Solo LeveLing - Thăng cấp một mình

chương 201: cái chết của một anh hùng (chưa edit)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đối với Jinwoo, White walker là loại ma thú mang lại nhiều kỷ niệm

Là lũ White Walker đã bắn mũi tên vào sự kiện Xích môn đầu tiên? Là cảm giác thất vọng, buồn bã vì tên trùm ‘Baruka’ chỉ để lại một con dao găm?

Khi ký ức hiện lên trong tâm trí anh, anh cũng cảm thấy cay đắng, hệt như khi anh thất bại trong việc trích xuất bóng của hắn ta

‘Mình đã quên...’

Đột nhiên, bàn tay đang giữ cổ và cổ tay của «White Walker» siết mạnh hơn.

Siết!

[Khặc!]

Nhận tiện

‘Tại sao một con ma thú cấp cao lẽ ra phải ở trong hầm ngục lại ở đây?’

Jinwoo, người đã hoán đổi vị trí của mình với một người lính bóng tối ở tầng 7,8 của tòa nhà, giữ chặt tên White Walker trong khi giữ thăng bằng với ‘Sức mạnh của kẻ thống trị’ để không rơi xuống, hỏi

“Ngươi là ai?”

Nhìn đôi tai sắc nhọn, mái tóc trắng và đôi mắt bạc, anh nghĩ rằng hắn là White Walker, nhưng vì lí do nào đó, anh có thể nhận ra dấu hiệu về tuổi tác từ gã đàn ông.

Bên cạnh đó.

[Kuk aaaaaar!]

Con ma thú thông minh đang cố gắng gỡ tay của Jinwoo ra

‘...!’

Một sức mạnh to lớn

Chưa kịp ngạc nhiên vì con ma thú đã thoát khỏi tay của mình, Jinwoo đã cảm nhận được một nguồn năng lượng lạnh sống lưng đang tích tụ trong miệng con ma thú

Đột nhiên, hình ảnh của Quỷ Vương Baran, kẻ phóng sét qua miệng, chồng lên hình ảnh của con ma thú

Theo bản năng

Jinwoo vặn phần thân trên của mình

Kwaa -!

Một luồng khí lạnh phóng ra từ miệng con ma thú vượt qua Jinwoo tràn vào không khí.

Jin-woo, người đã xác nhận sức mạnh ma thuật ghê rợn mà hắn phun ra bằng chính mắt mình, nhanh chóng di chuyển ra khoảng cách an toàn

Bịch bịch

Jinwoo phủi bỏ những mảnh băng bám trên vai và theo dõi sự di chuyển của Hoàng đế băng giá

Đây không phải một con White Walker bình thường

Các giác quan sắc bén cảnh báo anh rằng hắn ta mạnh hơn bất cứ kẻ thù nào anh từng đối mặt.

Nhưng Jinwoo không phải người duy nhất ngạc nhiên

[Làm thế nào mà ngươi...?]

Hoàng đế băng giá, vội vã nhìn xuống cái bóng của Jinwoo không giấu nổi sự ngạc nhiên khi nhìn thấy số lượng binh lính đang ngủ trong đó.

[Tại sao ngươi không liên lạc với chúng ta khi đã tập hợp được số lượng quân đó?]

Nhưng khi Jin-woo không trả lời bất cứ điều gì, Hoàng đế băng giá nhìn vào mắt Jin-woo. Chẳng mấy chốc, một tiếng rên rỉ đau đớn phát ra từ miệng hắn.

[Ra vậy... Ngươi chính là ẩn số mà chúng ta đã được cảnh báo]

‘Ngươi đang nói cái gì vậy?’

Jinwoo tự hỏi những lời của Hoàng đế băng giá có nghĩa là gì, nhưng anh không có thời gian để nói chuyện

Lưỡi kiếm của kẻ thù đang lao tới

Và lưỡi kiếm không hề chậm chạp để anh có thể bỏ qua.

Vai anh vẫn đang nhói lên vì bị đóng băng

Jin-woo lén nhìn vào vai anh, và lặng lẽ gọi ‘Dao găm của Quỷ vương’ trong kho đồ.

Mỗi chiếc một tay

Đôi mắt của Jin-woo nheo lại

‘... Lớp pháp sư sao’

Vì hắn phải rất cố gắng mới gỡ được tay Jinwoo ra, sức mạnh và khả năng phòng thủ của hắn dường như không quá cao so với sức mạnh ma thuật

Đó là một điều tốt.

