Seichou cheat de nan demo dekiru you ni nattaga, mushoku dake wa yamerarenai youdesu

chương 208: về nhà

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Minerva-sama dùng ống hút lassi trong cốc.

Dù trông không có vẻ gì là đang tận hưởng, nhưng Miri lại khẳng định như vậy.

Nói cho cùng, nếu cổ ăn phải cái gì không vừa miệng thì,

“Kinh tởm. Chết đi cho rồi.”

Cổ sẽ nói vậy và bắt đầu đi tự sát.

Chỉ cần có thế cũng đủ làm cổ đi chết. Miri và tôi chịu, không biết làm sao để ngừng việc đó lại.

Tôi nghe Miri kể rằng – trong kiếp trước, làm Kaguya, ẻm đã có một trải nghiệm tồi tệ với Minerva.

“Chỗ nào thế này? Mình chết rồi mà…”

“Ồn quá… ta nên chết thì hơn…”

“Eh, sao tự nhiên lại thế! C-cô là ai?!”

“ – Chết rồi thì ta sẽ không phải trả lời câu hỏi phiền thế nữa… fufufu…”

“Ít nhất thì cũng nói tôi biết đây là chỗ nào với!”

“Có là đâu thì khi ta chết cũng không quan trọng…”

Kiểu như thế thì phải.

Bên cạnh Koshmar-sama, tôi nghĩ Tolerul đã là tồi rồi, nhưng có vẻ Minerva còn tệ hơn cả thế.

Nhưng ít ra, Minerva cũng ban phước tử tế, như là cho Miri skill Bậc thầy Dược học. Nếu nhìn theo cách này, thì Malina, người nhận nghề Biểu diễn đường phố khổ hơn nhiều.

“Đủ chưa, Minerva?”

“Oh, sao thế Kaguya-chan?”

“………. Chúng tôi tới để hỏi về lí do dẫn tới việc chúng tôi bị đưa tới thế giới này.”

“À thế à. Nhưng ta thì không biết.”

Ngay khoảnh khắc Minerva dứt lời.

“「Ngàn kiếm bóng đêm」”

Miri niệm phép và vô số thanh kiếm hiện ra trong không trung.

Tất cả đều chĩa vào Minerva.

“Miri, bình tĩnh. Ờm, Minerva-sama này – nếu vậy, thì người còn có điều gì có thể cho chúng tôi biết không? Bí mật của thế giới, cách để về Nhật Bản chẳng hạn. Hoặc là về Metias-sama.”

“Metias à. Ta chưa nghe tới cái tên đó lâu rồi. Fufufufu. Nữ thần của sự sống – một tồn tại đối lập với ta – nữ thần của cái chết.”

“Không phải. Cô là Nữ thần Y dược mà. Tôi tự hỏi người đó đang ở đâu.”

“… Eh?”

Cái gì vậy nhỉ? Câu đó là sao?

“Từ từ đã. Không phải cái tên của Metias đã chết ư?”

“Cô ta chưa chết. Nếu chết mà dễ thế thì ta cũng đã đi lâu rồi.”

Không, rõ ràng cô là loại người kêu muốn chết nhưng lại ngần ngừ không dám xuống tay mà.

“Tolerul đang tìm kiếm cô ta đấy. Bốc cả khói luôn. Nhờ ngươi , Tolerul đã thấy dấu vết gì đó của Metias và bắt đầu điều tra. Đúng rồi, ngươi từng gặp Metias, mới đây thôi. Nhưng ta tự hỏi điều gì sẽ xảy ra khi Metias tái sinh… Có giống như lần trước – “

“Tôi sẽ không để mọi sự thành ra như vậy đâu!”

“… À, đúng vậy. Cô là trung tâm của mọi sự khi ấy. Ra vậy ra vậy. Kaguya-chan. Cẩn thận với Nhà thờ nhé. Chà, giờ ta sẽ đưa hai người quay về thế giới người phàm.”

“Chờ tí!”

Miri ngăn Minerva lại.

Ẻm định hỏi gì nữa à?

Khi tôi còn đang đoán tại sao,

“Được rồi.”

Miri nói.

Ngay lúc ấy, chúng tôi hiện ra trong phòng tượng thần.

【Danh hiệu: Người chinh phục mê cung IV đã lên cấp thành Người chinh phục mê cung V】

【Phần thưởng: Phép thuật đời sống III đã lên cấp thành Phép thuật đời sống IV】

… Aaaa, tôi cũng nghĩ là nó sẽ như này mà.

“Onii, sao rồi? Anh có được phép thuật đời sống không? Em đã căn thời gian quay lại để anh được nhận nó đấy.”

