Khi được biết rằng Baba thực sự không phải là con người, Shouta-kun và Touka-chan chỉ đơn thuần là "Ahh, đúng như mình nghĩ" trên khuôn mặt của họ. Ngược lại, tôi và Kaburagi-san đều rơi vào một chút hoảng sợ.
Đây không phải thứ kiểu như là một sự tiến triển của việc ai đó thực sự có khả năng 'thực sự' phi thường đến tìm chúng ta bởi chúng ta đã giả vờ làm những người phi thường bằng cách làm trò giả vờ do chính bản thân mình tạo nên? Điều này quá đột ngột đến mức không có cảm giác là thực. Chúng tôi đầy bất an và lo lắng, như thể chúng tôi là những người vô tình lạc vào một thế giới khác.
Việc DNA của cô ấy có 0% trùng khớp với con người có nghĩa là cô ấy gần như chắc chắn không phải là một dạng sống được tìm thấy trên hành tinh này. Chưa hết, mặc dù không phải là một dạng sống trên trái đất, ngoại hình của cô ấy cực kỳ giống với con người và cô ấy có thể giao tiếp với con người. Nói cách khác, danh tính thực sự của Baba là của một sinh vật phi phàm mức trí tuệ cao đã tìm cách hòa nhập vào xã hội loài người. Cô ấy là một người ngoài hành tinh.
Dựa trên tất cả những nhận xét trước đây của cô ấy về phép thuật, có lẽ cô ấy là một người từ thế giới khác. Ờm thì, định nghĩa của “người ngoài hành tinh” là “những sinh vật đến từ thế giới khác không phải là Trái đất,” vì vậy về mặt lý thuyết, người ngoài hành tinh cũng là những người ở thế giới khác. Chúng tôi thậm chí không thể biết liệu cô ấy lấy nó từ hình dáng của loài người hay không hay đây là vẻ ngoài thật sự của cô ấy.
Thành thật mà nói, điều này thật đáng sợ. Chúng tôi biết quá ít về cô ấy. Cô ấy hiện đang hành động một cách thân thiện, nhưng ngay khi chúng tôi chọc tức cô ấy, cô ấy rất có thể sẽ phá hủy Trái đất bằng tia laser vũ trụ hoặc một chùm ma thuật hoặc một số vũ khí hủy diệt hàng loạt khác. Một hành tinh (?) có công nghệ đưa cô ấy đến đây có thể dễ dàng tạo ra một hoặc hai siêu vũ khí như vậy. Liệu tôi có đủ sức chiến đấu bằng telekinesis không? Nếu nó có thể phá hủy các hành tinh, thì tôi cũng có thể làm điều đó, vì vậy tôi muốn nghĩ rằng ít nhất tôi sẽ có thể làm được điều gì đó......
Mặt khác, chúng tôi vô cùng vui mừng với việc chúng tôi hình như đã tương tác với một ai đó từ một nền văn minh hoàn toàn khác. Chúng ta chỉ có thể thấy những người từ thế khác hoặc người ngoài hành tinh từ trong anime hay manga. Không cần biết ta đã đếm đến bao nhiêu lần về việc mơ đến một nơi hoặc thế giới khác và làm những điều đáng kinh ngạc.
Cách mà tôi nhìn nó, với không gian rộng lớn bao la, có lẽ thực sự có khả năng người ngoài hành tinh đang tồn tại ở đâu đó ngoài kia. Tuy nhiên, tôi đã chấp nhận sự thật rằng có lẽ tôi sẽ không có cơ hội gặp bất kỳ người nào trong suốt cuộc đời của mình, nhờ vào thứ thực tại tồi tệ này. Và rồi bất thình lình, điều này xảy ra. Làm thế nào tôi có thể không trở nên phấn chấn được?
Ngay khi sự bất an và những dự đoán trong tôi đang dần đe dọa sẽ làm nổ tung chiếc mặt nạ biểu cảm lạnh lẽo kiểu ông chú của tôi và khiến nó bay đến rìa của ngày mai, Kaburagi-san, đã cố gắng hồi phục từ trước, đã kéo tôi ra sau quầy.
Trong khi liếc nhìn các học sinh đang hào hứng nói chuyện với Baba, người có vẻ đang bối rối trước phản ứng ngạc nhiên của mọi người, Kaburagi-san thì thầm vào tai tôi, “Sago-san, trước tiên hãy bình tĩnh lại một chút. Vẫn chưa chắc chắn rằng Baba-chan...... không, Baba-san, là một cô gái phép thuật."
