Regan biểu hiện khuôn mặt nghiêm trọng khi đọc báo cáo Emma-san đã mang tới.
- Đầm lầy độc? Cái này là ý gì? Trước đây chưa bao giờ xuất hiện những thứ như thế này (Regan)
- Đây cũng lần đầu tiên tôi nghe nó. Đây là báo cáo của một tân binh người đang làm yêu cầu đi thu thập thảo dược trong rừng. Lúc đầu, tôi cũng nghĩ đó là nhầm lẫn nhưng có những người khác cũng đã nói rằng họ đã phát hiện ra đầm lầy độc này. Tóm lại bản báo cáo nói là, có một khu vực khoảng 10 mét trong đầm lầy nhiễm độc. Không thể tiến hành điều tra chi tiết. Không thể tiếp cận được khu vực trung tâm vì lượng khí độc rất mạnh. Hiện tại chúng ta đang kiếm một người có khả năng đề kháng độc cao để điều tra khu vực trung tâm (Emma)
- Đó là những gì ta có thể làm ở thời điền này hả… (Regan)
- Nhưng chưa hết, hiện tại khu vực chất độc này ngày càng lan rộng và không có dấu hiệu dừng lại. Và với tốc độ này nó sẽ sớm lan đến thành phố nếu chúng ta cứ để nó như vậy (Emma)
- Chậc, rắc rối thật... (Regan)
Regan trông bất lực còn Emma-san thì bao phủ bởi bầu không khí nặng nề. Dù biết rằng nói lên lúc này không phải lúc, nhưng...
- Umm... (Wazu)
- Hmm? À thứ lỗi vì để cậu nhìn cảnh này (Regan)
- Không, không vấn đề gì nhưng... (Wazu)
- Có gì sao? (Regan)
- Đầm lầy... ông có muốn tôi vào thăm dò nó không? Chất độc không có tác dụng với tôi (Wazu)
[ [Haaa....!?] ] (Regan & Emma)
Ah! Cả hai người đều hiện vẻ nghi ngờ trên khuôn mặt.
- Nhưng mà,
lỡ là độc gây chết người thì sao… (Emma)
- Nó không tác dụng với tôi.... (Wazu)
- Lỡ nó là độc tê liệt thì sao (Regan)
- Nó cũng không có tác dụng với tôi.... (Wazu)
- Thế, những gì có thể ảnh hưởng đến cậu? (Emma)
- Hầu như tất cả mọi thứ không có tác dụng với tôi…. (Wazu)
- Nhưng cậu đã xỉn khi uống Sake… (Regan)
- Quên nó dùm cái… (Wazu)
Chúng tôi chìm trong im lặng…
- Được rồi! Wazu!! Chúng ta đến đó thôi (Regan)
- Rõ (Wazu)
- Emma, nếu cô tìm thấy một người nào khác có kỹ năng kháng độc thì mang họ tới ngay lập tức!! Và chuẩn bị lửa!! (Regan)
- Rõ (Emma)
- Chúng ta đi thôi!! (Regan)
Trong tình trạng khẩn cấp thì thời gian rất quý giá.... Tôi không nên nghĩ quá nhiều.
*****
Ngay lập tức, tôi rời khỏi thành phố với Regan và hướng thẳng về phía khu rừng được nói đến. Chất độc này có thể nhìn thấy được và đã lan rộng. Khí độc bao bọc khu vực này. Thấy cảnh đó, Regan uống bình thuốc giải độc trong khi than vãn
--[mùi của nó thật khủng khiếp]--. Nhân tiện tôi hoàn toàn ổn hum-hum!
- Cậu.... cậu ổn cả chứ? (Regan)
- Tôi đã nói rồi mà. Chà, tôi sẽ tiến vào trong một chút để kiểm tra đầm lầy (Wazu)
- Ừ, thật sự ta rất muốn đi cùng cậu
nhưng có vẻ như ta không thể vào sâu hơn rồi. Ta sẽ chờ những người đến sau. Nhờ cậu đó (Regan)
- Tôi sẽ làm điều gì đó, nếu được (Wazu)
Tôi tiến thẳng tới đầm lầy như thường lệ. Chất độc có vẻ đã trở nên ngày càng trầm trọng, nhưng tôi đi thẳng về phía trước mà không gặp vấn đề gì. Tôi tiến vào đến trung tâm của đầm lầy nơi nồng độ chất độc mạnh nhất. Không quá lâu, tôi đã đến nơi.
