Iibsal cười như một con sư tử vừa tìm thấy được con mồi của mình.
So với việc đó, Sylvia sắc mắt lên và trừng mắt nhìn Iibsal.
Một bầu không khí lạnh lẽo khó có thể cất lời bao phủ lên xung quanh.
[......]
[Này này, ngài chỉ im lặng thôi sao, Sylvia.]
[Hmph. …...Ta chẳng có gì để nói với ngươi cả.]
[Ngài lúc nào cũng khó gần thật đấy, Sylvia. Chà, như vậy thì ngài mới tuyệt chứ.]
Sylvia hướng ánh mắt sắc lẹm vào Iibsal, người đang nói cứ như đã từng có nhiều thời gian với cô ấy rồi vậy……
Eh, gì thế này? Tại sao nó lại biến thành cái bầu không khí khát máu thế này?
[Cũng như cậu…...Mối quan hệ của cậu với Yuu là gì?]
Sylvia hỏi thế trong lúc Iibsal và tôi nhìn nhau.
Khi đó, Iibsal khoanh tay lại, suy nghĩ một chút, và rồi trả lời.
[Một mối quan hệ mà chúng tôi có thể đấm nhau ngay giữa thành phố chăng?]
[Anh bị ngu à, Yuu!! Anh đang nghĩ cái gì thế hả!!]
Owah, vì gì đó mà mặt Sylvia hoàn toàn ửng đỏ và bắt đầu hét toáng lên. Eh, tôi đã làm gì đó tệ lắm à? Không, …...một cuộc chiến gây náo loạn ngay giữa thành phố đúng là tệ thật, ha.
[Đó, đó là việc từ ba năm trước rồi, nên giờ anh cũng đã hạn chế bớt rồi mà đúng không?]
[Cứ như là sẽ bớt đi trong vòng chưa đầy ba năm ấy! Còn nữa, ba năm trước? …...Vậy có nghĩa đó là khoảng thời gian em đến Lâu đài Ixion à…...Em ngạc nhiên là nó chưa biến thành vấn đề quốc gia đấy.]
Sylvia thở dài.
Nhưng mà, vấn đề quốc gia à, không phải thế thì quy mô lớn quá sao? Không, ờm, hẳn là tôi đã giao đấu ở trong đất nước Vanlanshel cùng với Võ sư của đất nước đó là Iibsal. Nhưng cuối cùng, đó chỉ là trận chiến giữa hai người bình thường thôi mà nhỉ? Ah, nhưng mà, ba năm trước, tôi đang trong vai trò là tên xách hành lý mà. Mấy thứ kiểu tên xách hành lý của Tổ đội Anh hùng lại đi đánh nhau với Võ sư của một nước…...Ah──, hiểu rồi, đúng là vậy thật. Việc đó nhất định có thể biến thành một vấn đề quốc gia rồi.[note23577]
[......Xin lỗi, Sylvia.]
[Uh…...Ổn, ổn mà. Có thế nào thì đó là quá khứ rồi. Suy ngẫm và rút kinh nghiệm cho lần sau đi.]
Tôi xin lỗi, Sylvia tha thứ cho tôi. Ôi trời──, hên là Leezelion và Valanshel chưa trở tệ với nhau chỉ vì tôi, ơn trời.
[Nhưng mà, Yuu và Sylvia, à……! …...Heh, nếu là vậy thì cậu nên nói cho tôi trước đi chứ, Yuu. Nghe này, Sylvia. Tôi đang đưa cái tên là fan của ngài đến gặp ngài đấy, ngài biết không?]
Có lẽ đang nghĩ gì đó, Iibsal cười đểu. Tôi có nói tôi là fan đâu.
[Cái……! …...Là, là──là, là thật chứ, Yuu……]
[Eh? (Mình chẳng nói một lời nào về việc là fan cả) Ừ, Iibsal nói rằng cậu ta sẽ để anh gặp em.]
[Là vậy…...sao. …...Anh, nghĩ về em như……]
Sylvia ửng đỏ lên tới tai. Môi cô ấy mấp máy vì cô ấy đang cố nhịn cười đấy à?
Ah, cô ấy không kiềm được nữa và bắt đầu cười.
…...Sinh vật dễ thương gì thế này.
[Tôi ngạc nhiên là cậu quen biết với Sylvia đó, Yuu.]
Liếc qua Sylvia đang che mặt bằng hai tay và quằn quại trong đau đớn vì cười, Iibsal quàng tay qua cổ tôi và thì thầm với tôi.
[Chẳng lạ khi cô ấy không chịu trao thân cho tôi. Thì ra cô ấy đã có người mình thích rồi.]
[Cậu…...Vậy là cậu đang cố dụ dỗ Sylvia à.]
[Ừ, vì tôi muốn có càng nhiều phụ nữ tuyệt càng tốt mà.]