"Cái gì? Nhưng bản phân tích DNA—”
"Chúng ta đã sử dụng sợi tóc của Baba-san để phân tích, phải không? Nếu mái tóc bạc đó của cô ấy là một bộ tóc giả được tạo ra tổng hợp, thì sẽ có lý khi nó khớp 0% với DNA của con người. Thay vì ‘Baba-san không phải là con người’, thì ‘đó là một nhầm lẫn phân tích’ đáng tin hơn nhiều."
“Bây giờ thì cô nhắc đến nó ......” Sự phấn khích của tôi gần như giảm đi ngay lập tức. Nó đúng như cô ấy nói.
Khi nhìn thấy một nhà pháp sư tự xưng chui vào một chiếc hộp và sau đó biến mất, người ta sẽ không nghĩ rằng “anh ta thực sự sử dụng phép thuật”, mà là “anh ta đã sử dụng một công cụ ảo thuật nào đó”. Khi gặp phải một điều gì đó có vẻ phi khoa học, người ta không nên ngay lập tức chấp nhận nó như một thứ gì đó viển vông mà trước tiên, hãy loại bỏ triệt để mọi khả năng nó là mánh khóe hay hiểu lầm. Một esper thực sự cho phép bản thân bị đánh lừa bởi một trò sleight-of-hand[note27746] đơn thuần thì sẽ trở thành trò cười.
"Hãy phân tích lại bằng một phương pháp chắc chắn hơn. Nếu chúng ta nhận được 0% thêm lần nữa, thì chỉ khi đó, chúng ta mới chấp nhận cô ấy là một cô gái phép thuật thực sự ”. Kaburagi-san đã nhấn mạnh khá nhiều vào 'cô gái phép thuật'. Đúng là Baba đã nói điều gì đó về phép thuật. Xem xét Kaburagi-san bị ám ảnh như thế nào với các cô gái phép thuật, không quá khó để tưởng tượng Baba sẽ trở thành một sự tồn tại vô giá như thế nào trong mắt Kaburagi-san khi cô bé chứng minh được mình là một người có ma thuật bằng xương bằng thịt. Baba thực sự đã nói điều gì đó về phép thuật, vì vậy trong mắt của Kaburagi-san, người luôn bị ám ảnh bởi những cô gái phép thuật, nếu Baba đúng, điều đó sẽ khiến cô ấy trở thành sự tồn tại vô giá trong mắt Kaburagi-san.
Tôi cũng vô cùng hoan nghênh một người đến từ fantasy mà không phải là esper. Nếu tôi có thể làm theo cách của mình, thì chúng tôi chắc chắn sẽ có những trận chiến siêu năng lực và ma thuật.
Trong khi đi đến nhà ga gần nhất bằng những bước đi nhanh chóng, tôi hỏi, “Cô có nghĩ cô bé đó là người thật không, Kaburagi-san?"
"Khả năng là vào khoảng ...... 60%, tôi chỉ nghĩ được vậy."
"Sáu mươi?!" Xem xét với mức độ nghi ngờ của cô, thì đó là một con số thực sự cao!
“Nó quá phức tạp nếu là chỉ
để đánh lừa chúng ta. Tuy nhiên, chẳng phải chúng ta cũng đang thực hiện những hành vi 'quá phức tạp' tương tự sao? Chúng tôi không thể loại trừ hoàn toàn khả năng có một tổ chức khác đang làm điều tương tự như chúng tôi đang làm. ”
"Ahh, tôi hiểu. Nhưng thành thật mà nói, ngay cả khi tất cả chỉ là một màn diễn, tôi vẫn nghĩ rằng điều đó sẽ thú vị theo cách riêng của nó ”. Nếu mọi thứ chỉ là một lời nói dối nhằm mục đích lừa dối chúng ta, thì, tôi thực sự sẽ hơi bực mình. Tuy nhiên, nỗ lực đi xa đến mức này và tạo ra một câu chuyện vô lý đến nỗi dường như rất đáng tin, lúc này điều đó đáng được tôn trọng. Tôi chắc chắn rằng tôi có thể hòa hợp rất tốt với kẻ chủ mưu này, nếu họ thực sự có.
Tất nhiên, kịch bản thú vị nhất cho câu chuyện vẫn là Baba chứng tỏ mình là một người lớn tuổi. Nhưng quan trọng là, bất kể đồng xu rơi vào mặt nào, nó vẫn sẽ rất thú vị.