- Uwaa! Cái quái gì vậy nhỉ? (Wazu)
Có cái gì đó ở trung tâm đầm lầy độc. Một sinh vật bốn chi có hình dạng quái thú. Cơ thể nó được phủ một loại chất lỏng màu tím như chất độc. Tôi chẳng biết tí gì về nguồn gốc của sinh vật này. Chất lỏng từ tay và chân nó chảy xuống đất, dần mở rộng và hình thành thành một vũng lầy độc.
Nhân tiện tôi hoàn toàn bình tĩnh.
- Gyauuuu-----!!!
Nó gầm gừ khi nhìn thấy tôi. Đầm lầy nổi bong bóng dữ dội và một số xúc tu nhô lên từ đó.
- Gyauu!!!
khi nó gừ lên một tiếng, tất cả xúc tu cùng lúc tấn công tôi. Tôi quan sát nó trong khi tránh các xúc tu. Tôi không muốn chạm vào nó dù nó chẳng thể làm tổn hại tôi, cảm giác vậy thôi. Hiện giờ tôi chỉ muốn quan sát. Tôi không thể dùng pháp thuật, tôi không có vũ khí, không còn cách nào khác để tấn công ngoại trừ đấm hoặc đá. Nhưng tôi vẫn đang tự hỏi liệu tôi nên giết nó hay không
phải rồi, đừng nghĩ về thứ không cần thiết.
Tôi tìm kiếm cơ hội để tấn công trong khi tránh các xúc tu, và cố gắng tránh không chạm vào cái xúc tu ấy càng ít càng tốt. Khi khoảng cách vừa đủ, tôi làm bộ lùi lại rồi bất ngờ đấm thẳng vào nó. Các xúc tu tan chảy như thác nước và lập tức tụt lại xuống đầm lầy như nó xuất hiện.
- Uwaa! Nó dính trên tay mình!! (Wazu)
Tôi phẩy tay để hất đống chất lỏng màu tím ra. Cái xác đã tan nát và đang dần bị đầm lầy nuốt chửng, tôi quan sát cảnh này. Sau đó, ở chỗ của nó để lại một quả cầu nhỏ màu đỏ.
Trước khi tôi có thể xác định nó, quả cầu đỏ rạn nứt và tan thành bụi bay vào không khí. Hmm... quả cầu
đỏ mới nãy... mình đã thấy ở đâu rồi..... Dẹp chuyện này sang một bên, vấn đề là đầm lầy độc vẫn không biến mất. Tôi không biết quả cầu đỏ nãy là gì, tôi trở lại chỗ Regan để báo cáo.
Có một vài thành viên của guild, Emma-san, và 10 người xung quanh dường như đều là Mạo Hiểm Giả ở chỗ Regan.
- Này! Cám ơn vì đã chịu khó! Tình hình thế nào rồi? (Regan)
- Tôi có đã loại bỏ tác nhân chính nhưng.... đầm lầy vẫn còn và hơi độc vẫn không tan mất (Wazu)
- Ta hiểu rồi... (Regan)
Regan nhắm mắt lại gõ ngón tay vào cằm mình, có vẻ như đang suy nghĩ gì đó. Tất cả mọi người đang đợi chỉ thị của Regan
- Không còn cách nào khác... chúng ta sẽ đốt khu rừng!!!(Regan)
- Chỉ có cách đó thôi hả... (Emma)
Ế? Đốt rừng sao? Tôi ngạc nhiên khi nghe câu đó. Khi tôi nghe giải thích, chúng có thể khắc chế được khí độc, nhưng dường như không có nghĩa là sẽ làm sạch đầm lầy. Do đó, cách duy nhất đó là phủ lá chắn lên phần đầm lầy của khu rừng và sử dụng Phép Lửa hoặc gì đó giống vậy để thiêu rụi (làm sạch) đầm lầy bên trong lá chắn.
Tuy nhiên vì phương pháp này phải phủ lên một địa hình đa dạng, chắc sẽ thiếu sót và gây thiệt hại lớn cho khu rừng, và lại tốn rất nhiều thời gian.... hmm... khó nghĩ thật.... Tôi tự hỏi liệu còn cách nào không.... miễn là ta có thể loại bỏ được đầm lầy..... đợi đã, tôi nghĩ mình có thể làm gì đó.