Solo LeveLing - Thăng cấp một mình

chương 200: kẻ thống trị ánh sáng (chưa edit)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

‘Hmm... Liệu mình có thể giao tiếp với nó không?’

Chủ tịch Hiệp hội Go Gun-hee tiếp tục nhìn chằm chằm vào vị khách không mời mà dến này.

Hắn vẫn im lặng. Nhưng không giống như các ma thú khác, hắn không tấn công ông, chỉ lặng lẽ ngồi đó, và mặc kệ chủ nhân của căn phòng.

Trong không gian tĩnh lặng, chủ tịch Go Gun-hee tiếp tục quan sát kẻ đột nhập.

‘Hắn thật sự giống một tên White Walker’

Yêu tỉnh băng, hay còn được gọi là «White Walker> thường xuất hiện trong các hầm ngục cao cấp. Ngoại hình đặc biệt của chúng được biết đến rộng rãi trong giới thợ săn.

Tuy nhiên, con yêu tinh có nhiều đặc điểm khác hẳn những White Walker thông thường.

“...”

Nếu coi White Walker bình thường là một cái cây trong rừng thì kẻ đột nhập này giống như một cây cổ thụ giữa khu rừng vậy.

Khuôn mặt nứt nẻ như vỏ cây

Ngón tay gầy gò

Bộ râu dài và hai mắt sắc nhọn.

Nếu dây là một con White Walker, thì có lẽ nó đã sống hàng trăm, hoặc hàng ngàn năm. Nhưng những điều khác thường không chỉ ở ngoại hình.

‘Ực’

Go Gun-hee nuốt nước bọt.

“Mình không... Mình không thể cảm nhận được nó’

Go Gunhee là một thợ săn tài ba. Dù tuổi tác làm ông trở nên yếu đuối, nhưng ông vẫn có giác quan của một thợ săn hạng S. Vậy mà ông vẫn không thể cảm thấy gì cho đến khi ông ta nhìn thấy nó bằng mắt.

Nếu đó là một con quái vật bình thường, thì cảm giác sắc bén của chủ tịch hiệp hội sẽ lập tức phát hiện ra ngay.

‘... Không thể đứng nhìn nó mãi được’

Go Gun-hee nhanh chóng đánh giá tình hình, rồi từ từ cầm chiếc điện thoại mà ông đã đặt trên bàn để cầu cứu trong khi tiếp tục nhìn vào kẻ lạ mặt.

Lập tức con quái vật quay sang Go Gun-hee.

[Nơi này đã hoàn toàn bị cắt đứt với thế giới bên ngoài |

Thịch—

Go Gun-hee đặt điện thoại di động trở lại chỗ cũ. Điện thoại hoàn toàn mất tín hiệu.

“Mình đang mơ sao?”

Ông ngạc nhiên cũng phải, vì con ma thú đang nói bằng tiếng Hàn rất rành mạch.

“Minh đang ở một nơi khác, không phải trụ sở Hiệp hội thợ săn ở Seoul. Và đang nói chuyện với một con ma thú...’

‘Nếu đây không phải là một giấc mơ, thì chuyện này nghĩa là sao??’

Thế rồi...

“Hự!”

Go Gun-hee nắm lấy vai trái của ông, nó đang đau rát. Và điều này đã xảy ra khi bàn tay của Quái vật chỉ vào ông ta.

Go Gunhee cẩn thận buông tay ra, và thấy một vết cắt trên cánh tay.

Điều kỳ lạ là cánh tay bị cắt nhưng không có máu chảy ra.

Vết thương và máu của ông như đông cứng.

‘Cái... Cái này?!’

Go Gun-hee bị sốc bởi vết thương. Con quái vật vẫn ngồi đó thản nhiên và nói.

[Ngươi có nghĩ rằng điều này cũng chỉ là mơ?]

Go Gun-hec gật đầu.

“Ta hiểu rồi, ta biết điều này là sự thật. Vậy rốt cuộc, ngươi là ai?”

[Ta muốn ngươi bộc lộ sức mạnh trước, nhưng xem ra bây giờ ngươi chỉ là một con người ]

“Chỉ là một con người?”

Con quái vật chậm rãi đứng lên. Và đồng thời, tất cả các thiết bị xung quanh như ghế sofa và bàn, đã bị đẩy sang hai bên và dính vào tường.

Kreaak! Căn phòng trở nên bừa bộn và các vật dụng bị đóng băng.

“Ôi chúa ơi...”

