Dù sao cũng là những người ở trong vòng hỗn độn này lăn lộn vài năm, hành động của Ngạn Vũ Trì cũng sẽ không như Thẩm Kim không hề che dấu chút nào khắp nơi quyến rũ ôm bắp đùi người ta.
Ngược lại hắn ở trong giới giải trí này cũng có chút nguyên tắc, biểu hiện ra dáng vẻ không nhiễm chút bùn nào.
Mà so với Thẩm Kim thì thủ đoạn của hắn cũng cao hơn rất nhiều.
Âm thanh của Thẩm Kim không được coi là nhỏ, Ngạn Vũ Trì tuy rằng ở rất xa nhưng cũng vẫn nghe thấy rõ ràng.
Hắn đương nhiên biết Cố Diễn ở chỗ này, bởi vì trước khi đến phòng hóa trang hắn đã nhìn thấy hắn.
Bất quá chỉ là sau khi nhìn thấy cũng không có chào hỏi gì cả.
Như vậy tự nhiên hắn cũng làm như không có nhìn thấy, không nhìn thẳng vào Cố Diễn.
Lúc đó Ngạn Vũ Trì có chút tức giận, dù sao so với Cố Diễn thì hắn cùng gia nhập sớm hơn, xét về vai vế thì hắn là tiền bối. Làm gì có chuyện hắn chủ động tới chào hỏi người ta, nguyên tắc của hắn không có chuyện tự mình đến chào hỏi người khác như vậy.
Cái bình hoa Cố Diễn kia không phải là nghĩ mình hồng rồi nên coi trời bằng vung a…
Ngạn Vũ Trì xem thường nhìn bối cảnh của Cố Diễn, đem hành động ngạo mạn của hắn ghi nhớ vào trong lòng, đang suy nghĩ xem thời điểm trị hắn kiểu gì.
Nhưng không nghĩ tới hiện tại sau hậu trường, hắn rõ ràng không muốn cùng Cố Diễn có tiếp xúc gì, nào biết thằng ngốc Thẩm Kim kia đứng nơi đó gọi hắn… còn liên tiếp cường điệu Cố Diễn đang đứng ở đó, khiến cho hắn không muốn thấy cũng không được…
Trong lòng Ngạn Vũ Trì tuy rằng khó chịu, thế nhưng vẻ mặt vẫn như cũ duy trì mỉm cười.
Dù sao trong mắt những người hâm mộ, hắn vẫn là một người đặc biệt ôn hòa có lễ. Tuy rằng hắn xác thực đố kị rất nhiều người, cũng chán ghét rất nhiều người, thế nhưng hắn tuyệt đối sẽ không khiến mọi người nhìn ra hắn hiện tại đang khó chịu với một diễn viên bình hoa…
Đi tới bên cạnh Cố Diễn, Ngạn Vũ Trì hướng hắn mỉm cười.
“Rốt cục cũng nhìn thấy Cố đại soái ca trong truyền thuyết a, thực sự là trăm nghe không bằng một thấy…” Ngạn Vũ Trì dối trá nịnh nọt Cố Diễn, tuy rằng ngữ khí rất thân thiện, thế nhưng hắn không có biểu hiện ra một chút nào ý dáng vẻ muốn cùng Cố Diễn thân cận.
Ngược lại lúc Cố Diễn nói chuyện, theo bản năng đứng thẳng người, cằm khẽ nâng lên, có vẻ hơi khoan dung.
Ý đồ cúa hắn rất rõ ràng, lai lịch của hắn cao hơn Cố Diễn, mấy loại chuyện như chủ động nắm tay là mấy người hậu bối như Cố Diễn bắt đầu.
Tuy rằng hiện tại Cố Diễn hồng hơn hắn, nhưng Ngạn Vũ Trì có thể khẳng định rằng, bằng thực lực của một diễn viên bình hoa như Cố Diễn, chỉ có thể dựa vào phim thần tượng mà bán mặt, hấp dẫn một đám loli nào tàn không có phẩm vị nâng đỡ… Muốn diễn xuất không có diễn suất, muốn tác phẩm không có tác phẩm, người như thế, hắn trong lòng rất xem thường.
