"Những quái vật này là của tôi, chúng không gây hại đâu."
"Không bao giờ có chuyện đó được."
Cô ta thật bướng bỉnh.
Khi tôi bước chân lên dù chỉ một chút, cô ta thể hiện rõ thái độ thù địch và hét lên "Đứng yên đó!". Chà, dù mũi tên có bay nhanh đến đâu thì tôi vẫn có thể né được nó.
Tôi chỉ là một [Luyện quỷ sư] đi phiêu lưu thôi, không phải là thuộc hạ của bọn quái vật đâu.
Tôi muốn cô ta hiểu được điều đó. Nhưng mà vô vọng quá. Có lẽ tôi không nên thể hiện sự thù địch.
"Umm..."
"Ta sẽ không để ngươi tiến vào làng đâu! Ta sẽ bảo vệ ngôi làng này!"
"Tôi nên làm gì đây...?"
Tôi ngãi đầu.
Cô ta vẫn chưa găm mũi tên vào người tôi. Cô ta sẽ bắn không thương tiếc nếu thấy thôi có ý định gây chiến.
Nhưng cô ta vẫn chưa bắn. Tôi vẫn có cơ hội để đàm phán.
"--!"
"Hừm?"
"Chúng đã trở lại! Tất cả bọn chúng!"
"Gì?"
Vì lý do nào đó, cô ta chĩa mũi tên về khu rừng phía sau tôi. Cô ta trông có vẻ lo lắng.
Tôi không nghĩ rằng đây là cơ hội để đột nhập vào làng vì cô ta vẫn còn cảnh giác với tôi. Nếu tôi cứ vậy mà đi vào thì kiểu gì cô ta cũng găm mũi tên vào người tôi.
Có điều gì khác đang làm cô ta lo lắng?
Tôi nghe thấy tiếng gầm gừ của một bầy thú dữ xung quanh.
Những con chó với răng nanh sắc nhọn tiến ra phía bìa rừng, chúng nhìn nhỏ hơn sói. Chúng là quái vật. Với chùm lông đen tuyền trên đỉnh đầu, bọn chúng có khoảng 100 con.
Chúng trông hung dữ hơn những con chó thông thường, nhưng không bằng sói, chúng là Chó hoang. Trong 5 năm du hành của tôi từ khi tôi 15 tuổi, tôi đã đá chết cả ngàn con như này. Bọn quái vật yếu đuối. Chúng mày có 100 con cũng chẳng xi nhê gì.
“Haa!!”
Cô gái bắn một mũi tên về phía bầy chó hoang. Và như thế, con chó đi đầu ngục ngã.
Một phát bắn chính xác! Có thể nói là chính xác tuyệt đối. Cô ta có thể là [Thợ săn] hặc [Cung thủ]. Tôi nghe nói là kỹ năng bắn cung của Elf rất tuyệt vời nhưng tôi không nghĩ rằng nó lại tuyệt tới mức này.
Tuy nhiên, đó chỉ là một trên cả trăm con. Với cung và tên , cô ta chỉ có thể hạ được mỗi con một lần.
Đàn chó hoang lao lên cùng lúc, như thể 1 con chết chẳng là việc gì đáng ngại.
"Số lượng của chúng quá đông."
Cô gái rút ra mũi tên thứ hai và hạ thêm một con.
Tuy nhiên, đàn chó đang ngày một gần hơn. Cái hàng rào này sẽ không giữ được lâu.
Tôi không biết cô ta định làm gì. Tôi thở dài.
"Ôi trời... Milo, Gilanca, Chappie."
"Vâng!"
"Thưa ngài!"
"Ờ.. Ừm...!"
Tối nhất là cho cô ta thấy rằng tôi không có ý định tấn công ngôi làng.
Để làm được vậy thì phải có được sự tin tưởng của người trong làng, đầu tiên là cô gái này. Tóm lại là, đập hết bọn quái vật này.
"Giết chúng."
"Đã rõ.'
Người đầu tiên hành động là Gilanca.
Như thể bầy Chó hoang này chẳn là gì cả, cậu ta tuốt vỏ kiếm và lao lên phía trước. Ngay sau đó là Milo và cuối cùng là Chappie.
Mỗi lần Gilanca vung kiếm, một con Chó hoang ngã xuống.
Mỗi khi Milo vung rìu, một đàn Chó hoang bị thổi bay.
Những con Chó hoang tấn công Chappie, cậu ta nghiền nát chúng với cái chùy trong tay.