Đôi mắt của Gun-hee mở to. Một cảm giác lạnh lẽo đáng sợ sau đó từ từ tràn ngập toàn bộ căn phòng.

[Ta không thích bắt nạt kẻ yếu. Hiện hình đi nào, Mảnh vỡ của Ánh sáng?]

Kẻ yếu?

Ai có thể gọi chủ tịch hiệp hội, Go Gun-hee là một người yếu đuối?

Tuy nhiên, Go Gun-hee không tranh cãi với nó.

Con quái vật trước mặt ông ta có bản lĩnh hoàn toàn khác biệt, và Go Gunhee không thể đánh giá được sức mạnh của nó.

[Come on lại đây con!]

Đây không phải là một sức mạnh bình thường.

Bởi vì ông ta có thể cảm nhận tốt hơn những người khác, nên ông hiểu rõ khoảng cách giữa bản thân với đối thủ.

Và mồ hôi túa ra trên trán của Gunhee tuông ra ngay lúc đó.

[Ngươi lo lắng rằng ‘bình chứa’ của ngươi sẽ bị phá hủy? Vô ích thôi, dù ngươi không bộc lộ sức mạnh, thì cái thân xác con người kia cũng đi đời sớm thôi]

[Nếu ngươi sợ thì ngươi có thể trốn ]

Con quái vật giơ lòng bàn tay lên, và hơi lạnh bắt đầu hình thành.

[Không có lý do gì để nói chuyện với ngươi thêm nữa]

Khi Go Gun-hee cảm thấy bối rối, ông không thể hiểu được những lời con quái vật vừa nói.

Nhưng ông không có nhiều thời gian để suy nghĩ. Băng giá đến nhanh chóng từ bản tay của quái vật.

Bang-!

Vụ nổ quét qua chỗ ngồi của Go Gunhee. Khói trắng do không khí lạnh bao phủ xung quanh khiến ông không thể nhìn thấy rõ. Nhưng...

Có hai đốm sáng hiện lên trong làn khói. Một đôi mắt màu vàng tỏa sáng. Con quái vật, nhìn thấy ánh sáng, mim cười và tiếp tục tỏa ra hàn khí.

Kreaak -—

Chủ tịch hiệp hội Go Gunhee, vẫy tay và đánh vào luồng băng giá.

Whoosh!

Một luồng chấn động lan ra, và một bức tường phát nổ. Đằng sau bức tường vừa sụp đổ chỉ có một màu đen vô tận.

Khói bao trùm tầm nhìn từ từ tản đi, và Go Gun-hee xuât hiện. Đôi mặt ông trở thành màu vàng, cùng với một sức mạnh ma thuật to lớn bao quanh toàn bộ cơ thể.

“Ngươi đã tách văn phòng của ta và khóa nó trong một không gian khác. Chiêu này tuyệt đấy”

Một giọng nói hoàn toàn khác với giọng nói bình thường của chủ tịch hiệp hội.

Con quái vật sau đó lại lên tiếng.

[Cuối cùng... Cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau, [Mảnh vỡ của Ánh sáng]. Ta đã tìm kiếm ngươi trong một thời gian dài... Thật tội nghiệp cho ngươi, mắc kẹt trong một bình chứa bị hỏng và không thể sử dụng sức mạnh của ngươi nữa]

Không giống với Go Gunhee, biểu cảm của quái vật không thay đổi từ đầu đến giờ. Nó nói tiếp, với khuôn mặt băng giá.

[Chúng ta đã định vị được 7 tên bọn ngươi, và đã xử lý hai]

Khuôn mặt của Go Gun-hee cứng lại.

Những kẻ thống trị khác đã bị tìm thấy, và hai đồng đội của ông đã bị mất ‘bình chứa’.

Những kẻ thống trị không lường trước được kiểu tấn công này.

[Khuôn mặt đó...]

Quái vật mỉm cười.

[Ta muốn thấy khuôn mặt nhăn nhó đó của ngươi. Bây giờ ta có thể phá hủy bình chứa của ngươi mà không tốn bao nhiêu sức mạnh]

“Giỏi thì làm đi, Hoàng đế Băng giá”

Go Gun-hee hét lên!

Ánh sáng vàng bao quanh cơ thể ông ngày càng mạnh mẽ, và đột nhiên ông biến thành ánh sáng.

Ánh sáng rực rỡ sau đó chiếu sáng căn phòng tăm tối.

Thế nhưng, chứng kiến sức mạnh to lớn đó, Hoàng đế băng giá vẫn tiếp Lục chế giễu.

