===========================================
Seirei Tsukai no Blade Dance:Tập 20 Chương 4
==========================================
=====================
Chương 4 - Hội tụ
=====================
============
Phần 1
===========
Sau khi Kamito và các cô gái đi vào Thủy Linh Điện, ròng rã 1 giờ đã trôi qua.
Kết thúc xong nghi lễ Hắc ám Thần lạc, các nàng tiểu thư và Kamito đang ngủ trên cùng giường, ngáy o o. Đây là dịp nghỉ ngơi cuối cùng của họ trước cuộc chiến cuối cùng ở Thánh Đô.
Kamito cẩn thận nhỏm dậy mà tránh làm động các cô gái.
Lại một lần nữa, toàn người cậu lấp đầy thần lực hắc ám mà cậu đã cạn queo ở một thời điểm trong suốt nghi lễ Hắc ám Thần lạc. Kết cục, thần lực của Ám Linh Vương thực tế không thể nào khô kiệt.
Dời mắt cậu khỏi nội y của những cô nàng, Kamito thay đổi bộ đồ mới tinh.
“..Mm, Kamito, cậu thật là dâm đãng…”
Vừa lúc đó, Claire rục rịch xoay người trên giường.
“Đ-đừng mà…đừng mãi chơi với ngực, sheesh..."
…Cô ấy dường như đang nói mớ. Không biết cô nàng thấy cái quái gì trong mơ vậy?
(Mà nói, mình đã làm nhiều việc điên rồ với họ…)
Cậu cảm thấy lưng đổ mồ hôi lạnh.
Trên thực tế, Kamito đã mất ý thức giữa đường trải qua nghi lễ. Trí nhớ cậu vẫn mơ mơ hồ hồ.
Thế nhưng, cảm giác làn da mịn màng vẫn đọng lại một cách sống động trên ngón tay cậu. Với nữa, người cậu đầy những dấu răng cắn và liếm láp.
“—to, này, Kamito.”
“…!”
Nghe một giọng gọi cậu từ bên dưới, Kamito quay ngoặt đầu lại.
Người đang kêu cậu là Restia với đôi cánh đen tuyền xõa ra, đang hạ cánh nhẹ nhàng xuống giường.
“R-Restia!?”
“Suỵttt, anh sẽ đánh thức họ đấy.”
Thấy Kamito kêu lên, Restia đặt ngón trỏ của mình lên môi cậu và nói khẽ.
Nhìn Kamito chằm chằm, cô ấy trông có chút không vui.“Quả đúng là Dạ Ma Vương. Em không thể tin được rằng anh chiếu cố hết mọi người cùng lúc nổi.”
“…! Nghi lễ đòi hỏi mà, để san sẻ thần lực cho họ…”
“Đúng vậy, nó được đòi hỏi bởi nghi thức, nhưng em nghĩ anh đã đi quá xa khi anh làm chuyện đó với họ tới độ mất luôn cả ý thức.”
“Mất ý thức…tôi làm sao?”
Kamito nhìn vào mấy cô gái đang ngủ trên giường.
“Đủ chắc là anh không nhớ rồi. Ôi trời, đến tận cuối, em đang phân vân xem liệu có cản anh lại không.”
“…Uh, tôi đã làm gì à?”
“Đ-đừng bận tâm, nếu anh không nhớ thì thôi[1]. Sheesh."
Restia đỏ mặt trong một khoảnh khắc hiếm hoi và ngoảnh mặt đi.
“Kamito là Dạ Ma Vương Vô Đáy.”
Vừa lúc đó, Est lên tiếng từ hình thái kiếm mà đang tựa vào vách tường.
“Dạ Ma Vương Vô Đáy!? Đ-đó là cái quỉ quái gì!?”
“…”
“Est?”
“Giống như cái đó là quá nhiều cú sốc cho Cô Nương Kiếm Linh.”
Ôi trời ạ, Restia nhún vai trong thế bực tức.
…Chính xác cậu đã đi xa như thế nào? Kamito càng ngày càng hiếu kì hơn.
“Mà nè, đã tới lúc đánh thức Cô Hỏa Miêu và người khác rồi đó.”
Restia bẹo má Clare đang ngủ.
“…Uwah…Kamito… Đừng a…”
“Không, mọi người đã mệt, hãy để họ nghỉ ngơi lâu chút nữa—‘
“Em cũng muốn điều đó lắm, nhưng cái đó là không thể.”
