Regan và Garret-san ùa vào phòng sau khi tôi đánh bại tên lãnh chúa. Tôi không biết rõ tình huống chuyện này vì tôi chỉ đến để cứu Tata-san bị bắt cóc, nhưng dường như có gì đó ẩn dấu đằng sau vụ này.
Tôi nghĩ rằng mình ở lại đây cũng không ích gì mấy vì không biết rõ hoàn cảnh của câu chuyện. Nên tôi nói vắn tắt với họ về những gì đã xảy ra lúc nãy và quyết định đi về một mình.
Tất nhiên tôi sẽ không nói bất cứ điều gì về lời tỏ tình mà tôi đã đột ngột nói ra ở đây vì có thể sau này họ sẽ trêu tôi.
Mà? Về chuyện này thì, cô ấy vẫn chưa trả lời ....
Vâng, vẫn còn ngày mai. Tôi trở lại quán trọ và đi ngủ với thành quả trọn vẹn.
Ngày hôm sau.
Fwuaaah .... một ngày mới tốt lành! Xem nào !! Chúng ta sẽ được ban phước với một ngày trời đẹp -----
Hoặc là không!!
Tôi tỉnh dậy và nhảy ra khỏi giường rồi mở cửa sổ, chỉ thấy thời tiết u ám ảm đạm và đầy mây. Trời sắp mưa. Khí thế của tôi tụt xuống ngay lập tức.
Vậy, trước khi đi thăm Tata-san, tắm cái đã. Và tôi muốn hỏi Regan về việc ngày hôm qua đã kết thúc như thế nào.
Tôi đã đi đến phòng chủ guild mà tôi đã đến nhiều lần. Chúng tôi ngồi đối mặt như mọi lần trên ghế sofa và tôi hỏi Regan chi tiết việc ngày hôm qua.
Theo Regan, Tata-san bán thân để trả nợ cho cha cô ấy. Garret-san cũng biết được hoàn cảnh của cô ấy. Trong chỗ làm, như thường lệ cô ấy sẽ không biết thân thế người mà cô ấy sẽ tiếp. Nhưng rồi một ngày nọ, một vị khách không mong muốn đến và chị định muốn cô ấy. Lý lịch rõ ràng, là một lãnh chúa. Mặc dù bọn họ chỉ chọn khách hàng cẩn thận để tránh phiền toái về sau, nhưng họ không thể từ chối lãnh chúa vì quyền thế của ông ta.
Sau đó, cuộc điều tra của Reagan và Garret-san đã tìm ra một sự thật là món nợ của Tata thực sự là một kế hoạch của tên lãnh chúa người mà đã cố gắng để có được Tata-san. Cũng có thông tin về tên lãnh chúa làm những điều mờ ám, đã được phát hiện ra. Khi tên lãnh chúa đang cố gắng tẩu tán bằng chứng thì, việc này xảy ra. Tiện thể thì tên lãnh chúa hiện tại đã ....
- Ta không biết nữa. Không biết liệu hắn ta còn sống hay chết rồi (Regan)
Thế đó. Có vẻ như hắn đã bất tỉnh kể từ thời điểm đó cũng được coi như đã chết với thân hình nức nẻ. Tôi nghe nói rằng không có dấu hiệu rằng hắn ta sẽ tỉnh dậy. Mà, thành thật thì tôi đã nghĩ rằng hắn đã chết.
Tôi nghĩ cuộc chuyện trò chuyện đã đi đến kết thúc nên tôi có thể sớm đi gặp Tata-san. Nhưng khi định đi , Regan nói với tôi rằng ông ấy có chuyện muốn nói. Ngay khi tôi nghe được lời nói của ông ta, tôi đã nhanh chạy tới đó .
- Này, bởi vì có khả năng là dòng họ của lãnh chúa sẽ trả thù Tata và gia đình cô ấy, Garret đã đua họ đến một nơi an toàn vào sáng sớm. Cả ta cũng không biết nơi họ sẽ đi tới. (Regan)
Ông ta nói vậy.
Khi tôi đến nơi của Garret-san, không có ai ở đó. Tata-san, Garret-san, Ông Mặt-đáng-sợ, nhân viên bảo vệ, tất cả mọi người đã đi.
..........Huh? gì thế này!?
Về lời .... thú nhận của tôi thì sao ..........
Tôi đứng chết lặng một lúc và sau đó có ai đó đi ra từ phía sau biệt thự và đi về phía tôi.
Tata-san !!
Tôi nghĩ thế và nhận định người đó là Tata, tuy nhiên đó là cô gái người mèo mà tôi thỉnh thoảng nhìn thấy.
- Xin chào
- Ch-chào .... umm .... (Wazu)
- Oh, cậu không phải nhớ tôi đâu. Tôi chỉ đến đây thay mặt Tata anee-sama để nói với cậu rằng chị ấy đang ổn
- Ể, Cái ~ .... (Wazu)
Tôi không nghĩ rằng cô ta nói với tôi với ý tốt, bởi vì không hiểu sao tôi có thể cảm thấy cô ta đang diễu tôi....
- Tệ quá. Tata anee-sama không ở đây nữa rồi
- Àa ~, tôi có nghe từ Regan .... cô ấy đã rời khỏi thành phố, phải không? (Wazu)
- Đúng, nhưng tôi không thể nói cho cậu biết nơi họ ở đâu
- .......... Vậy, Tata-san muốn nhắn gì vậy? (Wazu)
Tôi có một cảm giác xấu rằng tôi không muốn nghe điều này. Nhưng người trước mặt tôi có vẻ như cô ta sẽ nói dù cho tôi không muốn nghe, vì vậy tôi không có sự lựa chọn nào khác.
Nhưng tôi tự hỏi thực sự có tốt hơn không nếu mình không nghe lời nhắn này....
- Hả?
Cậu vẫn không hiểu sao? Cậu đã bị ĐÁ rồi!
Thành thật mà nói .... Tôi nghĩ rằng mình đã rơi vào trường hợp này rồi. Nhưng chẳng qua tôi không muốn thừa nhận nó ....
- Thật sự rất đáng tiếc nhưng cậu nên từ bỏ Tata anee-sama đi thôi, tôi nghĩ cậu cũng thừa hiểu điều đó mà
Tôi không muốn nghe .... có lẽ đây chỉ là một cơn ác mộng....
- Chúng tôi tốt với cậu chỉ vì cậu mạnh thôi. Nhờ đó mà Tata anee-sama đã an toàn. Mà mọi thứ đã kết thúc vì tên lãnh chúa chết bầm đó đã biến mất. Tôi rất cám ơn cậu, thật lòng đấy
Tôi không cần lời cám ơn đó ....
- Và tạm biệt, tôi sẽ không gặp cậu nữa đâu chắc vậy .... chị ấy nói vậy
Trong khi nói câu đó, cô ta
đi ngang qua tôi với cái nhìn nhạo báng như thể chiến thắng, và để tôi một mình ở nơi này. Tôi quỳ xuống tại chỗ như thể đã mất tất cả sức mạnh của mình.
Tôi hiểu rồi .... tôi chỉ đơn thuần là bị lợi dụng .... hiểu rồi .... hiểu rồi ..........