=================================================
Seirei Tsukai no Blade Dance:Tập 20 Chương 3
=================================================
===========================================
Chương 3: Điệu Thần lạc Hắc ám của Ma vương
===========================================
==============
Phần 1
==============
“– Miếu thủy thần đã sẵn sàng. Mọi người hãy tập trung vào đây.”
Từ bên trên một vòng tròn phép thuật đang tỏa sáng, Iseria Seaward nói.
Cô ấy có vẻ đã tạo ra một không gian nhỏ nằm trong khoảng trống giữa nhân giới và Astral Zero. Safian trước đây cũng đã từng làm điều tương tự tại Quỷ vương thành.
Sau khi đứng lên vòng tròn phép thuật theo lời chỉ dẫn của cô ấy, khung cảnh trước mắt đội Scarlet bỗng biến thành một màu trắng xóa.
“Hwah!”
“C-chuyện gì vừa xảy ra vậy!?”
Ngay sau đó, Kamito và các cô gái liền bị ném vào trong không trung, rồi họ ngã xuống một vật thể mềm mại nào đó.
“Hyah!”
“C-căn phòng này là gì vậy?”
Kamito nhìn quanh và lẩm bẩm.
Họ vừa ngã xuống một chiếc giường mềm mại và êm ái. Chiếc giường này không hề có mái che. Nó được khảm đủ loại tinh linh khiến nó giống như đang đắm chìm trong thế giới tưởng tượng vậy.
Có một lớp nước trên mặt sàn được lát từ những viên gạch hoa văn nghệ thuật. Nổi trên mặt nước là đầy những bông hoa hồng với đủ loại màu sắc như đỏ, trắng, hồng và xanh.
Trang trí trên những bức tường là những viên tinh thạch tỏa ra ánh sáng mờ nhạt chiếu rọi căn phòng. Ánh sáng ấy được phản chiếu lại bởi tấm gương tròn trên trần nhà, khiến lớp nước trở nên lung linh rực rỡ.
Hương thơm tươi mát của nước hoa tràn ngập trong căn phòng.
“Căn phòng này được đấy chứ nhỉ? Ta tạo ra nó dựa trên hậu cung của thời cổ đại đấy.”
Giọng của Iseria vang vọng khắp căn phòng.
“H-hậu cung sao!?”
“Việc sử dụng căn phòng này như thế nào là tùy ý mọi người. Ta xin cáo lui để không gây cản trở mọi người nữa.”
Với một tiếng khúc khích dần nhỏ đi, giọng của Thủy tinh linh vương biến mất.
“…Chuyện gì vừa xảy ra vậy?”
Kamito nhún vai rồi ngoái đầu nhìn lại–
Claire và các cô gái đang đỏ mặt đến tận mang tai, bồn chồn nhìn quanh một cách lúng túng, rồi đưa mắt nhìn nhau.
“C-chúng ta phải làm việc đó ở nơi này sao?”
“Đây là không gian được Tinh linh vương vĩ đại tạo ra cơ mà. Thực hiện một nghi thức ở đây thì đúng là quá hoàn hảo.”
Đáp lại tiếng thì thầm đầy lo lắng của Ellis, Fianna đưa ngón trỏ lên và giải thích.
“Đ-đúng vậy nhưng…”
“Vậy, nghi thức này được thực hiện như thế nào?”
“H-hmm… Đầu tiên thì phải tắm để thanh tẩy đã.”
Với ánh mắt lo lắng, Claire đọc qua cuộn giấy mà Restia đã đưa cho cô ấy.
Một lát sau, cô ngước mắt lên và nhìn chằm chằm vào Kamito như thể cô muốn nói điều gì đó nhưng lại lưỡng lự không dám nói.
“À, tớ nên rời đi nhỉ?”
“V-việc đó thì khỏi phải bàn rồi… Nhưng, dù có muốn vậy đi nữa–”
Claire nhìn xung quanh Miếu Thủy thần.
Bên trong căn phòng bát giác chật chội này, họ chẳng thấy một cái cửa nào cả.
“…Cơ mà, chúng ta ra ngoài bằng cách nào đây?”
“Một khi nghi thức được hoàn thành, không gian này có lẽ sẽ tự động biến mất.”
