Dung Tiểu Kỳ có thể nấu được rất nhiều món, bởi vì trước đây nàng sống một mình, sinh hoạt cơm áo hàng ngày trên cơ bản đều là bản thân chuẩn bị, nghệ nhân khác thường đem những việc vặt này giao cho trợ lý hoặc mời a di giúp việc theo giờ, Dung Tiểu Kỳ vốn cũng muốn như vậy, thế nhưng vừa mới bắt đầu nghiệp diễn, thù lao eo hẹp chỉ có thể tự mình ra lực.
Đời trước tích lũy năng lực tự lập, đời này nàng dĩ nhiên quen việc dễ làm, tỷ như nói không cần bất luận chuẩn bị đặc thù gì, chỉ cần chút nguyên liệu nấu ăn đơn giản, nàng liền có thể đem chúng nó biến thành vị đạo tuyệt hảo.
Trạm Hải Lam nhìn thức ăn tinh xảo trên bàn, nhất thời ngẩn người, chờ phản ứng đến mới nói: "Chị phải đi trù phòng kiểm tra."
Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Kiểm tra cái gì?"
Trạm Hải Lam cười: "Đương nhiên là nhìn xem có giấu hiền thê lương mẫu nhà ai không."
Dung Tiểu Kỳ cười rộ lên: "Chị đây là đối trù nghệ của em không tin sao, nào có cái gì hiền thê lương mẫu."
Trạm Hải Lam nhìn Dung Tiểu Kỳ, nói rằng: "Đứng trước mặt chị cũng không phải sao?"
Dung Tiểu Kỳ ngồi xuống, gắp đồ ăn cho Trạm Hải Lam, lúc này mới nói: "Được rồi, cho dù em là hiền thê lương mẫu, chị cũng phải có bản lĩnh làm em hiện thân mới được."
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Đúng đúng, chị biết khó có được, nhanh ăn đi."
Hai người cười nói ăn xong cơm tối, Trạm Hải Lam tại trù phòng cắt hoa quả, Dung Tiểu Kỳ ngồi ở trước TV uống trà cảm thấy rất vui vẻ. Di động Trạm Hải Lam đặt ở một bên reo, Dung Tiểu Kỳ liếc mắt, liền hướng phòng bếp gọi Trạm Hải Lam một tiếng, nhưng không có động tĩnh, nàng cố nhiên lấy điện thoại qua nhìn, là một dãy số xa lạ, không lâu sau liền tự động cúp.
Dung Tiểu Kỳ đang muốn buông, nhưng chớp mắt thấy tin nhắn đến, trên màn hình biểu hiện: 'Mình thân thể đã tốt, công tác...' Tiếp theo không bấm vào là xem không được. Tuy rằng chỉ có vài từ, thế nhưng bằng trực giác Dung Tiểu Kỳ suy đoán đây là Trang Uẩn Nhiên.
Trạm Hải Lam đem hoa quả cắt tốt đặt trước mặt Dung Tiểu Kỳ, Dung Tiểu Kỳ cầm lấy di động đưa cho nàng: "Vừa có điện thoại, còn không có tiếp thì cúp."
Trạm Hải Lam gật đầu, cầm đến xem tin nhắn, sắc mặt có chút dao động, dừng một chút hướng Dung Tiểu Kỳ mỉm cười, nói: "Chị đi gọi điện thoại."
Dung Tiểu Kỳ ừ một tiếng, Trạm Hải Lam liền hướng ban công đi đến. Dung Tiểu Kỳ nghiêng đầu nhìn, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng Trạm Hải Lam, Dung Tiểu Kỳ thở dài, xem ra nhất định là gọi điện cho Trang Uẩn Nhiên.
Trạm Hải Lam chưa nói bao lâu thì quay về, Dung Tiểu Kỳ đang cắn một mảnh quả cam, giương mắt nhìn nhìn Trạm Hải Lam, mơ mơ hồ hồ nói rằng: "Có chút chua."