Chóng sau khi cô ấy nói, những gợn sóng xuất hiện trên mặt nước che sàn. Những vết nứt hiện trên chiếc gương khổng lồ của Thủy Linh Điện.
“…C-cái gì vậy!?”
“Có chuyện gì thế?”
Với điều này, những thiếu nữ đang ngủ thức giấc báo động.
Restia ngẩng nhìn mái trần rồi lên tiếng.
“Kẻ địch đã thấy chúng ta.”
============
Phần 2============
Dịch chuyển về lại từ Thủy Linh Điện, nhóm Kamito trở lại cái sảnh mà lần cuối họ nhóm họp.
Bốn Đế Cơ đã ngồi sẵn ở chiếc bàn.
“Xem ra nghi lễ Hắc ám Thần lạc là một thành công nhỉ.”
“V-vâng…”
Nghe Iseria bình phẩm, nhóm con gái Clarie đỏ bừng mặt mũi.
Nhưng mà, họ sớm lấy lại điềm tĩnh.
“Nói về chuyện đó, tình hình thế nào rồi ạ?”
“Hmm, vẫn còn ít chỗ lạc quan.”
Nói đoạn, Iseria phẩy tay hướng tới quả cầu nước ở trên bàn.
Thấy hình ảnh của thế giới bên ngoài được phản chiếu trên bế mặt, Claire há hốc.
“Chúng ta đã bị bao vây…”
Riding Pegasi (Bạch già Tác tư帕伽索斯 ), Tinh linh quân sự bay thế hệ thứ hai, các kị sĩ đang vây bọc cơ thể khổng lồ của cá voi trắng mà bơi trong không khí như thế đó là một đại dương.
Áo giáp trắng-bạc sáng sủa và lấp lánh, bắt cặp với áo bào đỏ thẫm, là biểu tượng của những Thánh Linh Kị Sĩ, lực lượng ưu tú của Thánh Quốc.
“Bạch Kình Ma tự nó không thể kháng cự lại họ đâu.”
Iseria nói.
“Chúng ta không thể bỏ chạy sao?”
“Điều này rất khó.”
Đề xuất rút lui của Clarie gặp phải cái lắc đầu của Ellis.
“Quân lực Tinh linh quân sự phi hành chính của Thánh quốc có tốc độ vượt hơn xa so với tàu bay của Đế quốc. Một khi bị bắt kịp, họ không thể cắt đuôi nổi bởi tốc độ bay của tinh linh này.”
Xét cho cùng, Ellis xuất thân từ một gia tộc có truyền thống quân sự lâu đời và rất quen thuộc với tất cả dạng tin tức quân sự từ khắp các quốc gia suốt lục địa. Hễ cô ấy mà khẳng định vậy, thì có nghĩa không có cách nào để thoái lui.
Đủ phối hợp tốt là, tám hiệp sĩ tinh linh đang lượn vòng một cách khéo léo trên không, dần dần áp sát các voi trắng, quăng những Tinh linh Ma trang thánh thương như lao chĩa cá của họ.
Ọhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!
Cá voi trắng khổng lồ rên lên đau đớn, quẫy động bạo lực.
“Đúng là lũ tồi tệ. Mình thấy thương Ông Cá Voi quá!”
Rinslet cả giận lên tiếng.
“Chúng ta không thể chống trả sao ạ?”
Thấy thế, Clarie hỏi Iseria.
“Như mấy đứa thấy đó, Bạch Kình Ma là một tinh linh có tính cách ôn hòa.”
“…! Chẳng lẽ không thể làm gì trừ việc ngồi đợi chúng ta bị bắn hạ sao. Tôi sẽ đi đánh lại.”
Ellis lụm Tinh linh Ma trang hình giáo lên và sửa soạn xuất phát.
“Khoan đã, đi một mình nguy hiểm lắm!”
Fianna vội vàng nắm tay Ellis để ngăn nhỏ lại.
“Nhưng mình là người duy nhất có thể dùng phép bay…Kyah!”
Sàn của đại sảnh nghiêng đi đáng kể.
Những đòn đánh của Thánh linh Hiệp sĩ đã xé toạc vây ngực của cá voi trắng,
“Cẩn thận—“
Ellis kêu lên và vấp ngã. Kamito vội vàng chụp bắt cô.
