Có lẽ, ai đó đã đi đến đồn cảnh sát và cầu cứu họ. Một đứa nhóc như tôi chắc chắn sẽ không được phép đi vào..
“Chủ nhân, người có cần Sol bay lòng vòng để xem chuyện gì đang diễn ra không?”
“Nghe được đấy, Sol. Ý kiến hay này. Nhưng đừng tiếp cận gần quá. Bọn họ sẽ nghĩ ngươi là quái vật và bắn hạ ngươi ngay đấy.”
Chà, tôi không nghĩ quái vật C-Rank lại bị trọng thương bởi một viên đạn được, nhưng tôi không muốn đánh mất Sứ Ma mình đã mua, vậy nên tôi đã quyết định đề ra quan điểm thật thận trọng. Sol đập cánh bay lên đầy hùng vĩ và bắt đầu liệng vòng ở phía trên tòa nhà chung cư.
“... Sẽ thật tốt nếu có thể nói chuyện với nhau trong các tình huống như thế này…. Để xem coi họ bán gì nào.”
Tôi nhập vào thanh tìm kiếm từ khóa, ‘sứ ma’, ‘tầm xa’, và ‘giao tiếp’, đúng như mong đợi, đã tìm thấy kết quả.
“[Kibidango Thần Giao Cách Cảm]... nghe được này?”[note46312]
Khi mà Sứ Ma biết nói ăn thứ này, thì sẽ mau chóng nhận được khả năng giao tiếp bằng suy nghĩ. Tuy nhiên, thứ này chỉ hoạt động trong phạm vi bán kính 10km tính từ chủ nhân. Thứ này cực kỳ rẻ với giá chỉ 10.000 yên, nên tôi đã mua nó.
Sau một hồi, Sol đã quay lại, trước khi cô ấy kịp báo cáo, thì tôi đã cho cô ấy ăn [Kibidango Thần Giao Cách Cảm]. Sau đó, tôi giao tiếp với Sol trong tâm trí để kiểm tra xem có được không.
“Có nghe thấy ta không, Sol?”
“!!Vâng! Tôi có thể nghe được chất giọng tuyệt vời của người!”
Xem ra vẫn hoạt động không có trục trặc gì hết.
“Được rồi, từ bây giờ, khi hai ta tách ra, thì nhớ cố gắng giữ liên lạc lâu nhất có thể nha.”
“Đã hiểu rồi!”
“Mà, ngươi thấy gì từ trên cao vậy?”
“Một người thỏ cầm kiếm đang đứng trên sân thượng.”
“Nó mạnh không?”
“Nó cũng là D-Ran… À không, Sol giờ là C-Rank rồi.”
“Một quái vật D-Rank hử? Ngươi có nghĩ mình chọi lại được nó không?”
“Sol đã lên cấp rồi vậy nên không có vấn đề gì!”
“... Được rồi.”
“Sol có nên lao tới và hạ gục nó không?”
“Đừng, ta không muốn thu hút quá nhiều sự chú ý. Hãy bỏ qua nơi này và tìm chỗ khác đi.”
Với lại nếu bọn họ giao chiến trên sân thượng thì tôi sẽ không thể theo dõi được, sẽ không lý tưởng chút nào bởi vì tôi muốn biết cách mà cô ấy chiến đấu. Nhưng tôi đồng thời cũng nhận ra, việc có thể bay và thu thập thông tin từ trên cao như thế này là cực kỳ lợi thế.
Tôi và Sol cùng nhau rời xa khu vực này và tìm kiếm một dungeon nhỏ hơn. Chúng tôi cuối cùng đã bắt được tín hiệu của một dungeon nhỏ hơn nằm trong công viên, nên đã tức tốc chạy đến.
Một công viên nằm ngay giữa lòng khu dân cư, không có nhiều vật dụng giải trí lắm. Chỉ lác đác bãi cái, cầu trượt, và đu cây khỉ.
Thật may là không có ai ở gần. Tôi núp sau vật cản và ló ngó bên ngoài. Có bốn con goblin và một tên người heo - chắc chắn là orc - đang lượn lờ quanh công viên. Nếu con Orc đó là trùm cuối, thì viên pha lê chắc chắn nằm ở gần đó chứ không đâu khác.
“Được rồi. Tiến lên nào, Sol!”
“Tôi đến đây!”
Đúng là loài cú. Mặc dù đang bay với tốc độ cao, cô vẫn không gây ra một chút tiếng ồn nào.
Bên cạnh đó…
–Vụt, vụt,vụt!