[Ngươi đang có gắng chiến đấu? Thật ngu ngốc ]

Ánh sáng trắng phát ra từ đôi mắt của Hoàng đế băng giá. Cùng lúc đó, cơ thể nó được bao quanh bởi ma thuật băng lạnh.

Giống như Go Gun-hee được bao quanh bởi ánh sáng, toàn bộ cơ thể Hoàng đế băng giá cũng phủ đầy hàn khí.

Hoàng đế băng giá sau đó nhe răng.

[Ngươi mượn cơ thể một con người, thì có thể chạm vào một sợi tóc của ta sao?]

Ngay khi Hoàng đế băng giá mở miệng nói.

Go Gun-hee cảm thấy rằng đây là cơ hội duy nhất, đã nhảy ra và tấn công Hoàng đế băng giá.

Nhưng phản ứng của Hoàng đế băng giá không thay đổi.

Bang!

Ma thuật anh sáng và ma thuật băng giá va chạm, và tạo ra một vụ nổ lớn.

Bang! Bùm! Bang!

Tuy nhiên, càng về sau, các chuyển động của Go Gun-hee càng trở nên chậm hơn. Trên cơ thể ông chi chít vết thương.

Mỗi lần chuyển động, hơi thở trắng toát lại phả ra khỏi miệng Go Gun-hee.

“Ha-a-ha”

Trong không khí lạnh lẽo này, ông chỉ có thể chiến đấu khoảng hai phút với cơ thể yếu ớt của mình.

Đúng như lời của Hoàng đế băng giá, kết quả của trận chiến đã được xác định ngay từ dầu. Sức mạnh thể chất của Go Gunhee đã hạn chế khả năng thực sự của [Mảnh vỡ Ánh sáng].

Go Gunhee đã sử dụng nhiều sức mạnh ma thuật hơn mức cho phép của bác sĩ, đôi mắt ông trở nên đỏ ngầu và máu bắt đầu chảy quanh miệng. Nhưng những thứ này đã không còn đáng để quan tâm.

Xoẹt!

Một cột băng sắc nhọn xuyên qua ngực Go Gun-hee.

“Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh hhhhhhhhhhhhh”

Go Gunhee hộc máu. Hoàng đế băng giá đã giáng đòn chí mạng vào Go Gunhee bằng một cây cột băng mọc ra từ cánh tay. Hắn cười khẩy.

[Đó là giới hạn sức mạnh của cái bình chứa này? Yếu đuối quá, kẻ thống trị ánh sáng]

Hoàng đế băng giá nhìn Go Gunhee, người đang gục đầu thở hổn hến.

[Ngươi sẽ mất bao lâu để tìm thấy một bình chứa mới? Một năm? Hai năm? Tiếc quá, trong lúc đó thì quân đội của chúng ta đã sẵn sàng rồi]

[Mọi thứ trên thế giới này sẽ kết thúc trước khi quân đội của ngươi đến]

[Đó là lỗi của ngươi khi muốn bảo vệ con người trong thế giới này. Lơ là như thế thì không thể thắng được bọn ta đâu]

Hoàng đế băng giá mim cười với chiến thắng của mình.

[Cho nên... ]

Để kết thúc, Hoàng đế băng giá giơ tay lên đâm vào ngực của Go Gunhee. Bàn tay tràn ngập ma thuật băng lạnh.

Đòn kết liễu sinh mạng của ‘bình chứa’, và làm tiêu tán linh hồn kẻ thống trị ánh sáng.

“Khu, ha ha”

Đột nhiên, Go Gunhee nôn ra rất nhiều máu từ miệng. Tay của Hoàng đế băng giá dừng lại.

‘?’

Go Gun-hee nỗ lực nhìn Hoàng đế băng trong khi thở hồn hến,

“Ngươi nghĩ rằng cuộc chiến này là vô ích?”

“Tay trái của Go Gunhee siết chặt cổ tay của Hoàng đế băng đang xuyên qua ngực ông.

“Giống như sự bất ngờ của ngươi dành cho ta, ngươi cũng phạm một sai lầm lớn ngoài dự liệu của ngươi”

[... Sai lầm?]

Đôi mắt của Hoàng đế băng giá bị sốc mở to sau khi nhìn thấy khuôn mặt tự tin của Go Gunhee.

Hù dọa?

Không, biểu hiện không giống lắm.

Hoàng đế băng giá sau đó nhanh chóng nhìn xuống.

‘...!’

Trong một khoảnh khắc.