Fianna trả lời câu hỏi trần tục của Kamito.
“…Vậy thì tớ phải làm sao đây?”
–Đừng có nói là mình phải nhìn họ tắm đấy nhé?
“Đừng lo. Tớ có mang theo thứ này vì nghĩ rằng những việc như thế này sẽ xảy ra.”
Fianna lấy ra một miếng vải đen từ phần ngực của bộ đồng phục cô đang mặc.
“Miếng vải đó là sao vậy, Điện hạ?”
“Một miếng che mắt cho Kamito-kun.”
“Cái–”
Kamito không thể không trố mắt.
“Điện hạ, lúc nào người cũng mang nó theo sao!?”
“Fufu, đó là một sở thích của hoàng tộc mà.”
Cô công chúa vừa nháy mắt, vừa cười tinh nghịch.
“Thôi được rồi, chẳng còn cách nào khác. Có gì xài nấy vậy.”
Claire khẽ hắng giọng và gật đầu.
“Đ-đợi đã, như vậy có thật sự ổn không?”
“Nào, Kamito-kun, đứng yên nào♪”
“Được, xin lỗi nhé, Kamito.”
“Tất cả đều là vì nghi thức này.”
“…!?”
Cậu bị ba cô gái đè xuống, và rồi, Kamito bị che mắt hoàn toàn.
===================
Phần 2
===================
...Splish splash.
Tiếng những cô gái đang tắm liên tục lọt vào tai cậu.
Với tầm nhìn hoàn toàn bị che đi, Kamito lúc này đang nằm yên trên giường như một bức tượng.
(…T-tình huống kiểu quái gì thế này!?)
Cậu thầm than thở trong tâm trí.
Lúc này, tiếng nước vang vọng trong căn phòng này thật sự quyến rũ cực kì. Tiếng thì thầm giữa các cô gái cũng rất rõ.
“…~! Thật không thể tin được là mình lại đang thanh tẩy cơ thể trước mắt Kamito-san. Thật xấu hổ quá.”
“C-có sao đâu. Cậu ấy bị bịt mắt rồi mà.”
“Nhưng cậu ấy vẫn còn nghe được mà?”
“Cậu lo lắng quá rồi đấy, Ellis. Mà nhân tiện, trông nó thật mềm quá♪”
“Hwah, Điện hạ, người đang chạm vào chỗ nào vậy hả!?”
Splash. Tiếng nước vang lên rất to và rõ.
“Hai người, sao lại chơi đùa trong lúc thanh tẩy như vậy hả?”
“Kamito sẽ không nhìn trộm đâu, nhỉ?”
“…L-làm như tớ thèm lắm ấy!”
Kamito không thể không lớn giọng phản đối. Mà, nếu cậu thật sự muốn, thì tất cả những gì cần làm là tập trung thần lực vào đôi mắt của mình và cậu sẽ có thể nhìn thấy được, nhưng tất nhiên là cậu sẽ không làm vậy rồi.
(Thế nhưng, vậy ra nghi lễ thanh tẩy của vu nữ cơ là như thế này sao, hiểu rồi…)
Nghĩ vậy, cậu đợi trong một lát, rồi–
“Bọn tớ đã sẵn sàng rồi…”
Claire rụt rè nói với cậu.
“Uh, tớ phải làm gì đây?”
“Kamito-kun, thư giãn đi.”
“Đ-được…”
Nghe thấy giọng nói vui vẻ của Fianna, Kamito gật đầu.
Chiếc giường kêu lên vì sức nặng. Hơi thở của các cô gái dần tiếp cận cậu.
“Tớ sẽ mở khăn bịt mắt nhé–”
“Đ-được…”
Claire đặt tay lên mặt của Kamito và mở khăn bịt mắt của cậu ra với một tiếng soạt.
Dưới ánh sáng mờ ảo của các viên tinh thể, thứ đập vào mắt cậu là–
“…!?”
Là những cô gái chỉ đang mặc mỗi bộ đồ lót với biểu cảm xấu hổ trên gương mặt.
“Hwah, K-Kamito!?”
Trước mặt cậu, Claire hốt hoảng dùng cả hai tay che ngực mình lại.
Cô ấy đang mặc một bộ đồ lót trắng bằng lụa với những đường ren trang trí.
