Dung Tiểu Kỳ nắm làn váy đi lên đài, song song Kim Liễm Diễm cũng từ bên kia bắt đầu bước lên. Kim Liễm Diễm mỉm cười động lòng người, nhìn thấy Dung Tiểu Kỳ thì vô cùng thân thiết kéo tay, đối MC nói: "Tôi cùng Dung tiểu thư là chị em thân thiết, có em ấy cùng tôi đứng trên đài, tôi thực sự rất vui mừng."
MC đáp lại nói: "Xem ra đây là một hồi cạnh tranh hữu nghị."
Dung Tiểu Kỳ nói rằng: "Nghe nói Kim tiểu thư luôn luôn coi trọng kết quả thắng thua, ngày hôm nay đối em ngoại lệ, em cũng cảm thấy rất vinh hạnh."
Kim Liễm Diễm mỉm cười, dùng thanh âm MC nghe không tới đối Dung Tiểu Kỳ nói: "Em ngày hôm nay có bản lĩnh cùng chị đứng chung một chỗ, bất quá là mèo mù đánh chuột chết, chút nữa chị sẽ cho em khóc rất xấu xí."
Dung Tiểu Kỳ bất động thanh sắc nói rằng: "Lời này em xin phép trả lại cho chị."
Đang nói, MC tuyên bố bắt đầu so tài, quy tắc là giám khảo ra đề mục, diễn viên dựa theo đề mục biểu diễn, sau đó căn cứ theo đầu phiếu số đông giám khảo bình chọn mà định thắng thua.
Năm vị giám khảo tổng cộng ra ba đề mục, hai mục đầu là tại sân khấu biểu diễn ca vũ cùng một phân cảnh diễn xuất ngẫu hứng, mục thứ ba là hỏi vì sao chọn nghề diễn viên này.
MC hướng Kim Liễm Diễm nói: "Cô Kim Liễm Diễm có ước nguyện ban đầu bước vào nghiệp diễn viên sao?"
Kim Liễm Diễm trả lời: "Tôi nhiệt tình yêu thích biểu diễn, đây là hàng đầu, tại sân khấu cũng tốt, trước mặt camera cũng tốt, tôi thích cảm giác diễn vai bất đồng, tôi cũng muốn đem góc đối sắc cùng với lý giải nhân sinh của tôi truyền lại cho khán giả, cho mọi người mang đến gợi ý cùng tự hỏi..."
MC liên tiếp gật đầu: "Năm gần đây Kim tiểu thư diễn vai chính nhiều bộ phim điện ảnh và truyền hình, bình quân mỗi một năm thì có ba bộ, xem ra Kim tiểu thư đích xác dự định vì sự nghiệp diễn nghệ kính dâng trọn đời."
Kim Liễm Diễm trả lời hoàn tất, MC đem micro chuyển hướng Dung Tiểu Kỳ: "Dung tiểu thư, là diễn viên trẻ, cô đối chuyện này có kiến giải gì?"
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Tôi đã từng chỉ đóng vai phụ cùng quảng cáo, thế nhưng cuộc sống đột nhiên gặp phải ngăn trở, thời điểm chưa gượng dậy nổi, là người đại diện của tôi giúp tôi đứng lên, chị ấy nói cho tôi biết diễn xuất không tốt có thể diễn lại, thế nhưng nhân sinh chỉ có một lần, diễn xuất với tôi mà nói không chỉ là niềm đam mê, mà còn là một phần trong nhân sinh của tôi. Tôi nhất định phải nghiêm túc mới không giẫm lên vết xe đổ, từ trình độ nào đó bắt đầu nói, diễn nghệ là một bộ phận sinh mệnh của tôi, cùng tôi vinh nhục."
MC ngẩn người, lập tức đáp lại nói: "Như vậy Dung tiểu thư chính là xem diễn xuất như sinh mệnh của mình."
Ba tràng tỷ thí hoàn tất, điểm từng cái biểu hiện, tổng tích phân Dung Tiểu Kỳ vượt lên Kim Liễm Diễm . điểm.
