Sokushi Cheat ga Saikyou Sugite, Isekai no Yatsura ga Marude Aite ni Naranai n desu ga

chương 10: hả?

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Zard

Chương này chỉ là một chương nói về những gì đã xảy ra khi main và vợ tương lai mình còn đang trên đường đến vương quốc và nó cũng có liên quan một phần đến mạch truyện chính, các bạn cũng có thể bỏ qua.

Và mình sẽ thay 'Hồ sơ thiên đường' bằng 'Thần Kí' nhe

-----------------------

Thực Thần Kí đã hoàn tất quá trình lĩnh hội trí khôn giờ đây đã bắt đầu xâm nhập vào Thần Kí.

Thông thường, Thần Kí được bao bọc bởi một lớp vỏ rắn chắc được gọi là mái vòm, thế nhưng với một con Thực Thần Kí đã ăn rất nhiều thế giới cũng với mái vòm như vậy, việc mở ra một lỗ rất nhỏ và chui vào bên trong chẳng có gì là khó cả.

Không có lí do gì đặc biệt trong việc nó chọn Thần Kí đó. Nó chỉ đơn thuần tấn công vào Thần Kí gần nó nhất. Mục tiêu của Thực Thần Kí là quan sát bằng một cơ thể trí tuệ, bởi về cơ bản một cơ thể trí tuệ có tồn tại bên trong Thần Kí.

Con Thực Thần Kí ấy quyết định sẽ trở thành giống loài với chỉ số phổ biến nhất mà thống trị nơi Thần Kí này.

Nó sau đó đã trở thành một con người, một nông dân.

Đầu tiên, nó tạo ra một phôi thai mang thông tin của nó bên trong tử cung của một người nông dân nào đó, và tạo nên một cơ thể con người.

Và cứ như vậy, Thực Thần Kí đã có được thế giới quan của một đứa trẻ loài người.

Trong những năm tháng này, đứa trẻ vẫn còn như là một bản thân khác của nó. Điều đấy như chứng minh cho việc quan sát loài người, và bản thể thật của nó bị bỏ lại bên trong vùng hư không của Thần Kí, hay còn được biết đến như ‘Biển’.

Thực Thần Kí đã tự thiết lập những luật trong quá trình quan sát loài người. Đứa trẻ sẽ cứ sống cuộc đời của một con người. Suy cho cùng, việc đó cũng không ảnh hưởng gì cả.

Còn bản thân khác của Thực Thần Kí sẽ sống cuộc sống của nó như bình thường.

Nó bắt đầu làm nông khi còn là một đứa trẻ cũng như cha mẹ nó, cưới một cô gái làng quê khi đã đến tuổi kết hôn và có vài đứa trẻ. Một cuộc sống hạnh phúc tẻ nhạt.

Ban đầu, Thực Thần Kí đã thích thú quan sát cuộc sống loài người, thế nhưng dần dần, nó đã bắt đầu mất đi sự hứng thú đó.

Cuộc đời của nó có lẽ đã luôn bình yên với cách sống của một người nông dân, với việc cứ lặp đi lặp lại một công việc suốt ngày mà không có sự thay đổi gì đáng kể.

Thế rồi, mọi việc bắt đầu xoay chuyển vào một mùa đông, khi những vụ mất mùa vẫn còn kéo dài, và cơ thể kia đã chịu đựng quá nhiều.

Và bỗng, một nhóm lưu manh từ đâu kéo đến và xâm lược cả ngôi làng.

Trong lúc bị truy đuổi bởi tên nào đó, nó đã định sẽ che giấu chính mình.

Thế nhưng, biểu hiện của bọn chúng không có vẻ gì là đang lặng lẽ che giấu ý đồ bản thân, chúng ăn một lượng lớn thức ăn và giết bất cứ ai chúng cảm thấy ngứa mắt trong khi cười điên loạn.

Khi chúng rời khỏi ngôi làng, chúng đã cướp đi người phụ nữ của nó, thiêu rụi cả ngôi nhà của nó, và rải độc vào cả giếng nước của nó.

Và rồi, bản thân khác của Thực Thần Kí đã chết. Vợ nó đã bị bắt đi, nó đã bị giết cùng với cả gia đình mình.

Thế nhưng lúc đó, Thực Thần Kí đã cảm thấy gì?

Đó là niềm vui.

Cái bi kịch từ đâu xuất hiện kia thực sự rất kích thích, chính điều đó đã đánh tan cơn buồn chán của nó.

Phải lặng lẽ và sống một cuộc sống yên bình kia thật sự rất nhàm chán.