“Là em làm à? Làm được thật á?”

“À vâng. Ở trình độ này thì Miri gần như có thể tiên đoán tương lai.”

“Nhưng ở bảng trạng thái làm gì có cái đó?”

“Đấy không phải một skill mà là một khả năng em có được từ kiếp trước ở Nhật Bản.”

“Hửm? Tức là em chơi chứng khoán thành đạt thế là nhờ…?”

“Vâng, chính là nhờ khả năng này.”

Nghe thật vô lý.

Ra nhìn trước tương lai là một khả năng có thật.

Tình huống này cứ như một bộ light novel vậy – Em gái tôi nhìn thấy tương lai. Và thế là tôi không còn quyền uy của một người anh nữa.

“Nhưng, dù là em gọi nó là nhìn thấy tương lai, thì đó cũng chỉ là cho thấy kết quả của những lựa chọn mà thôi. Ví dụ như cổ phiếu mà mua nó sẽ lên hay xuống. Hơn nữa, em cũng chỉ có thể thấy một tương lai duy nhất. Nhưng lần này, em chỉ xem khả năng xảy ra với Onii nên – “

Miri chìa cho tôi thấy miếng giẻ rửa bát trên tay.

“Vì thế, Miri không biết về tương lai mình. Chúng ta sẽ không phải lo về chuyện này nếu lúc trước cứ lần lượt mà cầu nguyện…”

“Em thành Quỷ vương là nhờ cái này luôn à?”

“Gần như vậy. Khi làm một thảo dược sư, mỗi lần làm thuốc, hmm – để cho Onii dễ hiểu thì nó được chia ra làm mấy khả năng: thất bại, thành công và đại thành công. Ví dụ, chế ra thuốc thì thất bại sẽ cho sản phẩm chất lượng thấp, thành công cho ra thuốc phổ thông còn đại thành công thì cho ra thuốc cao cấp. Tỷ lệ ra thuốc cao cấp là cực thấp, nhưng đổi lại thì thuốc sẽ có tính năng tuyệt vời. Thuốc đột phá giới hạn mà Onii mới uống thực ra chính là thử thuốc có thể được nhận với tỷ lệ 0.1% khi nấu thuốc kinh nghiệm.”

“Thuốc đấy tuyệt vậy á.”

Ghê thật đấy.

“Giờ, em đi tìm cỏ Kiriri nhé Onii.”

“Hn? À, thế nhờ em nhé. Anh muốn thử nghiệm cái Phép thuật đời sống IV xem sao.”

Tôi nói, đoạn kiểm tra danh sách kĩ năng.

… Đây là?

Về nhà: Lv - ; Tiêu thụ 50MP

“… Miri này, ‘về nhà’ là phép gì vậy?”

“Như tên thôi, đó là phép cho anh biến về nhà… kiểu vậy. Cứ thử niệm đi thì biết. Nó không kích hoạt ngay đâu, mà nó cho anh chọn điểm đến, nên muốn hủy cũng được.”

Ah, một phép để về nhà luôn à.

Đây mới đúng là phép thuật đời sống này.

Nhưng, nhà của tôi là ở Thế giới của tôi ư?

“「Về nhà」!”

Thế giới của tôi. [note33440]

Bãi biển‧Hang ổ cướp biển (Miryuu)

Florence‧Tiệm quần áo của Margaret (Margaret)

Thế giới của tôi (Haurvatat)

Florence‧Tiệm quần áo của Margaret (Norn)

Thế giới của tôi (Carol)

Thế giới của tôi (Marina)

Đống này là gì thế nhỉ…

“Miri… đây. Tên em ở trong đây này.”

“Vâng, đó là một phép thuật cho phép người sử dụng về nhà của mình hoặc nhà của một người khác giới có cảm tình với người sử dụng. Điểm đó khác nhau tùy từng người, và có lẽ Norn muốn về Florence, nhưng em thì không nên có lẽ của em được đặt ở cái hang cướp biến đêm qua em ở lại, đúng không?”

“À… Nó hoạt động thế à.”

Tôi hiểu rồi, đây là một phép cho đi tới chỗ ở của một người nào đó có tình ý với tôi.

Ra thế ra thế. Dù tôi với Kannon và Stella cũng rất hợp cạ, nhưng chưa đến mức có tình cảm.

“ – Không phải đây cũng là loại phép ‘đó’ à”

Và –

“Thế quái nào Mageret lại được coi là người khác giới! Thằng đó cũng là đưc mà!”

Giọng nói tức giận của tôi vang vọng khắp căn phòng.

Truyện Chữ Hay