“Ồ, Kamito…”
“…! Việc này tệ đấy, có vẻ chúng ta thật sự sẽ rơi!”
“—Một thảm họa ngay trước mũi…”
Bốn Đế Cơ co cụm với nhau, run bần bật.
Vừa lúc đó…
Boom, boom, boom, boom, boom, boom!
Một loạt tiếng nổ đươc nghe thấy.
“Gì vậy!?”
“…K-kia là đại pháo bắn?”
Claire nhìn chằm chằm vào khối cầu nước.
Súng pháo dường như đang nhắm vào những Hiệp sĩ Thành Linh hơn là Bạch Kình Ma. Một cặp tinh linh hiệp sĩ ngồi trên Pegasi không may dính phải vụ nổ và rơi thẳng xuống đất.
“…Những phát bắn pháo chuẩn xác như vậy. Trên đời này ai có thể—“
Lời giải nhanh chóng hiện lên.
Một tàu quân sự to lớn phá vỡ tầng mây trắng tinh, lái xuyên bầu trời.
Trên mạn tàu quân sự là vô số đại pháp.
Dáng dấp của con tàu đó, tất cả được bọc giáp thép với một cọc phá thành sắc bén—
"—The Revenant!"
“Tại sao Revenant ở đây?”
Kamito lẩm bẩm ngạc nhiên.
Như một biểu tượng của Ordesia Chính thống, con thuyền đáng lẽ neo đậu ở đế đô.
“—Nhóc con, nhóc…có nghe ta không…?”
“…!?”
Bất thình lình, quả cầu nước hiện một hình ảnh mới, một khuôn mặt cực kì quen thuộc với Kamito.
"Greyworth!?"
“C-Cô Hiệu trưởng?!”
Khuôn mặt thuộc về Phù thủy của thời hiện tại, không còn ở kì đỉnh cao.
“Muir cũng ở đây nữa nè! Anh có nghe thấy em hông~, Onii-sama?”
Hai tóc bím của cô em gái nuôi dễ thương của cậu nhảy lên một cách hoạt bát ở trong một góc hình ảnh.
“Muir nữa sao…Sao mọi người lại ở đây?”
“—Chúng ta sẽ giải thích sau. Trước hết hãy di tản lên thuyền này đã.”
“Bà nói thì dễ lắm…”
Revenant hiện nằm trực tiếp bên dưới Bạch Kình Ma.
(…Đừng nói là bả muốn tụi mình nhảy thẳng xuống đi?)
Không phải là cậu đâu thể làm được, nhưng đó sẽ là thử thách khá cao để đồng thời vừa làm vậy vừa bảo vệ bốn Đế Cơ.
Nếu họ bị tấn công bởi kẻ thù lúc hạ xuống, đó sẽ là thua thiệt hết.
“—Ta sẽ mở một Cổng ngay đây. Đợi chút.”
Nói đoạn, Greyworth bắt đầu niệm ma pháp tinh linh hư không, sở trường của cô.
Tiếp đến, một cái bóng đen-tuyền xuất hiện ở dưới chân nhóm Kamito.
“—Cổng sẽ không giữ được lâu. Nhanh lên nào.”
Đại sảnh trong Bạch Kình Ma run chấn lần nữa.
Nhóm Kamito thoáng liếc mắt nhau và lập tức nhảy vào cái bóng.
=============
Phần 3
=============
Sau khi trải nghiệm một cảm giác lửng lơ chóng mặt…
Kamito chầm chậm mở mắt, chỉ để thấy cậu đang đứng trên mặt nền cứng.
Đó là boong thuyền quen thuộc của chiếc tàu bay, Revenant.
Đại pháo nổ liên tục ầm ầm, điếc cả màng nhĩ.
Cậu nhìn chung quanh và thấy Clarie với người khác, mà nhảy vào cái bóng trước cậu, đã ngã trên sàn.
Họ có lẽ nhảy vội nhảy vàng mà hụt chân đứng.
“Hừm, vừa kịp trong đường tơ kẽ tóc—“
“Greyworth…”
Kamito ngoảnh lại để thấy Greyworth đang đứng, khoanh tay, mặc một bộ suit.
“—Trông như các Đế Cơ được an toàn. Ta mừng là chúng ta đã làm kịp.”
Nói đoạn, bà lướt ánh mắt qua bốn Đế Cơ đang ngồi bệt ttrên sàn.
