"Chihaaru. Sao vậy? Người cũng hiểu là chúng ta cần quay lại sớm mà phải không? Người không nên giận dữ đến thế đâu."
Chiharu không trả lời. Nàng cứ tiếp tục bước đều.
"Chiharu chỉ đang làm mình làm mẩy thôi."
"Nếu Người nói thế!"
Chiharu phồng má trả lời.
"Nhờ có hai người họ nên bọn mình mới có một chuyến đi an toàn. Ít nhất là ở nửa chặng đầu. Nhưng hai người này làm tôi nhớ lại nỗi muộn phiền khi phải đóng vai cô em gái trầm lặng suốt thời gian đó."
"Hả? Vậy là không phải Người nổi giận vì tôi sao, Chihaaru?"
Edwy thốt lên với một chút thất vọng.
"Có chút chút. Đúng không, Maki-chan? Nhưng một phần bọn tôi giận là tại vì bị đối xử như trẻ con lần nữa."
"Chiharu vốn là người hoạt ngôn. Nên phải giữ im lặng với cậu ấy là một cực hình."
"Chính thế đấy."
"Nhưng đó là lỗi của Người khi chọn mặc đồ trẻ con chứ."
"Cậu nói vậy là không biết gì rồi, Edwy, lúc chúng tôi cải trang như những cô gái trưởng thành ở Greige thì tình hình còn thê thảm hơn nữa."
"Đến thế luôn sao... Thật là, đến bó tay với hai Người mất."
Edwy vừa có vẻ kinh ngạc lẫn mệt mỏi.
"Tôi cảm thấy khá hơn một chút khi biết không phải lúc nào hai Người cũng tận hưởng chuyến đi này."
"Thật ác độc!"
"A, Sauro và Saikania kìa!"
Ba người đã đến chỗ các điểu nhân.
"Vậy là Người đã bị phát hiện."
"Khỏi phải nói."
Mặc dù là, hai nàng đã biết trước sẽ có ngày này, kể từ lúc rời khỏi vương đô để đến Gromble.
"Sẵn cậu đến đây rồi, sao không bay đêm cùng chúng tớ luôn hả, Edwy?"
"Được thôi, đề nghị hợp lý đấy, Sauro."
"Cả Maki và Chihaaru nữa."
"Đồng ý!" "Đồng ý!"
Ba người bay cùng nhau lần đầu tiên. Bay giữa trời đêm thế này vui khó tả, và cũng là điều mà cả nhóm không làm được khi còn ở lâu đài.
.
"Maki, Chihaaru, tôi buộc phải báo cáo với người ở Midland về sự việc lần này."
"Tôi hiểu. Nhưng cho tôi nói chuyện với Aeris trước được không?"
Chiharu đề nghị, sau khi đã hạ quyết tâm.
"Người nên làm vậy. Tôi sẽ nói ngài ấy đến gặp Sauro."
Edwy nói vậy rồi bước đi.
"Không biết Aeris có nổi giận không nữa?"
"Dĩ nhiên, là không rồi. Chúng ta đang nói về Aeris mà. Chiharu, chúng ta phải xin lỗi đàng hoàng mới được."
"Phải."
.
Lát sau, một người elf cao lớn lặng lẽ đi từ phía biện thự đến.
"Nghe nói cậu muốn gặp tôi à Sauro."
Aeris cất lời sau khi liếc nhìn hai đứa trẻ bên cạnh. Chiharu đã không nhìn thấy ông một thời gian rồi, trông ông có vẻ mệt mỏi quá.
"À, phải, này."
Sauro lẩm bẩm rồi đẩy Chiharu về trước. Aeris nhíu mày lại.
"Sao vậy? Cháu muốn xin chữ ký hay là bắt tay sao? Dù gì đi nữa, những đứa trẻ như cháu không nên thức vào giờ này. Ta sẽ gặp cháu vào ngày mai, còn giờ thì đi ngủ đi."
Ông nói với gương mặt ân cần. Bạch Hiền Giả. Vị anh hùng của quốc dân. Ông rõ ràng đã quen với việc xử lý những tình huống như thế này rồi.
Chiharu lấy một viên ngọc từ trong túi ra và đưa nó cho Aeris.
"Cảm ơn cháu. Nhưng ta không lấy quà gì đâu. Để ta trả lại nó cho cháu nào. Khoan đã..."
Lúc này đây, Aeris nhìn trân trân vào viên ngọc trên tay. Tay còn lại ông đưa lên má Chiharu. Run rẩy.
"Gương mặt của cháu. Hãy để ta nhìn rõ mặt cháu...ôi..."
Chiharu để cho bàn tay của ông chạm vào má mình. Ông nhấc cằm của nàng lên để nhìn thẳng vào đó, không nói lời nào. Mắt ông nhắm lại và nước mắt bắt đầu chảy xuống.
"Đây không phải là mơ đâu, Aeris."
"Chihaaru. Chihaaru!"
"Tôi xin lỗi."
Trong lúc được Aeris ôm chặt lấy, Chiharu không thể làm gì khác ngoài xin lỗi.
"Maki. Maki đâu rồi!"
"Ngay đây nè."
"Maki!"
Ông ôm chầm lấy Maki bằng tay còn lại.
