Seija Musou ~Sarariiman, Isekai de Ikinokoru Tame ni Ayumu Michi~

chương 59: củng cố lực lượng và động lực của dolan

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch giả: Kaito-sama

… … … ...

Chapter 59: Củng cố lực lượng và động lực của Dolan

.

Không có một ai dám lên tiếng dưới giọng nói đáng sợ của Lionel.

Tất cả 7 lính đánh thuê gồm cả Shaza, và 3 chiến binh.

“Ổn thôi, tất cả đều im lặng, nhưng những kẻ đối mặt với rắc rối sẽ là mọi người, đúng chứ? Hãy cho chúng tôi biết các người định giải thích thế nào, xử lý những tên côn đồ này, và đền bù cho chúng tôi?”

Lần này, Lionel đã đổi tông giọng, giảm bớt sự đáng sợ của mình và nói với một giọng nhẹ nhàng.

Sau đó, Shaza bắt đầu xin lỗi.

“Tôi, tôi thực lòng xin lỗi vì điều này. Tôi đã không thể tưởng tượng rằng trị liệu-sama sẽ bị tấn công vào mỗi ngày. Luciel-sama, đất nước này sẽ chuộc tội bằng cách xử tự hết những kẻ côn đồ này, và để đền bù lại…. tôi muốn biết liệu có điều gì phù hợp mà ổn với ngài?”

Shaza vừa liếc nhìn tôi cùng với Lionel cũng như liếc nhìn xung quanh, nên tôi đoán anh ta đã để lại việc này cho tôi quyết định.

“Vậy sao. Tôi đã bị bất ngờ bởi sự tấn công đấy, nên ban đầu tôi đã định nhanh chóng trở về đất nước mình để báo cáo lại…”

Tôi đưa tay lên cằm.

Tôi biết rằng Shaza sẽ cảm thấy lo lắng, nhưng nhìn thấy biểu hiện của cha Shiela-chan trông như sắp khóc, nên tôi biết được đây không phải là ý định của cả nhóm bọn họ.

Vì vậy, tôi đã đưa ra quyết định.

“Được rồi. Đầu tiên, thay vì xử tử bọn họ, tôi muốn giảm hình phạt xuống thành nô lệ là được rồi, hãy để họ trở thành nô lệ phạm tội. Tiếp theo, ngoài chi phí phát sinh sẽ hoàn được lo bởi bên anh cũng như để họ làm việc cho lực lương lao động của guild trị liệu, tôi cũng muốn anh sẽ truyền đạt lại chính xác vấn đề này. Sau đó, vì có rất nhiều cửa hàng từ chối giao dịch với chúng tôi, nên hãy ít nhất giúp chúng tôi có thể mua được hàng hóa. Không cần phải nói, chúng tôi sẽ thanh toán toàn bộ. Cuối cùng, để duy trì trật tự công cộng, hãy chấp thuận để chúng tôi phát triển khu vực xung quanh guild. Đó sẽ là những yêu cầu hiện giờ. Tôi sẽ trông chờ khoản bồi thường đó.”

Tôi không chắc liệu họ sẽ thực sự bị trừng phạt hay không, tôi cũng có thể tránh lan rộng lực lượng đã mỏng sẵn của mình gồm cấp dưới và Lionel nếu gia tăng lực lượng sẵn có, vì thế điều này thích hợp hơn.

Hơn nữa, nếu số lượng cửa hàng chúng tôi có thể mua sắm tăng lên, không chỉ giúp tôi tránh những điều bất lợi bởi việc không mua được thực phẩm, tôi thậm chí còn có thể mua thực phẩm giá rẻ từ các cửa hàng mà mình chưa mua được.

Nếu chúng tôi được chấp thuận phát triển những vùng xung quanh thì sẽ không còn vấn đề gì về việc mở rộng guild cả.

