[Kukaka. ……Mày thật sự để ý đến xung quanh rồi đấy nhỉ, đúng không Yuu.]
Cặp mắt đỏ như máu đó nhìn tôi.
Nâng khóe miệng lên nhếch mép cười, áp lực của Zephyr sẽ khiến bạn cảm thấy rùng mình như có con gì bò trên lưng vậy.
Nếu hắn cứ im lặng như bình thường, hắn sẽ là một tên trai đẹp đấy, nhưng nếu mà một cô gái thấy hắn cười như thế này, tôi cá có là tình yêu thế kỷ đi nữa thì cũng tạch thôi. Hơn nữa là họ nên cảm thấy nguy hiểm đến bản thân họ nữa đi.
Đây có lẽ là thứ mà bạn sẽ gọi là tên trai đẹp thất vọng đấy.
[Ah? ……Này, ý mày là gì hả?]
Dừng lại ngay khoảnh khắc tôi chuẩn bị đấm hắn ta, thay vào đó tôi đặt sức vào trán mình.
[Có cần tao phải nói rõ cho mày hiểu không?]
[Keh, thậm chí nếu tao có được mày khen ngợi thì cũng chẳng khiến tao vui lên được đâu.]
Cái lý do mà tôi không dùng Thánh kiếm và mở ra cuộc đối đầu với khoảng cách siêu gần này, là vì nếu tôi dùng Thánh kiếm, Zephyr chắc chắn cũng sẽ giải phóng ma thuật của hắn.
Trong một nơi chật hẹp như thế này, còn có rất nhiều thùng gỗ lớn chứa những người bị bắt cóc bên trong ở xung quanh nữa.
Nếu hắn dùng ma thuật phạm vi rộng trong một nơi như thế này, những người bắt cóc sẽ bị liên lụy mất.
Tuy nhiên, để đổi lấy việc ngăn lại đòn tấn công của tôi, thì hắn cũng không dùng được ma thuật của mình. Bây giờ, chỉ là những thế đánh ngoạn mục mà thôi.
Cái cách mà tôi biết tên này muốn nói gì giống như cái cách hắn biết tôi muốn làm gì, thì bạn có thể thấy mối liên hệ của tôi với tên này sâu sắc như thế nào rồi đấy.
Đáng tiếc thay, khoảng thời gian mà tôi quen với hắn cũng chỉ bằng khoảng thời gian tôi có với Sylvia và những người khác thôi.
Hắn là một người đồng đội cũng như là kẻ thù của tôi.
Chúng tôi hoàn toàn thấu hiểu lẫn nhau.
[……Tao, sẽ không tha thứ cho mày……Tao sẽ bắt mày xuất hiện trước chính quyền và khiến mày phải trả giá cho tội lỗi của mình, Zephyr.]
Trước hết là tôi không có ý định giết tên này bằng Thánh kiếm.
Như Baba-chan nói, 「Anh hùng là tư tưởng của con người. Họ được sinh ra không phải để gây hại cho con người 」.
Dù thế, cũng có những lần tôi lại vấy tay lên con người.
Nhưng, về sau, tôi cố không giết họ một cách vô cớ nữa, họ chỉ vô ý……Không, tôi nên dừng nói về việc này tại đây thôi.
Dù thế nào, tôi không thể giết người vì tôn chí của mình được. Đó là tại sao tôi không thể làm gì ngoài khiến hắn đến giới hạn và để hắn bị phán xét bởi người dân.
[Này này, đừng nói chuyện lạnh lùng thế chứ, Yuu.]
Nói thế, Zephyr mỉm cười tự mãn.
[Cùng giết nhau nào.]
Ngay lúc hắn đấm vào bụng tôi, chẳng sợ việc cánh tay mình bị thương, hắn triển khai ma thuật nổ ở cự ly gần.
[Ôi ch,……!!]
Hơn việc cảm nhận cơn đau vặn vẹo trên cơ thể mình, tôi lo sợ về khoảng cách giữa chúng tôi.
Một khoảng cách mà tôi không thể ngăn hắn niệm phép ngay lập tức được. Có nghĩa là hắn đã loại bỏ đi việc hạn chế sử dụng ma thuật.
Có nghĩa là ma thuật của hắn sẽ tấn công bừa bãi.
Ngay lúc đó, vùng xung quanh bao trùm bởi những ngọn lửa rực cháy.
◇
Zephyr biết rằng khóe miệng mình đang nhếch lên.