Nó dần chuyển sự quan tâm của mình ra thế giới bên ngoài trong lúc nghĩ vậy, đó sẽ là một nơi tràn ngập niềm vui và hưng phấn.

Thực Thần Kí quyết định sẽ khám phá sâu hơn về thế giới này.

Thực Thần Kí, khi đã có được bản ngã của mình, nó muốn được tự bản thân tận hưởng thế giới này hết sức có thể.

Vào lúc tạo nên một cơ thể thứ hai, Thực Thần Kí bỗng nghĩ.

Cái đầu tiên bị giết đã khiến nó hơi cảm thấy khó chịu.

Vì vậy, lần này nó sẽ tạo nên một cơ thể khác mạnh hơn. Không cần những luật lệ phiền phức kia nữa. Trong khi tận hưởng niềm hưng phấn của một con người mỗi ngày, nó sẽ phô diễn sức mạnh thật sự của một Thực Thần Kí khi cần thiết.

Sống như một đứa trẻ đã là quá đủ rồi. Lấy ngẫu nhiên một cơ thể con người như vật chứa, Thực Thần Kí một lần nữa đã tái sinh về thế giới này.

-------------------------

Mọi thứ chung quanh đều diễn ra theo ý nó.

Ban đầu, nó phá hủy và tiêu diệt bất cứ thứ gì ngẫu nhiên lọt vào tầm mắt nó, nhưng điều đó chỉ thú vị lúc mới bắt đầu. Bởi ngay từ đầu không một kẻ thù hay người nào có sức mạnh ngang nó cả. Nếu nó cứ tiếp tục thế này thì không sớm thì muộn nó cũng sẽ cảm thấy chán.

Thế nên, vào giai đoạn tiếp theo, Thực Thần Kí bắt đầu cảm thấy hứng thú trong việc cai trị loài người và điều khiển họ.

Việc thống trị của nó diễn ra quá dễ dàng. Con người sẵn sàng quỳ lạy xuống trước mặt nó thậm chí trước cả khi nó kịp phô diễn sức mạnh.

Thực Thần Kí tổ chức lại con người và điều khiển cho tất cả đánh nhau.

Điều đó thực sự rất phấn khích.

Chiến tranh dần trở thành trò mua vui tuyệt hảo nhất cho Thực Thần Kí.

Xây dựng quân đội, phá hủy một thành phố, tái thiết lại nó và lại cho tất cả đánh nhau.

Trong lúc những điều ấy liên tục xảy ra, Thực Thần Kí đã tạo nên một đất nước cho chính mình.

Điều này thật quá dễ dàng, Thực Thần Kí vốn dĩ đã có tài trong lĩnh vực quân sự. Nó trực tiếp chỉ huy, để lại những thứ cho kế hoạch của chúng, và khi cảm thấy sắp bị đánh bại, nó sẽ sử dụng sức mạnh của mình như kế hoạch dự phòng, sức mạnh của một Thực Thần Kí.

Thực Thần Kí đã lập nên đế quốc Arganda và bắt đầu bành trướng sức mạnh tối thượng của mình ra khắp thế giới.

Nó chỉ đơn giản là nắm quyền điều khiển của những đất nước xung quanh bằng thế lực quân sự của mình, không hề có ý nghĩa gì trong việc đó cả.

Với Thực Thần Kí, đó chỉ đơn giản là một trò chơi.

Và thế nên, việc xâm chiếm Vương Quốc Mani, nơi được mệnh danh là ‘bất khả xâm phạm’ không hơn gì là một trò chơi của nó cả. Cái lí do ‘đang cố gắng phong ấn Ác Ma’ không hề đáng để khiến nó bận tâm. Nếu Ác Ma có phục sinh hay gì đi chăng nữa, điều đó sẽ chỉ càng khiến mọi việc thêm phần thú vị với nó mà thôi.

Ngay từ đầu, Thực Thần Kí đã không sử dụng năng lực thần bí của nó.

Nó như là một phương án cuối cùng, và bởi là phương án cuối cùng nó phải sử dụng một cách điều độ, nhưng việc khiến con người mù quáng làm theo nó cũng rất thú vị.

Thế nên, Thực Thần Kí đã nghĩ đến thứ được gọi là chiến thuật.

Đó là ‘tổ chức quân đội ở đồng bằng Meld và xâm chiếm Vương Quốc trong một lần’.

Đồng bằng Meld, hay còn được gọi là đồng bằng pha lê.

