Seijo Futari no Isekai burari Tabi

kế hoạch b

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Aeris đang trên đường đến! Chiharu kinh ngạc. Midland là đất nước của Vua Arthur. Hai nàng đã bàn với họ là sẽ đi đến đất nước của người Dwarf trước, sau đó thì đến đất nước người Elf. Và hai nàng chưa nghe họ nói gì đến việc gởi quân đội đến mê ngục.

Nàng có nhiều điều muốn hỏi, nhưng coi bộ giờ không phải là lúc.

"Hãy đánh tín hiệu nếu có chuyện. Chúng tôi sẽ đưa Người đi bất cứ khi nào Người muốn bỏ trốn."

"Được rồi, cảm ơn!"

"Cảm ơn vì những cái túi!"

Sauro và Saikania vỗ nhẹ vào cái túi trước bụng, mỉm cười. Sau đó, hai điểu nhân liếc sơ qua Nyran và Kaider trước khi bay mất.

"Norfe, Chouze, tại sao hai đứa lại..."

Maki và Chiharu trả lời Kaider rằng.

"Chúng em quen những điểu nhân đó. Họ là bạn của Orne."

"Anh Kaider không biết hả? Điểu nhân thường hay chơi với con nít ở Midland lắm."

"Vậy sao?"

Đúng là anh đã nhìn thấy nhiều điểu nhân bay vòng vòng khắp thị trấn cảng.

"Còn giờ, nhờ anh giới thiệu cho bọn em một nhà trọ được không?"

"À, phải. Nhà trọ này nằm gần trạm chúng ta sẽ dừng lại."

Có một nhà trọ lớn ở đằng đó.

"Nhà trọ mộc mạc cũng hay, nhưng ở những nhà trọ lớn cơ sở vật chất sẽ khang trang hơn, và người ta không làm phiền mình. Đồng thời chỗ đó cũng khá an toàn nữa."

"Cảm ơn anh, bọn em sẽ nghỉ ở đó."

"Đừng có làm gì quá quắt nhé, được chứ?"

"Anh Kaider, chúng em thật lòng rất biết ơn anh, nhưng mà không phải lúc nào anh cũng có thể canh chừng chúng em được đâu, đúng không? Và sẽ thoải mái hơn nếu anh cứ để chúng em tự do."

"Nhưng mà..."

"Kaider."

Nyran lại xen vào.

"Vậy thì, tạm biệt hai anh. Chúng em sẽ đi bán số vảy ngư nhân này!"

"Được rồi, hẹn gặp lại hai đứa."

Kaider trông cứ lo lo trong lúc bước đi. Giờ thì chỉ còn lại hai nàng ở một đất nước xa lạ. Ít nhất hai nàng cũng biết đọc và viết, nói gì thì nói, hai nàng thật sự rất trân trọng anh chàng dwarf tốt bụng đã luôn chăm sóc mình. Nhưng Maki cảm thấy, một cậu bé 14 tuổi ít nhất cũng phải thể hiện được khả năng độc lập đến mức này. Chiharu cười rúc rích khi thấy bạn mình đang cố hết sức để đóng vai cậu bé 14 tuổi.

Nhà trọ này đúng là lớn thật. Nó có hai tầng, và toàn bộ tầng hai cùng một nửa của tầng một là phòng cho thuê. Không gian còn lại dùng để làm nhà ăn và quán rượu, nhưng vẫn đủ rộng để không bị vướng vào các bợm nhậu.

"Được rồi, tiếp tới chúng ta làm gì đây, Chiharu?"

"Tôi nghĩ bọn mình chỉ còn cách chuyển sang Kế hoạch B thôi."

"Sớm vậy hả? Mà bà nói cũng phải."

"Ngày mai bọn mình phải đi vào thị trấn."

"Cứ vậy mà làm đi."

.