Với kinh nghiệm chiến đấu với nhiều loại chiến trường, kẻ thù thuộc lớp pháp sư, có thể xử lý nhanh chóng, là dễ nhất

Một đòn

Với sức mạnh hiện tại, anh có thể nhanh chóng kết thúc trò chơi trong khi tránh các đòn ma thuật

Ngay cả khi kẻ thù biết điểm yếu của anh, hắn cũng không thể dễ dàng tấn công.

Sau một hồi suy nghĩ, Hoàng đế băng giá đã đưa ra quyết định

[... Dừng lại. Ta không muốn liều mạng hôm nay]

“Hả?”

Jin-woo nhăn mày.

‘Ta không có ý để ngươi đi, nhưng dừng lại là sao?’

Hắn có một nguồn sức mạnh ma thuật cực lớn

Jinwoo không thể đoán được mình sẽ có được bao nhiêu điểm kinh nghiệm khi anh đánh bại sinh vật này. Có lẽ anh sẽ tăng 10 cấp như khi anh giết Hoàng đế của những người khổng lồ.

‘... Khoan’

Sau những suy nghĩ điên rồ, anh đã có thể đoán ra ý của con ma thú

‘... Ý hắn là?’

Hoàng đế băng giá chỉ tay vào chiếc cửa sổ vỡ của tòa nhà hiệp hội

[Không phải ngươi ở đây để cứu gã đàn ông đó à?]

Chính xác là người lính kiến nấp trong bóng của chủ tịch đã gửi đi những tín hiệu cảnh báo.

Ánh mắt của Jinwoo di chuyển dọc theo đầu ngón tay của Hoàng đế băng giá. Chủ tịch Go Gun-hee đang nằm ở đó.

‘...!’

Có thể nhận ra người đứng đầu hiệp hội đang ở trong tình trạng nguy kịch ngay cả trong nháy mắt,

Sau đó

[Sự lựa chọn của ngươi là gì?]

Một cột băng lớn, sắc nhọn được hình thành ở bàn tay của Hoàng đế băng giá, kẻ đang chỉ vào chủ tịch hiệp hội.

[Chiến đấu với ta, hay cứu hắn]

Ngay khi những lời đó thoát ra, Hoàng đế băng giá phóng cột băng về phía Go Gun-hee.

Jinwoo mở to mắt

Sự tập trung được đẩy lên đỉnh điểm và thời gian xung quanh bắt đầu chậm lại. Ngọn giáo băng cũng di chuyển chậm lại, nhưng nó nhắm chính xác vào chủ tịch Hiệp hội.

[Sức mạnh của kẻ thống trị!]

Anh cố gắng ngăn chặn cột băng bằng bàn tay vô hình của mình, nhưng mana của con ma thú đã bao bọc cây giáo và phá hủy bàn tay vô hình.

Jin-woo tức giận nhìn lại Hoàng đế băng giá

Hắn đang đợi

Câu trả lời của Jinwoo

Jin-woo cắn môi, tự bắn mình đến chỗ Go Gun-hee, chủ tịch hiệp hội, người đã ngã xuống.

Woong -!

Không khí tại nơi Jinwoo lơ lửng phát nổ

Ngay trước khi cột băng đánh trúng Go Gun-hee, Jinwoo đã kịp thời tiếp cận và kéo ông ra khỏi đường bay.

Rầm

Cột băng đâm xuyên qua sàn nhà, hơi lạnh tỏa ra đóng băng xung quanh

Trong một khắc, sàn của toàn bộ phòng hội nghị bị đóng băng

Jinwoo ôm chầm lấy chủ tịch, nhanh chóng né tránh luồng khí lạnh một lúc cho đến khi chúng biến mất

Khi Jinwoo nổi giận với mánh khóe bẩn thỉu của Hoàng đế băng giá, ngước lên. Hắn ta đang chạy vào một cánh cổng nhỏ

Ngay lúc đó, Jinwoo gọi dao găm của Baruka từ kho đồ và phóng nó đi

‘Phóng dao!’

Shh

Con dao găm bay thẳng tới và cắm vào vai của Hoàng đế băng giá

[Aaaaaaaaaah!]

Sau khi lần lượt nhìn con dao găm và Jinwoo, Hoàng đế băng giá ném con dao găm trên vai xuống đất và biến mất qua cánh cổng

Jin-woo, người đang cố gắng đi theo cánh cổng đang dần giảm kích thước của nó, đã từ bỏ vì tình trạng nghiêm trọng của chủ tịch Go Gun-hee.

Giờ đây, chữa trị cho Go Gun-hee quan trọng hơn là đuổi theo kẻ địch bỏ trốn

“Ugh...”