“Dame Greyworth, tôi không bao giờ mơ tưởng được gặp mặt Phu nhân ở đây—“
Giáp mặt với Ma Nữ Hoàng Hôn huyền thoại, Reicha và mấy người còn lại hành động tỏ ra tôn kính.
“Giải thích cái coi, bà già. Làm thế nào mà Revenant lại ở đây?”
“Bởi vì chúng ta nhận được tin báo nói rằng nhóc đã đi tới tinh linh Giới. Ta không bao giờ ngờ được nhóc lại cả gan xâm nhập Thánh Đô—“
“…Tôi hiểu rồi. Dẫu sao, chúng tôi đã hết vận may. Cảm ơn bà.”
Nghe thấy Kamito cảm ơn, Greyworth hứ một tiếng và nhìn đi.
“Bề ngoài con tàu này dường như khác với Revenant trước đây.”
Đang đứng lên, Claire nêu thắc mắc.
Thực vậy, Kamito nhớ con thuyền không trang bị vũ khí mạnh mẽ như thế.
“Đúng vậy, con tàu hiện giờ đã sáp nhập với Pháo Đài của Velsaria Eva.”
Đối lại, Greyworth trả lời tỉnh rụi.
“Bà có thể làm điều đó!?”
“Đó là công nghệ quân sự đầu tiên phát triển trong Chiến tranh Ranbal. Vivian Melosa rõ ràng đã lấy cắp thành quả nghiên cứu của Sát Nhân Hội từ sau cuộc chiến đó.”
“Vậy là vũ khí của con tàu này về cơ bản là Tinh linh Ma trang của chị em hả cô?”
Ellis nhìn chấn kinh.
“Thay vì nói vũ khí, sẽ tốt hơn để nói là toàn thể con tàu dưới sự điều khiển của Eva. Em ấy đã kết nối tới tinh thể tinh linh của lò phản ứng động lực, do vậy điều khiển được Revenant.”
“…Ra vậy.”
Vừa lúc đó—
"Onii-sama~~~~~~!"
Một tiếng dễ thương được nghe thấy khi một cô gái bé tí chạy lên boong.
Đó là em gái nuôi của Kamito, Muir Alenstarl.
Không hề chậm lại chút nào, cô bé quăng mình thẳng đầu vào ngực của Kamito, dụi mặt cô vào cậu.
“Xời, Onii-sama, sao anh dám bỏ Muir lại và bỏ chạy chứ!”
“Xin lỗi đã làm em phải lo, Muir.”
Kamito cười ngượng và xoa mái tóc xám-tro của cô em gái nuôi.
“Hwa, onii-sama….”
Tựa người vào lồng ngực Kamito, Muir cứ chùi đầu vào cậu. Tiếp đó…
“Hửm…Onii-sama, anh có mùi người phụ nữ khác ở trên người.”
“…!?”
Với đôi mắt nhìn chòng chọc vào cậu, Kamito luống cuống né chạm ánh mắt ấy.
Vừa đúng lúc khi ấy…
“Ôi không, nhìn Ông Cá kìa!”
Rinslet chỉ vào trời và rên xiết.
Hàng chục Thánh Linh Hiệp sĩ đã bao vây cá voi trắng, mà chầm chậm đâm sầm vào cánh rừng của Tinh linh Giới với một sự tan tác những hạt ánh sáng.
Mặc dù vây ngực khổng lồ đang vật lộn để nổi lên, song nhìn như tinh linh ấy không còn sức mạnh để bay lên trời nữa.
“Có cách nào để giúp cho Ông Cá không?”
“Đừng lo. Bạch Kình Ma là một tinh linh cổ đại hùng mạnh. Tuy nó mất sức mạnh và trở nên không thể ngưng hình trong một đoạn thời gian ngắn, nhưng nó sẽ không bị xóa sổ vĩnh viễn đâu.”
Thây Rinsltet sắp sửa muốn khóc, Iseria dỗ dành cô.
“Nhóc, con lùn này là ai vậy?”
Greyworth nhướng chân mày, bất ngờ hỏi.
“C-con lùn á!?”
“Ừm, đứa trẻ đó là hóa thân của Thủy Linh Vương vĩ đại đó, bà không biết hả?”
“…N-nhóc nói sao?”