Hậu quả của biến cố Siêu Thủy Cầu, nhiều người lập dị và kỳ quặc bắt đầu quan tâm đến Tokyo và đổ xô đến đây. Nếu cuộc tụ họp này là nguyên nhân khiến xác suất cuộc gặp gỡ này với Baba tăng lên, thì theo một cách nào đó, đây không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên, mà là tất yếu. Làm tốt lắm, tôi ơiiii, vì đã thành lập nên tổ chức bí mật này.
Khi chúng tôi đang chờ đèn sang đường ở ngã tư trước nhà ga chuyển hướng, tim chúng tôi lo lắng và bồn chồn trước những khả năng dường như đang có thể sẽ xuất hiện trước mắt chúng tôi. Rồi đột nhiên, chúng tôi được một người đàn ông mặc vest nói chuyện từ phía sau.
"Xin thứ lỗi, tôi làm việc cho cảnh sát. Liệu người có thể dành một chút thời gian được không? ” Anh ta hóa ra trông giống một gã giang hồ với thân hình nhỏ bé. Mái tóc đen hơi dài của anh ta xơ xác và rối bù, khi kết hợp với bộ ria mép và hàm răng khểnh, anh ta trông giống như một con chuột xảo quyệt. Anh ta dường như khoảng ngoài 30 tuổi.
Vị thám tử Chuột này ngay lập tức cho chúng tôi xem ID cảnh sát của anh ta trong khi nói chuyện với chúng tôi, tôi gần như phát ra một tiếng kêu quái dị. Ôi trời, đây là cuộc thẩm vấn của cảnh sát! Tôi nên làm gì?! Tôi đã nghe tin đồn rằng các cuộc thẩm vấn của cảnh sát ngày càng diễn ra thường xuyên hơn ở Tokyo vào thời điểm này, nhưng tôi chưa bao giờ tưởng tượng được điều đó lại xảy ra với mình.
Sau vụ Siêu Thủy Cầu, Tokyo đã trở thành thành phố kiểu mẫu cho những kẻ lập dị và kỳ quặc. Giờ đây, bản thân những kẻ lập dị và kỳ quặc chỉ là trò giải trí và vô hại. Tuy nhiên, vấn đề là cũng có những kẻ biến thái và tội phạm ẩn mình trong số chúng. Ngoài ra, còn có những vấn đề gây ra bởi dòng khách du lịch nước ngoài, cũng như những vấn đề về việc người Nhật cố gắng lừa đảo những du khách nước ngoài đó, vì vậy có vẻ như cảnh sát đã chủ động tuần tra đường phố.
Tôi chỉ muốn nói “cảm ơn vì công việc của anh,” nhưng tôi là thủ phạm chịu trách nhiệm chính cho biến cố Siêu Thủy Cầu, thứ khiến cho cảnh sát trở nên làm việc quá sức như hiện tại. Căn phòng ngầm bên dưới trong Ama-no-Iwato rõ ràng là không được khai báo nên do đó là bất hợp pháp, và mặc dù chủ yếu nó chỉ có ý nghĩa như một phần trong việc thiết kế nội thất, nhưng tôi cũng sở hữu cả vũ khí bất hợp pháp. Ngoài ra, tôi còn thường xuyên xúi giục học sinh trung học thực hiện các hành vi bạo lực dưới hình thức các trận chiến trong Bóng tối Thế giới.
Tôi đã quá tội lỗi đến nỗi cảm thấy thật khó để nhìn vào mắt anh ấy. Mặc dù điều đó cực kỳ khó trở thành sự thật, nhưng tôi cảm thấy như mình đang bị dồn vào đường cùng bởi vì tất cả những tội ác mà tôi đã gây ra đã được phơi bày hoàn toàn. Tôi bắt đầu đổ mồ hôi. C-c-cái này chỉ là vì đang là mùa hè mà thôi!
Bằng cách nào đó khi cảm thấy rằng tôi sẽ không thể duy trì bộ mặt chua ngoa của mình, Kaburagi-san thản nhiên bước vào giữa tôi và vị Thám tử Chuột."Cảm ơn sự phục vụ của anh, ngài thám tử. Ở đây có sự việc gì vậy?"
"Ah, không có đâu, thật đấy. Nhân tiện thưa quý cô, cô nói tiếng Nhật thật sự rất tốt."
"Đó là bởi vì tôi là người Nhật."