Lúc Dung Tiểu Kỳ nhìn đến điểm trên màn hình lớn nhảy rồi dừng lại, bỗng nhiên cảm giác thời gian đình trệ, nàng một lần nữa về tới Đoàn văn nghệ thành phố, một lần nữa nhận thức Kim Liễm Diễm, một lần nữa nhận thức Trạm Hải Lam, nàng một lần nữa bắt đầu diễn xuất, hát...
Dung Tiểu Kỳ nhắm mắt, những chuyện kia đều đã là quá khứ. Hiện tại, nàng chính là người chiến thắng tại lễ trao giải này. Nàng rốt cuộc, đem Kim Liễm Diễm cặn bã hung hăng dẫm nát dưới chân.
Dung Tiểu Kỳ thở ra một hơi, nghe MC kích động tuyên bố: "Năm nay nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, Ảnh hậu của chúng ta, là cô Dung Tiểu Kỳ!"
Vừa dứt lời, dưới đài tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Đèn tựu quang chung quanh hết thảy hội tụ đến trên người Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ không quan tâm hơn thua mỉm cười, từ trong tay khách quý trao giải tiếp nhận cúp, song song nhất nhất tạ ơn qua, thuận tiện liếc mắt nhìn Kim Liễm Diễm đứng ở một bên, cô ta cười so với cương thi còn muốn cứng ngắt.
Dung Tiểu Kỳ đi qua cùng Kim Liễm Diễm nắm tay ôm, Kim Liễm Diễm miễn cưỡng nói lời chúc mừng, Dung Tiểu Kỳ tựa ở bên tai cô ta nhẹ giọng nói: "Chị không nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay đi."
Kim Liễm Diễm cắn răng: "Em cứ chờ xem, em bất quá là may mắn mà thôi."
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Có đúng may mắn hay không, ngày sau tự nhiên chị sẽ hiểu được."
Dung Tiểu Kỳ trở lại hậu trường đã có vô số ký giả chờ phỏng vấn, dựa theo quy định những phỏng vấn này một cái cũng không thể đẩy. Dung Tiểu Kỳ liền cầm cúp cùng hoa tươi đứng ở hậu trường phòng khách tiếp thu phỏng vấn. Do nàng là diễn viên trẻ, các phóng viên hận không thể đem tổ tông mười tám đời đều hỏi đến. Trần Duyệt hợp thời xuất hiện giải vây cho Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ thủy chung bảo trì mỉm cười không chê vào đâu được, tại hiện trường khéo léo ứng phó.
Thời gian kết thúc, Dung Tiểu Kỳ đứng dậy, cảm giác mặt đều nhanh muốn cứng rớt, Trần Duyệt đi tới trước mặt Dung Tiểu Kỳ, vỗ vỗ lưng nàng nói: "Có ổn không, trao giải như thế này kết thúc còn muốn cùng toàn bộ nghệ nhân đoạt giải tham dự tiệc tối, cô phải bảo trì thể lực."
Dung Tiểu Kỳ cười cười: "Tôi không sao."
Trần Duyệt nói: "Tôi đi pha cho cô trà nóng, cô trước nghỉ ngơi một chút, lúc này tôi sẽ mời ký giả ly khai, lần sau sẽ an bài phỏng vấn tiếp."
Trần Duyệt nói xong đi ra, Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên gọi lại Trần Duyệt: "Duyệt tỷ, chị nói có đúng hay không sau đó đều phải trải qua loại sinh hoạt này?"
"Làm sao?" Trần Duyệt mới vừa đi đến cạnh cửa, xoay người nhìn Dung Tiểu Kỳ.
Dung Tiểu Kỳ nói: "Đi tới đâu đều có ký giả theo dõi, cho dù mua ly trà sữa cũng sẽ lên đầu đề tin tức."
Trần Duyệt mỉm cười: "Bởi vì cô đã là Ảnh hậu."
Dung Tiểu Kỳ thở dài, nghiêng người ghé vào trên ghế, Trần Duyệt cáo từ ly khai.
Dung Tiểu Kỳ nhìn trần nhà sững sờ, tuy rằng thắng được Kim Liễm Diễm cảm giác rất tốt, thế nhưng cảm giác bị người quan tâm quá mức thế này... rất không thoải mái.
Trạm Hải Lam, lúc này đang ở nơi nào?