Đến cả Greyworth cũng giật mình thoái lui, tròn mắt của cổ.
“Xét trên tình hình khẩn cấp, ta sẽ bỏ qua sự hỗn xược lần này.”
“—nhìn kìa, kẻ địch đang tới đó.”
Nói đoạn, Claire chỉ lên.
Có chăng đã nhận ra nhóm Kamito đã chuyển đi, những Thánh linh Hiệp sĩ giờ lại nhắm họ lần nữa.
“Vậy để tôi giải quyết chuyện này!”
Bất thần, một cái bóng lớn hạ xuống từ bên trên cùng với một giọng nói.
“Leonora!”Kamito ngẩng đầu nhìn lên, chỉ để thấy Leonora hiện ra từ trên mây, đang cưỡi một con phi long.
Cơn gió thổi tốc váy cô ấy, cung cấp một cảnh quan không có giới hạn về phần dưới trần trụi của cô ấy.
“…!?”
Kamito cuống cuồng dời ánh mắt đi.
Leonora ngó xuống Kamito từ bên trên và mỉm cười.
“Kamito, sức mạnh của cậu dường như lại tăng thêm nữa.”
…Vẫn ấn tượng như xưa. Cô ấy thấy xuyên suốt tức thì.
“Tôi thiệt sự muốn đánh với cậu.”
“Bất cứ khi nào cô muốn, sau khi chúng ta sống sót qua trận này.”
“Ờ, tôi biết mà.”
Leonora đáp lại sung sướng và biến mất trong mây lần nữa.
“Để mặt tiền cho Leonora đi. Chúng ta sẽ đột phá từ đằng trước và tiến vào Thánh Đô.”
“Yeah, hiểu mà.”
“Công chúa và các Đế Cơ có thể dựng một kết giới không, làm ơn nhé?”
“Được ạ.”
Nghe Greyworth chỉ thị, Fianna và Reicha gật đầu.
“Ellis và tôi sẽ đột phá tiền lộ.”
“Mình sẽ yểm hộ cho. Mình sẽ không để một tên nào qua lọt.”
“Muir cũng sẽ đi nữa.”
“Không được, cô là át chủ bài để chăm sóc những tên lớn.”
“Eh---“
Bị lôi lại bởi Greyworth, Muir bỉu môi không vui.
“Ellis, Simorgh của cậu có thể mang ba người không?”
“Có thể đấy, nhưng mang ba người sẽ ảnh hưởng tốc độ bay.”
“Vậy à, thế mà tôi nghĩ mình cũng có thể nhập bọn chứ—“
Claire rụt vai trong sự thất vọng.
Hỏa Thiệt của Claire là một Tinh linh Ma trang cho cự ly tầm trung và vì thế không thích hợp để cung cấp hỗ trợ từ đằng sau. Không như những băng tiễn của Rinslet, sở trường hỏa phép thuật tinh linh của cô là một đòn tấn công tác dụng khu vực và khó để tách bạch bạn với thù, do đó nó cũng không thích hợp cho những trận giao tranh hỗn loạn.
Mặc dù cô có một tinh thể tinh linh dùng phi hành, không chiến sẽ là cố sức quá nhiều.
“Chủ nhân.”
--Vừa khi đó, một hình ảnh lửa hiện từ đằng sau Claire.
"Scarlet... Ortlinde!?"
Claire giật mình kêu lên và vội xoay đầu lại.
Đang đứng sau lưng cô là vũ khí tinh linh trong hình thái một cô gái nhỏ, với lửa quấn khắp người.
Đây là chân tướng của mèo hỏa ngục, Ortlinde the Scarlet Valkyrie.
“S-Scarlet, có chuyện gì vậy em? Chị rõ ràng chưa phóng xuất tên thật của em…!”
“Thông qua nghi thức vừa nãy, thần lực của chị đã làm một bước nhảy vọt về sức mạnh, Chủ nhân. Do vậy mà em đã có thể tự mình hóa hình.”
Ortlinde dựng thẳng chiếc đuôi lửa và nói.
“…C-chị hiểu rồi.”
Claie nhìn xuống tay mình. Về cơ bản, giải phóng chân danh của Scarlet đòi hỏi tiêu tốn một lượng thần lực khổng lồ đến cả một tinh linh sứ tầm cỡ như Claire cũng—
(…Có lẽ nào mình đã vô thức giải phóng tên thật của em ấy không?)
