Arc 1 - Nữ thần hoa hướng dương và Thiên sứ mặt trăng
====================
Ngay lúc đó, tất cả mọi người thuộc hội học sinh đều hướng mắt về phía cô gái đang ở lối vào.
Mái tóc óng mượt tuyệt đẹp để gần chạm vai. Đôi mắt sáng trong như ngọc mang thứ màu sắc kỳ ảo huyền bí, vẻ ngoài vô cảm phẳng tựa như mặt hồ tĩnh lặng.
Trông cứ tựa như là một con bisque doll tinh xảo――đó chính là Sayo Tsukina.
「..................」
Biểu cảm trên khuôn mặt Tsukino vẫn chẳng hề thay đổi, cô ấy chỉ cúi xuống chào các thành viên trong hội học sinh.
Thoạt nhìn thì thì cứ ngỡ như rằng cô ấy tỏ ra thiếu thiện cảm, cơ mà dường như mọi người đều không để ý tới chuyện đó. Việc hạn chế biểu đạt cảm xúc thực ra đã là chuyện bình thường đối với Tsukino, mọi người cũng đều đã hiểu rất rõ chuyện đó.
「Kìa, paisen. Đối với tin đồn này thì đúng là cô ấy rồi đó ha. Thiên sứ mặt trăng vừa xuất hiện rồi kìa?」
「Ờ~, ý em là, Thiên sứ mặt trăng chính là Tsukino à」
「Anh nhìn xem, chẳng phải vẻ ngoài băng giá của Tsukino-senpai rất ư là bí ẩn sao. Cô ấy đẹp tựa mặt trăng và dễ thương tựa một thiên sứ vậy, kiểu kiểu vậy đó」
……Ừm, đúng vậy ha. Không thể phủ nhận rằng cô ấy rất dễ thương được, chỉ là huyền ảo tới vậy thì tôi chưa có nghĩ tới.
Mà, việc tôi suy nghĩ như vậy âu cũng khó mà khác được.
Cũng bởi vì Tsukino chính là bạn thuở nhỏ của tôi.
Tôi khẽ chào Tsukino khi đi ngang qua nhau.
「Vất vả cho cậu rồi. Hôm nay cũng nhờ cậu giúp đỡ nhé」
「......Ừ, Yuuto cũng vất vả mà. Yuuto này, cả Yarihara-san nữa. Hôm nay hãy cùng nhau cố gắng nhé」
Tsukino cứ vậy ngồi xuống ghế của mình mà chẳng hề biểu hiện bất kỳ cảm xúc nào. Một nữ sinh năm dưới đang tỏ vẻ ngại ngùng liếc nhìn Tsukino.
「Thấy không, cô gái đó khéo lại là fan của Tsukino-senpai đấy? Tsukino-senpai ấy, chị ấy không chỉ nổi tiếng với mỗi con trai không đâu mà còn là cả con gái nữa. Vẻ dễ thương của chị ấy chẳng bao giờ khiến người ta hết ngưỡng mộ được」
Quả thật, từ hồi còn học sơ trung tôi đã nghe bạn mình nói đủ kiểu như 「Được làm bạn thuở nhỏ với Tsukino đúng là ghen tị thật đấy」. Xét theo góc nhìn của đám con trai thì những cô gái cùng tuổi có tính cách quá trẻ con, vậy nên một cô gái vừa duyên dáng vừa kiệm lời như Tsukino mới được yêu mến tới vậy.
