Ở khu vực tuyệt vời nhất cho các tầng lớp thượng lưu của Thành Rinikku cư ngụ, có một tòa nhà ba tầng trông thiếu tinh tế nhất, đó là nơi mà Lãnh chúa Lordic sống. Trong một căn phòng ở tầng trên cùng, có nhiều thứ vô vị hơn vẻ bề ngoài của biệt thự. Một căn phòng nói lên tính cách của chủ sở hữu.
Và hiện tại, chủ nhân của căn phòng này có đôi mắt đỏ và đôi cánh sau lưng bước vào. Lãnh Chúa ném Tata người mà hắn đang mang vào một chiếc giường tròn trong phòng, và rồi hắn đưa bộ mặt xấu xí đến gần cô hơn.
- GUFUFUFU !! TA KHÔNG PHẢI CHỜ THÊM NỮA RỒI, CÔ LÀ CỦA TA TATA!!
- Ngớ ngẩn! Ai là của ngươi !! Vào lúc này, ta chắc chắn mọi người đang hướng tới đây để bắt ngươi! Kết thúc rồi!! Hãy đầu hàng đi !! (Tata)
- GUFUFUFU VÔ DỤNG THÔI
Lãnh chúa vẫn giữ một nụ cười vui vẻ, ông ta lè lưỡi dài của mình và cố gắng liếm mặt của Tata trong khi bàn tay của ông ta đang cố gắng xoa ngực cô ấy ... nhưng rồi chỉ chạm vào khoảng không vì cô ấy đột nhiên biến mất khỏi đôi mắt của ông ta.
- Ăn này !! (Wazu)
* Boooom *
Tôi đã cứu Tata-san trước khi tên lãnh chúa có thể chạm vào cô ấy và cùng lúc đó tôi đã cho hắn bay một chuyến với một cú đá. Hắn ta đổ sụp xuống đất sau khi va vào tường.
Tôi bế Tata-san như kiểu bế công chúa. Hmm mình bắt chuẩn thật ~ !!
- Umm .... Wazu-san? (Tata)
- Ah! Tata-san, tôi xin lỗi vì lúc nãy đã không thể giúp cô (Wazu)
- Không, không sao đâu. Làm thế nào mà cậu có thể tới đây được? (Tata)
- Thế nào hả? Thì đi vào như bình thường thôi (Wazu)
- KHÔNG THỂ NÀO!! NƠI NÀY ĐƯỢC BẢO VỆ BỞI 30 NGƯỜI MẠNH NGANG CẤP B TỚI CẤP A!!
Tên Lãnh chúa đứng lên và lườm tôi.
Thật đấy, tôi thực sự là đi từ cửa lên đến đây .... thì, tất cả bảo vệ hiện tại đã bất tỉnh. Tôi chỉ dùng một chút sức để làm họ bất tỉnh khi trên đường tới đây với một tốc độ siêu tốc. Chắc trong họ chẳng ai tốt lành gì vì làm việc dưới trướng một tên như này. Nhưng họ không chết mà .... có lẽ vậy.
- MÀY LÀ TÊN LÚC NÃY MÀ !! KHÔNG THỂ NÀO, MÀY CÒN SỐNG SAO! SAO ĐỘT NHIÊN XUẤT HIỆN Ở ĐÂY !!
- Ể? Sao lại có thể chết vì đòn đó chứ (Wazu)
- GIẢ NGU À! NHƯNG CÓ VẺ MÀY NÓI THẬT
Ể, tôi là người trung thực mà. Tôi thực sự ở trong phòng này từ lúc đầu rồi. Tôi tính chờ lúc thích hợp nhưng phiền quá, với lại hắn ta đã cố gắng chạm vào Tata-san bằng bàn tay thô tục của hắn nên tôi không thể đợi được nữa và sút hắn ta như vậy.
- BỎ TAY RA KHỎI TATA MAU !! CÔ TA LÀ CỦA TAO !!
Tên lãnh chúa cứ cố gắng đánh tôi nhưng tôi chặn nắm đấm của hắn một cách dễ dàng. Khi nhận ra không thể làm gì, lần này hắn ta sử dụng ma thuật.