Vì vậy mà dù cho thế nào, chính mình cũng sẽ không để cho những người như vậy dẫm đạp lên người.
Đại khái cũng là vì Ngạn Vũ Trì ghi hận trong lòng lúc nãy Cố Diễn không nhìn hắn, liền không chút nào che dấu xem thường với Cố Diễn ở trong mắt.
Cố Diễn liếc qua Ngạn Vũ Trì một chút, đột nhiên nhớ tới, cái ánh mắt này đặc biệt quen thuộc.
Thời điểm cậu được đóng vai nam chính, cậu hứng thú bừng bừng đem tin tức này nói cho Ngạn Vũ Trì, vẻ mặt của hắn hiện tại giống nhau như đúc!
Ngạn Vũ Trì lúc đó cũng là như vậy, mặc dù cười với cậu, thế nhưng do không muốn nhìn thấy hắn hưng phấn mới như vậy…
Kết quả, ha ha…
Cố Diễn hiện tại nghĩ lại rõ ràng, ánh mắt lúc trước bao hàm đố kị, cùng với… xem thường sâu sắc đối với mình!
Hắn lúc đó bất mãn chính mình nhận được vai diễn viên chính, mà hắn phấn đầu nhiều năm như vậy mà cũng chỉ nhận được vai phụ sao?
Cố Diễn nghĩ lại cười nhạt.
Trước đây chính mình sùng bái hắn, vì vậy mà bị làm mê muội không nhìn thấy được, cậu hiện tại đã biết rõ khuôn mặt Bạch Liên Hoa dối trá đó, Ngạn Vũ Trì trong lòng đang nghĩ gì, cậu dĩ nhiên là có thể dễ dàng đoán được.
Ngạn Vũ Trì hiện tại xem thường mình thuộc loại không có thực lực mà có thể hồng như vậy chứ?
Cố Diễn đã đoán được tâm tư của đối phương, giờ khắc này đặc biệt hài lòng.
Cậu nhìn thẳng hai mắt của Ngạn Vũ Trì, “Tôi đối với tiền bối cũng như vậy, rốt cục có thể nhìn thấy người thật.”
Cố Diễn cười tiếp lời, đem hai chứ “tiền bối” nhấn mạnh.
Ngạn Vũ Trì một bộ dáng vẻ khoan dung, tư thái đương nhiên cao hơn Cố Diễn.
Sau khi nói câu vậy thì trực tiếp xoay người chủ động cùng người khac nói chuyện, một bộ ta rất bận dáng vẻ, không tiếp tục để ý tới Ngạn Vũ Trì.
Đại khái phản ứng của Cố Diễn khiến cho mọi người có chút bất ngờ, Ngạn Vũ Trì cũng có chút sững sờ nhìn cậu.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, Cố Diễn lai một lần nữa không nhìn tới hắn…
Lại, ngông cuồng như vậy?
Ngạn Vũ Trì nắm chặt góc áo của chính mình, sắc mặt không tốt lắm.
“Mọi người chuẩn bị một chút~ tiết mục sẽ nhanh chóng được bắt đầu.”
Âm thanh của nhân viên công tác làm Ngạn Vũ Trì phục hồi lại tinh thần, hắn nhanh chóng treo lên mặt nụ cười thân thiện.
“Ngày thứ bảy vui vẻ” là một trong hai tiết mục vương bài của đài truyền hình, tỉ lệ người xem cũng vô cùng cao, ngay cả người dẫn chương trình cũng là số một số hai. Đã từng có một thời gian rất dài phát sóng, vì vậy phàm là những nghệ sĩ sau khi tham gia tiết mục này, nhất định sẽ bạo hồng.
Tuy rằng hiện tại sẽ không khoa trương như vậy, thế nhưng súc ảnh hưởng vẫn như thế.
Bởi vì vậy mà không ít minh tinh đều hy vọng có thể tham gia tiết mục này.
Đương nhiên cũng không phải là ai cũng muốn tham gia đều có thể tham gia.
Một ít minh tinh là do tổ tiết mục bỏ tiền mời tới, ví dụ như Cố Diễn.