Trạm Hải Lam cười cười nói: "Vừa rồi là Trang tiểu thư gọi điện thoại cho chị, thảo luận chuyện nàng làm giám khảo."
Dung Tiểu Kỳ một thời không phản ứng đến: "Thảo luận?"
Trạm Hải Lam gật đầu: "Bởi vì chị từng nhận được lời mời làm giám khảo, bất quá chị đã cự tuyệt."
Dung Tiểu Kỳ kinh ngạc nhìn Trạm Hải Lam: "Không phải chứ, tại sao có thể như vậy?"
Trạm Hải Lam mỉm cười: "Chị không có thao tác gì, hoàn toàn là ban tổ chức quyết định, cho nên..."
Dung Tiểu Kỳ nói: "Giữa các giám khảo cần trao đổi trước với nhau sao?"
Trạm Hải Lam giải thích nói: "Trang Uẩn Nhiên bởi vì sau nhiều năm mới tái xuất hiện trước mặt công chúng, cho nên tâm trạng cần điều chỉnh, cô ấy cũng cần hiểu rõ các diễn viên dự thi."
"Vậy cô ấy hẳn là biết có em dự thi đi?" Dung Tiểu Kỳ hỏi.
Trạm Hải Lam lắc đầu: "Chúng ta cũng không có thảo luận điểm này, dựa theo quy định, giám khảo cùng diễn viên tại trước trao giải không thể có tiếp xúc."
"Chúng ta đây..."
"Chị biết đúng mực, không sao."
"Chị sở dĩ không làm giám khảo, là bởi vì em, đúng không? Tuy rằng chị là người đại diện của em cho nên rất không tiện, thế nhưng Tinh Quang phái ra nghệ nhân dự thi lại không chỉ một mình em, chị nếu như làm giám khảo đối với các nàng cũng..."
"Tiểu Kỳ, không sao." Trạm Hải Lam nhẹ giọng nói, "Chị không có vì việc tư, chỉ là chị trước giờ không có thói quen làm giám khảo, cho nên mới cự tuyệt."
Dung Tiểu Kỳ cúi đầu không nói chuyện, Trạm Hải Lam nói tiếp: "Tiểu Kỳ, chị tin tưởng thực lực của em, em cũng phải tin tưởng chị."
Dung Tiểu Kỳ ngửa đầu nhìn Trạm Hải Lam, nghiêm túc nói: "Em không biết làm sao nói cho chị hiểu, lần dự thi này rất trọng yếu đối với em, em chỉ có thể nói, em nhất định sẽ toàn lực ứng phó."
Trạm Hải Lam mỉm cười, gật đầu: "Chị sẽ bên cạnh em."
——
Lễ trao giải long trọng trở thành tiêu điểm gần nhất được công chúng quan tâm, diễn viên mới cũ đều ra sức tranh lấy cơ hội đoạt giải, mà truyền thông đã sớm đem những cạnh tranh này miêu tả thành gió nổi mây phun tu la tràng. Dung Tiểu Kỳ chỉ cần tiện tay cầm lấy một phần báo chí là có thể nhìn ra được truyền thông dự đoán phỏng chừng, thế nhưng ngoại trừ có một vài tờ báo lớn đề cập qua diễn viên trẻ Dung Tiểu Kỳ, còn lại các báo đều đưa tin về các diễn viên đang đỏ tía, chạm tay là có thể bỏng, Kim Liễm Diễm cũng đứng trong số đó.
"Đang xem cái gì?" Trạm Hải Lam đang thu thập vài phần văn kiện cùng ảnh chụp trong phòng làm việc, bớt thời giờ cùng ngồi trên sô pha bồi Dung Tiểu Kỳ nhàn nhã xem báo uống trà.
Dung Tiểu Kỳ giơ giơ lên báo trong tay: "Tình huống rất không sai đấy."
Trạm Hải Lam nghi hoặc: "Cái gì không sai?"