「Tsukino-senpai nổi tiếng một cách kinh ngạc phải không? Em còn làm hẳn một
phiếu khảo sát về 『Bạn muốn được hẹn hò với cô gái nào trong hội học sinh nhất?』đối với toàn bộ tụi con trai mà em quen, kết quả là chị ấy chỉ xếp sau mỗi hội trưởng Hinata thôi đấy」
「Em làm hẳn cả cái đấy luôn cơ à…… Cơ mà chẳng phải khảo sát của em vẫn chưa hoàn thiện sao. Anh cũng nằm trong danh sách con trai mà em quen phải không, anh không nhớ là mình từng tham gia khảo sát của em bao giờ cả」
「......? Nếu là anh thì còn cần gì phải hỏi nữa. Kiểu gì mà paisen chẳng chọn hội trưởng Hinata――」
「Ơ đúng rồi, hôm nay là ngày siêu thị có chương trình giảm giá đặc biệt! Nay chắc em phải ghé qua mua ít trứng thôi không khéo lại quên mất!」
Đủ rồi nha con nhóc kouhai này, dám đùa giỡn với cả trái tim trong trắng của senpai cơ đấy.
「Nào, cũng chuẩn bị tới giờ hoạt động của hội học sinh rồi. Mọi người cùng về chỗ đi nào」
Theo lời nói của Hinata, các thành viên thuộc hội học sinh cùng ngồi về chỗ.
Mọi người đều hướng mặt về phía Hinata đang ngồi ở ghế hội trưởng và tiếp theo là Tsukino ở ghế phó hội trưởng.
「Vậy thì chúng ta bắt đầu ngày hoạt động 10/10 của hội học sinh thôi. Tsukino-san, xin nhờ cậu」
「Vâng. Cảm cúm và các bệnh truyền nhiễm khác có xu hướng lây lan mạnh trong một vài năm trở lại đây, để phòng ngừa thì hằng năm hội học sinh đều sẽ cho đăng những tấm áp phích tuyên truyền. Do vậy nên chúng ta sẽ dựa trên mẫu áp phích của năm ngoái――」
Tsukino từ tốn diễn giải, mọi việc theo kế hoạch của Hinata đều diễn tiến thuận lợi mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.
Dẫu vậy nhưng trước mắt vẫn còn các sự kiện lớn, hội học sinh không thể triển khai quá vội được.
「Vậy thì chúng ta sẽ làm áp phích và bắt đầu cho đăng từ tuần tới. Hôm nay cảm ơn tất cả mọi người nhé」
Hết câu chào của Hinata, toàn bộ văn phòng hội học sinh đột nhiên trở nên đôi chút huyên náo.
Còn về trường hợp của Sagawa-senpai, chắc tôi sẽ thử hỏi người khác xem sao. Đang lúc tôi đang suy nghĩ thì.
「Nè, Yuuto-kun. Cậu có rảnh chút không?」
Con tim tôi trở nên loạn nhịp chỉ trong khoảnh khắc.
Không có gì đâu, bình tĩnh lại nào. Cứ như bình thường, như bình thường thôi.
「Ừ, có gì không?」
「Là về áp phích tuyên truyền phòng ngừa ấy, mình đang tính tới chuyện chỉnh sửa một vài nội dung so với năm ngoái. Vì Yuuto-kun là thư ký nên cậu có thể cho mình chút lời khuyên không」
「Ế~, mình sao? Mà được thôi, mình sẽ giúp. Dù sao cũng là đích thân hội trưởng hội học sinh yêu cầu mà」
「Thật ư? Cảm ơn nha, có một thư ký xuất sắc như cậu bên cạnh khiến mình vui lắm」
Hinata mỉm cười và bắt đầu bật chiếc laptop được đặt trong văn phòng hội học sinh lên.
Khi mà tôi đang cứ dán mắt vào cái khung cảnh đó, Yarihara lén thọc vào sườn tôi và nói nhỏ.
「Nè, cơ hội cho paisen đấy phải không?」
「……Vì anh là thư ký nên cô ấy mới gọi anh thôi. Chứ thực ra chẳng có gì đặc biệt đâu」
「Anh đang tỏ ra thiếu tự tin quá đấy. Vậy thì chúc anh may mắn nha」
Yarihara chào tôi xong rời đi, và giờ thì ở văn phòng hội học sinh chỉ còn có mỗi tôi và Hinata. Tất cả mọi người khác đều đã ra về hết.