Chị ấy đêm nay còn có rất nhiều nghệ nhân phụ trách, hẳn là sẽ không thanh nhàn đi, chị ấy để Trần Duyệt đến tiếp ứng mình đã là chứng minh tốt nhất.
Dung Tiểu Kỳ uống trà Trần Duyệt đưa lên, không qua bao lâu thì có nhân viên công tác đến mời nàng nhập yến tiệc tại hiện trường.
Mỗi ghế đều là diễn viên đêm nay lấy được giải thưởng, còn có giám khảo. Dung Tiểu Kỳ đang cảm thấy kỳ quái vì không thấy được Trạm Hải Lam, có nghệ nhân nói đêm nay chỉ là tụ hội hưu nhàn của diễn viên, đơn vị chế tác cùng nhân viên công ty tài trợ sẽ không tham dự.
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười, thong dong ngồi vào vị trí.
Thời gian yến hội kết thúc đã quá nửa đêm, Dung Tiểu Kỳ lái xe về đến cửa nhà thì phát hiện phía trước cũng ngừng một chiếc xe, nhìn biển số xe, đúng là xe Trạm Hải Lam.
Dung Tiểu Kỳ sửng sốt, khóa xe đi tới trước mặt xe Trạm Hải Lam, cúi đầu nhìn, Trạm Hải Lam đang ngủ.
Dung Tiểu Kỳ gõ gõ cửa sổ xe, Trạm Hải Lam tỉnh lại giương mắt thì thấy Dung Tiểu Kỳ. Nàng rất nhanh mở cửa xe, mỉm cười: "Sớm như vậy sẽ trở lại?"
Dung Tiểu Kỳ ngồi vào: "Chị đang đợi em?"
Trạm Hải Lam cười mà không đáp: "Chúc mừng em, em là diễn viên đầu tiên chị mang qua đoạt giải Ảnh hậu."
Dung Tiểu Kỳ tiến đến trước mặt Trạm Hải Lam, phát hiện ánh mắt Trạm Hải Lam có chút mông lung, thần tình có chút uể oải, tóc bởi vì tựa vào trên ghế có chút tán loạn, Trạm Hải Lam nhất định là vừa xong chuyện ở hội trường liền đến đây chờ nàng.
"Làm sao vậy, không vui sao?" Trạm Hải Lam nhéo nhéo tay Dung Tiểu Kỳ, dáng tươi cười nhu hòa, "Sẽ không bởi vì Trang Uẩn Nhiên làm khó dễ, cho nên em không được thoải mái?"
Dung Tiểu Kỳ để sát vào Trạm Hải Lam, ôm thắt lưng Trạm Hải Lam, nghiêng đầu thì hôn nàng.
Thời gian tiếp xúc đến môi ôn nhuyễn của Trạm Hải Lam, Dung Tiểu Kỳ bỗng nhiên nghĩ đến, cho tới nay người làm cuộc đời diễn nghệ nàng chẳng phải buồn khổ, thủy chung chỉ có Trạm Hải Lam một người mà thôi.
Trạm Hải Lam cũng không biết gút mắt của nàng cùng Kim Liễm Diễm, cũng không biết Kim Liễm Diễm có bao nhiêu xấu xa, thế nhưng chị ấy đối nàng trước sau như một.
Trạm Hải Lam, thì như môi của chị ấy ôn nhuyễn giống nhau.
Dung Tiểu Kỳ xiết chặt thắt lưng Trạm Hải Lam, đưa tay nhiễu qua nút áo, trực tiếp tới nơi eo lưng thon gầy mẫn cảm của nàng vuốt ve. Trạm Hải Lam tâm căng thẳng, cấp cấp bứt ra Dung Tiểu Kỳ, nói: "Tiểu Kỳ, ở đây không được."
Dung Tiểu Kỳ cúi đầu duyện hôn nàng: "Chị còn thiếu em một thỉnh cầu."
Trạm Hải Lam có chút hoảng hốt: "Ừ?"
Dung Tiểu Kỳ thanh âm thấp ái muội: "Ở chỗ này tiếp thu em."
Trạm Hải Lam sửng sốt, còn chưa kịp đáp lại, Dung Tiểu Kỳ cũng đã đưa tay diêu lên song xe, thuận tiện đem Trạm Hải Lam đẩy đến vị trí ghế sau rồi.
--------------