Đang lên sóng mà bởi vì câu nói đầu tiên đã nhớ tới Lục Duệ, xem ra chính mình đã bị dọa sợ run lên…
Cố Diễn nhanh chóng áp chế suy nghĩ của mình, nhắm mắt lại bắt đầu chuẩn bị tinh thần.
“Cố Diễn đồng học, xong chưa?” Người dẫn chương trình nam đi tới trước mặt Cố Diễn, khom lưng cười từ phía dưới nhìn lén vẻ mặt của Cố Diễn.
Người dẫn chương trình thúc giục như vậy, Cố Diễn liền biết, đại khái bởi vì vừa nãy chính mình thất thần nhớ tới Lục Duệ lâu quá.
Cố Diễn hơi gật đầu, ý tứ là có thể.
Kết quả không biết là do cậu quá mức hoang mang hay bởi vì Lục Duệ mà phân tâm, Cố Diễn biểu diễn chỉ có thể nói là miễn cưỡng không có trở ngại.
Đương nhiên, trước đây Cố Diễn vốn là không có hành động gì có thể nói, cho nên nhìn thấy biểu diễn như vậy, fans ngồi phía dưới vẫn như trước rít gào hô thật đẹp trai.
Mà sau lưng người dẫn chương trình, Ngạn Vũ Trì chưa từng xuất hiện trên màn hình nhịn không được nở nụ cười.
Bình hoa chính là bình hoa. Chính mình diễn nhân vật đã từng diễn qua trăm ngàn lần cũng có thể diễn nát như thế!
Thẩm Kim tuy rằng vẫn như trước nịnh nọt Cố Diễn, bất quá chỉ là theo lệ ôm đùi mà thôi. Hiện tại tận mắt thất khả năng diễn của Cố Diễn nát như vậy mà còn có thể hồng, chút cảm xúc không vui trong lòng cũng không thể nhịn được.
Hắn nhìn Ngạn Vũ Trì một chút, vừa vặn lúc đó Ngạn Vũ Trì cũng nhìn hắn. Hai người liếc mắt nhìn nhau, ngầm hiểu ý cười cợt.
Trước kia chịu Cố Diễn tức giận Ngạn Vũ Trì dương dương tự đắc nhìn Cố Diễn.
Hành động của Cố Diễn nát như vậy, đợi lát nữa chính mình đồng thời ngẫu hứng diễn một lần đi~ không biết đến thời điểm mình phát huy quá tốt, khiến cho hắn khó xử, có thể hay không rất đặc sắc đây?
Sau khi biểu diễn xong, Cố Diễn thẹn thùng cười, gãi gãi đầu, “Biểu diễn không tốt…”
Tuy rằng xác thực biểu diễn không ra sao, nhưng người dẫn chương trình vẫn như trước an ủi, “Không có a, biểu diễn rất tốt, cậu xem tôi người như vậy liền hoàn toàn không thích hợp diễn cao phú suất a.”
Người dẫn chương trình lấy chính mình ra trêu đùa, nhanh chóng nịnh nọt Cố Diễn một cái. Bạn nối khố của hắn lập tức giơ micro hướng fan hỏi, “Cố Diễn có đẹp trai hay không a?”
Lập tức dưới đài một trận đồng loạt, “Soái.”
“Như vậy Cố Diễn biểu diễn có được hay không a?” Nam dẫn chương trình đưa tay lên tai, làm ra động tác lắng nghe.
“Được!” Lần này các fan càng trăm miệng một lời trả lời.
“Vì vậy mà cậu xem, mọi người đều cảm thấy biểu diễn rất tốt a, Cố Diễn cậu quá khiêm tốn.”
Cố Diễn chỉ là cười cười, cảm kích nhìn người hâm mộ dưới đài.
Thấy cảnh này Ngạn Vũ Trì tức đến hộc máu…
Những người kia còn có thể mắt mù hơn sao? Hành động của Cố Diễn như vậy còn có thể được khen…
Ngạn Vũ Trì quả thực không nói gì, cũng may máy quay cũng không quay đến chỗ hắn, nếu không nét mặt của hắn bây giờ mà lên hình quả thật rất đặc sắc.
Tiếp theo mấy người lại cũng chơi đùa một phen, rốt cục cũng đến đoạn ba người cùng nhau diễn một đoạn kịch.
Người dẫn chương trình vừa nói xong, phía dưới liền liên tục rít gào, cái phân đoạn này có thể nói là người dẫn chương trình cho những người hâm mội một ít phúc lợi.
