Seija Musou ~Sarariiman, Isekai de Ikinokoru Tame ni Ayumu Michi~

chương 60: cơ sở tầng ngầm của guild trị liệu sư

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch giả: Kaito-sama

… … …

Chapter 60: Cơ sở tầng ngầm của Guild Trị liệu sư

۞

Tôi nghĩ rằng dọn dẹp các phòng sau khi dùng bữa sẽ rất rắc rối nên trước tiên tôi sẽ đặt giường vào các phòng đã.

Do các phòng ở tầng 2 có kích thước khoảng 10 tấm tatami, kể cả khi đặt 2 chiếc giường vào thì không gian vẫn rộng đủ để ngủ.

Khi những thuộc cấp gửi lời cảm ơn, thì tôi hướng tới nhà bếp.

Naria và…. không biết sao cả Paula đều đang ở bếp. Mặc dù tôi đã áp dụng thanh tẩy lên căn bếp lúc trước, thì giờ tôi cũng lại đang đặt hết mọi nỗ lực của mình vào để khử trùng từng góc một của căn phòng này.

Những ma cụ dùng cho nấu ăn được đặt ở khắp nơi trong căn nhà bếp.

Tôi đã yêu cầu hoàn thành nó khi ra ngoài mua sắm bởi vì tôi đã định nấu ăn ngay khi về, nhưng lại có vài thứ làm phiền tôi từ nãy đến giờ.

“Paula, nãy giờ cô đang làm gì thế?”

Từ nãy đến giờ, Paula đụng chạm vào các món ma cụ, thử dùng chúng, và giờ cô ấy đang nhấc chúng lên và đang xem xét bên dưới.

“Em có hứng thú với những món ma cụ. Khi ông còn trong cửa hàng em thường hay làm chúng.”

Những món ma cụ có thể được làm ra? Tôi lấy một núi ma cụ từ túi ma thuật và dùng thanh tẩy lên chúng.

“Tôi thấy rồi. Tuy nhiên, tôi định nấu ăn giờ, nên khá là vướng víu nếu cô ở đây đấy. Dolan giờ đang bên dưới, nên là tôi sẽ để chúng cho cô nếu cô hứa không làm điều gì nguy hiểm.”

Paula gật đầu với tốc độ kinh ngạc, cô ấy trông mừng rỡ khi ôm những món ma cụ ấy và đi xuống tầng hầm.

“Được rồi… Naria, giờ tôi sẽ nấu bữa tối, nhưng trước đã, Lionel có ăn nhiều không?”

Naria suy nghĩ một lúc trước khi trả lời.

“Hmm. Tôi nghĩ ngài ấy có thể ăn nhiều hơn một người bình thường.”

Như đã dự đoán… Tôi suy nghĩ trong khi quyết định thực đơn hôm nay.

“Hãy nấu cơm và cà ri cùng rau củ cay nào. Giờ, hãy làm gấp đôi số người chúng ta có đi. Naria, rửa rau củ với Sparkling-kun, lột vỏ rau củ với Slippery-kun ở chế độ lột trước khi đổi sang chế độ cắt và đặt chúng vào đó. Tôi sẽ làm mẫu một lần.”

Sau khi rửa sạch bằng Sparkling-kun, tôi lột sạch chúng bằng cách đặt vào Slippery-kun.

“Oh đúng rồi. Đặt phần vỏ vào Dry Fertilizer-kun, chúng ta sẽ biến chúng thành phân bón. Bật nó lên sau khi đưa tất cả phần vỏ vào.”

“Erm? Sao ngài lại làm phân bón này?”

“Tôi định lúc nào đó sẽ trồng trọt. Giờ, nếu chúng ta bón đều lượng phân bón này lên mặt đất và trộn chúng lên, chất dinh dưỡng có trong đất sẽ từ từ phục hồi. Đó là một giấc mơ hoàn toàn khả thi.”

Tôi cười trả lời Naria, trong khi lấy cả nồi, rau củ, gia vị và thịt từ túi ma thuật, và bắt đầu chuẩn bị.

Tôi lấy nước từ máy lọc vào trong nồi, và cho thịt vào sau khi nước sôi sau khi đun bằng bếp ma thuật.