Chung cuộc, hiệu quả của nghi lễ cổ đại Hắc Ám Thần Lạc thật xứng đáng với danh tiếng của nó.
Hay có lẽ là, sức mạnh mà Kamito truyền thừa từ Ám Linh Vương là quá mạnh đi?
“Ở trình độ sức mạnh của chị bây giờ, Chủ Nhân, chị hẳn đã có thể giải phóng hình thái thứ hai của Tinh linh Ma trang.”
“Giải phóng lần hai!?”
“Hổng lẽ là nó sẽ cho phép cậu ấy bay được à?”
“—Đúng vậy, em sẽ hóa thành hình ảnh Tinh linh Ma trang mà Chủ nhân nghĩ tới.”
Tinh linh Ma trang là vũ khí ngưng hình từ hình thái linh hồn của tinh linh sứ. Mặc dù ma trang không giống như họ tưởng tượng, song chúng cũng không khác quá xa điều ấy.
“H-hiểu rồi. Để chị thử.”
Claire hít một hơi và đối mặt với Ortlinde bằng một vẻ lo lắng.
Kiểu giống như đang nhìn vào một tấm gương. Hai cô gái với mái tóc dài đỏ rực nhẹ nhàng áp tay họ lên nhau.
--Hỡi hộ vệ những ngọn lửa đỏ, người canh gác lò lửa không tàn!
--Hóa thành hình dạng lý tưởng theo khế ước máu!
Lập tức, Ortlinde biến thành lửa và bao bọc toàn người Claire.
“C-Claire!?”
Rinslet không thể không thốt lên lo lắng.
Ngọn lửa vây quanh Claire rít gào—
“..?!”
Mọi người hiện diện kinh hồn.
Claire hiện ra, khoác mình trong áo giáp sáng rực đỏ.
Giống như một hóa thân của lửa, hình dạng ấy giống với một valkyrie—
“Tinh linh Ma trang, đệ nhị phóng thích--Einherjar!"
Lửa phụt ra từ sau lưng áo giáp nhìn giống như một cặp cánh trải rộng.
“Chị đã đạt được sức mạnh để bay, thưa Chủ Nhân.”
“Giỏi quá, Scarlet!”
“Không đâu, đây là tài năng của chị, Chủ nhân, vì đã mang ra sức mạnh một vũ khí tinh linh như em.”
Claire nhẹ nhàng đạp lên sàn và người cô bắt đầu nổi lơ lửng.
“Cậu sẽ có khả năng nắm giữ nó chứ?”
“Mình sẽ quen với nó thông qua thực chiến.”
Nghe Kamito hỏi, Claire gật đầu.
“Mình không thể thua được—Simorgh!”
Ellis cũng triệu hoán luôn phong quỷ tinh linh của mình.
Kweeeeeeeeeeeeeeeee!
Với sự tập hợp của những hạt ánh sáng, một con chim thánh bự chảng thành hình.
“…! Trông nó thậm chí ấn tượng hơn cả ngày thường!”
“Mấy cái lông đang phát ra ánh sáng ngũ sắc kìa!”
“Lại còn có vương miện trên đầu nó nữa chứ.”
Claire, Rinslet cùng Fianna tròn mắt kinh ngạc.
Simorgh được triêu hồi phát ra ánh sáng thần lực, đang bộc lộ một ngoại hình xứng tầm là một thánh điểu.
Bình thường mang bộ mặt đáng sợ của một loài chim săn mồi, giờ đây khuôn mặt nó trông nghiêm khắc và uy nghi, hổng lẽ là vấn đề một tác dụng của tâm lý?
“Simorgh, ra đây là hình thái vốn có của cậu—“
Ellis chà gãi những lông sáng của chú chim, Simorgh rù rì trong niềm vui.
“Onii-sama, làm sao mọi người mạnh hơn thêm vậy?”
Muir nhìn một cách ngờ vực về Kamito,
“…! U-Umm…!”
Nghe thế, Kamito lập tức hoảng hốt. Mấy cô gái cũng né mắt lẫn nhau.
“—Rinslet, để ta cho cô mượn chút sức mạnh luôn.”
Vừa lúc đó, Iseria Seaward siết tay Rinslet.
"Iseria-sama?"
“Đứng im, sẽ xong nhanh thôi.”
Iseria nhắm mắt và dịu dàng hôn lên mu bàn tay trái của Rinslet.