Có thể nhìn thấy chính thần tượng của mình diễn kịch a, làm fan, quả thực không gì hạnh phúc hơn a~ “Được rồi, ba vị đại minh tinh đến với “Thứ bảy hạnh phúc” của chúng ta làm sao có thể không diễn một chút đây. Như vậy xin mời ba vị chuẩn bị một chút~” người dẫn chương trình liền mời ba người ra chính giữa sân khấu.
Cố Diễn đứng chính giữa, Thẩm Kim đứng bên trái cậu, còn Ngạn Vũ Trì đứng bên phải.
Người dẫn chương trình nữa cầm kịch bản đưa tới, “Nếu ba vị soái ca đã đến rồi, hơn nữa mỗi người đều có sở trường của chính mình —— Cố Diễn vẫn là đại thiếu gia lãnh khốc, Ngạn Vũ Trì trên màn ảnh vẫn luôn rất ôn nhu, Thẩm Kim thì vô cùng đáng yêu. Như vậy chúng ta hôm nay nghịch chuyển một lần! Các bạn khán giả nói xem như vậy có được không?”
Dưới đài mọi người kích động hô to” Tốt~”
Cố Diễn vẫn duy trì mỉm cười, nghe người dẫn chương trình sắp xếp muốn nghịch chuyển như thế nào.
“Được rồi, kỳ thực ba vị diễn viên vẫn không biết kịch bản trên tay chúng tôi viết cái gì, như vậy hiện tại trước tiên cho họ nhìn một chút đi. Như vậy ba người bọn họ sẽ đóng đoạn kịch thế nào đây, chúng tôi cùng các bạn, có lẽ là rất chờ mong đi.” Thời điểm ba người đang xem kịch bản, người dẫn chương trình đến giữa sân khấu giải thích, cho bọn họ một chút thời gian để chuẩn bị.
Cố Diễn nhìn nội dung trên tay của mình, cậu phải đóng vai chính là một hạ nhân vì gây ra lỗi lầm mà trong lòng đầy sợ hãi. Mà Ngạn Vũ Trì đóng vai thiếu gia đang nổi cơn thịnh nộ, Thẩm Kim đóng vai một tiểu tư thêm mắm thêm muối.
Chương trình cũng không phải muốn bọn họ diễn thực sự mà là lấy khôi hài làm chủ đề.
Cố Diễn nhìn kịch bản, nhân vật này đối với cậu mà nói cũng không khó. Nhưng mà cậu vẫn ở trong đầu mình sắp xếp một chút cảnh tượng mình sắp diễn. Đây là mười năm diễn kịch đã thành thói quen của cậu.
Người dẫn chương trình dành thời gian cho bọn họ, vốn là ba người đồng thời thương lượng, nhưng thật ra chỉ có Ngạn Vũ Trì cùng Thẩm Kim thương lượng với nhau.
Cố Diễn chính là sau khi xem xong liền đứng một bên chờ bọn họ. Mà Ngạn Vũ Trì thì chậm rãi ngẩng đầu nhìn về hướng Cố Diễn, trong mắt nhanh chóng lóe lên vẻ khinh bỉ.
Vừa nãy thứ đơn giản cũng có thể nát như vậy, hiện tại chờ bọ ngược đi!
Ngạn Vũ Trì cảm thấy tim đập có chút nhanh, cái loại vui vẻ vì sắp trả thù được đang lan truyền khắp toàn thân. Hắn hận không thể lập tức bắt đầu diễn kịch cùng Cố Diễn, nhìn hắn còn không coi ai ra gì như vậy!
Không lâu sau, thấy mọi người cũng chuẩn bị gần xong, người dẫn chương trình liền để họ bắt đầu.
Ngạn Vũ Trì thể hiện ra kĩ năng của mình tốt đến mức nào, một giây trước còn mỉm cười, giây sau liền trở mặt.
Hắn trầm mặt, ra vẻ trên tay như đang bưng một chén trà, lớn tiếng hỏi, “Việc này đến cuối cùng là ai làm? Làm sao có thể làm ra được sai lầm lớn như vậy?”
Nói xong, tay phải của hắn mạnh mẽ vung xuống một cái, vừa nhìn chính là động tác ném chén trà đi.
Tuy rằng không có đạo cụ, nhưng Ngạn Vũ Trì thể hiện rất giống, như là thật sự có một chén trà đang ở trên tay hắn.
Ngạn Vũ Trì lén lút cúi đầu nhìn Cố Diễn, vẻ mặt không thay đổi nhưng trong lòng lại rất hồi hộp.
Cố Diễn a Cố Diễn, ai bảo người gặp phải ta đây.
Cố Diễn đứng ở một bên, vai hơi hơi co lại, thanh âm có chút run rẩy, “Thiếu gia, là, là tiểu nhân.”
Lúc này, Ngạn Vũ Trì nhíu nhíu mày..