Se Hyun từ từ vuốt cằm, nói lời đánh giá nặng nề: "Tất cả đều ổn... Nhưng có một căn phòng khiến anh khá lo..."
Đúng thời điểm, hai giọng nói vui vẻ vang lên.
"Seong Bin hyung!"
"Ha Im ah!"
Ừ, hai người đó.
"Âm thanh vang ra từ phòng đấy thật điên rồ."
"Em cảm thấy tai mình sắp nổ tung."
Seong Bin và Ha Im dường như đã rơi vào thế giới riêng của cả hai.
Seo Ha Im bĩu môi chế nhạo: "Hyung, mấy người kia ghen tị với chúng ta."
"Đó là vì họ không có đủ tình yêu."
Ah, tôi thực sự không muốn dính vào cuộc đấu khẩu này.
Khịt mũi. Tôi lùi lại một bước, quay sang nhìn Ha Jun Seo.
Sắc mặt anh ấy có chút trắng bệch, tựa hồ đang suy nghĩ gì đó.
Ha Jun Seo tặc lưỡi, chỉ tay về phía hai người họ: "Chà, anh cũng sẽ rất phấn khích nếu được ở phòng đôi... Nhưng anh cũng thích kết hợp này. Sống hoà thuận với nhau nhé."
"Tuyệt."
"...Em cũng vậy."
Ngay cả Seo Yi An cũng ngập ngừng giơ tay lên, hét nhỏ: "Cố lên."
Ha Jun Seo vỗ nhẹ vào lưng Seo Yi An, rồi bước vào phòng: "Nào, chúng ta vào thôi."
Căn phòng mà ba chúng tôi ở là phòng có diện tích lớn nhất trong cả ba.
Seo Yi An nhìn xung quanh một lượt, lặng lẽ bày tỏ sự tán thưởng: "Waa.... Với diện tích thế này, anh nghĩ cả ba chúng ta ở cùng nhau sẽ tốt hơn."
"Em sẽ ngủ ở đó."
Hwiik-
Gường trệt, không cần tranh, tôi thản nhiên thả hành lý cạnh cửa, thậm chí còn ném xác bản thân lên giường.
Không có lúc nào thoải mái hơn bây giờ.
"Seo Han, em ngủ rồi à?"
"Em thích giường này, vì nó ở trong góc."
"Đương nhiên, anh đoán do sở thích của hamster á."
"Em là người, một con người."
Ha Jun Seo lại nói những câu vô nghĩa, nói rằng tôi có bản năng của loài gặm nhấm, nhưng tôi chỉ bịt hai tai và phớt lờ hyung.
Đúng rồi.
Khi trườn lên đầu giường, mắt tôi va vào camera.
"Ơ?"
Ở đây cũng có máy quày à.
Khi tôi nhìn thấy camera lắp trên thành giường, tôi bắt đầu có cảm giác mình đang được ra mắt.
Cảm thấy đây là hiện thật.
Tôi cười toe toét, vẫy tay với ống kính: "CHÀO."
Bản năng tôi thôi thúc tôi phải làm điều gì đó mỗi khi nhìn thấy camera.
Đây có phải là hậu quả của chương trình sinh tồn?
Tôi vô thức lấy túi xách ở trong góc ra.
Bởi vì cứ loáng thoáng trông thấy những thấy bình luận của Fan yêu cầu cho họ xem đồ dùng cá nhân hiện lên như một ảo giác.
"Ai ở sau lưng Seo Han vậy..."
Xẹt xẹt.
Khoảnh khắc tôi cố gắng mở khóa kéo, lấy đồ trong hành lý ra.
Vì câu nói của Ha Jun Seo, nụ cười của tôi biến mất.
"Phòng của chúng ta có thể ở tận 4 người chứ không phải 3."
"Hả? Còn có ai nữa?"
Đột nhiên?
Tôi đột ngột ngẩng đầu lên, tự hỏi anh ấy lại làm chuyện vớ vẩn gì.
Han Jun Seo không phải là loại người hay làm những chuyện như thế này, nhưng những người ở đài truyền hình không biết, có lẽ anh đã được giao nhiệm vụ...
Tôi tò mò vì chương trình thực tế đã được lên lịch phát sóng trên TBN.
Lần này, nếu anh còn đột nhiên nắm lấy mắt cá chân và hù doạ tôi, tôi sẽ trả thù...
"Nào, hãy chào hỏi nhau!"
"...?"
Vật gì đó màu vàng sáng nhảy ra khỏi hành lý của Ha Jun Seo.
Một cậu nhóc có ngoại hình giản dị, đầu còn to hơn dáng người bụ bẫm, trông dễ thương bởi đôi mắt to tròn.
Đó là bé búp bê yêu thích của Ha Jun Seo, Dory.
Seo Yi An, người đang lặng lẽ sắp xếp hành lý của mình, quay đầu lại với vẻ mặt kinh ngạc.
"Hyung... Chơi búp bê à?"
"Nào, nào, chào hỏi nào."
Đó là điều tự nhiên với Jun Seo.
Nhưng với tôi, mặc dù tôi đã thấy cảnh này rất nhiều lần nhưng vẫn không tài nào quen nổi.
"Chào, xin chào!"
Có lẽ... Tôi mừng vì anh chàng đó không phải leader.