Dung Tiểu Kỳ nói: "Trạng thái cạnh tranh a, muốn bao nhiêu kịch liệt có bấy nhiêu kịch liệt."
Trạm Hải Lam nha một tiếng: "Chị không có an bài em tiếp thu phỏng vấn là bởi vì muốn tận lực cẩn thận, trước lễ trao giải mà tăng bốc lên trời cũng không gây bất luận lực ảnh hưởng gì, trái lại sẽ khiến các giám khảo càng thêm phản cảm."
"Khẩu vị giám khảo thật xảo quyệt."
Trạm Hải Lam mỉm cười: ""Chị có an bài cho em một số bộ lễ phục, mấy ngày nay em không có việc gì phải bận rộn, liền đến thử một chút đi."
Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Điển lễ trao giải là cuối tuần này đi."
Trạm Hải Lam đi tới ngồi ở bên người Dung Tiểu Kỳ, hôn hôn tóc của nàng: "Chị sẽ dời lại hết tất cả công tác để cùng em đi, an vị bên cạnh em."
Cuối tuần rất nhanh đúng hạn tới, Dung Tiểu Kỳ dựa theo Trạm Hải Lam dặn, liền trang dung thanh thuần mộc mạc, mái tóc cũng buông xuống tùy ý tự nhiên. Trần Duyệt lái xe tới đón, Trạm Hải Lam cùng Dung Tiểu Kỳ ngồi ở ghế sau.
Đi đến cổng Nhà hát lớn thành phố, Dung Tiểu Kỳ từ cửa sổ xe nhìn đến khuông cửa gỗ phong cách cổ xưa, bỗng nhiên nhớ tới thật lâu trước đây, nàng sẽ chọn cuối tuần hay thời gian rãnh đi ngang qua đây nhìn, Nhà hát lớn là nơi toàn bộ diễn viên đều tha thiết ước mơ, được đề cử là vinh dự hạng nhất, mà ở Nhà hát lớn thu được giải thưởng càng vô thượng vinh quang.
Đây là thiên đường của từng nghệ nhân.
Trước đây, nàng từng cho rằng bản thân chỉ có thể đứng nhìn Kim Liễm Diễm đi vào kịch trường này, không nghĩ tới, hiện tại bản thân dĩ nhiên cũng trở thành một trong những nghệ nhân tiến vào đó.
Thế sự đều không phải rất kỳ diệu sao?
Trần Duyệt giúp Dung Tiểu Kỳ mở cửa xe, Dung Tiểu Kỳ dắt làn váy đang muốn xuống xe, Trạm Hải Lam gọi nàng lại, xoay người từ trong hộp lấy ra một sợi dây chuyền lấp lánh, tỏ ý nàng lại gần.
Dung Tiểu Kỳ hơi cung thân: "Làm sao?"
Trạm Hải Lam mỉm cười, đem dây chuyền đèo lên cho nàng: "Đây là dây chuyền may mắn của nhà chị, em mang nó sẽ tăng vận khí."
Dung Tiểu Kỳ ngẩn người, Trạm Hải Lam lại vỗ nhẹ tay của nàng: "Đi thôi."
Dung Tiểu Kỳ quay người lại, mới vừa đạp lên thảm đỏ, ánh sáng đèn xung quanh bắt đầu điên cuồng loang loáng không ngừng. Dung Tiểu Kỳ hơi ngẩn người, lại nghe Trạm Hải Lam ở sau người nói: "Đừng khẩn trương, tự nhiên đi vào, bảo trì mỉm cười."
Dung Tiểu Kỳ trấn tĩnh lại, cùng Trạm Hải Lam
từ thảm đỏ đi vào. Mới vừa đi tới cửa hội trường liền thấy Cận Á cùng Trang Uẩn Nhiên đã hướng ghế giám khảo lên rồi, Dung Tiểu Kỳ hít một hơi, Trạm Hải Lam mỉm cười hỏi: "Thế nào, em vẫn ổn chứ?"