Lionel trông có một chút không hài lòng nhưng không phải chúng tôi định chiến tranh với Ienith, và chúng tôi cũng sẽ không bị mất mặt miễn là họ truyền lại vấn đề này. Không có một ai tiếp cận Shaza cả. Tôi thấy rằng anh ta bất mãn với yêu cầu của tôi, nhưng vì không có nội dung nào quá khó khăn để thực hiện, thế nên anh ta đã không còn lựa chọn nào ngoài việc chấp nhận cả.

“… Tôi rất xin lỗi vì những việc xảy ra lần này. Tôi sẽ chấp nhận tất cả điều kiện trên.”

Shaza nói mà không ngẩng mặt lên. Anh ta chắc hẳn đang làm khuôn mặt rất chua chát.

“Lần này, Luciel-sama đã thể hiện lòng nhân từ nhưng không chắc là ngài ấy sẽ làm như vậy lần nữa đâu. Ngoài ra, tôi mong một ai đó trong nhóm sẽ đi cùng chúng tôi tới đại lý nô lệ.”

Lionel đã nhấn mạnh vào nơi cần nói.

Sau đó, Shaza lên tiếng.

“… Hình như, ông không ở đây khi mọi người tới Ienith. Ông là ai?”

“Tôi? Tôi là tùy tùng của Luciel-sama. Kakaka”

Tiếng cười lớn của Lionel vang lên khắp khu phố.

Người đi cùng chúng tôi tới chỗ thương nhân nô lệ là Guralga-san, người sói đã đâm vào bụng tôi ở Thánh trấn lần trước.

Khi không còn nhìn thấy những người lính đi ra khỏi cổng biệt thự, anh ta bắt đầu lẩm bẩm những lời xin lỗi một cách lặng lẽ như chính bản thân mình trong khi vẫn bước lên phía trước.

“Dị Thánh-sama. Mặc dù ngài đã trải qua những điều khó khăn như vậy, tôi thực sự vô cùng xin lỗi vì sự việc đã đi theo hướng này.”

Dĩ nhiên, tôi đã đoán được hoàn cảnh khi anh ấy xuất hiện rồi, vậy nên tôi cũng nói với một giọng thấp.

“Tình hình đã thay đổi trong 3 năm qua?”

Anh ấy bắt đầu miêu tả lại trong khi đi bộ từ từ.

Nội dung là những điều thường xảy ra.

Người đại diện vào thời điểm đó, ông Olga đã nghỉ hưu cùng với thời hạn nhiệm kỳ 3 tháng của mình sau khi trở về từ Thánh trấn.

Người đại diện tiếp sau đó là một người từ long tộc, có năng lực phục hồi tự nhiên cao nên họ không thể hiểu được khẩn cầu của những trị liệu sư.

Có vẻ như họ đã kêu gọi sự đối xử ưu đãi của Guild Dược thảo để trị bệnh thay vì là những trị liệu sư.

Những năm sau đó, những điều chỉnh vẫn được tiếp tục. Giọng của anh ta hình như nặng nề hơn khi nói về khu vực nơi guild trị liệu đã trở thành khu ổ chuột.

Và sau đó, nhiệm kỳ của bọn họ kết thúc và những người đại diện cũng đã thay đổi. Họ dù kém hơn là long tộc, nhưng loài thú nhân hổ, với khả năng chiến đấu cao và năng lực phục hồi tự nhiên, đã trở thành đại diện cho quốc gia với Shaza là đại diện của bọn họ.

Cho tới 1 năm trước, vẫn không có một chút hấp dẫn nào dành cho Guild trị liệu cả, nhưng hiện tại ở vị trí cách xa Ienith, có một mê cung đã tái hoạt động và tôi nghe nói rằng có vô số quái vật tràn ra.

Vì lý do đó, Guild Thám hiểm và quân đội quốc gia bắt đầu đàn áp quái vật.

Mặc dù potion dược thảo có chất lượng cao, thì sự hồi phục cũng không thể ngay tức khắc hoạt động được, và nếu là độc hay hiệu ứng tê liệt thì lại khác nữa, sẽ cần một loại thuốc riêng biệt nên họ đã phải đối mặt với khó khăn khi chinh phục mê cung.