Dù đã trễ, hai nàng vẫn đến chỗ phòng ăn để xem nó trông như thế nào. Có vẻ không có khách hàng thô lỗ nào ở đây. Khi hai nàng gọi một phần ăn tối gồm súp, bánh mì và thịt luộc:

"À ờm, cháu đã 14 tuổi rồi, cho cháu gọi rượu được không?"

"Cháu bé uống được chứ? Cô không khuyến khích đâu, nhưng mà cũng không có giới hạn độ tuổi."

"Dạ được, vậy chỗ cô có gì?"

"Đặc sản ở đây là rượu táo. Rượu của quán nổi tiếng về độ cay. Chỗ ta cũng có bia từ lãnh thổ loài người nữa."

"Vậy cho bọn cháu hai ly bia."

"Có ngay!"

Nước uống của hai nàng được đưa tới.

"Aaa, cuối cùng bọn mình cũng tự do rồi!"

"Gần gần vậy. Ăn mừng nào!"

Hai nàng cụng cốc gỗ vào nhau.

Ở Cung Điện, hai nàng đã được dâng rượu, nhưng chưa bao giờ là bia. Nên đây là lần đầu tiên hai nàng được uống loại nước này.

"Aaa."

"Đã quá."

Bọt bia nổ lụp bụp trong vòm họng. Bia không được làm lạnh, nhưng nó có vị của đại mạch và vị đắng dịu. Hơi uổng nếu ực hết trong một hơi, nên hai nàng nhấp từ từ chậm rãi cho đến khi đồ ăn được bưng ra.

Hai nàng nhắm vào miếng thịt luộc trước. Tảng thịt lớn cỡ nửa nắm tay, ít mỡ và rất mềm. Những viên rau củ vuông vắn được nấu kèm với thịt cũng dễ nhai. Hai nàng dùng dao và nĩa để chia nhỏ viên rau củ ra trong lúc ăn. Thỉnh thoảng lại làm một ngụm bia. Và khi đã ăn xong, hai nàng dùng bánh mì quết sạch đĩa để kết thúc bữa ăn.

Trong lúc ăn, hai nàng đã để ý thấy là hơn một nửa số người ở đây đang uống rượu.

"Nhìn kìa Maki-chan. Chỗ này cũng nhiều phụ nữ đến uống ghê."

"Ừ. Tôi không thấy nữ nhân loài người nào, nhưng có khá nhiều phụ nữ dwarf vào đây uống rượu."

"Nó tương tự như là quán rượu ở Nhật Bản nhỉ."

"Đúng thế. Kiểu này chắc Kế hoạch B sẽ thành công đây."

"Chắc chắn rồi."

.

Ngày hôm sau, hai nàng quyết định ở lại thêm một đêm nữa. Rồi đi vào thị trấn. Dù hơi trái khoáy khi đặt vấn đề với chỗ trọ mình đang ở, hai nàng vẫn hỏi thăm về những nhà trọ có nhiều nhân loại, hoặc nhà trọ có tiếng.

Vì có đông mạo hiểm gia và thợ rèn ở đấy, nên dường như các nhà trọ tập trung nhiều ở phố thợ rèn. Nhưng hai nàng cũng được dặn phải cẩn thận khi chọn nhà trọ, bởi vì có nhiều người khá cộc tính.

Hai nàng dành ra buổi sáng đi vòng vòng các cửa hàng khác nhau để tìm cửa hàng mà ông chủ ở Garonce đã nhắc đến. Ở đó, hai nàng đã bán được phần lớn số vảy ngư nhân.

"Loại nguyên liệu này tương đối khó kiếm ở một thủ đô nằm sâu trong đất liền thế này. Và thường thì Ngư nhân không bán vảy của mình. Cảm ơn hai đứa đã mang đến đây bán!"

