Kỷ Lê cất điện thoại rồi vào bếp.
Phòng bếp rất lớn, tủ lạnh cũng rất lớn, trong đó có rất nhiều đồ ăn do người hầu mua sẵn.
Hai ngày nay cậu thấy Thẩm Thuật Bạch chỉ có đồ cậu nấu mới ăn thêm một ít, đồ do người hầu nấu anh chỉ nếm qua, đa phần toàn Kỷ Lê ăn.
Cho nên lúc Thẩm Thuật Bạch về tới, Kỷ Lê đang nấu cơm cho anh, còn thuận tiện quay video.
Cậu tìm một vị trí ổn ổn đặt điện thoại rồi bắt đầu quay.
Cậu muốn làm món trứng xào cà chua cùng cánh gà chiên coca.
Sau khi nấu nước cà chua, cậu đập trứng vào bát, dùng đũa khuấy đều, sau khi khuấy đều thì đổ vào nồi đợi trứng se lại.
Vì trứng xào cà chua vừa ngon vừa rẻ nên Kỷ Lê đã làm nhiều lần rồi, tay nghề cao lắm, có thể nói là giỏi giang!
Chỉ sợ ăn nhiều sẽ chán thôi.
Cánh gà chiên coca thì cậu ít nấu hơn, nhưng cậu rất thích ăn món này nên làm cũng không tồi.
Hai món đã ra lò.
Vừa vặn Thẩm Thuật Bạch cũng về tới nhà.
Kỷ Lê nghe tiếng xe liền nhanh chóng chạy ra ngoài.
Thẩm Thuật Bạch vừa xuống xe đã đón được cậu đang sà vào lòng mình.
“Gấp vậy sao?” Giọng Thẩm Thuật Bạch mang theo ý cười.
Kỷ Lê ôm eo anh rồi ngẩng đầu: “Gấp nha, anh về đương nhiên phải gấp rồi.”
Thẩm Thuật Bạch xoa tóc cậu: “Miệng thật ngọt.”
“Ngọt á?” Kỷ Lê chớp chớp mắt, “Anh có nếm đâu mà biết?”
Biểu cảm ngây thơ vô số tội, cứ như thể thật sự không biết vậy.
Kỷ Lê cảm nhận được bàn tay đang ôm eo cậu khẽ dừng lại.
Ánh mắt Thẩm Thuật Bạch trầm xuống, anh nhìn môi cậu, rồi bóp bóp khuôn mặt cậu.
“Vào nhà thôi em.”
Ngữ khí nhàn nhạt.
Kỷ Lê: “?” Vậy thôi ó hỏ?
Không đợi Kỷ Lê phản ứng lại, Thẩm Thuật Bạch đã nắm tay cậu bước vào nhà.
Đột nhiên Kỷ Lê trông thấy vành tai đang đỏ lên của Thẩm Thuật Bạch.
Đôi mắt cậu cong cong, khóe miệng cũng nhếch lên.
- ----Cũng đâu phải anh ấy hoàn toàn không có phản ứng.
……
Kỷ Lê dọn cơm cho Thẩm Thuật Bạch, hai người cùng ngồi xuống ăn đồ ăn do Kỷ Lê nấu.
Ngay cả nước cà chua mà Thẩm Thuật Bạch cũng trộn vào cơm rồi ăn chung.
Cơm nước xong, Kỷ Lê ngồi trên sofa biên tập video, Thẩm Thuật Bạch ngồi bên cạnh làm việc.
Kỷ Lê muốn cho Thẩm Thuật Bạch một kinh hỉ, còn kinh hỉ là gì thì chờ cậu biên tập video xong lại nói.
Cậu vừa nghĩ vừa biên tập cắt nối, vì gần đây cũng không có việc gì phiền não nên cậu cũng làm tốt hơn rất nhiều.
Vẫn như mọi khi, cậu đưa cho Thẩm Thuật Bạch xem trước, sau đó mới đăng lên.
Thời gian gần đây, phía Tranh ba ba cũng không PR hay thúc giục gì Kỷ Lê, nhưng bản thân Kỷ Lê có một loạt video dành cho các tín đồ ẩm thực nên cậu vẫn hot.
Video của cậu, vẫn như mọi khi, chèn thêm một câu chuyện.
Phong cách tương đối ổn, cũng là blogger ẩm thực duy nhất trên Internet làm được điều này.
Vừa đăng video, lập tức Kỷ Lê đã nhận được vô số like và bình luận.
[A, trứng xào cà chua! Món này tôi cũng biết làm nha!!]
[Món trứng xào cà chua này trông ngon thế nhờ!!]
[Tôi ôm Lê đại đi đây, các cậu cứ tự nhiên nhá!]
[Sao cùng là trứng xào cà chua mà món tôi làm với “Lê” làm lại khác nhau thế nhở?]
[Vì đó là khác biệt giữa blogger ẩm thực với người thường chứ sao! Ôi tốt hơn video hồi đầu rất nhiều ấy!]
……
Nhưng vì gần đây Tranh ba ba nuôi thả “Lê” nên vẫn có một vài anti tiến vào.
Nhưng đại bộ phận chỉ toàn bình luận đồ ăn.
Ví dụ như [Trông đồ ăn như thế mà cứ khen! Bọn mày có vấn đề về quang học à?]