Lắng nghe anh ấy giải thích … Liệu tôi còn 40 năm nữa không? Tôi có một cảm giác đáng ngại trong đầu khi tới cửa hàng nô lệ.

“Đây không phải là nơi từ chối bọn tôi khi không cho phép khách hàng đến lần đầu sao?”

“Ổn thôi. Không phải là họ từ chối tất cả mọi người vì nguyên tắc phải làm như vậy, họ chỉ làm thế bởi vì không muốn giao dịch với những khách hàng kỳ lạ thôi.”

Một lúc sau khi gõ cửa, một người sói già ló mặt ra.

“Ông già, lâu rồi không gặp.”

“Oh, Guralga… sao cậu mang tới nhiều người vậy?”

Không cần phải nói, quản lý cửa hàng vẫn nhớ chúng tôi những người đến đây lần trước, sau một cái liếc nhìn ông ấy ngay lập tức quay sang Guralga-san và nói.

“Yeah. Người này là Dị thánh-sama, người đã cứu mạng chúng tôi khi tôi tới Thánh trấn. Những người theo sau đang quàng áo choàng là vài kẻ ngốc đã tấn công Dị thánh-sama, thay vì bị xử tử, ngài ấy đã quyết định biến họ thành nô lệ, và tôi mong rằng không có vấn đề gì với ông.”

“Ho… Dị thánh-sama huh, ngài định sử dụng họ như thế nào sau khi biến họ thành nô lệ?”

Tôi cảm thấy ánh mắt ấy có thể nhìn thấu những lời dối trá nên đã quyết định thành thật.

“Điều này sẽ không làm tổn hại đến tôi cũng như những người liên quan với Guild Trị liệu hay phòng khám trị liệu, và cũng không ảnh hưởng đến tại sản hay là ngựa của guild. Họ sẽ được đối xử như những người lao động và sẽ bảo vệ cho guild cùng với những trị liệu sư. Về điều kiện làm việc, họ sẽ có thể dùng bữa hay ngủ nghỉ bình thường. Có lẽ là thế?”

“… (Một gã kỳ cục) Rất tốt. Vào đi.”

Dấu ấn nô lệ dành cho nô lệ tội phạm đã được gắn vào 13 kẻ du côn đó.

“Đây là người cuối cùng.”

“Ông già, Ienith sẽ thanh toán hóa đơn vì vậy xin hãy gửi nó sau.”

“…. Oke. Tuy nhiên, có phải Dị thánh-sama định mua nô lệ ở đây không?”

“Yeah. Tôi muốn mua họ nếu có thể nhưng guild trị liệu không có đủ phòng. Sau khi xây dựng lại, tôi sẽ xem xét mua tại cửa hàng này.”

“Ừ hử ~ Tôi sẽ đợi mà không quá hy vọng.”

Hình như người sói Guralga-san gọi ông già đó là Reruga-san. Có vẻ Guralga-san rất hài lòng với tôi sau khi rời cửa hàng nên có vẻ tốt. Anh ấy rời biệt thự sau khi nói.

“Những nô lệ, các cậu sẽ tới guild trị liệu sau khi xong việc ở đây nên tôi khuyên các cậu hãy tuân theo mệnh lệnh. Việc đối xử với mấy người như thế nào, có thể tốt hơn hoặc là tồi tệ nhất. Vậy thôi, tôi sẽ còn quay trở lại.”

Chúng tôi đi bộ với Cathy ở đằng trước, tôi ở sau lưng cô ấy và những nô lệ giữa tôi cùng Lionel đi cuối. Có vẻ những nô lệ rất ngoan ngoãn từ đầu đến giờ do áp lực tới từ Lionel.

Khi trở về Guild trị liệu, có 2 Hiệp sĩ đang đứng tại lối vào.

“Cảm ơn đã làm việc chăm chỉ. Có điều gì bất thường không?”