Thịt ma thú có rất nhiều bọt cũng như mùi máu rất nặng nên sử dụng mà không sơ chế sẽ làm món ăn có vị nồng. Khi được Grulga-san và Granz-san dạy, tôi đã được khuyên rằng chỉ có bước này là phải chắc chắn không được bỏ qua.

Sau khoảng 20 phút, thịt đã được luộc chín. Tôi lấy chúng ta và cắt nhỏ với một con dao bếp tốt trước khi thả vài loại thảo dược lên.

Lúc này, rau củ đang sôi trong nồi. Tôi nêm nếm gia vị cho nồi cà ri, vớt hết bọt ra, trước khi cho thịt và gia vị vào, sau đó tiếp tục hầm với lửa nhỏ.

Tôi làm lại đến 5 lần. Thật tốt khi có thể giữ thức ăn thừa ở trong túi ma thuật. Chẳng có vấn đề gì khi làm quá nhiều cả.

Tất cả những gì còn lại là chuẩn bị bánh mì và cơm.

“Naria, đầu tiên, hãy đi gọi các Hiệp sĩ và trị liệu sư ở tầng 2 xuống đi.”

“Vâng.”

Sau khi họ dùng bữa, tôi, 2 Thánh hiệp sĩ ở ngoài cũng như những nô lệ đã mua cùng với Lionel và cả nhóm cũng dùng bữa.

Những nô lệ tội phạm đã làm gì đó nhưng đã bị cấm nói chuyện.

Và thế là chúng tôi kết thúc bữa ăn của mình.

“Tôi cũng sẽ nói luôn với tất cả các anh. Mệnh lệnh cuối cùng hôm nay là canh gác cẩn thận bên ngoài sau khi dùng bữa. Phiên canh gác sẽ đến buổi sáng mai. Nếu hoàn thành các anh sẽ được ăn sáng. Sau khi ăn sáng, sẽ có 8 tiếng nghỉ ngơi. Còn một luật lệ nữa, ngoài nghĩa vụ canh gác, các anh bị cấm rời khỏi Guild Trị liệu. Các hành vi như viết báo cáo gây thiệt hại cho guild hoặc tự mình gây ra đều bị cấm. Một khi đã quen với nhiệm vụ bảo vệ, tôi sẽ giao những nhiệm vụ khác để tất cả hoàn thành ca làm của mình. Đến khi đó, tôi tin rằng những nhiệm vụ sẽ dễ dàng hơn so với bây giờ. Khi các anh làm việc một cách thật thà, tôi hứa việc đối xử với các người như là bữa ăn hay phòng ngủ vẫn sẽ được đảm bảo như bây giờ. Tuy nhiên, nếu có bất kỳ sự phản kháng nào, tôi sẽ bắt các người uống thứ này để nhớ rõ đến tận tâm trí mình.”

Khi tôi lấy Vật thể X ra, tất cả mọi người bắt đầu run rẩy? Eh? Thứ này đáng ghét với người thú vậy sao? Tôi tự hỏi tại sao trong khi cho phép họ ăn. Có lẽ vì như vậy mà tất cả đều đã hoàn thành bữa ăn của mình.

“Lionel và Cathy, hai người hãy giám sát ca họ làm việc. Sau cùng thì tôi định để những Thánh hiệp sĩ trông chừng họ, nhưng do chuyến đi dài, tôi muốn để họ nghỉ ngơi ít nhất ngày hôm nay.”

“Chúng tôi cũng là nô lệ nên không cần phải quan tâm tới mức đó đâu.”

“Đúng thế nya. Để đó cho tôi nya~.”

“Cảm ơn.”

Cả hai người họ đã thề sẽ không phản bội tôi giống như bọn nô lệ tội phạm, nhưng nếu được, tôi muốn họ sẽ tin tưởng tôi, và cũng tương tự, để tôi tin tưởng họ… Tôi muốn xây dựng nên một mối quan hệ như vậy.

Cuối cùng thì cà ri còn lại phần ăn dành cho 10 người nên tôi đặt chúng lại vào trong túi ma thuật.

Sau đó thì tôi bắt đầu chuẩn bị cho bữa sáng mai. Tôi cũng cho phép Naria chuẩn bị bữa tối mai nếu cô ấy muốn.