Tại nơi đó, hàng hà sa số những con quái vật có tên ‘bọ pha lê’ sinh sống khắp nơi, và cả một rào chắn sẽ pha lê hóa bất cứ thứ gì.

Đối phương sẽ không nghĩ rằng ‘họ đang che dấu một lượng lớn binh sĩ ở đây.’

Bởi họ không thể để binh lính tại một nơi thế này trong thời gian dài như bình thường. Những binh sĩ ấy sẽ sớm kiệt sức bởi những cuộc tấn công liên tục của lũ bọ và sẽ chết. Mối nguy về những con bọ lơ lửng trên không kia cũng sẽ sớm pha lê hóa tất cả binh sĩ.

Chiến thuật này nghe thì có vẻ thật ngu xuẩn, thế nhưng bởi vậy nó mới được gọi là ‘tấn công bất ngờ’.

Thực Thần Kí đã bám theo thứ chiến thuật ấy.

Tiến hành những gì nó nghĩ ra cũng thật phấn khích, và bởi lí do đó, dù bao nhiêu binh lính có chết cũng không quan trọng.

Đầu tiên, nó sẽ phong tỏa tất cả tuyến đường sắt đi qua đồng bằng Meld. Bởi chỉ duy nhất những nơi đó là an toàn ở vùng đồng bằng này, và chúng có nhân lực.

Thực Thần Kí cắm quân ở ngay giữa đồng bằng và bắt đầu ra lệnh từ đó.

Mọi chuyện đều diễn ra rất thuận lợi.

Khi Thực Thần Kí còn đang nghĩ vậy, nó lại không nhận được bất kì báo cáo nào từ một trạm ga dù đã chờ rất lâu.

Thực Thần Kí bắt đầu trở nên lo lắng và trực tiếp đi đến để điều tra.

Những binh sĩ vốn được ủy thác cho việc nắm quyền điều khiển nơi đó đã chết.

Đây thực sự không phải tin tốt. Không đời nào một nhân viên ga xe lửa tầm thường thế này có thể đánh bại những binh sĩ của nó cả. Và rồi, có ai đó ở nơi này. Nếu nó xem xét việc này hợp lí, thì đó hẳn là một công chức của vương quốc Mani.

Trước đó khá lâu, đã có một thông báo về một chiếc xe đang chạy ra khỏi nơi này. Nó có vẻ đang hướng về phía vương quốc.

‘Không được để nó trốn thoát’, Thực Thần Kí nghĩ.

Chiến thuật cực-kì-tuyệt-vời của nó có thể sẽ tiêu tùng bởi việc này.

Thực Thần Kí ra lệnh. Không còn cách nào khác ngoài tiêu diệt nó bằng bất cứ giá nào. Nó ra lệnh cho toàn bộ quân đội dừng cỗ xe đó lại.

Và, Thực Thần Kí đã có ý nghĩ rằng ‘nó sẽ sớm bị tìm thấy thôi’.

Bởi sau tất cả, đế quốc Arganda đã phát triển một lượng lớn vũ khí ma thuật và súng ống chất lượng cao, thứ có thể được coi là ‘công nghệ vượt bậc’ ở thế giới này.

Đó là những gì mà Thực Thần Kí đã tái sản xuất từ kiến thức của các thế giới mà nó đã ăn, và đó là những thứ sẽ biến các binh sĩ tầm thường thành những vị anh hùng có sức mạnh của một ngàn người.

Thế nhưng, không rõ nó đã chờ bao nhiêu lâu, không một tin tốt nào đến cả. Thực Thần Kí dần cảm thấy mệt mỏi khi phải cứ chờ đợi, nó thi triển một phần sức mạnh của mình và phác họa hình ảnh của sự việc hiện giờ trong đầu.

Cỗ xe bọc thép ấy vẫn đang di chuyển.

Thứ cho thấy nó đã bị phát hiện, chính là những binh sĩ của đế quốc Arganda- những binh lính của nó. Từng người một họ đều đang đuổi theo chiếc xe trên một con người, rồng, hay thậm chí cả một chiếc xe tăng, nhưng họ không thể bắn nó. Tất cả là bởi họ đều đã mất đi sức mạnh của mình, và đi lòng vòng khắp nơi rồi đâm lẫn nhau, hay cả đâm vào tảng đá pha lê hay một cái cây.

Nó không rõ chuyện gì đã xảy ra, nhưng nó biết rằng những binh sĩ của nó đang hoảng loạn.

『Không được để thứ đó chạy thoát. Tiêu diệt nó bằng mọi giá!』

Nó trực tiếp gửi mệnh lệnh cho những người lính của mình.