Ngực của cô ấy khả nhỏ và dễ thương.
Gò má ửng hồng và làn da mềm mại của cô lộ hết ra trước mắt Kamito.
Mái tóc thường được thắt thành 2 bím của cô lúc này được xõa xuống, xòe ra trên giường như cánh hoa.
Nằm bên cạnh Kamito là Fianna trong bộ đồ lót trưởng thành màu đen. Đáng chú ý là, vài chỗ trên bộ đồ lót của cô cực kì mỏng, để lộ ra phần nào nó phần da bên dưới nó. Chiếc quần lót được làm từ một lớp vải cực kì mỏng, trông như thể chỉ một chuyển động nhỏ nhất của cô cũng đủ khiến thứ bên dưới lộ ra rồi.
“Fianna, chẳng phải bộ trang phục đó là hơi quá rồi sao!?”
“Fufu, đây là bộ đồ lót được đặc biệt chuẩn bị dành cho hoàng tộc đấy♪”
“Hoàng tộc mà sao có thể trơ trẽn như vậy được!?”
Kamito không thể không vặn lại một câu, rồi lập tức tránh mắt đi.
Ánh mắt của cậu hướng đến–
“Kamito… Oooh, việc này thật xấu hổ quá…”
Trong bộ đồ lót, Ellis xấu hổ đến mức trông như cô chẳng biết phải làm sao nữa.
Bộ ngực thường bị ép lại trong bộ giáp Phong Kị sĩ của cô, lúc này đã được giải phóng, để lộ ra một vực thẳm sâu hun hút. Trông cô thật sự rất dễ thương khi vọc lọn tóc đuôi ngựa của mình một cách lúng túng.
Nhìn thấy đội trưởng đội hiệp sĩ với tính cách nghiêm nghị trong tình trạng như thế này, Kamito không thể không nhìn mê đắm vào đó–
Đột nhiên một cặp mắt nâu xinh đẹp nhìn vào Kamito.
“U-uh, xin cậu đấy, đừng nhìn tớ chằm chằm như thế nữa…”
Cô ấy nài nỉ cậu.
“…X-xin lỗi!”
Kamito hốt hoảng tránh mắt sang bên cạnh–
Lần này, cậu bắt gặp ánh mắt của Rinslet, người đang mặc một bộ đồ lót màu xanh biển.
Bộ đồ lót của Rinslet hình như được gọi là váy babydoll, trông giống một bộ váy liền mỏng với những đường ren.
Ngay lập tức, Rinslet trốn ra sau lưng Claire.
“Đợi đã, Rinslet!”
“K-Kamito, t-tớ thấy xấu hổ quá…”
Ngồi trên giường, cô liên tục vẽ ra những hình tròn bằng ngón trỏ của mình.
Gò má cô lúc này đang đỏ như trái cà chua.
“Uh, c-chuyện này là sao đây…?”
Đối diện với những thiếu nữ chỉ mặc mỗi bộ đồ lót với biểu cảm xấu hổ, Kamito không nói nên lời.
“K-không còn thời gian nữa đâu. Nhanh bắt đầu điệu Thần lạc Hắc ám đi!”
Vào lúc đó, có vẻ như Claire đã quyết tâm rồi.
“K-khoan đã, các cậu định ăn mặc như vậy sao?”
Nghe thấy vậy, Kamito hốt hoảng lên tiếng.
– Thần lạc Hắc ám là một nghi thức được thực hiện để chia sẻ thần lực của Ám Tinh linh vương với các vu nữ cơ của mình.
Kamito đã chuẩn bị tâm lý sẽ phải động cham da thịt ở một mức độ nào đó rồi, nhưng–
(Chẳng có ai nói với mình là nó sẽ được thực hiện trong bộ đồ lót cả, Restia!)
…Vậy ra đây là lý do mà gương mặt của các cô gái trở nên kì quặc khi nghe Restia nói về chi tiết của nghi thức sao.
“T-tinh linh bóng tối nói rằng nghi thức đó phải được thực hiện bằng sự động chạm xác thịt.”
“C-chúng tớ không sao! Chúng tớ đã quyết tâm rồi!”
“P-phải…”
“Fufu, cứ để bọn tớ lo♪Kamito-kun, cậu chỉ cần nằm xuống và tận hưởng thôi.”Bốn cô gái xinh xắn bắt đầu đè cơ thể mình lên người Kamito.