“Không. Có nhiều cử chỉ nhìn vào nhưng không ai tiếp cận chúng tôi cả.”

“Vì nhiều việc diễn ra, chúng tôi đã thu được 13 nô lệ phạm tội này, thế nên từ hôm nay tôi định để họ bảo vệ ban đêm.”

“Tôi rất vui vì nghe điều đó.”

Cả 2 hiệp sĩ trông rất phấn khởi. Bởi vì canh gác ban đêm rất khó khăn đúng không.

“Xin lỗi nhưng làm phiền hãy đứng gác một lúc nữa.”

“”Vâng””

Sau đó chúng tôi đi vào guild và Dolan chạy tới.

“Ooh Luciel-dono, khiến cậu mất nhiều thời gian. Thời gian này, tôi đã đào theo chiều ngang dưới lòng đất một chút. Tôi quên mất cậu đã mua đá ma thuật để gắn lên nhưng đừng lo, mặt đất chắc chắn nên nó sẽ không sụp đổ ngay đâu. Ngoài ra, còn những thứ tôi đã yêu cầu thì sao?”

“Yeah. Tôi đang giữ chúng ở túi ma thuật. Tôi đã lấy chúng từ bên dưới lòng đất, nhưng những thứ này có phải đá ma thuật không.”

Ông ấy gật đầu khi tôi cho ông ấy xem những viên đá ma thuật rơi ra từ Mê cung của sự Thống khổ.

“Nếu chúng là những viên đá thuộc tính Bóng tối, chúng ta có thể sử dụng sau khi ngâm chúng vào trong nước thánh để thanh tẩy, nhưng cậu có nước Thánh không?”

“Thanh tẩy? Đợi tôi một chút.”

Khi áp dụng ma thuật thanh tẩy, màu của viên đá ma thuật đã chuyển sang màu xanh nhạt.

“Ooh, thứ gì cũng là khả thi với cậu cả huh. Nếu thế thì chúng ta có thể sử dụng ngay lập tức.”

Ông ấy vui mừng và lấy những viên đá ma thuật từ tôi.

“Tôi hiểu rồi.”

Tôi quay lại đằng sau và đưa ra hướng dẫn.

“Luciel và Cathy, cảm ơn vì đã hộ tống. Xin hãy đi xuống bên dưới và lấy hành lý ra. Sau đó, mọi người có thể nghỉ ngơi một lúc trong khi giám sát những nô lệ. Với những nô lệ, hãy gửi lời cảm ơn tới Dolan vì đã làm giường cho mọi người và hãy giúp ông ấy một tay.”

Tôi thông báo rồi hướng xuống bên dưới. Có vẻ mặt đất thực sự rộng hơn, tôi đặt những thứ đã mua như gỗ xuống, và cuối cùng là sử dụng thanh tẩy lên hơn 100 viên đá ma thuật như lúc nãy và để chúng lại cho Dolan.

“Tôi sẽ để phần còn lại cho ông. Tôi sẽ gọi sau khi thức ăn sẵn sàng. Hãy làm việc chăm chỉ nhé.”

.

Mất 2 cánh tay, Dolan đã từng nằm mục rữa.

Một người đàn ông đã một lần nữa ban cho ông ta cánh tay ấy và yêu cầu một ân huệ từ ông ta.

Dolan đã không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ lại một lần nữa dựa vào chúng để làm công việc sản xuất mọi thứ.

Những gì ông ta được yêu cầu là mở rộng Guild Trị liệu. Tất cả mọi thứ còn lại tùy thuộc vào quyết định của ông ta.

Nghề nghiệp của Dolan là thợ rèn, nhưng một lần nữa Dolan đã được lấp đầy bằng động lực.

.

Vào thời điểm này, Luciel đã không biết rằng sự mở rộng mà cậu ấy tưởng tượng, đã được thay thế bằng việc tái thiết? không, là tái-thiết-ma-thuật.

… … … … …

Truyện Chữ Hay