Seichou cheat de nan demo dekiru you ni nattaga, mushoku dake wa yamerarenai youdesu

chương 274: chuyến đi trên lưng centaur

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nhìn thế nào thì đây cũng là Centaur. Tôi không thể tưởng tượng nó là ai khác, không, là con lừa nào khác chứ... Nói chung, tôi chắc chắn đó là Centaur.

Trên lưng nó là một cái yên cho hai người, và vì Centaur vừa đi vừa ăn, nên lối nó đi không còn tí cỏ nào. Tôi không nghĩ có con lừa bình thường nào lại như thế này.

“Hay là loài này đều thế?”

Tôi lấy trong túi đồ ra một trái cà chua trồng ở My World.

Ngay lập tức, nó lao tới chỗ tôi.

“Woah.”

Giật mình, tôi ném quả cà chua đi. Với khả năng nhảy vượt xa bất kỳ con lừa nào khác, Centaur bật lên ngoạm lấy quả cà chua giữa không trung. Tôi ngạc nhiên nó làm được vậy, nhưng nhớ lại thì hồi còn ở Ferruit nó còn đánh được cả quái vật, nên cũng dễ hiểu thôi.

“Này, Jofre với Elize sao rồi?”

Tôi biết là nó sẽ không đáp lại, nhưng đúng như tôi nghĩ, nó không trả lời thật.

Bị lạc à?

Trước mắt, cứ mang nó vào My World đã... không, làm thế không ổn.

Tôi có thể thấy được viễn cảnh trang trại trong đó trở thành đất hoang hết... Khi đó, không biết Pionia sẽ nói gì nữa.

Mà, cứ kệ nó ở đây... cũng không tệ nhỉ.

Con này thừa sức sinh tồn thôi.

Tôi tự nhủ vậy, nhưng nhìn theo nó, tôi thở dài.

Cảm giác nếu cứ để nó thế này, khu rừng rồi cũng sẽ trở nên trơ trụi mất.

Tôi không nghĩ là Jofre và Elize (hai tên ngốc đó) đã chết trong vụ hỏa hoạn, chắc là họ vẫn đang làm mấy trò con bò ở đâu đó thôi.

Với lại, tìm được hai người họ, tôi cũng có thể có thêm thông tin về Miri.

Nhưng, đi cùng con lừa này, thì tôi không thể tìm thêm vật nuôi như bò được nữa.

“Goblin, cảm ơn đã dẫn đường cho ta. Các ngươi đi được rồi.”

Nói dứt lời, bầy goblin cúi đầu, và quay lại lối mòn.

Tôi nhét Kiếm Goblin vào lại trong túi và thở dài.

Rồi, tôi thám thính xung quanh với Mắt diều hâu.

Xem ra Centaur tới từ hướng ngọn núi của Người lùn.

Tôi chỉ cần mang nó theo thôi.

“Centaur, đi nào. Ta cùng tìm chủ của ngươi.”

Tôi nói, nhưng sau khi ăn hết quả cà chua, Centaur lại tiếp tục đi gặm cỏ.

... Nó có nghe thấy tôi nói gì không nhỉ?

Nếu treo quả cà chua vào một cái gậy rồi giơ ra trước mặt nó – tôi biết là ngay khi tôi lấy quả cà chua ra nó sẽ lào vào rồi, và tôi cũng không muốn cưỡi nó ở cái tốc độ đó.

Centaur giờ chạy còn nhanh hơn cả khi tôi thấy nó ở Ferruit. Nó ăn thêm mấy cái Mề đay hiếm nữa rồi?

Nếu tôi nhớ không nhầm, tôi đã nghe nói rằng các loài quái vật cấp thấp có giới hạn sức mạnh tối đa, kể cả khi cho chúng ăn Mề đay hiếm.

“Thật ra ngươi là một con quái thượng cấp à? Đi đua ngựa cũng có thể được giải luôn...”

Tôi có nên thuê người để dạy Centaur không nhỉ? Mà, lừa thì sao được tham gia đua ngựa chứ.

“Cà chua.”

Centaur có phản ứng với lời nói của tôi.

Nó hiểu tôi à? Là lừa nhưng nó không hoàn toàn bị ngu.

“Ta sẽ cho ngươi mười quả cà chua, nên để ta cưỡi rồi đi chậm thôi.”

Nghe vậy, Centaur lùi lại một bước, nhìn vào mắt tôi.

Người ta nói rằng, đôi mắt diễn tả nhiều điều hơn cả lời nói, và tôi có thể hiểu ý Centaur là gì.

“Hai mươi.”

Centaur gật đầu, và ngồi xuống trước tôi.

Chắc nó đang bảo tôi leo lên.

Con này tham ăn thì còn hơn cả con Desert Runner.

Có nên cho chúng nó thi ăn không nhỉ?

Mà không, con này ăn cỏ còn con kia ăn thịt thì sao mà công bằng được.

“Chà, dù sao thì mày cũng ngoan hơn Fuyun.”

Con ngựa hám gái kia không bao giờ cho tôi cưỡi lên nó.

Nghĩ tới đó, Centaur đứng dậy.

Rồi đột ngột chạy. Không chỉ thế, mà còn với một tốc độ khủng khiếp.

“Uoo! Này, dừng dừnggggggg!”

Trong nháy mắt, Centaur đã tới được chân núi Người lùn mà tôi đang muốn tới.

Nó đột ngột phanh lại, và tôi cứ thế bắn đi theo quán tính.

Tôi không cưỡi nổi nó – tôi ngạc nhiên là cặp đôi Jofreli có thể cưỡi con lừa này mà không gặp vấn đề gì.

Có một cái hàng rào cao khoảng một mét ở phía trước núi. Centaur thừa sức nhảy qua, nhưng xem ra ý nó đang muốn tôi giao nộp cà chua, vì đã đưa được tôi ra khỏi khu rừng.

Thật đáng sợ, tôi có thể giao tiếp với Centaur mà không cần lời qua tiếng lại luôn... tôi tự nhủ, rồi đưa ra cho Centaur 20 quả cà chua.

Tôi ném một quả ra xa trước, rồi mới để 19 quả còn lại xuống trong lúc nó đang ăn quả kia. Tôi sẽ không phạm phải sai lầm là cho nó ngoạm lấy tay mình.

“Ư-ừm, con lừa đó là của anh à?”

Một cậu lính mặc quân phục Shiraraki hỏi tôi.

Chắc là đang gác biên giới đây mà.

“Ờm, nó là của người quen tôi... Mà, có thể nói là giờ tôi đang chăm sóc cho nó?”

Ngay khi tôi nói vậy, cậu lính thổi một chiếc sáo tre.

Ngay lập tức, có thêm quân lính cưỡi ngựa chạy lại.

“Đầu hàng đi – ngươi đã bị bắt vì tội tạo phản.”

....... Hả?

Truyện Chữ Hay