Một sức mạnh ma thuật to lớn đang tập hợp trong bàn tay còn lại của Go Gunhee. Và nó giống như một ngọn lửa khủng khiếp đang đốt cháy cánh tay của ông. Sức mạnh ma thuật tỏa ra mãnh liệt và tạo thành một vụ nổ khủng khiếp.

UỲNH

Sức mạnh của ông làm rung chuyển cả không gian.

‘... Nguy hiểm”

Nhưng Hoàng đế băng giá nhanh chóng hiểu được ý định của kẻ thù và kết quả là nó có thể thoát khỏi cuộc tấn công.

Hoàng đế băng giá sau đó cười nhạo Go Gunhee, người vừa dùng hết sức lực để tung ra đòn tấn công vừa rồi.

[Đây có phải là đòn giãy chết của ngươi không?]

Nó vừa nói vừa cười mỉa mai.

Nhưng...

Go Gun-hee cũng mỉm cười với nó.

“Có lẽ vậy”

Hoàng đế băng giá nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt của Go Gunhee, cảm thấy kỳ lạ.

“Tại sao? Tại sao khoảnh khắc chiến thắng này lại kỳ lạ như thế??”

Và câu hỏi đó không tồn tại lâu.

Lạch cạch

Đôi mắt của Hoàng đế băng giá nhìn theo hướng của âm thanh. Và nó thấy rằng sức mạnh ma thuật to lớn đã phá hủy không gian ma pháp của nó, và đưa cả hai trở lại thế giới thực.

“Điều này?”

Đây không phải là một đòn tấn công vô nghĩa?

[Phá vỡ không gian cũng sẽ không thay đổi được gì đâu!]

Thế rồi, giọng của kẻ thống trị biến mất. Và giọng của một ông già vang lên.

“Xin lỗi, để đó cho tôi”

Creaak!

Chẳng mấy chốc, không gian đã bị phá vỡ hoàn toàn, và trở lại hình dạng ban đầu.

Các tòa nhà với ánh đèn. Xe chạy trên đường. Và văn phòng của chủ tịch. Mọi thứ trở về đúng vị trí của nó.

Sau đó, Go Gun-hee dùng hết sức mạnh cuối cùng của mình, nhìn xuống và hét lên.

“Nào!”

Từ chân Go Gun-hee,, ột cái bóng xuất hiện và biến thành một con kiến.

Con kiến rít lên khi nó xuất hiện, né tránh Hoàng đế băng giá. Và lao ra cửa số.

Kieeee-kkl

Đôi mắt của Hoàng đế băng giá quay sang Go Gunhee.

“Ta không biết ngươi muốn gì. Nhưng đó chỉ là một con quái vật thấp kém”

Những con côn trùng yếu đuối, thuộc quyền kiếm soát của «Hoàng đế Côn trùng».

Nhưng... Hoàng đế băng giá ngạc nhiên khi thấy con kiến chạy ngày càng xa.

“Không thể nào!”

Đôi mắt của Hoàng đế băng giá tỏa sáng.

[Chết cha rồi]

[Mẹ kiếp, mình phải chú ý đến điều đó sớm hơn. Hắn sử dụng tất cả sức mạnh để phá vỡ không gian để cứu một con quái vật thấp kém, mà không phải cứu bản thân hắn].

[Không phải hắn muốn tự sát mà phải có một lý do khác].

“Không!”

Hoàng đế băng giá đã nhận ra danh tính của con kiến đó,

Hắn đã ném Go Gunhee đi, lao về phía con kiến đang chạy. Ma thuật băng giá xuất hiện trong tay nó và tạo ra một lưỡi đao băng.

Vị vua tiến đến gần và hướng lưỡi đao băng bằng tay đến con kiến. Nhưng sau đó.

“Hự”

Cánh tay dang hóa đao bị bàn tay của ai đó chặn lại. Sức mạnh đó khiến hắn không thể di chuyển lưỡi đao. Và cổ của Hoàng đế băng giá bị giữ trước khi mắt nó có thể mở to hơn.

[Hự]

Hoàng đế băng giá thực sự đã thất thần khi nhìn thấy đối thủ của mình đột ngột xuất hiện ngay nơi con kiến biến mất.

[CÁI GÌ?]

Hắn thốt lên vì quá bất ngờ [Ngươi, tại sao?]

Jin Woo đã túm cổ Hoàng đế băng giá để hắn không thể trốn thoát.

“Lại một thằng White Walker”

Truyện Chữ Hay