Thật khó lòng uống rượu mà không bận tâm đến việc đang là trẻ em, và những người khác sẽ lo lắng cho mình nữa.
Nếu từ đầu lốt cải trang này chỉ là để trốn ra khỏi Cung Điện, thì chẳng phải đã đến lúc hai nàng trở lại làm người lớn rồi sao? Đây là tiền đề cho Kế hoạch B, còn gọi là 'Kế Hoạch Cải Trang Thành Hai Cô Gái Loài Người'.
Đã hai ngày rồi Kaider không có liên lạc gì. Hẳn là công việc làm anh ấy không có thời gian. Maki và Chiharu đã làm vướng chân anh nhiều rồi. Vậy nên hai nàng có chút tội lỗi, và cũng chút nhẹ nhõm vì họ vẫn chưa liên lạc lại.
"Anh ta làm gì có thời gian lo cho hai đứa trẻ lạ mặt chứ."
"Maki-chan..."
Maki nói mà như cố tự an ủi mình. Nàng cũng buồn một chút thôi.
Nhưng không phải chuyện nào cũng xấu, và hai nàng đã quyết định chuyển ra khỏi nhà trọ này để đến chỗ mới. Đó là Nhà trọ Hoa Ly Trắng. Không biết có phải do cái tên không, nhưng dường như có nhiều nữ giới tộc dwarf ăn bận quý phái trọ lại đây. Và hai nàng hiểu mình sẽ được "an toàn".[note17501]
Đầu tiên, hai nàng chuyển lại về bộ quần áo hay mặc trong Cung Điện, trùm lên một cái áo choàng và ra khỏi nhà trọ. Sau khi đã đảm bảo tóc mái đã che hết phần trán, hai nàng đi vào cửa hàng trang phục cho nữ. Đây là lúc Chiharu tỏa sáng.
"Tôi muốn mua một ít đồ của người dwarf vì đã cất công đến thủ đô này rồi. Nhưng chúng tôi không có nhiều thời gian. Chị có tình cờ chuẩn bị sẵn bộ nào để chúng tôi thay được ngay lúc này không?"
"Vóc người quý khách hơi nhỏ so với nữ giới loài người nên chắc chỗ tôi sẽ có. Nhưng chị gái của quý khách lại cao hơn hầu hết nam nhân dwarf nên... Ồ, đúng rồi. Chúng ta có thể biến tấu theo kiểu bộ đồ nội địa mà quý khách đang mặc, và choàng những phần này lên. Hai quý khách quá ốm- ý tôi là, hai quý khách thật thon thả, nhưng cách này chắc sẽ hợp lắm, kể cả khi có hơi thiếu thước."
"Tốt đó. Chúng tôi có thể thử vài bộ không?"
Quả thật, nữ giới dwarf đều đẫy đà với cơ thể rất là săn chắc. Hai cô gái cư xử như những khách du lịch trẻ bình thường, đang cao hứng khi lần đầu đặt chân đến đất nước người dwarf. Nhưng thế thì đâu có gì lạ? Và hai nàng mua hai bộ quần áo.
"Chúng tôi không muốn bị nhận ra khi đi ngoài đường. Cửa hàng chị có bán tóc giả không?"
"Vâng, có chứ!"
Thế là hai nàng mua cả tóc giả nữa.
"Xét cho cùng, ai cũng nghĩ về người dwarf với mái tóc đỏ. Mắt của chúng tôi có màu nâu. Dù chúng tôi không thể thay đổi màu mắt của mình, nhưng tóc lại là chuyện khác. Tóc giả rất được ưa chuộng trong hội chị em dwarf."
Tiện lợi thật. Nhưng, rõ ràng người dwarf cũng nghĩ tóc vàng là quá nổi bật, hầu hết những bộ tóc giả ở đây có màu nâu.
Chị bán hàng chào mời một cách say mê.
"Bộ tóc màu hạt dẻ sáng màu này sẽ cực kỳ hợp với quý khách. Nó cứ như là cùng một khuông với đôi mắt màu tối đó vậy. Ồ, có phải mắt quý khách là màu đen?"
"Không, nhìn kỹ lại đi. Mắt tôi có màu nâu đỏ. Chuyện là, người ta nói Thánh Nữ vừa giáng trần có cặp mắt màu đen. Tôi làm sao dám mơ đến việc tự nhận mình có cùng màu mắt với Thánh Nữ chứ."
"Tôi hoàn toàn hiểu cảm giác đó. Nhưng thật mừng là các Vị Thánh Nữ đã giáng trần. Quý khách có biết là Chướng khí ở thành phố này đã loãng đi nhiều rồi không?"