Cô xiên vào ngực ba con goblin chỉ trong một nhát, tiêu diệt chúng ngay tức khắc. Con goblin cuối cùng nhận thức được mọi chuyện sau khi lũ bè của nó đã bị kết liễu, tuy vậy động tác của Sol là quá chớp nhoáng. Cứ như vậy, cú đâm của Sol vào ngực con goblin cuối cùng đã khiến nó tan biến.
Và cho đến hồi kết, không con Orc nào có thể đuổi bắt được dưới sự có mặt của Sol. Sol phun lửa lên đầu con Orc, nó bắt lửa tức thì và bốc cháy.
Đừng bất ngờ quá tôi ơi. Chỉ mất tổng cộng có… 3 giây thôi mà.
Tất cả đều bị kết liễu quá chóng vánh, chỉ cần bạn chớp mắt thì chắc chắn sẽ bỏ lỡ nó.
“Này, này, này… ngươi chả phải tuyệt quá sao?”
Một chuyển động cực kỳ phù hợp với danh xưng ‘Cú Siêu Âm’, cô ấy đã thực sự diệt sạch lũ quái vật kia. Cuối cùng, Sol cũng đã tìm thấy viên pha lê, nhưng khi đầu tôi ngập trong suy nghĩ rằng Sol sẽ ngay lập tức phá hủy thứ đó thì viên pha lê hoàn toàn vô hiệu đòn tấn công của cô.
“... Hmm.”
Sol liên tục tung đòn tấn công này đến đòn tấn công khác, nhưng đám cầu lửa kia chả là cái thá gì. Khoảnh khắc ấy, tôi đã học hỏi thêm được một sự thật phiền phức khác.
Thường thì, viên pha lê chỉ có thể bị phá hủy dưới đòn tấn công thông qua bàn tay của con người. Tôi bước vào công viên và tiến về phía Sol, không quên dán mắt dòm ra xung quanh.
“Puuuu~! Tôi xin lỗi! Tôi không phá hủy nó được~!”
Tôi vỗ nhẹ đầu Sol trong khi cô bám lên người tôi ngấn lệ. Viên pha lê bị phá hủy một cách đơn giản, và quá trình hầm ngục hóa ảnh hưởng đến nơi đây đã được hoàn tác.
“Ngươi làm việc tốt lắm. Cảm ơn nhiều nhé.”
“?!Puu~!”
“Nhưng xem ra chỉ ta mới có thể phá hủy những viên pha lê khác thôi. Một điều luật rắc rối, thật sự.”
Dù gì thì, tôi nhìn vào Sol. Không có chút vệt máu nào bám dính lên trên cơ thể của cô ấy. Điều đó chứng tỏ cô ấy nhanh đến nhường nào.
… Cô ấy thực sự đáng kinh ngạc.
Nhân tiện, tôi cũng để ý rằng quái vật
không phải là thứ mà con người có thể tự giải quyết. Giờ, để tôi ví dụ nhé, giả sử có một trăm Sol đồng loạt tấn công đi.
Tôi cảm giác như nếu điều đó thực sự xảy ra, cả thành phố sẽ bị tàn phá chỉ trong vài phút. Chưa kể đây mới chỉ là quái vật C-Rank thôi. Còn đó những quái vật có cấp bậc cao hơn, như B,A hay S-Rank.
Đánh giá dựa trên sức mạnh của Sol, một con quái vật A-Rank đã thuộc mức độ thảm họa cấp quốc gia rồi… là một tồn tại
bất bại,
dù cho các quốc gia có liên minh với nhau nhằm chiến đấu lại bọn chúng..
Nếu các đợt tấn công của quái vật S-Rank chả khác gì quả bom hạt nhân, thì tôi khó lòng mà giữ được mạng… Không, luôn có một cách để sinh tồn, không cần biết đối phương có mạnh đến đâu.
Thì nhờ kỹ năng , sẽ rất khả thi. Lấy ví dụ nhé, tôi sẽ chọn mua một quái vật S-Rank làm sứ ma và dùng tới nó để bảo vệ bản thân.
Tuy vậy, việc này sẽ yêu cầu một số tiền khủng khiếp. May mắn là không có dấu hiệu nào cho thấy một con quái vật có thể phá hủy cả quốc gia, nhưng trước đó tôi cần phải chuẩn bị vài biện pháp ứng phó.
“Dù sao thì, ta đã biết được ngươi mạnh nhường nào rồi, Sol à. Ta biết ngươi sẽ bảo vệ tốt được ta.”
“Puu! Sol sẽ bảo vệ người bằng cả trái tim cùng với linh hồn này, Chủ Nhân!”
Và cứ như thế. Tôi đã mua một người bạn đồng hành, ăn bám hơn bất cứ ai.