Trans: Zard
-----------------
Hanamiya Mei vốn dĩ đã là Thánh Nữ thậm chí trước khi đến thế giới này.
Một con mèo biết bắn tia laze từ mắt đã giết cô. Và cô đã trở thành Thánh Nữ rồi được đưa đến thế giới này.
Để giải thích rõ hơn, ta hãy cùng quay lại vài ngày trước chuyến dã ngoại trường, khi cô đang trên đường tới trường.
Cô đang đi một mình, rồi đột nhiên đâu đó, cô nghe thấy tiếng gì đó giống tiếng con nít khóc.
Nhưng bởi Mei rất thích mèo, nên cô đã lập tức biết rằng đó là tiếng đánh nhau của lũ mèo.
Mei nhìn vào đồng hồ, cô vẫn còn thời gian trước khi chuông reo. Dù không phải điều tuyệt vời gì, nhưng một phần trong cô vẫn rất muốn được xem cảnh lũ mèo đánh nhau. Và thế là cô đã rời khỏi con đường đến trường.
Cô đi vào một con hẻm nhỏ giữa khu dân cư và cứ tiếp tục đi cho đến khi cô tìm thấy một khoảng đất trống giữa hai căn nhà.
Ở đó có hai chú mèo đang đánh nhau.
Một con mèo trắng và một con mèo đen. Cả hai con đều trông rất đẹp và cũng đều có bộ lông nhìn rất quyến rũ.
Mei quyết định sẽ im lặng núp xem.
Việc đánh nhau của lũ mèo không khác gì là đang chơi đùa cả. Một khi đã có người chiến thắng thì chúng sẽ không có gì xảy ra hơn nữa. Chúng sẽ không trở thành thứ gì đó tàn khốc, nhưng nếu mọi chuyện bắt đầu xấu đi thì cô sẽ đứng ra can ngăn.
Liền sau đó, mèo trắng nhảy vồ vào con mèo đen.
Mèo đen mở miệng ra rồi phun lửa.
“Hả!?”
Mèo trắng lập tức né bằng cách thay đổi quỹ đạo ngay trên không.
Ngay khi mèo trắng vừa đặt chân xuống đất, dòng khí trước mặt chú tụ lại thành những cây giáo và tấn công con mèo đen.
Mèo đen nhảy sang một bên để tránh và phản công bằng cách thở ra một dòng khí màu trắng. Không gian xung quanh chúng đóng băng lại, nhưng mèo trắng đã kịp bảo vệ mình bằng một lá chắn ánh sáng.
Mei không biết phải nói gì.
Cô không nghĩ sẽ được thấy cảnh này từ lũ mèo đang đánh nhau.
Và mọi thứ sau đó kết thúc rất đột ngột.
Mắt mèo trắng bắt đầu sáng lên và bắn ra tia laze vào con mèo đen. Mèo đen liền tạo ra một tấm gương để phản chiếu nó, và cái tia laze bị phản chiếu đó lại bay thẳng đến chỗ Mei.
--------------
Mei đang ở trong một căn phòng trắng.
Con mèo trắng và con mèo đen ban nãy đang ngồi cạnh nhau.
“Ta xin lỗi nhưng cô đã chết rồi, nya”
Mèo trắng nói. Mei không có vẻ gì là ngạc nhiên cả. Sau khi thấy cảnh phun lửa rồi bắn laze từ mắt, việc mèo biết nói chuyện chả là gì so với đó cả.
“Umm… vậy mấy người sẽ đưa tôi đến thế giới khác đúng không?”
“Ồ không. Bọn tôi sẽ chỉ cho cô quay lại cuộc sống bình thường thôi.”
Con mèo đen nói mà không có chữ nya kết câu kì lạ.
“Ai da, chúng ta lỡ giết phải một người kì quặc rồi nya.”
“Hả? Bộ đây không phải chuyện thường diễn ra khi sắp được chuyển sinh sang thế giới khác sao?”
“Không hề, với tư cách là những vị thần, bọn ta không thể chối bỏ trách nhiệm của mình như vậy được nya.”
“Thần sao! Vậy nghĩa là tôi sắp được nhận rất nhiều năng lực cheat đúng không?”
Hai chú mèo nhìn nhau, có vẻ chúng không biết phải trả lời thế nào.