"Ở cả lãnh thổ loài người nữa."
"Phải, tất cả chúng ta đều vô cùng biết ơn Thánh Nữ."
"Vô cùng biết ơn."
.
Hai nàng mua một bộ tóc màu hạt dẻ sáng màu và một bộ tóc nâu có màu sáng hơn. Bán bộ quần áo cũ vì cứ mang nó đi tiếp thì nặng hành lí quá. Sau đó, hai nàng mượn một cái gương để trang điểm phơn phớt và làm lại kiểu tóc.
"Ôi, quý khách thật lộng lẫy. Cách phối đồ kiểu Midland này rất có thể trờ thành mốt mới nhất đây."
Hai nàng trở nên xinh đẹp đến mức được người bán hàng khen như vậy. Nhờ tóc che đi phần trán, hai nàng trông trẻ hơn so với tuổi thật. Nhưng cao to hơn nữ dwarf thường. Nhờ vậy nên cả Chiharu giờ trông cũng ra dáng người lớn. Thế này sẽ không ai thấy gì lạ nếu nàng uống rượu nữa đâu. Giờ nàng đã cảm thấy thoải mái hơn khi cuối cùng cũng được mặc đồ như một thiếu nữ.
Maki và Chiharu vui vẻ bước ra ngoài cửa hàng thì một điểu nhân liền sà xuống trước mặt. Là Sauro.
"Hôm nay. Quân lính của Midland sẽ đến đây ngày hôm nay."
"Nhưng tại sao?"
"Hiện tại trong mê ngục có quá nhiều quái vật, mạo hiểm gia không thể kìm hãm chúng lại thêm được nữa. Và vì không thể gởi thêm mạo hiểm gia đến, họ quyết định mượn binh lính từ lãnh thổ loài người."
"Nhưng còn binh lính người dwarf thì sao?"
"Trong ba lãnh thổ của lục địa này: Thú nhân, Elf và Dwarf đều vượt trội loài người về thể chất. Nhưng nhiều người không thích dùng kiếm. Tiêu biểu như người Elf cứng đầu chỉ dùng mỗi cung tên. Vậy nên khó mà kêu gọi đủ những người có thực lực."
"Nhưng không phải đây là đất nước của thợ rèn sao?"
"Đúng ra thì, ở đây giống đất nước của bếp núc và làm nông hơn. Và còn, Maki và Chiharu..."
Sauro trưng ra một biểu cảm phiền muộn hiếm thấy.
"Aeris đang lo lắng cho hai Người. Nói thật, tôi không ưa gì người Elf, còn Tộc trưởng và Aeris cũng không hạp nhau, vì lúc nào họ cũng tranh giành quyền sở hữu Thánh Nữ. Nhưng dù vậy..."
Dù vậy?
"Chúng tôi vẫn giống nhau ở vài điểm. Ban đầu chúng tôi không được hòa thuận lắm, nhưng rồi chúng tôi bắt đầu nói nhiều về chuyện hai Người, và khi tôi còn ở Cung Điện, chúng tôi thường trao đổi với nhau thông tin về Người."
Ưưưư, đáng quan ngại đây... Liệu hai người này có trở thành Người hâm mộ số 1 và số 2?
Maki và Chiharu nhìn nhau. Tạm bỏ qua vấn đề này, hai nàng không muốn làm Aeris tốt bụng đó phải lo lắng. Chiharu lấy ra một gói nhỏ từ va li của nàng.
"Nhờ cậu đưa cái này cho Aeris. Nói với ông ấy là bọn tôi vẫn ổn."
"Tôi có nên nói là Người đang ở đây không?"
"Không được nói! Bọn tôi, bọn tôi muốn được tự do thêm một thời gian nữa."
"Hiểu rồi. Tôi sẽ quay lại sau."
Sauro cẩn thận bỏ cái gói vào trong túi bao tử và bay lên không trung với một cú đập cánh. Sau khi tiễn cậu ta đi xong, nhìn lại, Maki và Chiharu thấy mình đã thu hút hơi bị nhiều sự chú ý. Chuyện này đúng ra không nên xảy ra chứ! Thật là, đám Điểu nhân kia! Hai nàng vội vàng lẩn đi trong giận dỗi.
"Thật hiếm thấy! Nữ nhân loài người!"
"Họ có hơi to, nhưng vẫn dễ thương."
"Không, họ quá ốm thì có!"
"Phải, nhưng họ vẫn có đường cong ở những chỗ quyết định."