Tôi hướng mắt về phía chiếc laptop trong khi đang cố tỏ ra là mình ổn. Thấy phần bố cục của tấm áp phích hiện lên trên màn hình mới khiến tôi chợt mở to mắt ra.
「Thủ tục hỗ trợ tiêm phòng bệnh cúm sao……? Nếu mình nhớ không nhầm, tấm áp phích năm ngoái không có cái này thì phải. Có lẽ nào, điều mà Hinata nói là cái này sao?」
「Ừ, là điểm cần chỉnh sửa đây. Mọi người sẽ được hỗ trợ về chi phí nếu họ có nộp đơn đăng ký, giá như mà mọi người đều có ý thức về vấn đề tiêm chủng thì tốt. Đặc biệt là vào đúng những dịp hệ trọng như chuyện thi cử của các senpai mà đột nhiên ngã bệnh thì sẽ là vấn đề lớn đấy」
Cô ấy đã nghiên cứu kỹ cho cả những tình huống như vậy rồi cơ à? Đâu có ai bắt cô ấy phải làm những việc như vậy đâu.
「……Biết nói gì đây, đúng là Hinata vẫn hay luôn lo chuyện bao đồng ha」
「Mu~. Mình cứ cảm giác như thể là câu đó cậu đang chế nhạo mình ấy」
「Cơ mà mình thực sự cảm thấy ấn tượng đấy. Dẫu cho chẳng ai phàn nàn nếu như cậu trưng một mẫu y hệt năm ngoái ra cả, thế nhưng cậu lại vẫn cố gắng bỏ công sức ra cải thiện chúng」
「Ahaha…… vì mình là, hội trưởng hội học sinh mà. Trên hết thì mình sẽ luôn phải cố gắng hết mình thôi」
Chẳng hay có phải vì con người của Hinata như vậy nên cái ghế hội trưởng hội học sinh hiện nay mới do cô đảm nhiệm hay không.
Nữ thần hoa hướng dương, đó là những gì mà tôi thường được nghe Yarihara nói. Cũng bởi vì Hinata đối tốt với tất cả mọi người xung quanh nên cô mới luôn được mọi người tin tưởng hết mực.
Cũng vì vậy nên――bản thân tôi, rất thích Hinata.
Chỉ là, đâu phải là chỉ có mỗi mình tôi là bị một Hinata như vậy hớp hồn đâu. Mà cũng ngay mới đây thôi, cô ấy còn được Sagawa-senpai tỏ tình còn gì.
………………
「Mà nhân tiện thì. Mình nghe người ta đồn rằng cậu mới được Sagawa-senpai tỏ tình phải không」
「Ế――Ếế~ ! ? Yu, Yuuto-kun, cậu biết chuyện đó sao……?」
「Mà, chỉ là mấy đứa kouhai hay hóng hớt tin đồn thôi ấy mà. Vậy Hinata đã đáp lại sao vậy」
「......Cậu thực sự để ý tới chuyện, mình và Sagawa-senpai có đang hẹn hò hay không sao?」
Rắc~. Người tôi giờ đây cứng lại như bức tượng đá.
Cũng may là nó chỉ vụt qua rồi thôi, tôi cố gắng dán mặt vào chiếc laptop và ra vẻ như thể mình chỉ đang tán nhảm.
「À không, tất nhiên là không phải vậy rồi. Cơ mà có vẻ như Yarihara đang nổi ý tò mò nên mình định sẽ thử hỏi cậu sau. Mình không có bắt ép cậu hay gì đâu nên nếu cậu thấy không thoải mái thì không nói cũng được mà」
「Vậy, vậy à. Này nhé――」
Nghe thấy giọng nói có phần ngập ngừng của Hinata, tôi vẫn cắm mặt vào gõ phím.
Tạch~tạch~tạch~, tạch~tạch~.