"Ng-ười... Nh-ật.....?" Với vẻ mặt nghi ngờ xuất hiện trên mặt, vị Thám Tử Chuột nhìn qua ngực, khuôn mặt, eo, ngực, đùi, rồi quay lại tới ngực.
Không phải là anh đang nhìn vào ngực của cô ấy quá nhiều không vậy? Dù phải thừa nhận, đó là phần có vẻ không phải là người Nhật nhất của cô ấy.
Kaburagi-san đang mặc trang phục của một vũ công Ả Rập, và cô ấy cũng có làn da rám nắng. Tôi đã hơi tê tái trước màn hóa trang tuyệt vời trong ngày của Kaburagi-san, nhưng có lẽ đây thực sự là một sự xuất hiện có thể thu hút sự chú ý của cảnh sát.
Đánh giá qua cách anh nhận xét về trình tiếng Nhật của cô, có phải anh đã hiểu nhầm tình hình? Anh ta nghĩ rằng tôi đang bắt cóc một cô gái xinh đẹp người Ả Rập hoặc Ấn Độ? Tôi đoán rằng cảnh một người đẹp ngoại quốc chết lặng đi bên cạnh một chàng công tử có vẻ ngoài buồn tẻ thực sự có thể khiến tôi hơi nghi ngờ. Có lẽ chính sự hiện diện của tôi đã làm dấy lên nghi ngờ ngay từ đầu.
"Tôi có thể hỏi về bộ trang phục khá độc đáo này mà cô đang mặc được không?"
“Tôi đã tự làm bộ trang phục raqs sharqi này. Đó là một sở thích của tôi. "
“Một ... sở thích, cô nói vậy. Ồ, tôi hiểu rồi, có lẽ bạn đang đi học ở phòng múa? ”
“Không, đây chỉ là trang phục bình thường của tôi. Tôi thích tự thay đổi trang phục. Thấy chưa, tôi thậm chí có thể làm được điều này trong trang phục này. ” Kaburagi-san đưa tay vén váy trong khi xoay vài vòng, trước khi dừng lại với đầu hơi nghiêng và kết thúc bằng một cái nháy mắt. Màn trình diễn trông giống như một cảnh trong phim khiến vị Thám tử Chuột bắt đầu thở hồng hộc và nhiều người qua đường cũng dừng lại, thậm chí có người còn bắt đầu quay phim bằng điện thoại thông minh.
Cô cố chắc chắn không, Kaburagi-san? Cô đang nổi lên như điên, cô có chắc chắn muốn làm điều này không? Phải thừa nhận rằng tôi rất biết ơn vì cô đã hoàn toàn chuyển hướng chú ý của thám tử khỏi tôi, nhưng có thực sự chắc chắn phải làm thế này không?
Vị thám tử Chuột không còn tâm trạng nào để thẩm vấn. “Thôi được rồi. Màn biểu diễn hoàn toàn tuyệt vời. Heh heh heh."
"Heh heh heh"?! Có phải vị thám tử này đang nghiêm túc xoa hai tay vào nhau trong khi đang cười như “heh heh heh” ?! Điều đó chắc chắn đã khiến tôi ngạc nhiên. Để nghĩ rằng thực sự có những người cười với kiểu như vậy. Kiểu đó rất buồn cười. Tôi nghĩ tôi bắt đầu thích anh ấy.
"Cảm ơn rât nhiều. Tôi xin lỗi, nhưng chúng tôi thực sự có việc phải giải quyết, vì vậy chúng tôi có lẽ nên đi...... ”Kaburagi-san cúi chào và quay về phía lối đi dành cho người đi bộ, nhưng vị Thám tử Chuột cắt ngang cô ấy một cách thô tục, biểu hiện đê tiện trên khuôn mặt.
“Ah, tôi hy vọng cô không phiền, nhưng tôi chỉ tự hỏi liệu tôi có thể có thêm một chút thời gian của cô không. Cô thấy đấy, Tokyo đang trở nên nguy hiểm hơn vào lúc này, và đó cũng là một phần nhiệm vụ của chúng tôi là phải cảnh báo người dân. Cô thấy đấy, những phụ nữ như quý cô đặc biệt dễ bị nhắm mục tiêu, vì vậy, chúng tôi đang bán các thiết bị phòng chống tội phạm và có cả thông tin mà bạn nên biết. Vậy chúng ta tìm một nơi gần đó để có thể ngồi xuống và trò chuyện vui vẻ thì sao...... ouch! ”
Tôi gạt bàn tay mà Thám tử Chuột đang cố với tới quanh eo Kaburagi-san. Chắc là anh có gan khi tìm cách đón gái khi làm nhiệm vụ hả, sĩ quan? Mặc dù anh không nên làm điều đó khi anh không có nhiệm vụ. Nói về việc trộn lẫn việc cá nhân vào công việc chính thức. Tôi không thể tưởng tượng được có ai lại thích người như vầy.