“Umm, xin hãy bình tĩnh và nghe này, nya. Phải, đúng là bọn ta có lỗi vì đã quá chú tâm vào trận đấu mà không để ý đến ngươi nya. Ta xin lỗi vì chuyện đó và sẽ cho ngươi được sống lại, vậy nên hãy tha thứ cho bọn ta nya. Và ta sẽ tăng may mắn của ngươi lên thêm một chút coi như là lời xin lỗi nhé nya.”
“Hả! Vậy còn cheat đâu! Tôi muốn cheat cơ! Ví dụ như có thể sử dụng tất cả loại ma thuật hay vô hạn MP vậy đó!”
“Nó hơi vô lí rồi đó. Cô có biết trên đời này làm gì có ma thuật không?”
“Nhưng mấy người vừa sử dụng đó!”
“Thì bọn ta là thần mà… để cho con người sử dụng nó, thật không tưởng tượng nổi nya!”
“KHÔNG KHÔNG KHÔNG CHỊU Đ U! Đây là cơ hội của tôi cơ mà! Tôi không muốn được sống lại đâu!”
Mei đang ăn vạ.
Cô nằm trên sàn và vùng vẫy tay chân.
“Chúng ta nên làm gì đây nya…”
“Thì, đây dù sao cũng là do chúng ta cả mà… cậu có cách gì gửi cô ta sang thế giới khác không?”
“Cũng có nya… nhưng đó là thế giới ma thuật… nó cơ bản cũng tương tự như thế giới chúng ta vậy, và cũng có nền khoa học kĩ thuật.”
“Hmm… A, có tên đang cố mở cổng này… chúng ta có thể sử dụng nó.”
Hai con mèo thì thầm với nhau rồi đưa ra kết luận.
“Uh, Hanamiya Mei nya. Một khi cô đến thế giới khác rồi là không trở về được đâu đấy, cô có đồng ý không nya?”
“Ok! Chơi luôn! Tôi không quan tâm gì đến thế giới này cả!”
“...Vậy, để ta giải thích. Đầu tiên là ta sẽ cho cô sống lại như bình thường, nhưng đừng lo. Cô sẽ được chuyển đến thế giới khác vài ngày sau đó, khi một cái hố được mở ra.”
“Hố sao?”
“Có rất nhiều thế giới khác nhau và chúng giống như các tầng vậy đấy. Và cô có thể sử dụng những cái hố để đi xuống một thế giới khác. Có ai đó đang định mở một cái hố và bọn ta sẽ sử dụng nó cho cô.”
“Vậy là có người đang định triệu hồi tôi sang thế giới khác sao?”
“Cô có thể nói là vậy. Nhưng cái hố này sẽ rất to để triệu hồi nhiều người cùng lúc. Đó là lí do vì sao nó tốn nhiều thời gian đến vậy.”
“Được rồi, thế còn cái cheat của tôi thì sao? Sức mạnh tuyệt vời của tôi đâu?”
“Bình tĩnh lại nào nya. Ta không thể trao ma thuật cho con người đơn giản như vậy được. Thế nhưng thay vào đó thì cô có thể sử dụng sức mạnh của bọn ta. Hay nói cách khác, cô sẽ là vu nữ của bọn ta, và khi cô cần, bọn ta sẽ cho cô sức mạnh.”
“Ý ông là Thánh Nữ đúng không? Vu nữ nghe có vẻ nhật và cũ quá. Nó nghe nhàm quá đúng không?”
“Cô thích gọi sao thì gọi, bọn ta không quan tâm nya.”
“Vâng!”
-------------------------
Cứ như vậy, Hanamiya đã trở thành Thánh Nữ và được đưa đến thế giới này.
.
Khi hệ thống đang cài đặt vào cô, nó đã có chút thay đổi nhờ vào sức mạnh của thần.
Hay nói cách khác, cô chỉ trông như là đang dưới sự điều khiển của hiền giả, nhưng thực chất không hề có giới hạn nào áp đặt lên Mei.
Cô hoàn toàn tự do.
Cô không cần phải sợ, và cũng không có gì ép buộc được cô. Lí do duy nhất cô làm công việc của những ứng cử viên này là bởi nó trông thú vị.