Một tiếng rên rỉ đau đớn

Jinwoo nghiến răng khi nhìn Go Gun-hee, chủ tịch hiệp hội, người đang trên bờ vực của cái chết.

‘Tình trạng của ông ấy không thể chữa khỏi với một lọ thuốc chữa trị’

Nếu vậy, điều tốt nhất anh có thể làm trong giai đoạn này là.

Một đường gân nổi lên trên cổ họng của Jin-woo.

‘Ber!’

Từ xa, anh có thể cảm nhận được nguồn năng lượng quen thuộc bay đến từ căn hộ của mình

Kuang

Ber phá xuyên qua nhiều bức tường và lao về phía chủ tịch hiệp hội, quỳ xuống trước Jinwoo

“Đức Hoàng đế của tôi!”

Không có thời gian để giải thích.

Ngay khi Ber đến, Jin-woo cẩn thận đặt phần thân trên của Go Gun-hee, chủ tịch hiệp hội, lên sàn và lùi lại.

Tay của Jinwoo dính đầy máu của chủ tịch chỉ từ việc giữ ông ấy

Tách tách

Bóng tối rơi xuống che phủ khuôn mặt anh khi nhìn vào những giọt máu nhỏ xuống từ đầu ngón tay

Ber, đi đến vị trí mà Jinwoo đã tránh ra, sử dụng tất cả mana của mình để hồi máu bằng tất cả tâm trí.

Chẳng mấy chốc, hào quang ấm áp bao quanh Go Gun-hee.

Woo – Woong –

Mặc dù tiếp tục điều trị, tuy nhiên, khuôn mặt của Go Gun-hee không khá hơn

Ber xấu hổ mở miệng.

“Thưa Hoàng đế...”

Ber quay lại nhìn Jinwoo với ánh mắt sợ hãi.

“Phép chữa trị của tôi... Không hiệu quả. Tôi không thể chữa khỏi cho ông ấy”

“Cái gì?”

Như thể chứng minh rằng đó không phải là lời nói dối, bàn tay của Ber đang run rẩy

Tất nhiên, Jin-woo cũng cảm thấy lượng mana khổng lồ mà Ber đang tiêu thụ

Ngay cả như vậy, Ber vẫn thất bại.

“Được rồi”

Sau khi ngừng điều trị, Jin-woo ngồi cạnh chủ tịch và kiểm tra tình trạng.

Bất chấp những nỗ lực tận tụy của Ber, ý thức của chủ tịch vẫn mờ nhạt.

Đặc biệt, cái lỗ trên ngực chủ tịch Hiệp hội không cho thấy bất kỳ dấu hiệu được chữa trị nào, ngay cả khi sử dụng những bình thuốc chữa trị tốt nhất mà anh có

Trán Jinwoo ướt đẫm mồ hôi

“Dừng lại... Làm ơn”

Go Gun-hee mở mắt một cách khó khăn

“Chủ tịch hiệp hội?”

Go Gun-hee, với một hơi thở dường như có thể tắt bất cứ lúc nào, đã xác nhận khuôn mặt của Jin-woo và Ber bên cạnh mình.

“... Cậu đã tới giúp ta. Cảm ơn”

Có một nụ cười trên khuôn mặt ông.

“Hãy gắng lên, một chút thôi. Tôi sẽ đưa ngài đến bệnh viện”

Go Gun-hee lắc đầu trước giọng nói khẩn thiết của Jinwoo

“Vô ích thôi... Vết thương của ta không ở mức độ có thể chữa trị được”

“Chủ tịch Hiệp hội!”

Jinwoo giận dữ khi chủ tịch Hiệp hội nói chuyện một cách yếu ớt

Bàn tay run rẩy của chủ tịch siết chặt tay anh.

“Hãy nghe ta”

Như thể ngọn lửa của cuộc sống bùng cháy lần cuối trước khi lụi tàn, Chủ tịch Go Gun-hee mở mắt

“Khoảnh khắc cuối cùng... Ta đã có thể chạm vào ý chí của tồn tại vĩ đại ấy. Và ta đã thấy. Kế hoạch của chúng, những kẻ thù chung của chúng ta, những việc chúng ta phải làm...”

Máu trào ra từ miệng Go Gun-hee

“Thật may khi cậu... Có được sức mạnh đó...”

Nước mắt trào ra từ mắt Go Gun-hee khi ông nhìn vào mắt Jinwoo

Ông nắm chạy hai tay Jinwoo, tiếp tục nói với giọng run run

“Những cánh cổng và hầm ngục, không phải vì bản thân họ. Khụ. Đó là điều cuối cùng họ có thể lựa chọn để bảo vệ chúng ta, khụ...”

