Phần 1
Khoảnh khắc ấy, đôi mắt họ chạm nhau.
“…”
“…”
Lúc đó họ đang ở một bãi đỗ xe tương đối rộng tại Học Khu 7 của Thành Phố Học Viện.
Shokuhou Misaki cố tỏ ra bình tĩnh và giữ nét duyên dáng bất kể hoàn cảnh trước mắt, dù cho thực tế là mới đây cô đã đứng ngây người ra suốt ba giây liền.
Mặc dù cậu ta bất chợt dừng lại vì suýt nữa là va vào người khác.
“Thôi chết. Ờm thì, em không sao đó chứ?”
Kamijou Touma.
Cô biết rõ rằng chàng trai đầu nhím không thể nhớ được tên cũng như việc cô trông như thế nào.
Suy nghĩ ấy làm vị Nữ Hoàng khó chịu đến mức cô cảm tưởng như cảnh vật xung quanh bị cắt rời khỏi buổi chiều Chủ Nhật yên bình.
“(Rồi, tôi biết rồi.)”
Kobayashi Satori đứng cách đó không xa dùng thần giao cách cảm thúc giục cô.
Làm như thể cô ta chẳng liên quan gì đến vụ này ấy.
“Uả? Chẳng phải đây là đồng phục của Tokiwadai sao? Ý anh là, trường của nhỏ phóng điện ấy.”
“Kh… Ah ha ha. Anh cần phải nói cụ thể hơn như thế.”
Cô gái có mái tóc mật ong cười cho qua chuyện, mái tóc cô phấp phới trong làn gió.
Shokuhou hiểu rằng việc cô biết “nhỏ phóng điện” mà đầu nhím đang nói đến là rất bất thường.
Dù sao thì cô đang giả vờ như thể đây là lần đầu hai người gặp nhau.
Cô gái mật ong, người đang mặc chiếc áo khoác đồng phục mùa đông cùng chiếc túi hàng hiệu đeo trên vai, tiếp tục cuộc trò chuyện thông qua thần giao cách cảm trong khi đảm bảo không để lộ biểu cảm bất thường trên gương mặt.
“(Đã nói là tôi biết rồi mà.)”
Từ giọng của Kobayashi, Shokuhou đoán cô ta tham gia là do hiếu kì và Nữ Hoàng không thích điều đó chút nào, nhưng biểu lộ điều đó sẽ chỉ khiến chàng trai trước mắt trở nên bối rối thôi.
Shokuhou đã quyết định được điều cần làm.
Những từ cô sắp nói ra đều được chọn lựa cẩn thận.
Một lời chào hoàn hảo cùng nụ cười trên môi.
“Xin chào. Rất hân hạnh được làm quen. Em là Shokuhou Misaki☆”