Dù có chuyện gì xảy ra cũng không quan trọng bởi cô có thể sử dụng sức mạnh của thần. Mei đã đi xa đến nhường này nhờ xuôi theo các dòng sự kiện.
Đó là lí do vì sao cô không chạy, dù rằng cô bị bắt phải giết lẫn nhau.
Ngoài ra, Mei còn dám ở lại khu trại mà thợ xây đã dựng nên.
Cô đang ở trong phòng và nằm trên giường.
『Nya. Mei. Giờ cô định làm gì nya? Cô không cần phải tuân theo đống này và chém giết lẫn nhau chi đâu nya. Ta thấy cô chỉ cần giết bà hiền giả này là được rồi nya.』
Con mèo trắng đang lơ lửng bên trong căn phòng trắng.
Hình ảnh xuất hiện trong đầu Mei rất khó để nhìn thấy.
“Hmm. Tôi không muốn đâu. Tôi thích tham gia cái này hơn.”
Mei muốn được tận hưởng thế giới này. Cô không muốn thay đổi luật, cô muốn được tận hưởng mọi thứ khi làm theo những thường thức và tiêu chuẩn ở đây.
『Cô không sợ giết bạn bè mình sao nya?』
“Như thế chẳng phải vui lắm sao? Mọi người ở đây ai cũng nghĩ là họ là người mạnh nhất. Nhưng cái sức mạnh đó chỉ là thứ mượn từ lũ hiền giả. Và nó chắc chắn không có cửa để so với sức mạnh từ một vị thần thật sự. Nghe chẳng phải rất vui sao?”
Cho đến giờ, những gì cô làm chỉ là du hành cùng nhau. Và giờ khi đã là một trận battle royal, Mei cũng nghĩ rằng nó rất vui.
“Người đi mượn sức mạnh của tôi như cô mà cũng nói được à nya….”
“À, chắc là mình sẽ để Haruto sống nhỉ.”
Hiền giả có bảo rằng cô cũng có thể giết cô ta, thế nên Mei cũng phần nào định làm vậy.
『Cô thích làm gì thì làm nya. Ta không quan tâm ai chết ở đây hết nya.』
Giọng nói dần biến mất.
Mei lăn vòng trên giường.
『...Đúng là không thể tin nổi. Cậu cả gan nằm lười trong lãnh địa của tớ luôn đấy.』
“A, chào buổi sáng Arima.”
Mei ngồi dậy khi nghe thấy giọng nói. Cô đã gần như ngủ thiếp đi.
Có vẻ như sức mạnh của thợ xây cho phép giọng nói của cậu truyền đến bất cứ đâu cậu muốn bên trong lãnh thổ của mình.
“Hmm? Vậy tại sao cậu lại đi nói chuyện với tớ? Tớ nghĩ cậu có thể giết tớ luôn mà.”
『Tớ nghĩ lúc đó mình vẫn chưa sẵn sàng. Mà giờ tớ quyết định rồi. Tớ sẽ giết bất cứ ai có thể giết.』
“Hmm. Chúc may mắn nhé.”
Lập tức, chiếc giường của cô biến mất.
“Woah!”
Cô ngã xuống bằng mông. Dù không gây thiệt hại gì nhưng cũng khiến Mei rất bất ngờ.
Xung quanh cô bỗng dưng tối sầm lại, trong một khoảng khắc, cô đã không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“À, cậu nhốt tớ sao?”
Thợ xây có thể sử dụng những khối đá để tạo nên bất kì thứ gì.
Và cậu đã dùng chúng để tạo nên một bức tường xung quanh cô.
“Vậy, cậu định làm gì nữa đây?”
Ngay lập tức, có thứ gì đó rơi vào đầu Mei với một lực khổng lồ.
--------------------
Kế hoạch của Arima Osamu rất đơn giản.
Cậu sẽ nhốt kẻ thù vào một căn phòng không trần và thả những khối đá nặng lên họ.
Cậu tuy không thể tạo ra khối đá ở nơi có người, nhưng cậu vẫn có thể tạo ra nó phía trên họ.
Không những vậy, căn phòng để nhốt còn không có không khí, họ cũng sẽ sớm chết vì nghẹt thở.
Kế hoạch này rất hiệu quả khi ở trong lãnh địa của cậu.