Sau khi hoàn tất sự chuẩn bị cho bữa sáng, tôi trở lại phòng của mình.

“Mình có ít thời gian cho bản thân hơn tưởng tượng.”

Khi lẩm bẩm vài từ, tôi nhắm mắt mình lại và dùng hạt liên lạc ma thuật để liên lạc với Giáo hoàng. Một giọng nói vang lên trong đầu tôi.

<< Đây là Fluna. Luciel đã tới Ienith an toàn?>>

Đó là giọng của Giáo hoàng. Sau khi tường thuật lại với bà ấy tôi đã tới guild trị liệu Ienith an toàn và những sự kiện xảy ra hôm nay trong vài phút, tôi nói những biện pháp mà mình dự tính cho tương lai và hướng đi mà mình muốn hướng tới cho Guild Trị liệu. Sau khi bị bắt liên lạc lại vào sáng ngày mai, tôi ngắt liên lạc.

Sau đó, tôi làm vài bài tập luyện ma lực trước khi đi ngủ.

Rõ ràng, những mệt mỏi tích lũy từ cuộc hành trình đã khiến tôi ngay lập tức lang thang vào vùng đất của những giấc mơ.

.

Ngày hôm sau, tôi thức dậy như thường lệ… không, chính xác thì một âm thanh *DON* lớn đã đánh thức tôi khỏi giấc ngủ.

“Một vụ tấn công?!”

Tôi nhanh chóng chuyển sang chế độ full vũ trang và ra khỏi phòng.

Tương tự, những cấp dưới cũng đi ra hết khỏi phòng của họ.

“Không biết có chuyện gì xảy ra nên tất cả mọi người tạm thời tập trung ở đây!”

Tôi ngay lập tức triển khai [Area Barrier] và đưa ra chỉ thị.

“Những trị liệu sư hãy chờ ở khu vực tiếp tân tầng 1. Những Thánh hiệp sĩ, hãy xác nhận tình huống bên ngoài trước khi tập trung cùng với Lionel và những nô lệ, xác minh tình trạng của họ và trở lại báo cáo cho tôi! Nếu có xảy ra chiến đấu, chúng ta sẽ đánh trả bằng cách chặn chúng lại ở trong Guild. Tất cả mọi người đi xuống!”

“Vâng!"

Dù cho mới thức giấc thì tất cả mọi người đều di chuyển với tốc độ nhanh chóng.

“Nếu Dolan ở đây, chúng ta có thể thoát ra từ tầng hầm không?”

Tôi hỏi trong khi xuống cầu thang và hướng tới tầng hầm.

Những gì đợi tôi ở đó là một khung cảnh kinh ngạc.

“Ah, Luciel-dono, chúng tôi ồn quá à?”

Vâng, cái người vừa hỏi thế với thái độ dửng dưng là Dolan.

Giọng ông ấy phát ra với sức nặng đáng kể nhưng những lời nói lại chẳng đi vào đầu tôi.

Tôi nhìn quanh và khảo sát tầng 1 dưới lòng đất được mở rộng khi tiến gần đến khu vực mở. Sau đó đã nắm được toàn bộ tầng hầm này.

Ngày hôm qua, không nghi ngờ gì là chỉ có 3 phòng.

Sau khi đi mua sắm và quay lại, khu vực được mở rộng đã bằng khoảng 6 lần, cho đến khi khu vực này ngang bằng với tầng 1.

Và giờ, vì vài lý do nào đó, có một thang máy ma thuật được lắp đặt ở giữa, và đã tăng thêm ít nhất là 4 tầng nữa tính từ đây.

“Oi~ Luciel-dono? Chúng tôi đã hoàn thành cấu trúc cho tới tầng 5 của bên dưới này. Tôi đã cấu trúc tầng năm theo hình ảnh về một khu vực giam giữ dành cho những người có hành vì sai trái. Tiếp theo là tầng 4, tôi nghe nói rằng Luciel-dono muốn một sân luyện tập nên đã làm nó. Vì còn nhu cầu sản xuất vũ khí cho lính gác nên tôi đã xây dựng một xưởng ma cụ ở tầng 3. Tôi đã chuyển những phòng dành cho nô lệ xuống tầng 2, nâng chiều cao của tầng ngầm 1 lên và thử làm vài điều cho ngựa có thể đi xuống đây từ chuồng ở bên ngoài để luyện tập. Tôi cũng nghe từ Naria rằng cậu muốn một khoảng sân để trồng trọt nên cũng đã đặt một khoảng sân ở một tầng. Những viên đá ma thuật đều được dùng cho việc này, nên là việc điều chỉnh vẫn còn nữa.”