Dung Tiểu Kỳ gật đầu: "Vẫn ổn, thiếu chút nữa trượt chân thôi."
Trạm Hải Lam cười nói: "Chị thời điểm lần đầu tiến vào cũng là như vậy, dần dần sẽ quen, đi thôi, chỗ ngồi chúng ta ở bên kia."
Dung Tiểu Kỳ khẩn trương tới lòng bàn tay đều đổ mồ hôi, may mắn nhất chính là Trạm Hải Lam vẫn luôn bên người nàng, tuy rằng xung quanh liên tục có người đến gần muốn cùng Trạm Hải Lam bắt chuyện, Trạm Hải Lam cũng không có rời đi nàng, cho đến khi bắt đầu điển lễ.
MC mở màn giới thiệu, khách quý trao giải bắt đầu công bố đề danh các loại giải thưởng, cuối cùng là giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất dành cho điện ảnh.
Dung Tiểu Kỳ hít một ngụm lãnh khí, nhìn hình ảnh lóe ra trên màn hình lớn.
"Cố Mẫn Nguyên, "Hoàng hậu bí sử"
"Kim Liễm Diễm, "Số phận hòa âm"
"Mộ Dung Ưu, "Cây táo chi luyến"
"Dung Tiểu Kỳ, "Thái dương cao cao chiếu"
"....."
Dung Tiểu Kỳ chợt thấy tim bang bang nhảy dựng lên, quay đầu nhìn Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam sắc mặt bình tĩnh, chỉ nhìn màn hình lớn khẽ mỉm cười, ngọn đèn chiếu vào trên mặt nàng, sáng tối giao thoa tạo thành quang ảnh.
Trạm Hải Lam thực sự một chút cũng không thấp thỏm sao?
MC còn nói thêm: "Các nữ diễn viên đều mỗi người mỗi vẻ, giám khảo cũng cho ra ý kiến, kế tiếp công bố chính là điểm số các vị diễn viên đạt được."
"Cố Mẫn Nguyên, diễn xuất . , lời thoại . ..."
"......"
Dung Tiểu Kỳ nhìn màn hình lớn lóe ra điểm, đối Trạm Hải Lam nói: "Những diễn viên này đều là bậc tiền bối, em tại TV đều xem qua thật nhiều lần."
Trạm Hải Lam nhẹ giọng nói: "Thả lỏng, không có gì."
MC tiếp tục nói rằng: "Dung Tiểu Kỳ, diễn xuất . , lời thoại . ..."
Dung Tiểu Kỳ nhìn chằm chằm màn hình lớn, liên tục đảo mắt, điểm bản thân vậy mà có chút nhỉnh hơn, quả nhiên, tổng tích phân ra tới, Dung Tiểu Kỳ đứng hạng nhất.
MC cười nói: "Xem ra cô Dung Tiểu Kỳ đêm nay chính là Ảnh...."
"Chờ một chút." Một MC khác dưới đài đột nhiên xen vào, "Giám khảo còn có ý kiến bổ sung."
MC gật đầu: "Mời nói."
Dung Tiểu Kỳ nhìn, chuẩn bị lên tiếng dĩ nhiên là Trang Uẩn Nhiên.
Trang Uẩn Nhiên mỉm cười, nói rằng: "Cô Kim Liễm Diễm trong vai nữ chính 'Số phận hòa âm', bộ phim rất có ý nghĩa thời đại, tôi cho cô ấy điểm đặc biệt."
MC sửng sốt: "Thêm điểm, cô Kim Liễm Diễm cùng cô Dung Tiểu Kỳ điểm số bằng nhau."
Dừng một chút, MC còn nói: "Dựa theo quy định, hai vị diễn viên cần trực tiếp so tài, mời hai vị lên sân khấu."
Dung Tiểu Kỳ nhìn Trạm Hải Lam, Trạm Hải Lam gật đầu: "Đi thôi, đừng khẩn trương."
-----------------