Xác của bọn Chúng cứ thế chất đống.
"Cái! Cái gì? Tại sao quái vật lại!?"
"Như tôi đã nói, đó là đồng đội của tôi. Cô đã tin tôi chưa?"
"Nhưng... chuyện này...!"
Cô ta ngạc hiên mở to mắt.
Ồ, một con Chó hoang đã vượt qua được Gilanca và tiếp cận tôi. Tôi đã quen với việc giết chúng bằng một đá nên tôi không biết làm cách nào để kìm hãm sức mạnh lúc này.
Tôi tự hỏi liệu có ổn không nếu tôi đưa chân lên chạm nhẹ vào nó.
"Hơ."
"Ẳng."
Với cú đá yếu đuối của tôi, con chó bay đi.
Tôi đã dừng lại vào phút cuối, liệu có thành công không? Sau cú đá của tôi, con chó bắt đầu co giật. Hình như tôi thành công rồi.
Từ trước tới giờ mọi chuyện thật đơn giản vì tôi luôn đánh hết sức, nhưng bây giờ thì lại tương đối khó khăn.
Con chó từ từ đứng dậy với một cái vòng trên cổ.
Vòng cổ nô lệ thứ tư.
"Ok, thành công."
Có vé ngay khi chúng bị tôi kiếm soát, sức sống của chúng lập tức hồi phục. Chó hoang mới gia nhập quay lại tấn công những con chó khác.
Tôi dùng lên nó.
Tên: Bow
Chức nghiệp: Chó hoang cấp 15
Kỹ năng:
- Cắn cấp 12
- Vòng cổ nộ lệ
Đây là con quái vật yếu nhất trong những con mà tôi bắt được.
Bản thân Chappie là Orge cấp 32, nhưng cậu ta chỉ bằng một nữa. Nó còn không có một kỹ năng nào.
Tuy nhiên, Đúng như dự đoán, những quái vật hoạt động theo bầy đều có tên. Ngay cả tôi cũng sẽ đặt tên cho chúng. Chà, sẽ rất đau đầu nếu cả bầy này không con nào có tên.
"Tại sao? Ngày cả Chó hoang cũng tấn công lẫn nhau...?"
"Bởi vì nó đã trở thành đồng đội của tôi."
"Hả? Vậy là sao?"
"Tôi đã nói rồi, tôi là một [Luyện quỷ sư]!"
Chỉ trong một lúc ngắn ngủi, Milo, Gilanca, Chappie và Bow, lính mới, quay trở lại chỗ tôi và bọn Chó hoang đã biến mất.
Mất nhiều thời gian hơn là tôi làm một mình, nhưng đó là do chênh lệch cấp độ nên tôi cũng không giúp được gì.
"Việc dọn dẹp đã xong, thưa chủ nhân.'
"Mọi việc đã xong!"
"Tôi.. đã... cố gắng... sức..."
"Làm tốt lắm."
Như mọi khi, Gilanca thì bình tĩnh và Milo cười toe toét. Còn Chappie thì vẫn rụt rè.
Họ đã chiến đấu vì tôi, nên tôi phải khen ngợi họ.
"Đây là niềm vinh hạnh của tôi, chủ nhân!"
"Ừ, cám ơn ngươi, Bow.'
Bow đang vui vẽ vẫy đuôi. Thật kỳ là khi tôi nói chuyện với một con chó. Nhưng cậu ta lại rất dể thương.
Nhìn vào bốn con quái vật của tôi.
Đôi mắt của cô gái mở to, vẫn không hết ngạc nhiên.
"Cậu thực sự là [Luyện quỷ sư]."
"Ừ, tôi đã nói từ nãy giờ.."
Cô ta sau đó bước lại gần tôi.
Buông cây cung và mũi tên trên tay và quỳ xuống.
"Tôi xin khẩn cầu anh..."
"Hả?"
Cô ấy cúi đầu trước tôi. Đến mức trán cô ấy chạm vào đât.
Này, tôi không làm gì để một cô gái vừa gặp phải lạy tôi như thế này. Hay là, tôi đã làm gì sai?
"Chờ đã, đứng lên đi..."
"Xin anh cứu lấy ngôi làng này."
"Hả...HẢ?"
Cô gái đau khổ đột ngột đưa ra yêu cầu.
Tất cả những gì tôi có thể làm là hoang mang đứng ngơ ra đó.