Stardust Project

chương 66: hướng của title song

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nhà soạn nhạc nổi tiếng nhất hiện nay, Believe Year.

Vì Believe Year là nhân vật dẫn đầu xu hướng của thế hệ idol gen 3 nên anh nhận được đơn yêu cầu sáng tác nhiều đến mức như lượng hơi thở.

Tóm lại, anh được cho là nhà soạn nhạc vô cùng thành công.

Bài hát gợi cảm nhưng hợp thời thượng, hooking gây nghiện, giai điệu bắt tai, là sở trường bẩm sinh của Believe Year.

Lần đầu nghe nhạc của Believe Year, 'Bài hát này là gì?'. Câu trả lời là, đó là một bài hát kỳ diệu, bạn sẽ thích ngay từ lần đầu tiên nghe nó.

Ngày nay, kiểu beat này đã trở thành trend của Kpop.

Tất nhiên, trong số đó.

'Spacewalk' là một thử thách mang tính thử nghiệm.

Phần beat chính của bài hát có vẻ đã được lựa chọn tốt nhưng lại chưa cân bằng được giữa Verse và Chorus.

Giai điệu mạnh mẽ đến mức nếu nghe nó hơn vài lần, tai bạn sẽ bị đau.

Theo một cách nào đó, 'Spacewalk' là một bài hát kết thúc bằng việc hét lên 'Gang Gang Gang Gang!'

Đáng tiếc về nhiều mặt...

Sửa thì khó.

Giám đốc điều hành của Doubles bất ngờ xuất hiện và nói rằng ông hài lòng với bài hát này.

Rồi lấy đi.

Vâng, đó là lý do tại sao anh đưa nó cho họ.

Là một nhà soạn nhạc, anh không thể làm hài lòng bản thân 100%, nhưng với tư cách người làm ăn, không phải anh chỉ cần làm đối tác hài lòng hay sao?

'Thực ra đó không phải là bài hát có thể nổi tiếng!'

Believe Yaer nghĩ như vậy và bán 'Yoo Young' cho Doubles.

Và.

Sau đó, bài hát chìm vào quên lãng.

Anh cũng đã tạo ra 'Better' rồi bán cho công ty đó, vì nhận được rất nhiều yêu cầu từ các công ty khác nhau nên anh chỉ sáng tác chăm chỉ mà chẳng biết khi nào họ phát hành chúng.

Anh nghĩ rằng một ngày nào đó bài hát anh đã bán sẽ được tung ra thế giới.

Tuy nhiên.

Hôm nay có một tin nhắn với nội dung gây sốc được gửi đến: "Về yêu cầu cải biên lại bài hát ra mắt của Stardust?"

'Tôi đọc có đúng không?'

Believe Year dụi mắt và kiểm tra tin nhắn tận mấy lần.

Yêu cầu cải biên?

Yêu cầu cải biên???

Stardust là nhóm nhạc idol mới chưa có người quản lý.

Không, hiện tại họ chỉ là thực tập sinh, thậm chí chưa được tính là idol tân binh.

Đáp lại tin nhắn từ Giám đốc Kim Seyoung đại diện đội A&R, Believe Year cho biết, anh khịt mũi mà không nhận ra: "Chúng ta đang thảo luận về chủ đề tân binh yêu cầu cải biên lại bài hát à?"

Đây là lần đầu tiên anh gặp một trường hợp táo bạo như vậy.

Hai thực tập sinh trẻ tuổi thậm chí còn không biết là ai đã sáng tác bài này, đòi đến phòng thu của anh để thảo luận cải biên?

Ha. Vì đối tác làm ăn là Doubles nên anh chẳng thể chửi rủa bọn họ được.

"OMG. Chuyện này khiến tôi khó chịu đấy."

Believe Year nổi tiếng với tính cách cộc cằn có một không hai.

Nếu một thực tập sinh trực thuộc công ty vừa và nhỏ đến đây với yêu cầu đầy nhiệt huyết đó, anh sẽ ném thẳng bản nhạc vào khuôn mặt kiêu hãnh của cậu ta.