Dolan giải thích cho tôi trong khi trông ông ấy như thể đang thư giãn. Đằng sau ông ta là Pau là đang ngủ với một ánh nhìn dễ chịu trên khuôn mặt.

Tôi vận động não mình một cách tuyệt vọng.

… Đó không phải một cuộc tấn công.

Tốt.

Eh? Không phải tôi đã nói chi tiết về việc mở rộng từng chút một ngày hôm qua? Chắc tôi đã quên nói với Dolan? Không, đó không phải vấn đề nữa… Có phải những người lùn luôn đáng kinh ngạc? Tôi sẽ đặt câu hỏi của mình trước.

“… Tiếng ồn buổi sáng là?”

“Đó là âm thanh khi thang máy ma thuật đóng sầm lại vì Paula vô tình đặt sai phạm vi của nó. Như cậu thấy đấy, sau khi sửa lại xong thì nó đã đi ngủ.”

Có phải Paula đã xây dựng thang máy ma thuật? Đúng là một tin gây sốc! Kể cả khi đó là một cảnh tượng đẹp đẽ khi bố già mỉm cười nhìn Paula, tôi cũng phải hỏi câu hỏi đang ở trong đầu mình.

“Paula có thể xây dựng thang máy ma thuật?”

“Ngạc nhiên ha! Cô bé đã vung vẩy cây búa từ khi còn nhỏ, nhưng chỉ tập trung vào việc làm lại các món ma cụ mà thôi, và giờ có bế đã có thể thao tác với những viên đá ma thuật.”

Ah, ông ấy bắt đầu khoe khoang về cháu gái mình. Tuy nhiên, Paula đúng cũng thật tuyệt vời…

“À còn nữa, tất cả những người lùn đều có thể hoàn thành những kỳ công như vậy sao?”

“Không thể nào là thật được. Chỉ có anh cả Grand và tôi với làm được những thứ như thế này thôi.”

Anh cả Grand?

“Anh cả Grand là anh của ông?”

“Không, anh ấy là đàn anh khóa trên tại trường của tôi.”

Tôi hiểu rồi. Ra ông ấy là đàn anh…

“Bậc thầy thợ rèn huyền thoại Grand-san?”

“Ooo! Cậu biết về anh cả?”

Tôi không biết làm cách nào để nhắc nhở khi ông ta đang vui mừng như vậy, nên chỉ quyết định nói vài lời thôi.

“Trước tiên, cảm ơn vì đã làm việc chăm chỉ để mở rộng nơi này. Tuy nhiên, chúng ta không thể quản lý nhiều hơn thế này nữa đâu nên xin đừng mở rộng thêm nữa.”

“Đừng lo. Tất cả còn lại chỉ là vài sửa đổi nhỏ mà thôi.”

Sau đó, những Hiệp sĩ tới để báo cáo rằng không có bất kỳ bất thường nào bên ngoài, nhưng chẳng cần phải nói, tất cả bọn họ đều bị sốc giống tôi.

Sau khi mang Paula để cô ấy ngủ trong phòng, Dolan giải thích cho chúng tôi từng tầng một.

Tôi dùng thang máy ma thuật sau một khoảng thời gian dài… hoặc là không. Nó vẫn trông nguy hiểm như ngày nào. Chúng tôi đi xuống cầu thang tới tầng hầm 5.

“Như tôi đã giải thích lúc trước, có những phòng giam để trong trừng tù nhân. Well, tôi đã làm phòng trừ, chúng ta có thể dùng nó như một nhà kho cũng tốt.”

Mặc dù nói thế, song sắt vẫn được làm một cách an toàn. Kể cả khi tôi đẩy hay kéo chúng thì cũng không nhúc nhích chút nào nên thực sự rất chắc chắn.

“Kể cả thế, 10 phòng vẫn hơi quá nhiều?”