“...Làm sao…”
Thế nhưng, Osamu đang ngạc nhiên trước sự xuất hiện đột ngột của Mei.
Cậu không hiểu làm sao cô có thể vượt qua hàng đống bẫy và đến được đây từ căn phòng đó.
“Thì chỉ là tìm và dịch chuyển thôi chứ có gì đâu. Mà tớ cũng chỉ có thể dịch chuyển cự li ngắn thôi. A, vậy ra Abukawa cũng ở đây à.”
Abukawa Masahiro. Người có chức nghiệp vận chuyển viên.
“Chẳng phải năng lực của Thánh Nữ chỉ có xóa sổ quái vật thôi sao!?”
Abukawa to mắt ngạc nhiên bảo.
“Xin lỗi nhé. Là nói dối đó.”
“Ăn cái này đi!”
Và rồi thứ gì đó chảy xuống từ trần nhà.
Đó là dung nham.
Thứ dung dịch nóng chảy đang đổ xuống Mei.
Mei hoàn toàn chìm trong thứ chất lỏng ấy nhưng vẫn nhìn lên trần nhà như không có gì. (Zard: Vì lí do nào đó, ko hiểu sao tui lại tưởng tượng nó có màu trắng :V)
“Ồ, vậy ra trên đây có cánh cửa à. Chắc cửa còn lại được nối đến miệng núi lửa đâu đó đúng không, hay thật đấy. Thì ra hai người đang phối hợp với nhau à.”
Vận chuyển viên có khả năng kết nối các cánh cửa lại với nhau, đó là kĩ năng của cậu.
Có vẻ như hầu hết các cửa không chịu được sức nóng của dung nham, nhưng cửa của thợ xây lại mạnh hơn rất nhiều.
“T-tại sao cô lại không bị thương cơ chứ!?”
“Hmm. Chắc là vì tớ là vô địch nhỉ? Thế nên không đòn đánh nào có tác dụng với tớ đâu.”
Khuôn mặt của Osamu và Masahiro méo đi vì ngạc nhiên. Mei đã mong chờ biểu cảm đó thế nên cô rất thỏa mãn.
“Nắm Đấm Thánh Nữ.”
Mei tiến về phía Masahiro và yếu ớt tung nắm đấm về phía cậu.
Masahiro dễ dàng né được nó.
Osamu đứng ngoài quan sát. Bất cứ ai cũng có thể né được một đòn chậm và yếu như vậy.
Vậy mà…
Bằng cách nào đó, nắm đấm của Mei lại có thể trúng mặt Masahiro.
Chỗ bị đánh lập tức sáng bừng lên.
Và rồi cơ thể Masahiro tách ra, như thể một cuộn chỉ được gỡ rối. Trong chớp mắt, cậu đã biến mất.
“Cái...cái gì…”
Osamu gượng thốt lên những lời đó. Cậu không thể tin những gì đang diễn ra trước mắt cậu.
“À phải, đòn tấn công của tớ có hiệu ứng ‘chính xác tuyệt đối’ và Nắm Đấm Thánh Nữ sẽ tiêu diệt hoàn toàn kẻ thù.”
“Nhưng...nếu cậu có thể làm vậy… thì cậu đã có thể thắng bà hiền giả kia rồi...nếu vậy! Chúng ta đã không cần phải chém giết lẫn nhau như vậy rồi!”
“Tớ có thể làm vậy không á, đương nhiên là được chứ. Nhưng tớ biết phải làm gì sau khi giết hiền giả đây? Ai sẽ nghĩ ra trò vui cho tớ? Nói thật nhé, khi cậu có thể làm bất cứ điều gì ở thế giới này thì chả còn gì vui nữa. Tớ cần một ai đó chỉ dẫn cơ.”
“Nếu vậy...chúng ta có thể cùng nhau…”
“Nah, chán lắm. Thánh Nữ Chưởng!”
Mei đưa bàn tay về phía Osamu.
Cậu không còn có thể làm được gì ngoài biến mất trong luồng sáng ấy.
---------------
Mei rời khỏi khu trại mà Osamu đã xây.
Có vẻ như kiến trúc sẽ vẫn còn thậm chí khi người xây nên nó chết.