Giống như nhịp đập của Yoo Young, anh sống một cuộc sống cực kỳ mạnh mẽ, mạnh mẽ, mạnh mẽ nhưng khi dính đến tiền bạc, anh lại trở nên yếu đuối, yếu đuối, yếu đuối...

"Những kẻ lắm chuyện ở Doubles."

'Tôi nên làm gì?'

Tư bản muốn gặp anh thì anh đành gặp thôi.

Tất nhiên, anh không có ý định gửi trả bài hát mới một cách tốt đẹp.

Chúng ta không nên cho giới trẻ biết sáng tác đích thực là gì sao?

Cho dù họ có nghĩ ra hướng cải biên như thế nào đi chăng nữa, anh vẫn sẽ càn quấy khiến mọi chuyện rối tung lên và bắt bọn chúng phải khóc.

Tuy nhiên.

"Xin chào nhà soạn nhạc!"

"Tôi là thực tập sinh Cha Seong Bin!"

Khoảnh khắc anh mở cửa Studio của mình và nhìn thấy Do Seo Han.

"..."

Trái tim băng giá của anh tan chảy. Believe Year đứng sửng tại chỗ.

"Stardust...?"

"Vâng. Tôi là thực tập sinh Do Seo Han."

Cậu ấy có vẻ ngoài mềm mại, thanh thoát, hệt như được tạo ra từ ký ức về mối tình đầu, và chiều cao không phù hợp với khuôn mặt.

Khí chất của cậu hoàn hảo đến mức khó có thể tin rằng Seo Han chỉ là thực tập sinh chưa ra mắt.

Đây có phải là câu chuyện có thật?

'Cậu ấy trông như thế này sao?'

Khóe miệng Seo Han nhếch lên đầy ngại ngùng, như thể cậu đang để tâm đến môi trường xa lạ.

Tức khắc, dường như có một vầng hào quang bao quanh Seo Han.

Believe Year sửng sờ một lúc.

Cười toe toét.

Anh vừa mỉm cười rạng rỡ vừa mở rộng cánh cửa: "Vào đi~!"

Không giống lúc nãy, bây giờ giọng anh rất vui vẻ chào đón cả hai: "Tôi thậm chí còn vui hơn vì được gặp bạn ở đây~"

Táo bạo?

Seo Han cho dù táo bạo cũng có sao đâu?

Ừm, thực tập sinh mong muốn với bài hát của bản thân trở nên hay hơn là chuyện hiển nhiên. Một anh chàng đẹp trai như thế nói rằng anh ấy sẽ thử cải biên!

'Để thoả mãn niềm đam mê của cậu ấy?'

Đúng vậy.

Believe Year là tên ngốc chỉ mê trai đẹp.

***

"Hai bạn có mang theo demo bản cải biên không?"

Nghe được câu nói của Believe Year, sắc mặt của hai người hơi mất tự nhiên.

Ực-

Seo Han vừa nuốt nước bọt vừa nhìn Believe Year.

Các nhà soạn nhạc thường có xu hướng giữ nguyên đứa con tinh thần của họ.

Tôi không biết hướng cải biên mà tôi đang đề xuất có đi ngược lại mong muốn của Believe Year không.

'Có lẽ anh ấy sẽ thấy khó chịu.'

Believe Year chỉ hợp tác với những idol có trình độ soạn nhạc chuyên môn. Nếu chúng tôi không phải là thực tập sinh của một công ty lớn thì anh ấy đã không gặp chúng tôi.

Thật may mắn, quản lý Kim Seyoung đã nhờ vả một cách nghiêm túc.

Cha Seong Bin không biết gì về chuyện này, còn Seo Han thì khác, lúc này tôi cảm thấy mình như đang đi trên băng mỏng.

"Vâng, tôi mong anh sẽ nghe và đánh giá nó."