***
Dusty đang háo hức chờ đợi chương trình thực tế đầu tay của Stardust, dự kiến phát sóng vào thứ Hai tuần sau.
-Tim tôi đã đập rộn ràng khi nghe tin có chương trình thực tế đầu tay.
-Tôi háo hức quá, tôi thực sự mong chờ lắm.
-Ah, bọn trẻ nhà mình sắp ra mắt thật rồi, sao tôi háo hức thế nhỉ?
Có phải để làm dịu cơn khát của Fan không? Vì lý do nào đó, Doubles tung trailer sớm hơn dự định.
[We Are Stardust.]
Cùng với dòng phụ đề xuất hiện trên màn hình, lời chào sảng khoái của ai đó báo hiệu video sắp bắt đầu.
[Nào, hãy chào hỏi thôi.]
Là Ha Jun Seo và Dory, đang nằm trên giường, cùng nhau vẫy tay với ống kính.
Ha Jun Seo dùng tay ép Dori cúi đầu với Dusty.
Anh ấy giải thích thêm, nhưng nghe còn kỳ lạ hơn.
[Nếu em là tân binh, em nên biết chào hỏi đúng cách.]
-Aa, đó là bé búp bê gắn bó của Ha Jun Seo phải không? Tôi vừa nghe thấy cậu ấy nói chuyện với Dori, đúng không?
-Ha Jun Seo, tôi không thể hiểu nổi anh ấy, anh có vẻ ngoài hiền lành nhất nhưng lại không bình thường nhất.
-Tôi dám khẳng định người ngốc nhất và kỳ lạ nhất Stardust là Ha Jun Seo. Nhìn sự điên rồ ẩn giấu trong đôi mắt mờ mịt đó đi.
Khác với Ha Jun Seo, một người tình dịu dàng...
[Ồ!]
[Ha Im, thỉnh thoảng em có ngủ ngược chiều không? Có không?]
[Vậy thì em cũng sẽ nằm ngược lại!]
- Seo Ha Im, Cha Seong Bin, ai nghĩ ra xếp phòng kiểu này vậy?
-Sao hai đứa này lại cùng phòng??
- Cái quái gì thế? Có vẻ các thành viên còn lại cần lắp đặt cửa cách âm ở phòng đó.
-Cha Seong Bin, sao anh lại ngủ lộn ngược?
Fan nhìn thấy căn phòng qua màn hình.
Sợ hãi, che miệng.
Tiếng ồn trong trailer ngắn là thật à?
Đoạn video về căn phòng ồn ào kết thúc. Màn hình ngay lập tức chuyển sang cận cảnh khuôn mặt của Jin Se Hyun.
[Ồ, ở đây có bảng phóng phi tiêu à? Để quyết định xem ai phải rửa bát?]
[Chúng ta đi thăm từng phòng nhé?]
Cú ném thử của Jin Se Hyun đã được chỉnh sửa, biên tập trong trailer.
Trong số các thành viên nghiêm túc với trò chơi phi tiêu, có một người đặc biệt tỏa sáng.
Vèo-
Vèo-
Vèo-
Kỹ năng ném phi tiêu điên rồ của Do Seo Han, gợi nhớ đến 'Em có phải Jumong không?' trong những tập đầu của Stardust Project.
-Do Seo Han thật điên rồ, em ấy thật tuyệt.
-Bữa tiệc thế này đã đủ chưa?
-Việc gì Seo Han không làm được, giờ cậu ấy còn giỏi cả phi tiêu nữa???
Ah.
Có một số thứ tôi không thể làm được.
Một tiếng động lớn phá vỡ không gian yên bình.
Uddangtangtang!
[Seo Han... Đốt cháy mọi thứ.]
[Đây có phải là câu chuyện có thật, Do Seo Han chỉ có giỏi môn phi tiêu thôi sao?]
Cạch.
[Cái gì, ai đã gây ra tai nạn?]
[Hai người trẻ nhất.]
[Á, để tôi ra ngoài. Là Do Seo Han và Seo Ha Im.]
Kể cả cảnh nấu ăn của các thành viên cũng gặp rắc rối. Đoạn trailer gần như là một bộ phim sitcom.
-Waaa, xem trailer thôi đã thấy vui rồi. LOL
-Ngay cả khuôn mặt của bọn trẻ cũng buồn cười.
-Tôi đang mong chờ lắm, làm sao có thể đợi qua một tuần đây?
-Wow, tôi thích nó. Đây không phải câu chuyện về sự đấu tranh của tụi trẻ nữa.
Phản ứng của Dusty với đoạn trailer dài khoảng 4 phút rất nhiệt tình.
'Đây là hương vị của chương trình thực tế đầu tay của con tôi, người mà tôi từng ủng hộ khi còn là thực tập sinh.'
Trong thời gian chương trình Stardust Project diễn ra, Fan từng rất lo lắng vì sợ đội ngũ sản xuất evil edit.
Nhưng nếu show thực tế có nội dung chữa lành như thế này, họ tự tin rằng mình sẽ thích và xem đi xem lại nhiều lần.
Trong khi Dusty đang ăn mừng vì vui vẻ.
Double thực hiện bước tiếp theo, không cho Fan thời gian để thở.
Hãy tận hưởng màn ra mắt của idol bạn nhé.
-Cha Seong Bin tóc xanh, anh điên à?
Teaser đầu tiên được phát hành.