「Mình xin lỗi, và sau đó từ chối luôn rồi. Bởi vì là mình nào có quan hệ gì với Sagawa-senpai đâu?」
TẠCH~ [note42393]
「Ừ, đúng là vậy nhỉ」
Không cẩn thận thì xém chút nữa thôi là tôi đã lấy hết sức bình sinh ra để làm tư thế Fist Pump rồi. [note42394]
Hú hồn thật, tôi nghe mà nhẹ cả người. Tốt quá rồi, ra là cô ấy là từ chối lời tỏ tình của Sagawa-senpai rồi ha
「Chẳng lẽ, cậu nghĩ là, mình và Sagawa-senpai đang hẹn hò thật sao?」
「……Ừ thì cũng có đôi chút. Sagawa-senpai nổi tiếng lắm mà nên nhìn có vẻ như xứng đôi với Hinata lắm. Bên cạnh đó thì chuyện Hinata có người yêu nào có phải là điều gì bất ngờ đâu」
「......Là, làm sao mà mình có thể hẹn hò dễ dãi như vậy được」
Hinata lắp bắp nói trong khi đảo mắt đi hướng khác để giấu đi cảm giác xấu hổ.
「Mình chỉ có thể làm như vậy đối với người mình thích thôi. Để hẹn hò lần đầu thì dường như trước đó hai người đều phải yêu nhau say đắm chứ, một người như vậy mới tuyệt với ha」
「......Ra, ra vậy ha」
Từng lời cô ấy nói tỏa sáng thuần khiết tới mức chính tôi còn phải cảm thấy xấu hổ.
「Mình, mình đùa thôi! Hết truyện rồi đấy~! Chúng ta quay lại làm việc thôi nào?」
「Để cậu cảm thấy xấu hổ như vậy thì đúng tốt hơn là mình không nên hỏi nhỉ……」
「V, vì là, Yuuto-kun đã hỏi mình đúng không? Chẳng phải là không có gì lạ nếu mình có người yêu phải không. Thế nên mình mới cần phải giải thích chính xác cho cậu đấy……」
Chỉ là nói chuyện với tôi thôi mà đã khiến mặt cô ấy đỏ hết lên rồi. Hội trưởng của chúng tôi luôn tỏ ra nghiêm túc quá mức nhỉ.
「Mà hơn nữa là vì là Yuuto-kun nên mình mới kể cho đó? Cậu chính là người mà mình tin tưởng nhất mà」
「Cậu đề cao mình quá rồi. Mình không xứng được cậu tin tưởng tới vậy đâu」
「Không phải vậy đâu, dù sao thì mình và Yuuto-kun đã học cùng nhau kể từ năm nhất cao trung rồi mà. Hiện cậu đang là một thư ký rất đáng tin cậy đấy thôi, đối với mình cậu quan trọng lắm đấy biết không?」[note42396]
「......Ra, ra vậy ha. Mà, nếu Hinata đã nói thế thì mình xin vui lòng nhận vậy」
Chết dở rồi, tôi không dám nhìn thẳng vào mắt cô ấy. Ngực tôi hiện đang đập loạn cả lên.
「Đã vậy thì mình sẽ phải cố gắng hết sức để hỗ trợ Hinata thôi. Dẫu cho mình chỉ là một người bạn cùng lớp tẻ nhạt thôi nhưng mong cậu hãy chiếu cố mình nhé 」
「......Ưm, đúng đấy」
Vấn đề cuối cùng cũng được giải quyết. Tôi đã tỏ ra đôi chút hoang mang khi nghe tin Hinata được tỏ tình, nhưng giờ thì hết rồi, mọi thứ giữa hai chúng tôi sẽ tiếp diễn như trước giờ vẫn vậy.
……Dẫu vậy mà.
Dù chỉ là một người bạn cùng lớp tẻ nhạt thôi nhưng mong cậu hãy chiếu cố mình nhé――Vào lúc mà tôi nói ra điều đó, cái cảnh mà cô ấy đột nhiên trầm hẳn xuống, nó cứ hằn sâu trong trái tim tôi tới nỗi chẳng thể nào quên được.