“Mình xong chỉ tiêu rồi, vậy chắc giờ mình cứ nhẹ tay cho đến giờ tiếp theo nhỉ.”
Sẽ không vui nếu đi giết tất cả cùng một lúc.
Thế nhưng, điều đó cũng phụ thuộc vào hành động của đối phương.
Mei mở hệ thống ra và kiểm tra danh sách thí sinh.
Dù chỉ mới bắt đầu, 5 trên 16 người đã chết.
Những người đó gồm, ‘thần chết’ Fukai Seiichi, ‘quản lí hồ sơ’ Shijou Juno, ‘người đọc sách’ Aihara Yukimasa, ‘vận chuyển viên’ Abukawa Masahiro và cuối cùng là ‘thợ xây’ Arima Osamu.
Nếu tình hình cứ tiếp tục như này, thì mọi chuyện sẽ kết thúc chỉ trong vòng một giờ.
Khi cô còn đang băn khoăn không biết làm gì, một thông báo xuất hiện trước mặt cô.
『Hanakawa Daimon đã tham gia vào trận đấu lựa chọn ứng cử viên hiền giả.』
Khi cô kiểm tra danh sách, tên của cậu đã được thêm vào.
Vì lí do nào đó, bây giờ cậu mới tham gia.
“Tên đó cũng ở đây à, mình sẽ giết hắn.”
Cô đã luôn coi Hanakawa là một tên thô thiển.
Cô thậm chí còn hay mơ rằng sẽ được tự tay giết cậu. (Zard: Tội thằng nhỏ.)
Và rồi, cô quyết định sẽ giết cậu trước khi bất cứ ai kịp làm vậy.
Cô dò vị trí của cậu và lập tức tìm ra nó.
Cậu đang ở chỗ bức tường và đang trên đường ra khỏi đó.
Mei liền dịch chuyển đến chỗ cánh cổng.
Cô không cần phải đợi lâu để Hanakawa xuất hiện.
Vì lí do nào đó mà cậu đang phải mang một người đàn ông trên lưng và Takatou Yogiri cũng đi cùng cậu.
“Woah! Mei-tan đó à! Là Mei-tan thiệt kìa! Cậu cứ như Thánh Nữ vậy đó! Ôi thần linh ơi, mắt con vui như đang được ban phước vậy đó!”
Cô đã biết trước rằng cậu sẽ ngạc nhiên khi gặp cô, dù vậy, cái cách nói đã biết trước này vẫn khiến cô buồn nôn.
“Tôi nghĩ ai cũng sẽ ăn mặc phù hợp với chức nghiệp của mình thôi.”
Yogiri nói bằng giọng chán nản giải thích với Hanakawa.
“Ồ! Ra là vậy! Thế có nghĩa là tôi cũng sẽ được tôn thờ Sora như một thần tượng đúng không!?”
“Hình như lúc chiến đấu cổ cũng mặc đồ thần tượng thì phải.”
“Woo! Ủa mà chờ chút! Đây không phải là lúc để mà vui mừng đâu! Điều đó có nghĩa là những nữ thần ấy sẽ đến và nhe răng độc vào cậu đấy Takatou!”
“Cậu nãy giờ không nghe gì à. Và tôi cũng sẽ không làm gì họ nếu họ không tấn công tôi đâu. Thế, cô đến đây để giết bọn tôi à?”
Yogiri hỏi Mei.
Mei không hề cảm thấy vui bởi cách xuất hiện đầy hững hờ của họ.
Phải, cô muốn được thấy biểu cảm tuyệt vọng của họ, như những tên kia đã từng.
“Thì dù sao đây cũng là một trận battle royal cơ mà, tớ đâu còn lựa chọn nào khác đâu.”
Để có thể khiến họ tuyệt vọng, cô phải cho họ tận mắt chứng kiến sức mạnh của mình như cô đã làm khi nãy.
Dù cho không có thù oán gì với cậu, nhưng Mei quyết định sẽ giết Yogiri trước. Cô muốn được nhìn thấy vẻ mặt của Hanakawa khi cậu cầu xin cô tha mạng.
Nếu cô xử lí cậu quá nhanh, Hanakawa sẽ không thể biết chuyện gì đã xảy ra. Vậy nên tốt nhất cô nên lại gần và đấm vào mặt cậu.
