Sonomono, nochi ni...

chương 01 tôi đang ở trên "núi"

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hiện giờ, tôi đang ở giữa cơn bão tuyết lạnh lẽo nhưng kỳ lạ là tôi không cảm thấy lạnh gì cả. Chân tay và cơ thể tôi cử động bình thường. Một bước tiến về phía trước, lần này là một vùng sa mạc rộng lớn, nhưng tôi không cảm thấy nóng hay đổ mồ hôi gì cả.

Nơi này khí hậu biến đổi cực kỳ phức tạp. Lúc thì mưa trút nước với sấm sét, lúc thì trơi đổ nắng gắt vv. Cũng như hiện giờ, mưa bắt đầu rơi và không lâu sau đó là những đợt nắng nóng gay gắt, nơi này thực sự rất thú vị.

Nơi này gọi là "Núi".

Hơn nữa nó không phải là một ngọn núi bình thường. Ngọn núi khổng lồ này, không hiểu sao mà người ta biết nó là khu vực này nguy hiểm, đến độ không ai dám đến gần.

Tôi nghĩ có hai lý do. Một là thời tiết khắc nghiệt biến đổi khôn lường. Hai là, ví dụ như 3 con quái vật đang đứng trước mặt tôi đây.

Ngoài cùng bên trái, cao 3m với đầu bò, đi hai chân được bao phủ bởi mái tóc đen, siêu mạnh, thường được gọi là "Minotaur". Tay phải của nó cầm một cái gì đó giống như một cây búa khổng lồ. Nó nhìn về phía tôi với vẻ thèm muốn chảy nước dãi.

Ngoài cùng bên phải, là con chó lông bốn chân cao 5m. Tuy nhiên nó không chỉ là một con chó bình thường, bởi vì nó có 3 đầu

Một thân với ba đầu. . . không biết đầu nào điều khiển cơ thể? Có lẽ đầu ở giữa? Bởi vì nó đang khạc ra một ngọn lửa, phải không nhỉ?

Nhưng có vẻ như hiện tại chúng kết nối 3 trong 1. Cả ba cái đầu đều cúi xuống nhìn tôi với nước dãi chảy ra một cách vô thức. Oh tôi biết rồi, chúng nghĩ tôi là thức ăn của chúng..

Cuối cùng là ở giữa, đứng trên hai chân? Một con rồng lớn cao khoảng 7m với lớp vảy đen ... một con Rồng với những móng vuốt lớn có thể dễ dàng xé nát mọi thứ. Và anh chàng này cũng chảy nước dãi trong khi nhìn tôi.

Không chỉ có 3 loại này thôi đâu. Tôi đã sống trên núi này trong hai năm qua, một nơi mà quái vật lang thang khắp nơi. Đó là lý do thứ hai mà tôi nhắc lúc nãy.

Tôi thật sự. . . Thực sự đã sống sót một cách thần kỳ trên ngọn núi chết chóc này.

Ý tôi là, tôi chạy trốn khỏi kinh thành như điên cuồng trong khi đang khóc. Tôi không thể nghĩ ra bất cứ điều gì vào thời điểm đó và khi tôi nhận ra, tôi đã ở đây, trên ngọn núi này. Tôi đang cố gắng để xuống được núi nhưng bị quái vật đuổi.

Tôi không thể đoán trước được sự thay đổi của khí hậu, không thể cảm nhận phương hướng. Nên tôi lang thang khắp nơi.

Nhưng, tôi sống sót. Tôi sống sót trong môi trường khắc nghiệt này trong hai năm. Tôi đã có một chút tự tin

Nhân tiện, con chó ba đầu lúc nãy đã nằm phơi bụng sau khi ăn một đấm. Ba con quái từng con bọn chúng đã ở trong tư thế cầu xin.

Coi nào, tao không ăn thịt bọn này đâu .... vì vậy làm ơn đừng nhìn chằm chằm vào tao với đôi mắt sắp khóc như vậy ....

Như các bạn biết rồi đó, những con quái vật ở đây rất yếu. Yếu đến nỗi có thể cho một người bình thường như tôi cũng đánh bại được chúng. Chỉ là hơi nhiều. Bạn chỉ cần đi vài bước là gặp. Sau hai năm, không có quái vật nào có thể thắng được tôi nữa. Giống như tôi đã nói rồi đó, chỉ là bọn chúng hơi nhiều thôi.

Thậm chí phải nói là dễ như ăn bánh khi đánh 1 1 luôn ấy, nhưng khi chúng tấn công theo nhóm thì mức độ nguy hiểm tăng lên đáng kể. Vì vậy người ta không muốn tiếp cận ngọn núi này. Bởi vì bọn quái vật thường tấn công theo nhóm ở đây.

Tuy nhiên, nếu nhìn vào cảnh ở phía trước của tôi ....(chắc là cảnh 3 e quái đang van xin)

Sau khi biết được rằng sẽ không bị tôi ăn thịt, chúng tôi, những loài khác nhau, bắt tay cùng chống lại một đàn quái vật đột nhiên xuất hiện. Cũng như trước đây, một số con quái vật giống-cá và giống-mèo cũng đang hợp tác tấn công bọn tôi.

Tôi đã rất ngạc nhiên, và vô tình nói ....

- Bọn mày! Cùng tấn công nó! Đừng để con cá chạy thoát!!

Sau khi nhìn nhau trong một lúc bọn chúng bắt đầu di chuyển, tôi không biết liệu những lời của tôi chúng có hiểu không.

Sau khi sống sót thần kỳ trên núi này trong hai năm, chỉ có một điều tôi muốn làm.

Tôi muốn gặp mọi người ....

Suốt hai năm qua tôi chỉ gặp ​​toàn thời tiết khắc nhiệt và bọn quái vật. Và tôi nhận ra tôi đã không nói chuyện trong một thời gian dài sau khi hét vào bọn chúng ....

Đó là lý do tại sao tôi muốn gặp con người ngay bây giờ, tôi muốn nói chuyện với con người bằng bất cứ cách nào!

Vì vậy, tôi đã lên quyết định! Đi xuống núi thôi!

Tôi đã quen thuộc với ngọn núi. Giống như khu vườn sau nhà vậy, nên không thể nào để lạc được nữa.

Vì vậy, tôi xuống núi với ý định gặp mọi con người.

Với sự hiểu biết nhầm lẫn nghiêm trọng về núi này....

Truyện Chữ Hay