“Này Kamito, bọn tớ đều đã c-chuẩn bị tâm lí cho việc này rồi nhé–”
Claire nắm chặt tay áo đồng phục của Kamito.
Giọng cô nghe thật sự rất nghiêm túc.
“…”
Kamito nhận ra rằng các cô gái đã dồn hết dũng khí của mình để có thể mạnh hơn.
Lúc này mà lưỡng lự thì chỉ lãng phí cảm xúc của họ mà thôi.
–Kamito cũng phải quyết tâm.
===============
Phần 3
===============
“…Ah…Mmm…♪”
Bờ môi của Claire đặt lên cổ của Kamito.
Chiếc lưỡi như mèo của cô đang liếm làn da Kamito.
“Mm… mồ hôi của Kamito, thật mặn…”
Lời thì thầm ngọn ngào ấy của cô lọt vào tai cậu.
“C-Claire!?”
Hơi thở của Kamito lạc mất một nhịp.
Đôi mắt cô lúc này đang ngây ngất.
Với những cử chỉ nhẹ nhàng, cô dần cởi nút áo đồng phục của Kamito.
Thái độ của cô ấy hoàn toàn khác với bình thường khiến trái tim cậu đập liên hồi.
“…! Claire, này, cậu không cần phải ép bản thân quá mức vì nghi thức này đâu.”
“T-tớ không có ép bản thân…”
Claire bĩu môi, trông có vẻ bực bội.
“H-hãy giao thần lực bóng tối cho chúng tớ…”
Nói vậy, cô nhẹ nhàng cắn vào cổ Kamito.
Cơn đau khoan khoái ấy khiến Kamito thư giãn, cảm giác như cơ thể đang đắm chìm trong sự đê mê vậy.
(…Thần lực của mình đang hòa lẫn với Claire sao?)
…Mà, để cô ấy hấp thụ thần lực bóng tối liệu có ổn không?
“...Mm... Ahmm... Mm♪”
Phần đầu tóc còn ẩm ướt của Claire chà lên làn da trần của Kamito.
“Ah… Claire… Đợi đã, chỗ đó–!?”
Bởi sự kích thích giống một dòng điện ấy, khoái cảm khiến cậu thốt lên.
Có phải bởi vì cô thấy phản ứng của Kamito rất thú vị không? Claire bắt đầu tìm kiếm tình cảm từ phía Kamito như một con mèo con.
“Fufu, Kamito, thế này thì sao?”
“…!”
Đôi mắt đỏ rực đang nhìn cậu.
…Thật dễ thương quá. Không giờ Claire mà cậu biết lại có thể thể hiện một vẻ mặt như thế này.
(Hành động của cô ấy bắt đầu trở nên kì lạ sau khi hấp thụ thần lực bóng tối phải không nhỉ?)
Ngay khi Kamito bắt đầu lo lắng thì…
“Kamito-kun, tớ cũng muốn nữa♪”
Lần này đến lượt Fianna hôn lên phần cổ không chút phòng bị của cậu.
Nụ hôn của cô chứa đầy sự mê hoặc, giống như đang hút mật từ một bông hoa vậy.
“Fianna… Đ-điện hạ, người không thể…”
Nắm chặt lấy tay của Kamito, cô nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể cậu bằng ngón tay.
“Có vấn đề gì sao, Kamito-kun? Hay là cậu không thích một cô công chúa không đứng đắn?”
Với một nụ cười tinh nghịch, Fianna thổi một hơi vào cổ tay Kamito.
Mặc dù những gì mà cô đang nắm chặt chỉ là những ngón tay của cậu, nhưng Kamito lại thấy bất động như thể bị dính bùa chú tê liệt vậy.
Được bao bọc trong bộ đồ lót đen, bộ ngực hoàng gia của công chúa ập lên người cậu như một trận tuyết lở.
“…F-Fianna, n-nếu cứ tiếp tục thì… tâm tí tớ sẽ…”
“Tớ sẽ không dừng lại đâu. Đây là Thần lạc Hắc ám sẽ giúp chúng tớ mạnh thêm mà♪”
Cười khúc khích, Fianna đặt tay của Kamito vào khe vực của mình
Boing. Boing.
