Chương 17: Ra ngoài với con gái
Hôm đó, sau khi gói ghém nhiều loại thức ăn vào một dĩa lớn, tôi lắng nghe rất nhiều chuyện từ hai cô con gái của tôi.
Tuy tôi nói là con gái, nhưng lại có rất nhiều thứ mà tôi không biết. Vì vậy để hiểu chúng hơn, tôi nhất định phải lắng nghe.
Đầu tiên là, chúng đã sống ở đâu.
“Ở một nhà chòi trong rừng ạ. Chị em con sinh ra trong rừng, nên bọn con sống trong một nhà chòi không người sử dụng.”
“Sau đó khi tụi con tới thị trấn gần đó, giám đốc trại mồ côi cho tiền để tụi con mua quần áo, giày dép, vân vân~…”
“Có vẻ tụi con có sức mạnh để sống như một mạo hiểm giả, thế là tụi con có thể kiếm tiền.”
“Cuộc sống 10 nghìn đồng vàng mỗi tháng~!”
Dù chúng trông khá khiêm tốn, song có vẻ như là chúng đã có một cuộc sống khá bền vững.
Tiếp đến, tinh linh slime, rốt cuộc thực ra họ là gì?
“Thực tế, con có thể duỗi tóc ra như một xúc tu. Sở dĩ tóc con màu xanh lục là vì thành tố slime của con.”
“Tóc Farufa màu xanh lam, tóc em gái con thì xanh lục là vì tinh linh đó ạ~”
“Ngoài cái đó ra, không có đặc điểm đặc biệt nào khác. Tuy nhiên do tụi con là tinh linh, dường như tụi con không hề có vòng đời.”
“Mẹ hiểu rồi. Hai đứa kiểu như thế đó, phải không~”
Tôi đã nắm hầu hết đặc điểm của cả hai rồi.
Dù cho không biết được chỉ số của chúng, tuy có thể nhanh hơn nếu dùng bảng của Hội, song tôi không hy vọng con gái mình lại mạnh về mặt này. Ờ, đó chỉ là chuyện sẽ xảy ra nếu như tôi đăng kí cho hai đứa làm mạo hiểm giả thôi.
“Nè, hồi làm mạo hiểm giả, các con thường làm loại công việc nào?”
“Diệt trừ Ác Slime ạ~”
Cái đó là cái giề?!
“Mẹ thấy đó~ ngay cả slime cũng có hai dạng, slime hiền và slime ác~”
Vậy ra slime cũng phân ra thành thiện với ác nữa sao.
“Sau khi giết những slime ác, con có thể bán được với giá 200 đồng một con.”
Hệt như cách tôi sống vậy.
“Dĩ nhiên là tụi con không giết slime tốt rồi.”
Đúng là hổ mẫu sinh hổ tử nhỉ.
Không đúng, bọn trẻ này, do chúng từ slime tạo nên, vậy nên chúng đâu có cùng huyết thống với tôi đâu nhỉ.
Tôi nghĩ mình hiểu được chút đỉnh rồi. Tôi cho là mình có biết hết phần còn lại nếu gắn bó hơn với chúng.
“Giờ thì, có mấy điều luật trong ngôi nhà này. Hai đứa phải nhớ lấy!”
“Dạ ~ vâng!”
Thay vì lên tiếng, Sharusha gật đầu đồng ý.
“Trước hết, các con phải hoàn thành công việc nhà được giao một cách nghiêm chỉnh. Mấy việc như lau dọn hay làm vườn ấy.”
“Vâ~ng!”
Quả nhiên là Sharusha chỉ gật đầu để thể hiện sự đồng tình.
Đồng thời, gọi mỗi một mình Sharusha mà không có hô ngữ như thế đúng là kì cục, từ giờ cũng nên gọi Farufa như vậy thôi.
“Mẹ sẽ quyết định bảng phân chia việc nhà sau. Đồng thời….có gì khác nữa không ta?”
Tôi chưa từng có con gái, nên tôi không tự tin là mình có thể truyền đạt được mọi thứ.
“Phải rồi, vì các con không đi tới trường, các con có muốn được dạy dỗ không?”
“Nee-san thường lẻn vào nhà các học giả trong thị trấn, sau đó chị ấy đọc mấy thứ như toán học. Cuối cùng chị ấy quen thân với học giả luôn.”