“I-Iseria-sama, đây không phải là khế ước tinh linh sao ạ!?”
Rinslet tròn mắt trong cú sốc.
Đổi lại, Thủy Linh Vương chỉ mỉm cười—
Giây tiếp theo, cô tan ra thành những hạt ánh sáng,
“..T-thưa, Iseria-sama?”
‘Ta ở đây nè, Rinslet.’
“…!?”
Tức thì, dấu ấn hoa hồng băng trên tay trái của Rinslet phát sáng xanh lam.
‘Ta chắc tốt ở đây vì ta sẽ chẳng khác gì hơn một chướng ngại trên con tàu. Trong tình trạng này, sức mạnh của Fenrir hẳn sẽ khuếch đại lên đáng kể nữa.”
“Một Linh Vương đích thân nhập tới ấn kí này, đây là vinh dự quá lớn cho tôi…”
Nghe Iseria giải thích, Rinslet dường như thấy khó xử.
“Không có thời gian. Hãy xuất phát tới điện Linh Vương thôi!”
“Dạ phải, người nói đúng—“
Những Thánh linh Hiệp sĩ đã tiến vào trận hình và sấn tới mặt trước.
Kamito tập hợp thần lực vào ấn kí tinh linh nơi tay trái và tay phải của cậu.
Kiếm linh tối thượng và hắc ám tinh linh. Hai ấn kí lóe sáng.
“—Đây là cuộc chiến cuối cùng.”
=================
Phần 4
=================
“—Đã khóa mục tiêu, ở kia.”
Trên một bên cánh của Ragna Ys bể nát—
Đặc phái viên của Hiệp sĩ Thánh Linh, Ayla Cedar, chỉ vào những đám mây trên bầu trời xa xăm.
Cô là một chuyên gia theo dấu và dò tìm. Bằng dấu vết thần lực để lại của tinh linh sứ, cô có khả năng khóa định vị trí của mục tiêu.
“—Rõ rồi.”
Nghe báo cáo của thuộc hạ, Luminaris Saint Leisched gật đầu và chậm rãi rút ra thánh kiếm Murgleis từ eo hông.
Thanh kiếm đang phát ra một vầng sáng huyền bí.
Ren Ashbell ở trên phía bên kia bầu trời.
“Luminaris-sama, chúng tôi cũng sẽ…”
“Không—“
Vừa cản lại những thuộc hạ muốn đi cùng mình, Luminaris vừa lắc đầu.
“Đây là quyết định bướng bỉnh của tôi. Tôi sẽ đi một mình.”
Cô xoay người lại, mái tóc vàng dài hất tung trong gió.
Ngụ trong đôi mắt xanh của cô là quyết tâm mạnh mẽ.
Paladin Luminaris—Một trong những tinh linh hiệp sĩ mạnh mẽ và nổi tiếng.
Từ thuở nhỏ, cô được giáo dục như một thánh hiệp sĩ, để hiến dâng cho tổ quốc.
Ngay cả khi Thánh Vương ước muốn hủy diệt thế giới, ngay cả khi bị bỏ rơi bởi quê hương sau khi thất bại trong nhiệm vụ, cô vẫn trung thành tới Thánh Quốc suốt đời. Tuy nhiên, trong Kiếm vũ Hội, cô đã nhận nhiệm vụ bắt giữ tinh linh hắc ám.
Do vậy, ước nguyện của cô có một trận tái đấu không thể thành hiện thực.
(…Vì thế giới này đã tới hồi tận thế, cuối cùng, mình muốn được ngả ngũ sự việc với tên đó.)
Không phải vì danh dự gia tộc, không phải vì niềm kiêu hãnh của một hiệp sĩ lẫn cho đất nước.
Thuần túy là ước muốn riêng của cô, cô muốn đọ kiếm với Ren Ashbell, Kiếm vũ sư Mạnh nhất.
Luminaris nhìn lên Cánh cổng khổng lồ đang xuyên trời.
“Thần đã thất bại việc gây ấn tượng cho Người trong Kiếm vũ hội, nhưng—“
Bằng hai tay, cô nâng thanh trường kiếm đang sáng ánh ngân sắc.
“Hỡi Thánh Vương, thần giờ sẽ hiến dâng cho người màn kiếm vũ tuyệt đỉnh của thần.”
==========================