“…!”
“Kamito-san, t-tớ nữa…!”
Rinslet rụt rè ấn người vào cậu.
“Rinslet, ở đây này.”
Claire đổi chỗ với Rinslet.
“À, à nô, tớ… không có kinh nghiệm với những nghi thức như thế này…”
Trong bộ đồ ngủ mỏng manh của mình, Rinslet nghịch tóc với vẻ bẽn lẽn.
Cô cau mày vì bối rối, liếc mắt nhìn quanh với một biểu cảm hết sức đáng yêu trên gương mặt.
…Thịch, trái tim Kamito đập liên hồi.
“Chỉ cần kẹp đùi vào cổ của Kamito-kun rồi cảm nhận thần lực của cậu ấy thôi.”
“Ehhhh!?”
Nghe thấy đề xuất của Fianna, Rinslet trố mắt kinh ngạc.
“Kamito-san, cậu ấy nghiêm túc đấy chứ? Chỉ cần kẹp đùi tớ vào là được rồi sao?”
Với gương mặt cô đỏ bừng lên vì xấu hổ, Rinslet hỏi.
“K-không thể nào, sao có thể được–”
Nhưng trước khi Kamito có thể hoàn tất câu nói thì, cậu bị kéo đi, và nằm bẹp xuống giường.
“Claire!?”
“Được rồi, Rinslet, thế này sẽ dễ hơn, đúng không?”
“Đ-được…”
Rinslet gật đầu và có vẻ như đã quyết tâm.
“N-nó như… thế này sao?”
Êm quá. Hoàn hảo trong sự mềm mại, cặp đùi của cô quấn chặt lấy cổ của Kamito.
(…Uwah, việc này thật sướng quá.)
Làn da cô thật mịn màng và mềm mại như sữa vậy. Mái tóc vàng ánh kim của cô chạm vào má cậu.
Mùi xà phòng thơm xộc vào mũi cậu, khiến cậu bị mê hoặc.
“K-Kamito-san… Uh, x-xin đừng cử động quá… Ahh~♪”
“X-xin lỗi…!”
Kamito chỉ định thay đổi tư thế của mình, nhưng lập tức không dám động đậy.
“Ôi trời, tiểu thư Laurenfrost bạo đến không ngờ♪”
“…~! Hauu, Đ-điện hạ, xấu hổ quá.”
Với cổ của Kamito đặt giữa hai đùi mình, Rinslet xấu hổ đến mức bắt đậu cọ đầu gối với nhau.
Boing. Boing.
Khi đầu cậu bị lắc như thế, Kamito cảm thấy tâm trí mình như đang hoàn toàn trống rỗng.
“Mồ, Kamito thật biến thái quá…”
Thấy vậy, Claire dỗi và cắn vào xương đòn của cậu.
“…Ah, ooh…”
Cùng lúc đó, có một cô gái ở bên cạnh đang che gương mặt đỏ bừng của mình bằng cả hai tay.
“Ellis, chuyện gì vậy?”
Nhận thấy vậy, Fianna lên tiếng hỏi.
“…~! T-tớ, uh… hành động khiếm nhã như vậy…”
Trong khi trộm nhìn nghi thức giữa những ngón tay, Ellis lẩm bẩm trong khi vặn vẹo.
“C-có gì mà khiếm nhã chứ? Đây là một nghi thức để trở nên mạnh hơn…!”
Claire đáp.
“N-nhưng Kamito là thần tượng Ren Ashbell-sama của tớ, uh…”
Ellis liếc nhìn Kamito rồi bẽn lẽn tránh mắt đi.
…Vậy sao. Thì ra là cô ấy vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận việc danh tính thật sự của Ren Ashbell chính là Kamito.
“Không sao cả, Ellis. Đến đây với tớ nào♪”
“Đ-điện hạ… Hwah!?”
Kéo tay Ellis đang rụt rè ở phía xa, Fianna đưa cô ấy đến trước Kamito.
“E-Ellis…”
Được bao bọc trong bộ đồ lót màu hồng chính là bộ ngực khiêu gợi của Ellis, lắc lư trước mắt cậu.
