Trans note: WN sẽ được làm nối tiếp từ chương kết thúc của LN!
--------------------------
“Xuống nào~”
Tôi đặt Chizuru-chan xuống giường thật nhẹ nhàng rồi thở phào một hơi. Lẽ ra do cõng Chizuru-chan trên một quãng đường khá dài nên tôi phải thấy mệt mới đúng, nhưng kì diệu thay là không sao cả. Chắc chắn là do nó chăng. Thứ mà vì trẻ con mà cái gì cũng có thể làm được ấy.
“Haruka-san. Đúng thật là em không thể thay đồ được cho em ấy nên nhờ cô—”
“Hửm? A~ hiểu rồi. Ủa, mà làm sao vậy?”
“……Cô làm ơn đừng có yên lặng mà chỉ còn có đồ lót trên người với.”
Khi tôi quay lại thì thấy sensei trong bộ đồ lót, còn áo vest thì vứt được loạn xạ. Sensei thì lại chẳng có chút nào để tâm đến cái quang cảnh kích thích cực mạnh đó.
“Nếu chỉ là đồ lót thì có sao đâu? Mỗi ngày cậu giặt đồ, chạm cả vào đồ lót của tôi nên tôi đâu có phản kháng lại đâu.”
“Không, vấn đề không phải ở chỗ đó, cơ mà ‘chỉ mỗi đồ lót’ và ‘Haruka-san ở trong bộ đồ lót’ nó ở đẳng cấp khác lắm nên cái này out trình em rồi.”
Tại sao con người này lại vô phòng bị đến như thế kia chứ……Tôi có chút bất an, nhưng có khả năng là cô ấy cố tình cho nên không thể nói gì được cả. Cơ mà, không cần nhìn lại cũng biết rõ là sensei có một thân hình quá nuột……
“Ồ, cậu đang nhìn tôi bằng ánh mắt dê cụ đấy à?”
“Haruka-san, không lẽ cô tỉnh rượu rồi à?”
“Vẫn còn xỉn một tí, nhưng không sao. Vậy rồi? Cậu nhìn tôi rồi hứng lên hả?”
“Em không có phủ nhận, nhưng vì muốn bảo vệ mối quan hệ platonic này nên em không thể khẳng định được.”
Tôi nói thế xong thì sensei cười nham hiểm.
“Platonic cơ à~……Nhắc mới nhớ, dạo lần mơ hồ trước đây, tôi đã bị cậu hôn mà nhỉ?”
“Cái đó thì chẳng phải Haruka-san cũng giống em sao?”
Trong quá khứ, cả hai đã cùng hôn nhau một lần. Nhân tiện thì đó là nụ hôn đầu đời của tôi đó. Cơ mà nụ hôn đầu của con trai nên cảm giác đặc biệt là bằng không, nhưng thật may vì tôi đã bằng cách nào đó trao nó cho sensei. Tôi nói thế, Haruka-san gật đầu xong và nói.
“Ừ thì, tôi cũng mừng vì nhận được nụ hôn từ cậu, về trường hợp của tôi thì, do tôi yêu cậu với lại nghĩ về cậu nhiều quá nên mới làm thế, nhưng nó bản chất là phần thưởng của bài kiểm tra mà nhỉ? Trước kiểm tra mà đã hôn nhau mất rồi đấy.”
“……Thế tức là do em đã nhận được phần thưởng, nên cô muốn nói bài kiểm tra tới em phải vượt qua mục tiêu nhỉ?”
“Không nà. Tất nhiên cậu chưa từng đạt được điểm cao bao giờ mà……Phải rồi ha, vậy thì đổi phần thưởng đi.”
Sau khi nói như thế, sensei tiến đến gần tôi hiện đang che mặt, nở nụ cười và nói.
“Vẫn giữ nguyên mục tiêu của bài kiểm tra, phần thưởng từ nụ hôn – phải rồi ha……Lần này sẽ thay đổi lớn thành ‘thực hiện bất cứ điều gì mà cậu muốn’. Tất nhiên là bất cứ điều gì tôi có thể làm.”