Chủ tiệm hoan hỉ vô cùng. Đó là vật phẩm tượng trưng cho sự hiếu khách của Ngư nhân, nhưng với hai nàng thì chúng quá cồng kềnh để mang theo hết. Mỗi miếng vảy bán được 10.000 gil. Và hai nàng có hơn hai trăm miếng như vậy. Dĩ nhiên, vài miếng được giữ lại làm kỷ niệm. Nhưng giờ hai nàng lại thừa tiền trên tay, vậy là đành cuốc bộ đến hội thương nhân để gửi bớt. Hai nàng sử dụng được tên của mình, "Maki" và "Chiharu" cho tài khoản, không ai biết hai nàng là Thánh Nữ cả.

Dù vẫn còn lâu mới tới bữa trưa, hai nàng không thể ngăn mình trước những món ăn lề đường đang được chế biến trước cửa hội, thế là hai nàng mua một ít. Món này giống kiểu bánh quy giòn. Không ngọt gắt, nhưng cái mùi hơi cháy cháy của hoa là kích thích vị giác nhất, hai nàng cảm thấy ăn mãi cũng không chán. Nhưng cuối cùng thì hai nàng chỉ chia nhau một cái bánh.

Sau đó, hai nàng đi thăm dò những nhà trọ ở phố thợ rèn. Hai nàng đi một lúc lâu, tìm kiếm nhà trọ hơi đắt tiền được đề cử. Ồ, nó kia rồi!

Đó là một tòa nhà hai tầng hoành tráng, với sảnh đón tiếp rộng rãi được đặt vài cái ghế sô-pha trông có vẻ thoải mái. Cầu thang chính ở phía trước, và phía bên trái là quầy tiếp tân để đón khách. Bên phải là một cánh cửa lớn mở sẵn, dẫn vào phòng ăn. Tầng hai dành cho khách thuê phòng.

"Hai cháu cần gì?"

Một người luống tuổi, có vẻ là nhân viên nhà trọ, hỏi hai nàng.

"À, ừm, bọn cháu muốn ăn ở chỗ nào sang sang chút."

"Ta hiểu. Giá không rẻ đâu. Hai cháu chắc chứ?"

"Dạ, không vấn đề gì."

"Thế thì theo ta."

Maki nhìn Chiharu. Tốt. Ngon. Hai nàng không bị đối xử hời hợt vì trông như những đứa trẻ.

Phòng ăn rộng lớn, bàn ăn được phủ khăn trắng. Tòa nhà được xây theo kiểu kiến trúc nhà gỗ đặc trưng của người Dwarf và mang lại một cái nhìn tổng quan sáng sủa. Hai nàng được dẫn đến bàn.

"Đây là thực đơn."

Thực đơn được đưa ra. Ồ! Có thể tự chọn món kìa. Maki và Chiharu cẩn thận nghiên cứu thực đơn. Ở đây cách xa biển, nên loại cá duy nhất trong thực đơn là cá hồi. Bù lại, thịt có nhiều loại để lựa chọn.

"Cho cháu một phần cá ít dầu mỡ. Còn em cháu là một phần thịt cừu."

"Hai đứa có muốn uống gì không?"

"Cho cháu một ít rượu trắng của Elf. Em cháu là một ly rượu vang đỏ."

"Đã hiểu."

Dù gọi là phần, nhưng bữa ăn thật giản dị , với thịt đùi và rau củ, nước súp thanh nhẹ và đồ tráng miệng. Cá hồi của Maki được phủ nước sốt gì đó chua chua, còn thịt cừu của Chiharu được phục vụ kèm sốt quả. Phần ăn rất hợp với rượu.

Có gì đó ở hai đứa trẻ thường dân đang ăn cá và thịt cừu với những cử chỉ thanh lịch này làm mọi người phải ngoái nhìn.

Hầu hết mọi người sẽ nghĩ chúng là quý tộc đang cải trang.

"Chọn chỗ này đi."

"Đồng ý."

Nhà trọ hai nàng đang ở không có chỗ nào chê. Nhưng hai nàng không cần dùng cái tên Norfe và Chouze nữa. Ngày mai sẽ là thời điểm hành động. Đã đến lúc chuyển sang Kế hoạch B. [note17444]

Truyện Chữ Hay