“Tôi cảm thấy vài kẻ lỳ lợm mà chúng ta không thể chuyển thành nô lệ có thể tới.”

“Xin đừng nói những điều đáng ngại như vậy.”

“Được thôi.”

Ông ấy có lẽ không hoàn toàn sai. Chúng tôi đi lên cầu thang dưới không khí lưu thông được tạo ra từ thành quả của Dolan.

“Với sân tập luyện ở ở tầng 4 này, nếu không có lực lượng đáng kể, kể cả tấn công bằng ma thuật vào tường cũng không thể gây ra một vết trầy xước nào cả. Paula và tôi đã cùng nhau làm ra nó.”

Không gian ở đây rộng khoảng 40 đến 50 mét vuông. Nhỏ hơn cái ở Guild Thám hiểm, nhưng với sân tập luyện thì như này cũng đủ rồi.

“Đúng rằng tôi nói muốn ông ấy luyện tập cho tôi, nhưng…”

Tôi đã nhận ra ông ấy nghĩ rằng tôi là một tên cuồng chiến giống như Broad-shisho khi chúng tôi đi tới tầng 3 dưới lòng đất.

“Tôi đã nghĩ hỏi xin phép cho chỗ này, nhưng…”

Giọng của Dolan tự nhiên mềm lại. Nhưng đúng như dự kiến, đó là 2 công xưởng hoàn thiện đầy đủ.

Thậm chí có những dấu hiện được treo lên 〔Xưởng vũ khí của Dolan〕và 〔Xưởng Ma cụ của Paula〕. Nó rõ ràng được làm cẩn thận hơn so với những tầng khác.

“Được rồi, tới tầng 2 thôi.”

“Luciel-dono! Đợi một chút.”

Tôi bị kéo vào trong xưởng của ông ấy. Sau khi đưa trang bị từ những nô lệ tội phạm mà họ không cần nữa và thanh Thánh kiếm của Grand-san, vì chúng có vẻ như bị hỏng, cùng với những viên đá ma thuật tinh khiết, sức nóng của Dolan đã bùng nổ phóng qua cả mái nhà.

“Ngoài ra thì, đá ma thuật cho Paula nữa cũng được! Để tạo ra động lực cho cuộc sống của chúng ta mà.”

Ông ấy nhấn mạnh vào từ đó nên tôi đặt xuống những viên đá ma thuật tinh khiết. Mặc dù không còn nhiều viên đá ma thuật còn lại, thì cũng chẳng sử dụng chúng để làm gì cả, nên tôi đã lấy ra hết đống đó từ trong túi.

“Tôi không còn đá ma thuật nữa đâu. Hãy ưu tiên dùng chúng cho lợi ích của Guild trị liệu.”

“Luciel-dono, tôi gửi lời biết ơn của mình.”

Cuối cùng tôi cũng được giải thoát. Chức năng điều khiển nhiệt độ đã được thiết đặt trong các phòng dành cho nô lệ ở tầng 2 hầm ngầm, nên tôi quyết định cũng sẽ lắp đặt chúng ở phòng của chúng tôi ở trên tầng 2.

Chúng tôi cuối cùng cũng tới tầng hầm 1 nơi ông ấy đã tạo một môi trường dành cho những chú ngựa để có thể phi nước đại nhưng tôi bảo ông ấy hãy làm vài cải tiến nhỏ.

Khi chăm sóc cho Fornoir cùng những con ngựa khác, Yanbus-san đã bảo tôi về một phương pháp ngăn chặn sự tích lũy căng thẳng cho chúng, nên tôi đã bảo Dolan san làm vậy.

“Hiểu rồi.”

Dolan đã tràn đầy động lực nhưng tôi bảo ông ấy rằng, thức suốt đêm rất có hại cho cơ thể nên đã hướng dẫn ông ta ngủ ngon đúng cách sau bữa ăn.

“Sẽ rất tệ nếu mọi người bắt đầu nghĩ rằng đây là cơ sở ngầm của Guild.”

Tôi lẩm bẩm trong khi đi thẳng tới nhà bếp sau khi ghi nhớ phải chuẩn bị bữa sáng.

. . . . . . . . . . . . . . .

Truyện Chữ Hay