Sau đó, một bong bóng màu đỏ sẫm bật ra khỏi miệng của Go với một tiếng ho tồi tệ.

Jin woo vội vàng một lần nữa cố gắng chữa lành vết thương cho Go nhưng ông lắc đầu. Ông biết rõ tình trạng của mình hơn ai hết. Khi ông trở thành một với ý thức của kẻ thống trị, cuộc sống của ông đã kết thúc.

Việc kẻ thống trị nỗ lực đưa Jinwoo đến đây đã làm cạn kiệt sức sống của vật chứa.

Tuy nhiên, Go Gun-hee, chủ tịch hiệp hội, đã không phẫn nộ trước quyết định của kẻ thống trị.

Chỉ cần cho Jinwoo biết kẻ thù thực sự của anh là đủ

Go Gun-hee hiểu điều đó như bản thân mình

“Một ngày nào đó... Sẽ có lúc cậu phải đưa ra lựa chọn cho mình. Làm ơn... Làm ơn hãy đứng về phía con người.”

Trước giọng nói run rẩy của chủ tịch, Jinwoo cảm thấy lòng mình nặng trĩu

Nhưng những gì anh có thể làm là lắng nghe những lời ông nói một cách cẩn thận

Không giống như vẻ mặt tăm tối của Jinwoo, chủ tịch hiệp hội Go Gun-hee đã mỉm cười

“Khụ, ta đã luôn muốn chiến đấu bên cạnh những người trẻ tuổi như cậu. Nhưng... Điều đó là bất khả thi ngay từ đầu với cơ thể này”

Lần đầu tiên, Gun-Hee đã bộc lộ sự nhiệt tình chân thành của mình.

Ai đó đã chỉ trích rằng họ tạo ra hiệp hội chỉ để lấy tiền quyên góp, và ai đó xúc phạm ông như một lão già chỉ biết hướng mắt về quyền lực.

Ông chỉ tức giận vì thực tế là ông không thể sử dụng sức mạnh to lớn mà ông được ban tặng

Ông cố gắng tìm một nơi để có thể cống hiến. Ông tạo ra hiệp hội với tất cả tài sản của mình và cam kết rằng ông sẽ thực hiện nhiệm vụ của mình để giúp đỡ các thợ săn thông qua Hiệp hội.

Nhiều năm đã trôi qua.

Go Gun-hee, chủ tịch hiệp hội, cuối cùng đã gặp Jin-woo sau một cuộc chiến đầy gian khổ.

Biết rằng cái chết đang đến gần, cảm xúc đang lấp đầy trái tim của chủ tịch hiệp hội không phải là nỗi buồn hay tức giận, mà là sự nhẹ nhõm.

“Nhưng bây giờ ta không còn tiếc nuối nữa. Ta đã có thể giao lại trọng trách cho những người trẻ tuổi như cậu...”

Tuk...

Cánh tay của chủ tịch hiệp hội, đang nắm tay của Jinwoo, rơi xuống đất. Go Gun-hee, chủ tịch hiệp hội, nhìn lên trần của văn phòng chủ tịch của hiệp hội, chứ không phải Jin-woo.

Phải chăng là vì nước mắt

Ánh sáng của trần nhà, dường như luôn tối tăm, hôm nay lại quá rực rỡ

Để tránh ánh sáng chói lòa, Go Gun-hee nhắm mắt lại một lúc.

“Thật may mắn... Biết bao..”

Go Gun-hee, chủ tịch hiệp hội, càng lúc càng yếu đi, cuối cùng đã trút hơi thở. Jin-woo nhắm mắt mà không nói gì.

Giống như những lời cuối cùng là sự may mắn, vẻ mặt của ông dường như yên bình hơn bao giờ hết.

Jinwoo ngẩng đầu lên.

Tách tách

Bên ngoài cánh cửa sổ vỡ nát, những hạt mưa rơi xuống từ bầu trời âm u.

——–

Ngày hôm sau rất nhiều tin tức nóng hổi chen chúc trên mặt báo.

Tin tức về xác thợ săn vĩ đại của Brazil ‘Jonas’ được tìm thấy ở một con sông gần đó, và chủ tịch hiệp hội thợ săn Hàn Quốc Go Gun-hee bị sát hại một cách tàn bạo với lồng ngực bị xuyên thủng.

Và... Thợ săn Sung Jinwoo đã trở lại Hàn Quốc.

Truyện Chữ Hay