"Mày nghĩ mày đang làm gì vậy? Đừng cản trở cảnh sát thực hiện nghĩa vụ của mình. Shiu shiu!"
"Nói lại lần nữa xem?" Tôi gần như đã nổ tung. Bình tĩnh bình tĩnh bình tĩnh không sử dụng telekinesis không dùng telekinesis không dùng telekinesis tên thám tử này chỉ là một sự ngoại lệ cho hầu hết những viên cảnh sát đang siêng năng làm công việc của họ bình tĩnh đừng biến điều này thành vấn đề lớn đừng sử dụng telekinesis anh ta là cảnh sát nếu mày làm điều gì đó với cảnh sát mày sẽ thu hút sự chú ý từ toàn bộ lực lượng cảnh sát không làm điều đó mọi người đang xem—
"Ah, tôi sẽ gọi cho cảnh sát."
"Ể?"
Ể?
"1, 1, 0...... yes, là cảnh sát đúng không? Xin hãy giúp tôi, ở đây có một người đàn ông giả làm cảnh sát và cố ép tôi đi đâu đó với anh ta. Vị trí của tôi là— ” Kaburagi-san nói với giọng hơi to và có vẻ sợ hãi trong khi kéo một khuôn mặt yếu ớt và âu lo có thể khiến bất cứ ai nhìn thấy nó phải chạy đến giúp cô ấy.
Đám đông tụ tập bắt đầu xôn xao khi nhìn vị Thám tử Chuột với ánh mắt dè bỉu. Đầu tôi không thể theo kịp bầu không khí đã thay đổi quá đột ngột. C-Chuyện gì đang xảy ra vậy?
"Eh? À, không, tóm lại, điều tôi muốn nói chỉ là, hãy cẩn thận và coi chừng xung quanh, và dù sao thì tôi cũng có việc phải làm nên xin thứ lỗi! ”
Kaburagi-san lè lưỡi về phía sau của thám tử đang trốn thoát, sau đó đưa điện thoại thông minh của cô ấy- vẫn còn đang mở ở màn hình chính - ra khỏi tai và cho vào túi của cô ấy. “Vậy thì, chúng ta sẽ đi chứ? Bạn có nhớ chúng ta cách Đại học Tokyo bao nhiêu ga không? ”
Tôi chỉ có thể đi theo sau cô ấy với miệng mở hé, hoàn toàn bị ấn tượng khi cô ấy bắt đầu bước đi như chưa có chuyện gì xảy ra. Khỉ thật. Cứ như... như,.. cái gì? Tên thám tử đó có lẽ sẽ không thể lộ mặt xung quanh khu vực này nữa, phải không? Vì thám tử cản đường, cô đã dụ anh ta bằng sự quyến rũ của mình, tập hợp đám đông, kích động anh ta ra tay, báo cáo anh ta, rồi sau đó gửi trả anh ta về nơi sản xuất. Trên hết, vì đã bị làm nhục hoàn toàn, anh ta sẽ không thể nói điều gì về điều này với các đồng nghiệp của mình. Toàn bộ quá trình diễn ra suôn sẻ đến mức đáng sợ.
Tôi thật sự tự hào vì cô ấy ở cùng phía với tôi. Nhưng vẫn—
"Điều đó ... có thể đã khiến chúng ta trở nên mất thiện chí."
"Có một chút. Nhưng nếu tôi để nó cho anh, thì anh sẽ làm điều gì đó với telekinesis, phải không? Sau đó, tình hình sẽ kết thúc tồi tệ hơn nhiều so với nó."
Oh, có phải tôi đã tự đào mồ chôn mình không? Mặc dù mọi chuyện lẽ ra có thể được giải quyết một cách hòa bình hơn, nhưng do tôi có hành động kỳ lạ trước mặt một cảnh sát và đang trên bờ vực bị đả kích và nói chung là không ổn định về mặt cảm xúc, mọi thứ đã kết thúc với một chút hỗn loạn.
"Xin lỗi......"