“Nắm Đấm Thánh Nữ!”
Cô chạy về phía Yogiri và vung nắm đấm. Mei chưa từng tham gia lớp võ thuật nào nên nắm đấm của cô rất thiếu kĩ năng. Thế nhưng điều đó không quan trọng, bởi chỉ cần nắm đấm yếu ớt của cô đến nơi là cậu chắc chắn sẽ chết.
Yogiri đưa tay trái ra nắm lấy cổ tay của Mei.
Vô ích thôi.
Cô đã nghĩ vậy, nhưng rồi lập tức, một cơn đau từ đâu ập đến người cô.
Trước khi cô kịp nhận ra, cô đã đang chống tay gục xuống và thở không ra hơi.
Với một cô gái có cuộc sống bình thường, đó là một cơn đau mà cô chưa từng biết đến.
“Nè! Đó chẳng phải là bajiquan sao?”
“Dannoura gọi nó là ‘Cùi chỏ Dannoura’. Tôi học nó để tự vệ.”
Không hiểu chuyện gì xảy ra, cô ngẩng cái đầu còn đang choáng váng của mình lên.
Theo như những gì Yogiri và Hanakawa nói, cô hẳn đã bị đánh vào bụng bằng cùi chỏ.
“Ch-chuyện gì thế này….”
Sức mạnh của thần đáng lẽ phải cho phép cô không nhận sát thương hay cảm thấy đau đớn.
“Cậu định giết cô ấy sao?”
“À thì, cổ cũng chưa tấn công chúng ta bằng cái gì chết người cả, nên không sao.”
Mei sử dụng sức mạnh duy nhất của mình. Cô ‘cầu nguyện’. Cô cầu nguyện đến các vị thần và nói ra mong ước của mình. Hay nói cách khác, đây là năng lực cho phép cô trò chuyện với họ.
Lập tức, không gian nơi các vị thần thường ngồi hiện ra trong đầu cô.
Như thường lệ, chú mèo trắng vẫn ở đó. Nhưng rồi Mei trở nên cứng người khi thấy cảnh tượng trước mặt.
Không hề có chút sức lực gì trong bốn chân của chú mèo trắng. Nó đang nằm dưới đất và hoàn toàn bất động.
“Này thần! Có chuyện gì vậy! Sức mạnh vô địch của tôi đâu mất tiêu rồi hả!? Đây là vi phạm giao ước đấy!”
Cô tuyệt vọng kêu lên. Thế nhưng sâu thẳm bên trong, cô biết điều này có nghĩa là gì.
Chú mèo trắng đã chết. Nó sẽ vĩnh viễn không bao giờ có thể đáp lại lời cô được nữa.
“Nè! Có nghe không hả! Tôi phải làm gì bây giờ đây!? Tôi không thể mất sức mạnh ở chỗ này được!”
Ngay giữa một trận battle royal và sâu bên trong ma giới.
Không cần phải nói ta cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra khi cô mất đi sức mạnh thần thánh của mình.
“Không… không thể như vậy được…”
Và rồi, con mèo đen xuất hiện.
Nó là một vị thần khác đôi khi hay đánh nhau với thần mèo trắng.
“Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra ở đây hết! Nhưng ông có thể giúp tôi. Xin ông hãy làm gì đó đi!”
『...Ta hiểu rồi. Ta sẽ cho ngươi mượn sức mạnh của ta.』
Liền lập tức, sức mạnh của một vị thần chảy vào người cô. Và cô tự khắc hiểu rằng mình đã trở nên bất bại một lần nữa.
“Tôi sẽ không nương tay nữa đâu! Tất cả các ngươi hãy biến mất đi!”
Cô không còn quan tâm đến việc Hanakawa có tuyệt vọng hay không.
Hơn cả vậy, trái tim cô sục sôi mong muốn được giết Takatou Yogiri, người đã khiến cô phải chịu đau đớn đến vậy.
Ánh sáng của thần sẽ xóa sổ mọi thứ.
Mei quyết định sẽ giải phóng nó ra khắp mọi hướng.
Trong tư thế còn đang quỳ, cô sẽ hủy diệt tất cả nên cô không cần phải nhắm vào bất cứ mục tiêu nào.