“Điểm mạnh của Sharusha là lịch sử, thần học và hình học, chắc vậy~.”
Hóa ra, bên này (Azusa ý :v) mới là bên ít được giáo dục ấy nhỉ…
“A, phải rồi, ở gần đây có một ngôi làng tên là Furata. Ngày mai, mẹ sẽ dẫn các con đến đó. Bởi vì đó là nơi mà mẹ mang ơn, nên hai con, phải biết cư xử nghe chưa.”
Lần này thì cả hai cùng gật đầu.
--o0o--
Tôi đi tới làng Furata cùng Raika và hai cô con gái.
Vì chỉ có mỗi mình tôi mới có không vận, vậy nên chúng tôi đành đi bộ. Dù vậy, tôi cũng muốn chỉ chúng đường vào làng.
Trên đường đi, slime lại ngáng đường nữa, chúng tôi phải đuổi tụi nó đi.
Ở cấp độ này tôi có thể diệt slime dễ dàng, nhưng…
“Mama, mẹ có thể giết slime mà. Farufa từ đầu đã không để ý rồi, mà hình như em gái Sharusha cũng không ý kiến gì.”
“Un…Kaa-san.”
Do được cho phép, tôi giết slime một cách khiêm tốn rồi thu thập ma hạch.
Hơn nữa là, nhà tôi đã có 4 thành viên, vậy nên cần phải thu thập nhiều ma thạch hơn những gì tôi làm trước giờ để ổn định mức sống nữa.
“Những slime này là tà ác.”
“Yeah, Farufa cũng nghĩ vậy. Slime ác cần phải diệt trừ để làm sạch thế giới~!”
Khi nói những lời như vậy, hai đứa nó liền giết slime.
“Các con…ác hay không ác, làm sao biết được? Thế nào mà các con phân biệt được vậy…”
Sharusha tiến vào bụi cỏ cao và bắt một con slime mang ra.
Con bé nhận ra slime nấp ngay đó ư? Dường như khả năng bắt slime của con bé đã thành bậc thầy rồi.
“Ừm, cơ bản thì slime ở vùng Nanterre có màu tối. Nhưng con này có màu nhạt hơn.”
“Đây là lần đầu mẹ nghe thấy cái điều ‘cơ bản’ như vậy đấy.”
“Những con có màu nhạt hơn là vì tim chúng đã vấy bẩn ác ý, vì vậy tốt nhất là nên tiêu diệt chúng.”
“V-vậy hả…mẹ nhớ rồi…..”
“Bọn slime có một [Huyệt] yếu điểm dayo~. Hễ mà mẹ chọc trúng thì chúng chết tươi thôi à.”
Farufa nhẹ nhàng chọc con slime mà Sharusha đang cầm.
“Con này nghẻo rồi đó~!”
Con slime tức thời tan biến.
“Ne?”
Không hiểu sao, tuy chúng vốn từ slime mà ra, vậy mà tôi chẳng thấy chúng nhân từ gì với slime cả.
Trong khi chuyện trò như vậy, chúng tôi đã đến làng Furata.
Mục đích hôm này là giới thiệu hai cô con gái của tôi.
Nhân tiện, tôi đang dự tính sẽ nói rằng chúng là những tinh linh slime. Hai đứa nó, ít nhiều cũng nắm giữ sức mạnh đặc biệt và tôi nghĩ tốt hơn hết là nên để dân làng biết trước.
Nhưng rồi, câu chuyện lại trở nên rối rắm hơn.
Đầu tiên, khi chúng tôi đi ngang qua tiệm bán rau cải ở cổng làng.
“A, mama, có nhiều trái cây chưa kìa~!”
Farufa hăm hở nói.
Vợ chủ tiệm nghe thấy câu nói đó.
“Eeh! Phù thủy-sama, người có con rồi. Lại còn…sinh đôi nữa chứ!”
Aah, đó, loại phản ứng đó đó.
“Etou, hai đứa này đều là con gái của tôi. Chỉ là, cách chúng sinh ra hơi đặc biệt.”
Tôi bảo cho cô ấy rằng hai đứa nó là tinh linh.
Không như phù thủy, tinh linh thì không giống với người thường. Vậy nên nói cho cô ấy biết trước như thế này thì, sau này chúng sẽ có thể dễ sống hơn.
Hiểu lầm giảm được càng nhiều thì càng tốt.