Không còn vẻ hào hiệp và nghiêm nghị như thường lệ, Ellis lúc này đang nhìn cậu với ánh mắt lưỡng lự ướt đẫm nước mắt.
Kamito lập tức cảm thấy trái tim mình loạn nhịp.
Ngay khoảnh khắc đó, thần lực bóng tối dâng trào lên và truyền sang Claire cùng những cô gái khác như xung điện.
“Ah♪” “Mm♪” “Hyah♪”
Ba cô gái rên rỉ và ưỡn người ra.
“Ellis, nhanh lên… Nhận lấy thần lực của Kamito-kun đi–”
“…T-tớ biết rồi!”
Ellis hít một hơi dài.
“Đ-đây không phải một việc làm không đứng đắn…”
Cô nhẹ nhàng hôn Kamito.
“…!?”
Hai cặp môi ấn chặt vào nhau. Kamito thậm chí còn có thể cảm nhận được cảm giác ẩm ướt từ đầu lưỡi của cô. Tấn công cậu một cách bạo dạn như vậy, cơ thể cô đang run lên vì xấu hổ, tạo nên những đợt sóng mềm mại từ ngực của cô thông qua lớp đồ lót.
“…Hauu… Xoa, ngực tớ đi… Nó đau quá…”
Vừa thở dốc, Ellis vừa rên lên.
Thịch–
“K-Kamito, t-tớ cũng muốn nữa…”
Với đôi mắt đầy vẻ đê mê, Claire tìm kiếm một nụ hôn từ Kamito.
“Claire…”
Thịch, thịch, thịch–
Khi trái tim cậu bắt đầu đập nhanh dần lên, thần lực bóng tối cũng bắt đầu dần bao phủ toàn bộ cơ thể của cậu.
…Ý thức của cậu dần mờ nhạt đi.
“…T-thôi chết… Mình nghĩ là mình bắt đầu có những hành động kì quặc rồi…”
“Kamito-kun, tớ cũng muốn được hôn.”
“T-tớ nữa…”
Với ánh nhìn thèm muốn trên gương mặt họ, 4 cô gái thay phiên nhau yêu cầu được hôn cậu.Thịch, thịch, thịch, thịch, thịch–
(…T-tệ rồi–)
Tâm trí Kamito như lạc trôi về phương trời nào–
Kí ức của cậu kết thúc ở đó.
=================
Phần 4
=================
(…Thật ấm quá.)
Cảm giác nó thật giống với chiếc lò sưởi đầy hoài niệm trong lâu đài Elstein vậy.
Giữa tâm trí mơ màng của mình, đó là những gì cô nghĩ.
Nhiệt độ của ngọn lửa mà cô đã quên đi trong một thời gian dài.
Từ ngày hôm đó 4 năm về trước khi cô được tái sinh thành một kẻ báo thù từ địa ngục, ngọn lửa duy nhất mà cô cảm nhận được là giận dữ và hận thù từ tận đáy lòng.
(…Mình… chết rồi sao?)
Đó là khả năng đầu tiên xuất hiện trong tâm trí cô.
…Nếu vậy thì, nơi này là địa ngục sao?
Linh hồn người chết sẽ trở về Astral Zero, biến thành thần lực để nuôi dưỡng cho các tinh linh, rồi cuối cùng sẽ được tái sinh thành tinh linh. Trong quá khứ, đó là những gì cô được học ở Thần nghi viện, nhưng–
(–Có lẽ là, mình không xứng đáng được như vậy.)
Tự giễu cợt bản thân trong tâm trí mình, cô mở đôi mắt màu hồng ngọc của mình ra.
Một ngọn lửa loe lói lọt vào tầm mắt cô.
Không, đó không phải là một ngọn lửa. Đó là một mái tóc dài sinh động như một ngọn lửa.
Sắc đỏ ấy còn đậm hơn cả màu đỏ trên mái tóc của em gái cô, như một ngọn lửa cháy rực.
Nhìn chằm chằm vào cô ấy với đôi mắt như sắp khóc đến nơi là một cô bé với cặp sừng cong.
“Hỏa…Tinh linh vương… Volcanicus…”
Rubia hé môi và thì thầm cái tên đó.