Đùa giỡn với Nữ hoàng quyền lực to lớn, Leezelion, tên này còn sợ thứ gì nữa không?
[Ừ thì, trong một nhóm mà có một nam một nữ với nhau thì nó đi ngược lại với tín ngưỡng của tôi.]
[Hee, vậy cậu không thích đi cướp gái của thằng khác à.]
[Khiến một người phụ nữ hài lòng trong lúc thưởng thức cơ thể của họ là cách làm của tôi. Bên cạnh đó, những lúc mà tên của thằng hề khác vang lên khi chúng tôi đang làm việc đó thật sự khiến tôi mất hứng đấy, cậu biết không?]
Lúc mà tôi cảm giác khâm phục với tên này, thì thằng hề này lại đi phá mất tiêu.
Chó chết, mấy thằng đẹp trai chết hết đi, chết tiệt.
[Và vì thế, tôi không cần Sylvia nữa đâu. Làm gì cậu thích.]
[Nói cứ như là cậu sở hữu cô ấy thế.]
Hắn là kẻ luôn giữ mình như trung tâm của mọi thứ vậy.
[Giờ chúng ta mất đi mục đích cần làm rồi.]
Ban đầu, chúng tôi di chuyển với mục đích là Iibsal để tôi gặp Sylvia. Tuy nhiên, Sylvia và tôi đã quen biết nhau sẵn rồi, và vì Sylvia đã xuất hiện mà không mang theo người hầu nào cả, mục tiêu ban đầu của chúng tôi đã đổ bể. …...Nn? Không người hầu?
[......Chờ đã, Sylvia. Nghĩ lại thì, tại sao chẳng có một người hộ vệ nào đi cùng em vậy?]
Sylvia thuộc địa vị hàng đầu của một quốc gia. Nên đương nhiên là một người thuộc địa vị hàng đầu của một quốc gia sẽ có một hoặc hai người hầu đi cùng họ rồi.
Vậy thì tại sao Sylvia lại đi một mình ở giữa phố thế này?
[Mu, …...Đúng vậy, em quên mất. Em đang định đi gặp nhóm Anh hùng đương nhiệm.]
[Đương nhiệm? …...Ý em là Kaito và những người khác à?]
Hình ảnh tôi vừa trốn thoát khỏi Hai bím cách đây ít lâu hiện lên trong đầu.
[Vâng. …...Có thứ, em muốn xác nhận. Vì em đang rảnh, nên em trốn đi.]
[Em, em trốn đi á!? Em, thậm chí nếu có một xíu thôi, thì em vẫn là vua chúa đấy! Sao em lại làm việc ngu ngốc thế! Trước khi em nói ai đó ngu ngốc, không phải em cũng vậy à!?]
[Muh…...Hmph! Mặc dù em được mời đến đây, nhưng nếu em bị nhốt trong một tòa nhà nhỏ xíu hai ngày liền, tất nhiên em sẽ muốn trốn ra ngoài rồi.]
Như vậy thật sự được chứ, vua chúa?
[Chỗ của Anh hùng à…...Ush, tôi sẽ đi cùng ngài.]
Có lẽ đang nghĩ gì đó, Iibsal tiến lên trước. Nếu là cái tên này, vậy là có lẽ cậu ta sẽ muốn một trận đấu hay tương tự đây. Ý tôi là, mặt hắn đang cười kìa.
[Ta không ngại đâu nhưng…...Yuu, anh cũng đi cùng chứ?]
[Anh á? Tại sao chứ?]
[Không phải anh cũng có thứ muốn nói với họ sao?]
[Ừ thì, không phải là anh không có gì đó để nói nhưng……]
Tôi đã gặp Hai bím của nhóm Anh hùng đương nhiệm ngay lập tức sau khi chúng tôi đến thành phố này mà, vì thế tôi đã giải thích cho Sylvia về vụ lộn xộn của chúng tôi.
[Anh thật là……]
[Đừng mà, đừng nhìn anh với đôi mắt đó.]
Cùng với điệu thở dài xuất chúng, Sylvia nhìn tôi với ánh mắt kinh ngạc. Chịu, chịu thôi chứ sao! Hai bím đột nhiên tấn công anh mà, em biết không? Nên tất nhiên anh sẽ chạy hết tốc lực rồi.
[......Nn? Không, chúng ta còn trò khác để dùng, Yuu.]
Trông như cô ấy vừa nảy ra ý gì đó, Sylvia cười tươi. …...Ah──, cái cảm giác tồi tệ như cái cảm giác mà tôi đã mất đi một lúc lâu này là sao đây?
[Nếu em nhớ đúng thì, Chiến binh bóng đêm…...đúng không? Nếu anh mặc bộ đó, vậy là anh sẽ che được mặt đúng không? Nn?]