- TA RA LỆNH CHO NGƯƠI NƯỚC HÃY SINH RA RẮN
Một con rắn được làm từ nước tấn công tôi. Tên này, hắn muốn giết Tata-san luôn sao !? Nhưng con rắn tránh cô ấy và chỉ cắn vào tôi. Vâng,
nó chẳng đau chút nào.
- GUFUFUFU! CHƯA HẾT ĐÂU CON ~
TA RA LỆNH CHO NGƯƠI LỬA HÃY ĐỐT CHÁY MỌI THỨ
Lần này là vô số Quả cầu lửa bay về phía sau tôi và tiếp tục đánh dính vào cùng một chỗ. Mà. cũng chẳng xi nhê gì luôn. Tôi đoán chắc là do trặng thái phòng thủ đã được nâng cấp, nên tôi không cảm thấy đau gì cả, lần này thậm chí tôi còn không cảm thấy nóng như lần trước.
Dù tôi vẫn ổn, nhưng không biết gì xung quanh thế nào. Tata-san cũng có một biểu hiện dường như sắp rơi nước mắt.
- Wazu-san !! Hãy một mình chạy đi , ở đây tôi ổn !! Với độ này Wazu-san sẽ ... !! (Tata)
- Hử? (Wazu)
Tôi hoàn toàn ổn mà. Không một vết trầy nào, cô có thấy không? Hmm? Chắc là cô ấy không thể nhìn thấy tôi rõ vì khói từ những quả cầu lửa đã đánh tôi? Tôi nhìn quanh từ
bên trong làn khói và bắt gặp hình bóng Tata-san vì vậy tôi nhẹ nhàng trả lời cô.
- Thế nào mà .... cậu lại cố gắng đến vậy để cứu một người như tôi? (Tata)
- Ể? Bởi vì tôi yêu cô (Wazu)
Chết, lỡ nói ra rồi ------!
Ở một nơi như thế này để bắt đầu, đó không phải là ý tôi muốn ----- !!!
Tôi cảm thấy lo lắng. Khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, tôi cảm thấy mặt mình đỏ lên trong giây lát. Mặt Tata cũng đỏ. Chúng tôi nhìn chằm chằm vào nhau trong giây lát, nhưng đột nhiên Tata-san khụy xuống.
- Cậu không thể .... một người như tôi .... không đáng để nhận được tình cảm của cậu ....cơ thể này đã dơ bẩn (Tata)
- Không có chuyện đó đâu (Wazu)
Cô không bẩn gì cả.
- Tôi đã được truyền tay bởi những hạng người khác nhau .... thậm chí cả tên lãnh chúa này (Tata)
- Không quan trọng (Wazu)
Xin đừng khinh rẻ bản thân.
- Nhưng, nhưng .... (Tata)
Tuy nhiên, bực bội khi thấy Tata-san vẫn đang đổ lỗi chính mình. Tôi nắm lấy vai và nhìn thẳng vào mắt cô ấy.
- Dù thế nào chăng nữa anh vẫn yêu em!! Em rõ chứ? (Wazu)
Tata đỏ mặt và ngây người ra gật đầu bằng với khuôn mặt mà tôi chưa bao giờ thấy.
Tên lãnh chúa phóng đến giữa chúng tôi đúng lúc khói vừa tan hết. Vâng, tôi có thể cảm nhận được sự hiện diện của hắn mặc dù không cần phải nhìn.
- ĐỒ KHỐN!! MÀY CHẠM VÀO NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TA
ẤY HƠI LÂU RỒI ĐẤY
- Ai là người phụ nữ của ngươi? (Wazu)
Tôi bỏ tay ra khỏi vai Tata-san và nắm chặt nắm lại. Ấy mình phải kiểm chế lại, tôi không muốn Tata-san nhìn thấy cảnh tượng khủng khiếp.
- Đừng phun ra những thứ vô nghĩa nữa !! (Wazu)
* Boooom !!! *
Tôi tung nắm đấm của tôi vào bụng của tên lãnh chúa một cách khá mạnh. Hắn la lên với âm thanh yếu ớt * kahaa * và nôn ra một quả cầu màu đỏ từ miệng. Quả cầu đỏ nứt ra và tan biến mất trước khi nó chạm xuống sàn. Lại nữa à ....
Còn xác của tên lãnh chúa thì rạn nứt như tên ở làng Elf.