Hắn cũng biết rằng đó là thứ gì đó mà hắn không thể kiềm lại được.
Ma thuật nổ mà hắn đã triển khai. Đã biến toàn bộ khu vực này thành địa ngục chỉ với tác động và ngọn lửa vực lên, đã bị cắt bởi một thanh kiếm cực quang, và biến mất cứ như là nó chưa bao giờ tồn tại ở đó bởi cái thứ ánh sáng đó.
[Kukakah……『Al to Flügge』(Đôi cánh cổ đại)……!!]
Bộ giáp trắng và một thanh kiếm cực quang.
Với vẻ ngoài như trong một câu truyện cổ tích, người Anh hùng đang đứng đó.
『Al to Flügge』
Bằng nửa chiều cao của Yuu, đây là hình dáng của Thánh kiếm khi tầng đầu tiên được giải phóng.
Đó là hình dáng mà khi giới hạn đã được gỡ bỏ, Ma lực tràn ra như thác nước sẽ biến thành một bộ giáp bảo vệ cậu ấy.
Thế rồi, với sự bảo vệ thần thánh của Thánh kiếm, nó là một dáng vẻ khiến cho cậu ấy trở thành một sự tồn tại đi đôi với『Quỷ vương』.
[Cuối cùng, mày cũng nghiêm túc với tao rồi, Yuu!]
Với đôi mắt hệt như một đứa trẻ nhận được đồ chơi mới, Zephyr nhìn Yuu.
[…………]
Để đáp lại, trong lúc cứng lại biểu cảm của mình, Yuu vào thế với cây Thánh kiếm.
Xem đó như phản ứng của cậu ấy, Zephyr nhanh chóng vẫy cây gậy trong tay mình, và
[Tới nào!!]
đâm cây gậy xuống mặt đất.
[『――――――』!!]
Một câu chú như một tiếng gầm nhỏ bé. Yuu chẳng cần thời gian để nghiệm ra cũng biết rằng đó là Drago Roar.
Cậu cũng chẳng cần hỏi “Tại sao hắn lại dùng được chứ?”. Theo bản năng mà cậu biết được.
『Cướp đi』. Một khả năng đúng như cái tên của nó, cướp đi Ma lực của người khác lẫn Ma lực ở xung quanh và biến nó thành của mình.
Hút lấy Ma lực của Thánh kiếm đang tràn ra như thác nước, hắn chỉ cần dùng nó như thế cho câu chú ma thuật Drago Roar. Đơn giản niệm chú Drago Roar, được cho là chỉ được sử dụng bởi những con rồng, cần một lượng lớn Ma lực.
Tuy nhiên, Yuu không hề nhúc nhích.
Cặp mắt chuyển từ màu đen sang màu xanh lam lấp lánh đó không tách rời khỏi Zephyr. Không nhìn một thứ gì khác nữa, cậu lườm Zephyr với đôi mắt hệt như một con chim săn mồi đang ngắm đến nạn nhân của mình vậy.
[Yuuuu!!]
Hoàn thành xong câu chú, Zephyr được bao bọc trong một ánh hòa quang như những ngọn lửa. Có lẽ đó là loại ma thuật『Ấn Rồng』 đưa sức mạnh của rồng vào trong cơ thể hắn.
Được giao phó cho sức mạnh của rồng, Zephyr nâng hai tay lên và tiến lại gần Yuu.
Thấy thế, nhưng Yuu vẫn không nhúc nhích.
[Cá……!?]
Người thốt ra giọng ngạc nhiên đó là Zephyr.
Tay của hắn đang xoay vòng trên không, và, Yuu vẫn chẳng nhúc nhích gì vào từ trước đến giờ.
Mặc dù thế, Zephyr thấy được khoảnh khắc mà Thánh kiếm chẻ tay hắn ra.
Cậu ấy thao túng thời gian sao? Không. Zephyr biết rất rõ rằng đó là việc mà Yuu chẳng thể làm được. Vậy là một đòn tấn công mà mắt thường không theo kịp sao? Cũng không. Hắn đã thấy khoảnh khắc mà Thánh kiếm chẻ tay mình ra. Mặc dù thế, bản thân Yuu vẫn không cử động gì cả.
Hắn vẫn không biết.
Cậu ấy đã dùng thứ gì đó mà Zephyr không biết sao?
Đôi mắt xanh lam nhìn xuống Zephyr người đã ngã đập mặt xuống đất.