Tuy nhiên, có một sự thật mà Seo Han không biết. Lúc này Believe Year đang có tâm trạng khá tốt.

"Hừm~. Được rồi, chúng ta hãy nghe nhé."

"Vâng!"

Believe Year cầm USB mà Seo Han đưa cho một cách dứt khoát, cắm vào máy tính.

"Ai đã cải biên bài hát?"

"Tôi đã làm."

"Tên?"

"Tên tôi là Cha Seong Bin."

"Bạn biết sử dụng phần mềm à?"

Anh nhấp đúp chuột để mở tập tin [Bản cải biên của demo của Yoo Young], chống cằm mà không hề suy nghĩ gì.

Anh chỉ đang trò chuyện thân thiện với hai thực tập sinh trẻ đầy nghị lực, nhưng chỉ vậy thôi, anh không mong đợi nhiều ở họ.

Ngày nay, người ta nói rằng các công ty lớn thậm chí còn dạy sáng tác trước khi ra mắt, nhưng dù vậy, trong mắt các nhà soạn nhạc, thực tập sinh cũng chỉ ở mức độ nghiệp dư.

Điều tương tự cũng xảy ra với những thần tượng đã tích lũy được một lượng kinh nghiệm nhất định nhưng vẫn làm ẩu y hệt thực tập sinh.

Anh hy vọng ít nhất thành quả của bản cải biên có thể tạm ổn để anh đưa ra lời khuyên sau khi bỏ thời gian quý giá của mình. Believe Year nghĩ như vậy rồi nhắm mắt lại.

Ngay lúc đó,

Lời bài hát đã được thêm vào.

Phát ra từ loa.

Đó là một giọng hát nhẹ nhàng mà Seo Han đã tự thu âm.

This is my universe

Anh bơi trong không gian

Ở khoảng cách hơn 500 năm ánh sáng

Điều duy nhất anh có thể với tới only light and me

Gấp vũ trụ làm đôi

Anh sẽ bắt kịp thời gian đã trôi qua

"Hửm?"

Mắt Believe Year sáng ngời.

Beat mạnh mẽ làm bài hát gốc trở nên sống động mà không bị quá lố.

Kết hợp cùng nhịp bass trầm sảng khoái của deep house, anh gõ theo nhịp đó mà không hề nhận ra.

Anh đã đạt tới một lần Utopia

Hành tinh đó xanh đến lạnh lẽo

Anh không thể quên được vẻ đẹp đó

Anh bị mắc kẹt bởi em

Ngay cả khi anh chết vì spacewalk để đến bên em, anh vẫn ổn

Hành tinh đó Run in

Kể cả khi anh gục ngã vì không thể với tới, anh sẽ ổn

Cái gì thế này? Chết tiệt.

'Đây có phải bài hát bị tôi bỏ rơi không?'

Hai cậu ấy sử dụng các hợp âm tương tự, nhưng thay đổi bầu không khí ban đầu, Yoo Young trở thành một bài hát hoàn toàn khác.

Kiểm soát cường độ cũng thực sự rõ ràng.

Sự kích thích gây nghiện vẫn giữ nguyên.

Hơn nữa, chất gây nghiện này âm thầm đọng lại trong tai.

'Tại sao tôi không nghĩ đến điều này?'

Trước đây, anh bị cuốn theo nhịp điệu đến mức không thể nhìn thấy bức tranh tổng thể.

Nếu giữ lại bài này lâu hơn một chút, có lẽ anh đã tìm được hướng sửa chữa tốt hơn, nhưng sự thật là, Yoo Young là bài hát bị anh bỏ rơi và chìm vào quên lãng.

Believe Year bị thuyết phục.

Bản demo này tốt hơn nhiều so với bản gốc anh làm. Nếu CEO Doubles có tai thì ông cũng sẽ hiểu.

Anh nhanh chóng tắt bài hát và quay lại. Thực tập sinh, người đáng lẽ phải như học sinh mới nhập môn, ngoại hình trông khá đặc biệt.