Thế nhưng…
Không có gì xảy ra cả.
Hình ảnh trong đầu cô giờ đây lại là chú mèo đen đang thè lưỡi nằm gục dưới đất.
“Với những người có nguồn sức mạnh tách biệt với người dùng như cô thì xử lí dễ hơn nhiều.”
Yogiri lạnh lùng nói.
“Cậu...cậu đã làm gì…”
Cô đang run rẩy, những lời của cô ngập tràn tuyệt vọng.
Cuối cùng, cô cũng đã hiểu rằng, thủ phạm của những hình ảnh trong đầu cô chính là Yogiri.
Dù vậy cô vẫn không biết cậu đã làm thế nào.
Thế nhưng có một điều chắc chắn là cô đã không còn có thể sử dụng bất kì sức mạnh nào nữa. Và cô biết điều đó có nghĩa là gì.
Cô cảm thấy nỗi sợ và bất an bắt đầu dâng lên trong cô.
Giờ đây cô đã mất hết sức mạnh, cô sẽ chỉ còn là một nữ sinh trung học bình thường. Không những thế, cô lại còn mắc kẹt sâu bên trong lòng đất và phải tham gia một trận battle royal.
Và thế…
Có lẽ cô nên cầu xin cậu.
Có lẽ cô nên van xin để được bảo vệ và đi cùng họ.
Thế nhưng, với cô, ở đây Yogiri lại là người đáng sợ hơn cả.
Cậu có thể dễ dàng cướp đi sức mạnh mà cô cho là vô địch của mình, thậm chí còn giết cả những vị thần.
Cô không thể ở gần một con quái vật như vậy được.
“Th-thế, cậu không định giết cô ấy sao?”
Khi Mei còn đang run rẩy sợ hãi, tên Hanakawa phiền toái lại bắt đầu mở miệng.
“Tôi không phải cái loại mà thích đi giết người. Tôi chỉ làm vậy bởi chúng ta sẽ chết nếu tôi không làm gì mà thôi.”
“Thế sao cậu không phá hết sức mạnh của mọi người luôn đi? Tôi nghĩ mọi người sẽ rất vui tán thành đấy chứ.”
“Tôi chỉ có thể làm được lần này là bởi nó không quá phức tạp thôi. Bình thường thì sức mạnh và người dùng luôn đi liền với nhau nên tôi không thể chỉ giết mỗi sức mạnh được.”
“Ồ, vậy, giờ Mei-tan không còn sức mạnh nữa sao? Thế cậu cho cô ấy đi cùng chúng ta nhé?”
Những lời bất ngờ này như một tia hi vọng với cô.
Tất nhiên, cô không biết Hanakawa đang toan tính điều gì, và nụ cười kinh tởm của cậu trông cũng chẳng thuyết phục gì cả. Thế nhưng Mei lại không dám cầu xin sự giúp đỡ của Yogiri.
Cô đã từng rất ghét Hanakawa, vậy mà với cô bây giờ, cậu không khác gì một vị cứu tinh.
Cậu sẽ bảo vệ cô khi cô đã trở nên vô năng, và cậu sẽ mang cô đến một nơi Yogiri không thể làm gì cô. (Zard: và rồi con mèo đen sẽ sống lại và quay phim về cuộc sống hạnh fuck của họ :)) )
Cô không biết chuyện gì sẽ xảy ra sau đó, nhưng cô cảm thấy mình vẫn còn cơ hội.
Đó là phước lành hiền giả của cô, sức mạnh các vị thần đã phong ấn nó, nhưng nếu cô có thể thức tỉnh bây giờ, cô sẽ có lại sức mạnh để sống sót giữa trận battle royal này.
“Mà Hanayami bây giờ có vẻ không thể di chuyển được. Thế cậu định bỏ David và cõng cô ta sao?”
“Không ạ! Cho tôi xin lỗi!”
Kế hoạch của Mei đổ bể chỉ với như vậy.
----------
Zard: Hiện tại bây giờ eng đã đi được 2/3 chap 19 vol 4, cũng là chap tui đang mong chờ, và thế cũng có nghĩa là bên này chỉ còn cách 5 chap nữa là kịp, thế nên....
Từ giờ ko có chuyện 1 tuần 1 chap nữa đâu nhe :))