"Đừng để tâm đến điều đó. Tôi rất vui vì anh đã tức giận thay cho tôi. Ngay từ đầu, việc bị cảnh sát thẩm vấn chỉ vì mặc những gì tôi thích rõ ràng là sai lầm. Cảnh sát đã mạnh tay hơn trước một chút, ”Kaburagi-san thở dài nặng nề.
Tôi hoàn toàn đồng ý. Thậm chí trước khi tôi gặp cô ấy, Kaburagi-san đã phải đi gặp Tokyo với những ánh mắt dòm ngó trong suốt những năm đó. Cô ấy thực sự đã trở thành một người nổi tiếng trên mạng xã hội. Cảnh sát ở khu phố nơi cô ấy sống đã biết cô ấy là "một phụ nữ xinh đẹp lập dị", và do đó sẽ không gây cho cô ấy bất kỳ rắc rối không cần thiết nào.
Tuy nhiên, có vẻ như đã có sự gia tăng về số lượng nhân sự và một số thay đổi việc triển khai do biến cố Siêu thủy cầu, có nghĩa là có những cảnh sát mới được bổ nhiệm đến Thành phố Adachi không biết đến Kaburagi-san. Kết quả là, cô ấy bị gọi một vài lần trong thời gian gần đây.
Nói về vấn đề rắc rối, ngoài việc cảnh sát thẩm vấn, còn có vấn đề gián điệp từ nước ngoài xâm nhập vào đất nước dưới vỏ bọc là khách du lịch.
Sử dụng sự náo động từ biến cố Siêu Thủy Cầu làm chỗ đứng, Kaburagi-san đã cố gắng mở rộng tầm ảnh hưởng của mình sang chính phủ, lực lượng cảnh sát và các phương tiện thông tin đại chúng Nhật Bản ở một mức độ nhất định, xây dựng một số mối quan hệ nhất định.
Do đó, các luật mới được soạn thảo nhằm mục đích kiểm soát và phá các esper dường như đang bị trì hoãn mà không rõ lý do.
Các hội đồng chuyên gia đã tập hợp để giúp đưa ra phán quyết đối với một số cá nhân nhất định bị truy nã để thẩm vấn dường như có nhiều người phản đối hơn dự kiến.
Thậm chí, có một số đài truyền hình dường như say mê ủng hộ các siêu năng lực gia của chúng ta hơn những gì có thể mong đợi.
Tuy nhiên, không có tổ chức nào là một khối đơn lẻ, và do đó không thể giữ mọi thứ trông tàm tay. Kaburagi-san có khả năng đáng kinh ngạc. Tuy nhiên, cô ấy chỉ là một con người, và cô ấy có giới hạn của mình. Việc kiểm soát toàn bộ Nhật Bản từ trong bóng tối đã nằm ngoài khả năng của cô.
Bây giờ, nếu những nỗ lực tốt nhất của chúng tôi hướng đến các cơ quan liên quan thuộc quốc gia của chúng tôi vẫn không đủ để cung cấp cho chúng tôi toàn quyền kiểm soát, mặc dù đáng tiếc là chúng tôi chỉ nắm được một cách mơ hồ, chung chung về các lực lượng từ nước ngoài. Nếu chúng ta tập trung quá nhiều vào cảnh sát Nhật Bản, thì chúng ta có nguy cơ bị đâm sau lưng từ những đặc vụ nước ngoài này. Điều này đặc biệt đúng với CIA. Như có thể mong đợi từ một siêu cường như Mỹ, việc né tránh chúng mất khá nhiều công sức từ phía chúng tôi.
Điều đáng chú ý là trong mắt luật pháp, cuộc đụng độ giữa Siêu Thủy Cầu 50 m và các esper về mặt kỹ thuật chỉ là một cuộc chiến dưới nước quy mô lớn, vì vậy khả năng bị truy đuổi như tội phạm là thấp. Nhưng xét về cách chính phủ không thể để yên toàn bộ vụ việc “chỉ vì nó không phải là tội phạm”, thì lớp lót bạc đó thực sự rất mỏng.
Ngay sau vụ Siêu Thủy Cầu, tôi đã quan tâm kỹ lưỡng mọi nỗ lực thu thập thông tin tình báo liên quan đến các esper, dù là người Nhật hay ngoại quốc đi chăng nữa. Tuy nhiên, có vẻ như đã đến lúc tôi phải tiếp tục nghe trộm tất cả họ một lần nữa.
Có ai nghĩ rằng thật mỉa mai khi chúng ta phải chiến đấu chống lại cảnh sát để duy trì một tổ chức chiến đấu chống lại bóng tối của thế giới?