“Oi oi, sao trông mày hăng thế.”
Giờ nghỉ trưa, thằng Masato hỏi tôi trong khi tôi đang cố gắng vừa học vừa ăn. Nghỉ tuần lễ vàng xong thì hôm nay bắt đầu đi học trở lại. Do cái bệnh lười tháng 5 hay sao mà trong lớp bao trùm bầu không khí rủ rượi, còn tôi thì không nhìn mà đáp lại thằng bạn thân đang tò mò hỏi cái động lực của tôi.
“Bài kiểm tra tới tao bằng mọi cách phải đạt được điểm cao.”
“Gần kiểm tra mà học lấy học để như vậy, quả nhiên là có thưởng to hả?”
“Ừ thì đấy.”
Tôi nói thế xong thì thằng Masato vừa cười khổ vừa nói.
“Chỉ mỗi hôn Kurobane thôi mà mày trở nên liều như thế, tao nghĩ kinh đấy.”
“À, hôn thì tao với cô ấy làm rồi.”
Sau khi đứng hình bởi câu nói đó, thằng Masato đặt tay lên vai tôi và nói.
“Tao hiểu rồi……Chúc mừng mày đã tốt nghiệp trai tân.”
“Nhưng bọn tao chưa có làm đến mức đó.”
“Hửm? Ủa, vậy chỉ hôn thôi hả?”
“Ừm. Thì thế thôi.”
“Mấy lần?”
“Hai lần.”
Tôi nói xong thì thằng Masato phụt cười và nói.
“Thế à, cơ mà hôn trước cả lời hứa thế kia thì có chuyện gì xảy ra hả?”
“Có chút chuyện ấy mà.”
“Thế có liên quan đến chuyện ông già mày với Kurobane chào hỏi nhau không?”
Tôi đơn giản giải thích lại cho thằng bạn thân vẫn tinh tường như mọi khi này nghe. Ừ thì khi mà tôi không kể bất cứ điều gì về quá khứ của sensei ra thì thằng Masato trông biểu hiện nó như ngạc nhiên mà nói.
“Thế tức là, tao hiểu theo kiểu bọn mày đã ân ân ái ái với nhau được chưa?”
“Tao muốn khẳng định lắm, nhưng mà chẳng thể nói đâu.”
Có thật là mối quan hệ giữa tôi và sensei có thể nói là ân ái với nhau không? Cảm tình của tôi đối với sensei là đích thật, nhưng chẳng thể nói gì khi mà tôi chỉ thỉnh thoảng thấy tình cảm từ phía của sensei. Tất nhiên là tôi tin cô ấy, nhưng dù thế, trở nên bất an là điển hình của một thằng con trai phiền phức mà.
“Ân ái thế còn giề? À~a, thiệt tình. Tao cũng muốn có tình yêu như thế quá.”
“Mày nổi mà, kinh nghiệm tình ái đầy mình còn gì?”
“Có ý nghĩa cái vẹo gì đâu. Nói là kinh nghiệm tình yêu đầy mình, mà tệ hơn có thể nói là có nhiều thứ chuyện rắc rối do cả đôi bên không thuận buồm xuôi gió đấy nhé.”
“Nghĩ tiêu cực thế……”
“Hiện tại thì tao cứ gặp rồi lại chia tay với lại biết bao đứa con gái giống như thế này đấy.”
Ikemen cũng có cái khổ của ikemen ha, nhưng tôi không thể hiểu cho nó được nên đành làm ngơ vậy. Ừ thì, nếu thật sự có khó khăn thì tôi sẽ đến tư vấn với thằng bạn thân này, nên chẳng có gì phải bận tâm cả.
“Thế rồi sao? Phần thưởng chuyển từ hôn thành cái gì đấy?”
“Thành「Vé mà có thể làm bất cứ điều gì」.”
“Con mồi đúng thật to đấy, cơ mà mày quyết tâm đến thế à?”
“À, ừ. Dù gì thì tao cũng có chuyện muốn nhờ mà.”
“Chuyện dâm dục hả?”
“Không phải. Với lại, đừng có tự ý cướp đồ ăn trong bentou coi.”
Tôi là một thằng học sinh chuyên tâm học và trải qua khoảng thời gian với thằng bạn thân như thế đấy.