"Đợi một giây."

"Tên bạn là gì?"

"Tôi? Cha Seong Bin."

Believe Year nhìn Cha Seong Bin một lần nữa với vẻ hoài nghi.

Một khuôn mặt có nét đẹp lạ lùng với khóe môi nhếch lên.

Trong khi Do Seo Han có khuôn mặt gần sát với nét đẹp trai tiêu chuẩn, thì Cha Seong Bin lại thuộc kiểu phong cách ranh mãnh mà bọn trẻ ngày nay ưa thích.

Đối với Believe, Cha Seong Bin dù trông có vẻ bình thường nhưng cậu ấy lại có tài năng đáng kinh ngạc.

Believe Year mở miệng với giọng run run: "Bạn tự cải biên tất cả à?"

"À, đây là người định hướng cho bài hát." Cha Seong Bin mỉm cười, cẩn thận chỉ vào Do Seo Han.

Believe Year quay qua, chớp mắt nhìn Seo Han: "Cái gì... Direction?"

"À, không có gì đặc biệt đâu..." Do Seo Han bắt đầu giải thích chi tiết phương hướng.

Đầu tiên, tối qua chính Cha Seong Bin đã ngân nga giai điệu theo ý tưởng của anh.

Nhờ đó, sau khi xác định đúng phương hướng, Seo Han đã bám chặt vào Cha Seong Bin, người có khả năng soạn nhạc và không ngừng tuôn ra các ý tưởng của cậu.

"Yoo Young ban đầu là một bài hát có tiết tấu EDM quá nhanh, vì vậy tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu giảm nhịp ở Verse một chút."

"Ừ, đúng không?"

"Nếu muốn bài hát phù hợp với concept của album, nhưng vẫn giữ được nhịp điệu thời thượng của anh, tôi nghĩ thêm một chút âm thanh sảng khoái sẽ thích hợp hơn, và tôi đã hỏi Seong Bin hyung về thể loại deep house. Thay vì cố gắng tạo ra bài hát chạy theo trend chỉ vì đây là bài hát đầu tay, thì tôi muốn tạo ra một bài hát khiến người nghe cảm thây sảng khoái khi nghe nó...?"

Gì?

Bilieve Year đang há hốc mồm khi nghe lời giải thích tường tận của Seo Han mà không hề nhận ra.

Bởi vì cậu ấy đã giải thích chi tiết hướng đi của bài hát mà anh chưa từng nghĩ đến, như thể cậu đã đặt ra một tiêu chuẩn vững chắc trong đầu từ trước.

Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là câu trả lời mà Seo Han đưa ra cho câu hỏi tiếp đó của anh.

"Bạn, bạn cũng biết cách soạn nhạc?"

"Tôi chưa từng học nó."

"Bạn có định học không?"

"...Tôi không biết."

Không, sao lại không biết?

Một đứa trẻ thậm chí còn không biết cách biên khúc đang giải thích như thể đó là bài hát mà cậu ấy đã từng nghe thấy.

Vì vậy, đây có phải là ý tưởng ban đầu của bài hát mà anh muốn sáng tác không? Believe Year bắt đầu bối rối.

Believe Year bị lạc trong giây lát, anh vội vàng lấy lại tinh thần: "Trước tiên, được rồi. Tôi thích nó."

Hai đứa đã mang đến bản demo hướng dẫn hoàn hảo như vậy, không phải sẽ là một tổn thất quá lớn cho sự nghiệp của anh nếu anh vứt bỏ nó chỉ vì lòng tự trọng của một nhà soạn nhạc sao?

Ngay cả khi anh gạt những suy nghĩ thực tế đó sang một bên, anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tin tưởng những đứa trẻ này.

Đôi mắt sâu thẳm của Seo Han đang nhìn chằm chằm anh.

Anh nhìn thấy sự tự tin trong đôi mắt đó.

"Hãy bắt tay vào làm việc ngay thôi."

Truyện Chữ Hay