Hỏa vương đột nhiên mở to mắt ra, rồi thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Rubia từ tốn ngồi dậy, chỉ để cảm nhận được cơn đau khủng khiếp khắp cơ thể mình. Đây chính là hệ quả của việc sử dụng quá nhiều sức mạnh trong trận chiến trước tinh linh Millennia Sanctus, vượt quá ngưỡng của Ấn chú Nguyền rủa.
“–C-cô chưa được phép ngồi dậy đâu!”
Hỏa vương vội vàng ngăn cô ấy lại. Phớt lờ lời khuyên ấy, Rubia hỏi:
“Đây là đâu?”
Cô đưa mắt nhìn xung quanh.
Nơi này trông như một khu rừng rậm, với bầu trời và mặt trời bị che phủ gần hết.
“Đây là Khu rừng Tinh linh. Cô còn nhớ khoảnh khắc khi Ragna Ys bị chẻ làm đôi không?”
“…Có, tôi… có nhớ.”
Giữa biển lửa, Rubia đã giải phóng cô gái trước mắt mình – Hỏa Tinh linh vương.
Ngay khi đó, một ánh sáng trắng xóa đã phá tan đi mặt đất của Ragna Ys.
Người đầy thương tích, cô nằm trong vòng tay của Hỏa tinh linh vương, và hai người họ đã cùng nhau rơi xuống.
“Ta xin lỗi. Đây là những gì ta có thể làm được vì ta chẳng có chút năng lực chữa trị nào.”
Một rào chắn lửa đang bao quanh họ.
Nhiệt lượng tỏa ra từ rào chắn ấy có vẻ có tác dụng từ từ hồi phục thần lực.
Volcanicus lặng lẽ đứng dậy nhưng vẫn quay lưng về phía Rubia.
Như một ngọn lửa rực cháy, mái tóc cô khẽ đung đưa.
“–Người định đi đâu vậy?”
Rubia hỏi, với tấm lưng nhỏ bé ấy.
Sau một khoảng lặng, Volcanicus đáp.
“–Ta phải ngăn nó lại.”
Ánh mắt của cô đang ngước lên, hướng về phía cột sáng xuyên thủng bầu trời ở phía xa.
“Người định đi một mình sao?”
“Phải.”
“Chẳng phải người đang bị ràng buộc bởi giao ước với Thánh Vương sao?”
“…!”
Volcanicus dừng bước.
Rubia không hoàn toàn chắc chắn.
Tuy nhiên, cô thấy nó thật sự rất lạ khi hiện thân của Hỏa tinh linh vương vĩ đại lại có thể tự do di chuyển và được Millennia Sanctus sử dụng như một Tinh linh Ma trang.
“–Đúng vậy, ta không thể nào đánh bại Thánh vương được, vì đang bị ràng buộc bởi một giao ước cô đại. Thế nhưng, ít ra thì ta cũng có thể thiêu cháy được Cánh cổng ấy.”
“Một nước đi ngu ngốc. Người sẽ chỉ chơi đùa trên lòng bàn tay của Thánh vương nếu đi một mình thôi.”
“…!”
Bờ vai của Volcanicus khẽ run lên.
Đáp lại, Rubia lặng lẽ nắm tay cô ấy.
“…?”
“Hãy giao ước lại với tôi đi, Volcanicus.”
“Cô nói sao?”
Với ánh mắt kinh ngạc, Volcanicus ngoái nhìn lại.
“Đừng quên tôi là Tinh linh cơ của người đấy.”
Tinh linh Ấn được khắc lên mặt sau bàn tay của cô khẽ nóng lên.
– Bất kể bao nhiêu lần tôi muốn xóa bỏ nó đi, mối liên kết từ giao ước ấy vẫn không tài nào có thể bị xóa bỏ được.
“T…ta đã phá hủy quê nhà của cô.”
“…”
“Rubia, cô vẫn còn hận ta, đúng không?”
“…Rất có thể, đúng là như vậy.”
Rubia đặt tay lên ngực và nói.
“Bị hủy hỏi bởi Bóng tối đó, người thật sự có tội. Đó chính là sự thật.”
“…”
“Bởi vậy nên, hãy chuộc lại lỗi lầm đó. Tôi và người, cùng với nhau, bằng chính đôi tay này–”
Rubia siết chặt tay mình và nói.
“–Hãy cho tôi mượn sức mạnh của người, Volcanicus!”