Đã đến mức này, những chiến dịch quân sự dần lệch hướng, nhưng lí do mà nó vẫn chưa hề tung sức mạnh để thổi bay cỗ xe bọc thép đó là bởi nó vẫn còn coi đây như một phần của trò tiêu khiển.

Dù sao ngay từ đầu, chỉ cần ta hô ‘làm thôi’ một phát là cái vương quốc Mani kia sẽ bị hủy diệt bất cứ lúc nào. Việc đó thậm chí còn dễ dàng hơn nếu nó sử dụng sức mạnh của một Thực Thần Kí, nhưng sẽ chẳng có gì thú vị nếu nó làm vậy. Nó không định sẽ thua, nó chỉ nghĩ rằng ‘ta muốn được tận hưởng trò chơi này cho đến giây phút cuối cùng’.

Thế nhưng, khi nó còn đang nghĩ vậy, từng người lính một lần lượt ngã xuống.

Mất đi chủ nhân của mình, những con ngựa và rồng đều trong tình trạng hoảng loạn, bộ binh thì đã chết trên chiến trường, và những chiếc xe tăng mất người lái đang phừng phực cháy lên.

Thực Thần Kí không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Nó không thể hiểu dù chỉ một phần nhỏ nhất của việc này.

Nhưng, nó đã đến giới hạn của mình.

Tỉ lệ mất mát đã vượt quá 40% trong nháy mắt. Tất cả đều đang chết từng người một trong khi cố gắng trung thành với mệnh lệnh của Thực Thần Kí, thế nhưng nếu cứ như vậy, họ sẽ không thể thực hiện bất kì chiến dịch quân sự nào một lần nữa.

‘Chịu thôi’, Thực Thần Kí thầm nghĩ.

Thực Thần Kí vẫn cứ cố bám vào cái kế hoạch tấn công bất ngờ từ đồng bằng Meld, nó sẽ xử lí cỗ xe phiền phức kia, và sẽ tái tổ chức chuẩn bị sau đó.

Nó thay đổi góc nhìn vào trong cỗ xe bọc thép. Một cô gái đang lái xe và một cậu trai đang ngồi ở ghế khách.

Mặc cho cơn tức giận, Thực Thần Kí nghĩ ‘giờ ta nên làm gì đây nhở’.

Có nên giết chúng bằng cách thiêu chúng đến chết, hay điều khiển tâm trí chúng rồi ép hai đứa tiêu diệt lẫn nhau? Không, giết thì nghe có vẻ còn nhân từ quá. Hay thử giật đứt tay chân chúng ra rồi ném chúng vào bãi phân nhỉ.

Và rồi, Thực Thần Kí bỗng nhận ra rằng mình sẽ chết trong vòng 10 giây nữa.

“Hả?”

Nó không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra, Thực Thần Kí hoàn toàn lặng người trong sự bất ngờ, nó đã tốn mất 2 trong số 10 giây quý báu của cuộc đời mình.

Với một thực thể như Thực Thần Kí, không-thời gian cũng như một phần thân thể nó. Nó có thể điều khiển một vùng không-thời gian xung quanh bằng ý chí của mình, và có thể dễ dàng dự đoán tương lai, thế nhưng nó lại không thể dự đoán trong vòng 10 giây tới.

Đó có phải ‘cái chết’ không?

Nó đã biết được thứ cảm giác đó qua lần trực tiếp cảm nhận cái chết của bên kia, nhưng Thực Thần Kí vẫn chưa hiểu đó thực sự là gì.

Dù rằng nó chưa bao giờ nghĩ đến chuyện tự tử, thế nhưng nó cũng không nghĩ rằng nó có thể tìm ra cách để tự giết chính mình, và nó đã cứ tiếp tục hấp thụ những bản Thần Kí và vài thế giới khác.

Và rồi, nó biết rằng nó sẽ chết.

Nó biết sự tồn tại của nó giờ đây sẽ bị tuyệt diệt.

Tại sao lại như thế, nó không hiểu một chút gì.

Tâm trí nó giờ đây ngập tràn những câu hỏi và cứ lẩn quẩn xung quanh mà không có kết quả gì.

Thực Thần Kí không thể hiểu bất cứ chuyện gì, thế nhưng đó vẫn là một tương lai chắc chắn sẽ xảy ra.

Năm giây tới, tương lai sau đó không còn có thể thấy được nữa, thời khắc của nó sẽ kết thúc tại đây.