"Cô có thấy hông của họ nhỏ thế nào không?"
"Có chứ!"
"Và mái tóc nâu đó."
"Cằm nhọn đó."
"Đẹp quá."
Vậy nên không phải là điểu nhân gây ra sự chú ý. Nam nhân người dwarf hào hứng trò chuyện suốt một lúc lâu sau:
"Ông thấy hai người đó không?"
"Nhìn họ lớn quá."
"Mà trông cũng ốm đói quá nữa."
Nữ nhân dwarf cũng cười khúc khích và tám:
"Thấy chứ, thấy chứ?"
"Vòng eo đó."
"Không thể nào!"
"Ghen tị thật."
"Và cái váy liền đó. Cô có thấy cách họ sắp xếp từng lớp như vậy thật là tinh tế không?"
"Ừ, có. Cái cách phần váy màu kem hơi ló ra bên dưới trông thật là dễ thương."
"Sao chúng ta không thử nghía qua cửa hàng đó xem?"
"Phải, đi nào các chị em."
Phe nữ nhân cũng rất hào hứng. Maki và Chiharu vẫn chưa nhận ra, nữ nhân loài người đến đây tham quan đã là một sự kiện hiếm gặp rồi.
.
Hai nàng an toàn trở lại nhà trọ Hoa Ly Trắng và đang vừa định gọi bữa tối thì có một quý ông người dwarf lớn tuổi, lịch lãm đến chỗ bàn của hai nàng. Trông ông có vẻ là một thương nhân giàu có.
"Xin thứ lỗi, hai quý nương loài người kiều diễm. Có vẻ hai tiểu thư đây đi một mình, dám hỏi hai tiểu thư có muốn ngồi ăn cùng bàn với chúng tôi không?"
Maki và Chiharu bất ngờ, nhưng vẫn,
"Cảm ơn ông đã mời, nhưng chúng tôi đành cáo lỗi vậy."
Trả lời như vậy.
"Thế thì một ly rượu sau bữa tối thì thế nào? Hai tiểu thư có thể thấy, tôi đi cùng với vợ, và tôi tự hỏi là có thể hai tiểu thư muốn có bầu bạn để tâm sự."
Nói đến đó, ông liếc nhìn sang bên. Tò mò, hai nàng cũng nhìn theo và trông thấy một thanh niên dwarf đang chăm chú nhìn về phía mình. Đôi mắt sáng lóa. Và khi anh ta định bước tới thì cái liếc xéo của quý-ông-trông-có-vẻ-là-thương-nhân ngay lập tức chặn anh ta lại.
Và có vẻ như anh chàng đó không phải là người duy nhất đang chăm chú nhìn sang đây. Cái này... thật khó xử...
"À, ừm, cảm ơn thịnh tình của ngài. Chúng tôi rất vui lòng được tham gia cùng gia đình ngài sau bữa tối."
"Tuyệt diệu! Tôi là Edmond, đại diện của Công ty Edmond. Tôi sẽ trở lại sau khi hai tiểu thư đã ăn xong."
Và thế là Edmond trở lại bàn của mình ở phía xa. Có vẻ ông đang ăn tối với một thanh niên dwarf khác.
"Maki-chan, tại sao bọn mình lại bị dòm ngó dữ vậy?"
"Có thể là nhân loại hiếm khi xuất hiện?"
"Nhưng người ta vẫn giao tiếp với bọn mình bình thường lúc còn là trẻ con mà."
"Hay chắc do chúng ta xinh quá?"
Maki làm dáng với hai tay ôm lấy cằm, mắt chớp chớp. Chiharu mém nữa đã phun hết rượu táo trong miệng nhưng may mà kiềm lại kịp. Đây là rượu táo đặc biệt với vị ngọt thanh nhẹ. Không đời nào nàng lại lãng phí dù chỉ là một giọt đâu[note17504]. Nhưng quan trọng hơn, có phải nàng vừa nghe thấy tiếng thở dài phát ra xung quanh không?
"Không thể nào."
Chiharu cảm nhận được giọng mình đang run.
"Có phải bọn mình rất nổi tiếng ở đây không?"
"Mặc dù chuyện này cực kỳ sốc..."
Maki cúi gằm mặt và xoa xoa thái dương. Nàng đã trở thành Arthur rồi sao?
"Bọn mình..."
"Phải."
"...đáng lẽ không được nổi bật chứ."
"Phải."
Hai nàng đã tính sai chỗ nào vậy?
Đáp án: là Kế hoạch B.