Còn một số người là phải bỏ tiền ra, hoặc là công ty đại diện ra tiền để nghệ nhân tham gia tiết mục có thể đạt hiệu quả tuyên truyền, ví dụ như Ngạn Vũ Trì cùng Thẩm Kim.
Bởi vì hình thức của chương trình hầu như đều cố định hình thức, trong lòng Cố Diễn đại khái cũng rõ ràng, tuy rằng tiết mục ít hơn, nhưng mà người dẫn chương trình cũng coi như phát huy không tệ lắm.
Đại khái cũng bởi vì Cố Diễn là hot nhất trong những người ở đây, là đề tài lớn nhất, ngoại trừ máy quay sẽ thường chiếu đến hình ảnh của cậu, người dẫn chương trình cũng đặc biệt quan tâm đến cậu, thỉnh thoảng lại cũng cậu trò chuyện vài câu.
Mà Thẩm Kim cùng Ngạn Vũ Trì lúc ấy lại trở thành nhân vật phụ, lúng túng đứng một bên.
Đây là chuyện bình thường ở giới giải trí, mọi người đều chấp nhận, dù sao thì địa vị không giống nhau, đại ngộ cũng không giống bình thường.
Thẩm Kim đúng là không có gì bất mãn, dù sao hiện tại hắn ôm bắp đùi Cố Diễn, thỉnh thoảng còn có thể cùng Cố Diễn vui đùa chút ít làm tăng khả năng xuất hiện trên màn ảnh.
Mà Ngạn Vũ Trì vẫn luôn nhìn Cố Diễn khó chịu, hiện tại cũng không chịu xuống nước lấy lòng Cố Diễn, liền đứng nhìn ở một bên.
Người dẫn chương trình một tay cẫm micro, một tay lôi kéo ống tay áo của Cố Diễn, để cậu đứng ở giữa, “Cố Diễn của chúng ta, Cố đại soái ca đứng ở đây a.”
Cố Diễn gật đầu cười, sau đó đứng ở giữa hướng mọi người cúi chào.
“Nói vậy mọi người hẳn đều xem rất nhiều chương trình Cố Diễn tham gia rồi, bên trong đều là đại soái ca a, như vậy nhiều người đều muốn yêu cầu hôm nay Cố Diễn biểu diễn tại đây không, vậy liệu Cố Diễn có thể thỏa mãn một chút yêu cầu của mọi người không?”
Cố Diễn cười là bộ bị khó dễ, sau đó nói, “Tại sao tôi có dự cảm không tốt…”
Một người dẫn chương trình nữ khác liền tiếp lời, “Cậu phải tin tưởng rằng tiết mục của chúng tôi đều rất chính trực a.”
Người dẫn chương trình nam cũng nở nụ cười, “Vì vậy mà biểu diễn một lần đi.”
Tổ tiết mục sắp xếp một nhân vật mà Cố Diễn thường đóng vai, rất rõ ràng là muốn tạo điều kiện cho cậu.
Chuyện này Cố Diễn đương nhiên là biết, bất quá kỳ thực cái này cũng không làm khó được cậu, chỉ là cậu làm ra vẻ do dự theo khẩu vị của mọi người.
“Cái này…” Cố Diễn liếc mắt nhìn Ngạn Vũ Trì đang đứng ở một bên.
Ngạn Vũ Trì đang trào phúng nhìn Cố Diễn chuyện bị làm trò hề không kịp thu hồi lại sắc mặt, kết quả liền thấy Cố Diễn đang nhìn hắn.
Vẻ mặt của Ngạn Vũ Trì cứng đờ, Cố Diễn như vậy là có ý gì?
Cố Diễn không có tiếp tục quản Ngạn Vũ Trì, tiếp tục cùng người dẫn chương trình nói giỡn hai câu liền đồng ý.
Cố Diễn cúi đầu, nghĩ nên làm vẻ mặt gì mới đủ soái, kết quả trong đầu lại hiện lên dáng vẻ Lục Duệ đem cậu vây khốn… (ố ồ J)
Khi đó Lục Duệ, hung hăng lại bá đạo…
Cố Diễn sợ hết hồn, cảm thấy trên mặt có chút nóng lên, thời điểm này sao lại nghĩ đến cảnh đó?