Thực Thần Kí cố điều khiển thời gian. Nếu chỉ trong khoảng vài giây đổ lại, thì việc đi xuyên thời gian chẳng có gì là khó với nó cả.

Mười lăm giây trước khi chết. Nó đã trở lại 10 giây về trước, để rồi nhận ra sẽ chẳng có gì thay đổi, và nó đã để ý đến sự bất thường này.

Đó là 10 giây trước khi Thực Thần Kí nhận ra rằng nó sẽ chết.

Trong thời gian này, nếu có một nguyên nhân nào đó dẫn đến cái chết xảy ra, thì khi nó trở về vài giây trước đó, nó có thể thoát khỏi số phận tử nạn kia. Và kết quả là, cái chết vẫn cứ đeo bám Thực Thần Kí không chịu buông ra.

Thực Thần Kí, lần đầu tiên từ khi thức tỉnh trí khôn, đã cảm thấy sợ hãi.

Một thứ gì đó vô hình đang cuốn quanh cơ thể nó.

Nó không thể thấy, nghe, hay ngửi được thứ đó, thế nên nó cũng không biết phải làm cách nào để giũ bỏ nó.

Thế này thật quá vô lí, điều này đã vượt qua cả số phận. Nó không thể xoay chuyển tương lai, để ‘cố trở về quá khứ’.

Thực Thần Kí rời bỏ cơ thể con người của mình.

Nó ném đi cơ thể của vị hoàng đế đế quốc Arganda bên trong Thần Kí kia và trở lại cơ thể thật của nó.

------------------

Một thực thể khổng lồ thậm chí có thể nuốt chửng Thần Kí. Nó trông như một con cá ở khía cạnh nào đó. Hầu hết phần thân thể nó là một khuôn mặt, là bộ phận chính để giữ miệng mình, hình dạng ấy như thể nói lên bản năng chỉ biết ăn và ăn của nó.

Với hình dạng thực đang ‘trôi nổi’ bên trong lòng ‘biển’ đó, Thực Thần Kí tỉnh giấc.

Nó run sợ trước sức mạnh khổng lồ bên trong cơ thể ấy.

Nó chợt nhận ra rằng người đó không đơn giản chỉ là một tên con người nhỏ bé.

Lúc này, thời gian bỗng trở nên mịt mù, các giác quan của nó bỗng sắc bén hơn bao giờ.

Nó nhận ra được sự tồn tại của ‘bản thân’ mình lớn như thế nào, và cả sự yếu hèn của những con người đang phải vật lộn bên trong Thần Kí kia.

Rồi sau đó, những tràn bong bóng giận dữ liên tục trào ra.

Thứ bản thân nó đang nhục nhã chạy trốn. Đó là điều không thể tha thứ được.

Thứ như cái Thần Kí đó tốt nhất là đừng bao giờ nên tồn tại.

Trái tim nó ngập tràn giận dữ, như thể điều đó chỉ là một cái bọc để che dấu sự sợ hãi của chính mình.

Thực Thần Kí quyết định sẽ giải phóng nguồn năng lượng dự trữ từ việc đã hấp thụ biết bao thế giới kia.

Những thứ như thế này không đáng để ăn. Nó nên bị hủy diệt đến từng mảnh cuối cùng.

Trong đầu nó giờ chỉ ngập tràn những ý tưởng vô thường thế này, và ngay lúc đó, không còn cách nào để có thể thoát khỏi Thực Thần Kí nữa.

Nó mở rộng cái miệng khổng lồ của mình ra. Một cái miệng lớn đến mức đủ để nuốt chửng một Thần Kí.

Sâu thẳm bên trong cái hố miệng đó, một đốm sáng bùng lên.

Một tia sáng ngập tràn phẫn nộ sẽ thiêu rụi tất cả mọi thứ về hư không.

『Chết đi』

Ngay khoảng khắc nó định giải phóng thứ đó, Thực Thần Kí bỗng bình tĩnh trở lại.

Nó có cảm giác như mình đã nghe thấy thứ gì đó.

Và, nó nhận ra 10 giây nữa kể từ lúc này, cái chết của nó sẽ đến.

Trong giây phút cuối cùng của Thực Thần Kí, nó đã nghĩ ‘Đáng ra ta không nên thức tỉnh mới phải”.

-----------------

Vào thời điểm đó, Yogiri và các bạn học của mình vẫn còn đang trong buổi thiết triều với nhà vua.

Và đế quốc Arganda đã hoàn toàn bị tận diệt.

Truyện Chữ Hay