"Tôi đã rất, rất lo lắng cho hai Người!"
"Chúng tôi xin lỗi." "Bọn tôi xin lỗi."
'Và tại sao Người lại ăn mặt như con trai vậy? Lỡ như gặp chuyện gì nguy hiểm thì sao!"
"Chúng tôi xin lỗi." "Bọn tôi xin lỗi."
"Tôi đã rất, rất là...!"
"Chúng tôi xin lỗi." "Bọn tôi xin lỗi."
Hai nàng còn có thể nói gì được với người elf luôn lo lắng thái quá này đây?
"Đã nói là hai Người không có chuyện gì rồi mà."
Sauro khó chịu lầm bầm.
"Làm sao ta có thể tin được cậu cho đến khi được tận mắt thấy chứ? Ôi, có phải hai Người đã trải qua nhiều gian khổ rồi không? Hai Người có mang đủ tiền không?"
"Bọn tôi đã bán những miếng vảy cá mà Ngư nhân cho để trang trải đó."
"Ngư nhân! Là lũ sinh vật vô tư lự ở biển sao! Chúng được gọi là Điểu nhân của biển đấy! Ôi, sao chuyện này lại xảy ra với Người?"
Aeris đau khổ thốt lên. Hai Thánh Nữ này đúng là nam châm thu hút những đối tượng tệ hại nhất.
"Vô tư lự thì có làm sao? Còn hơn là ru rú lo lắng trong xó nhà."
Sauro lại lầm bầm.
"Tôi đã dùng đủ mọi cách để tìm kiếm Người!"
"Cảm ơn ông, Aeris."
Hai nàng bày tỏ, và Aeris lại ôm lấy hai nàng thật chặt.
"Nào, chúng ta trở về biện thự thôi."
"Hả? Bọn tôi không trở lại đâu. Tôi chỉ muốn báo cho ông biết là bọn tôi vẫn mạnh khỏe thôi."
"Sao chứ! Thế hai Người sẽ ở đâu?"
"Căn liều mà người ta đã cấp cho hai phụ bếp bọn tôi."
"Thế thì quá nguy hiểm."
"Không có gì nguy hiểm đâu."
"Làm sao Người có thể ngủ ở chỗ đó được?"
"Bọn tôi vẫn ngủ bình thường mà?"
Hai Thánh Nữ này!
"Maki, Chihaaru. Hai Người không định sẽ đi hết quãng đường đến Grombe trong lúc ăn mặc như..."
"Dĩ nhiên rồi." "Dĩ nhiên rồi."
"Thật không thể tin được!"
Aeris choáng váng.
"Lúc này chúng tôi mà chường mặt ra thì chỉ làm mọi người thêm bối rối thôi."
"Đặc biệt là ông thị trưởng."
"Aaa, thật thoải mái vì đã bị phát hiện. Giờ tôi không còn cảm thấy chút tội lỗi nào nữa rồi!"
Hai nàng mỉn cười tươi như hoa. Vậy nên Aeris đành bỏ cuộc.
"Mọi người đều nghĩ Người là con trai. Hai Người sẽ ổn thôi, Aeris."
"Sauro. Vô tư mọi lúc mọi nơi thật là tốt ha."
Nói rồi Aeris thở dài. Nhưng mà, ông vẫn thấy nhẹ nhõm vì nỗi muộn phiền làm ông ăn ngủ không yên suốt nửa tháng qua đã được giải quyết.
"Thế thì tôi cũng sẽ ngủ trong lều."
"Làm vậy sẽ gây chú ý dữ lắm! Bạch Hiền Giả mà ngủ trong lều coi sao được!"
"Và còn là lều của Thánh Nữ nữa chứ."
"Bọn tôi đã cải trang!"
"Thế tôi cũng sẽ đội một bộ tóc giả màu vàng."
"Nhưng ông vẫn là người elf duy nhất ở đây, mọi người sẽ nhận ra ông ngay thôi!"
"Thế hai Người muốn tôi phải làm sao!"
"Quay lại biện thự đi!" "Quay lại biện thự đi!"
"Maki, Chiharu..."
Đừng làm vẻ mặt buồn bã thế mà...
"Thôi được rồi."
"Hả, Maki? Cái gì được?"
"Ông có thể ôm Chiharu vào lòng một lúc. Nhiêu đó chắc là đủ để ông chịu đựng đến ngày mai."
"Này?"
"Hừm. Thế thì..."
"Nààày?"
Aeris ngồi trên những bậc thang và đặt Chiharu lên đùi. Và rồi ông gác cằm lên đầu nàng.
"Hưmmm, tôi thích cách nghĩ của Người, Maki. Như thế này thật dễ chịu."
"Maki-chan! Aeris!"
"Cứ xem như đây là hình phạt vì đã làm ông ấy lo lắng đi!"
Nhưng bà cũng có tội giống tôi mà, Maki.
"Vậy Maki để cho tôi."
"Chúng ta lúc nào cũng bay cùng nhau rồi mà!"
"Hừ."
Chiharu bật cười với hai người đang tranh cãi. Rồi nàng nhận ra, bàn tay ông ấy thật ấm áp và chỗ dựa sau lưng thật vững chãi. Hình phạt này giống như là phần thưởng hơn.