[Không biết biên tập thế là lôi chuyện xưa ra lồng vào video, chủ thớt nóng vội thế?]
Mấy cái kiểu vậy Kỷ Lê toàn lơ đi, không thích thì không xem là được.
Nhưng Kỷ Lê lơ đi lại có những người khác không lơ đi.
Có khá nhiều idol mạng đã bí mật theo dõi Kỷ Lê, họ thấy sau khi “Lê” ký hợp đồng thì phía Tranh ba ba cũng chẳng cho cậu ưu đãi gì thì lấy làm lạ.
Họ không hiểu là do phía Tranh ba ba đã từ bỏ “Lê”, hay do ngay từ đầu “Lê” đã có tư chất nữa.
Tất cả đều tính bí mật quan sát thêm một thời gian nữa.
Không có ưu đãi gì của Tranh ba ba nữa, fan “Lê” còn cho rằng “Lê” đã thất sủng! Họ cũng quyết tâm về sau sẽ cày view cho “Lê” nhà mình!!
Vì thế, trong vô thức, fan “Lê” đã đầy cả mấy diễn đàn rồi, thế mà chính chủ vẫn không hề hay biết.
……
Sau khi xem bình luận, Kỷ Lê cất điện thoại đi.
Lúc nãy ăn cơm trời đã sắp tối rồi, giờ thì đã tối sầm.
Người hầu sớm đã bật hết đèn trong biệt thự.
Kỷ Lê lại gần Thẩm Thuật Bạch: “Đại Bạch, em dùng tiền của anh mua đồ ngủ đó.”
Thẩm Thuật Bạch dừng động tác trên tay: “Cùng kiểu dáng sao em?”
“Vâng.” Ánh mắt Kỷ Lê mang ý cười, “Nhỏ hơn của anh một số, anh muốn nhìn em mặc không?”
Ánh mắt Thẩm Thuật Bạch tối lại: “Muốn.”
“Vậy tối nay chúng ta ngủ sớm chút nhé.” Kỷ Lê đề nghị.
“Ừ.” Thẩm Thuật Bạch cất máy tính.
……
Thẩm Thuật Bạch cùng Kỷ Lê về phòng.
Kỷ Lê bảo Thẩm Thuật Bạch đi tắm, sau đó lại lấy điện thoại tra cứu gì đó.
Cậu mở Baidu.
- -------[Ảnh chụp Chủ tịch tập đoàn Thẩm thị.]
Không có thông tin.
Cậu lại tra.
- ------[Sản nghiệp do Tập đoàn Thẩm thị đầu tư.]
Ra hẳn một đống lớn, quá nhiều, cậu không xem hết được.
Cuối cùng cậu chỉ có thể tìm.
- -----[Tên của Chủ tịch Tập đoàn Thẩm thị]
Kết quả hiển thị - Chủ tịch Tập đoàn Thẩm thị Thẩm Thuật Bạch.
……
Cửa phòng tắm mở ra.
Kỷ Lê cất điện thoại, mang bộ đồ ngủ đã giặt sạch sẽ vào phòng tắm.
Trong lúc đó, cậu còn nhìn Thẩm Thuật Bạch rồi khẽ cười một chút.
Thẩm Thuật Bạch cũng nhìn Kỷ Lê, khóe miệng hơi cong.
……
Kỷ Lê tắm rửa mất tầm nửa giờ rồi mới ra ngoài.
Trong lúc đó, Thẩm Thuật Bạch đã giải quyết một phần công việc, lúc Kỷ Lê đi ra, anh tắt máy tính rồi đặt lên tủ đầu giường.
Tóc Kỷ Lê còn hơi ướt, cậu mặc đồ ngủ màu xanh đen giống Thẩm Thuật Bạch, toát ra một loại mỹ cảm khó mà miêu tả được.
Nước da trắng nõn dưới ánh đèn nhìn như ngọc vậy.
Kỷ Lê bước lại giường.
Thẩm Thuật Bạch nhìn cậu với ánh mắt sâu thẳm.
Cuối cùng Kỷ Lê cũng tới mép giường, cậu bước lên rồi khóa ngồi trên đùi Thẩm Thuật Bạch.
“Đại Bạch, em mặc bộ đồ này có đẹp không?” Trong mắt cậu chỉ có nghi hoặc, không hề có bất kỳ ý gì khác.
Từ góc độ này, Thẩm Thuật Bạch còn có thể thấy xương quai xanh của cậu, cũng như những vị trí vô tình bị lộ ra dưới cổ áo…..
Hai mắt Thẩm Thuật Bạch tối sầm, giọng nói khô khốc: “Đẹp.”
Bàn tay của Kỷ Lê từ từ lướt trên ngực Thẩm Thuật Bạch, lên cánh tay, cẳng tay và cuối cùng đan vào những ngón tay của Thẩm Thuật Bạch: "Đại Bạch, quan hệ của chúng ta là gì?"
Cậu hỏi.
Ánh mắt Thẩm Thuật Bạch nhìn cậu càng lúc càng tối: “Bạn lữ, vợ chồng.”
“Quan hệ của chúng ta có phải là không có gì cần giấu giếm đối phương không?”
“Ừ.”
“Đại Bạch, anh có giấu em chuyện gì không?”
“…….Anh không có.”
Kỷ Lê nghe Thẩm Thuật Bạch trả lời, khóe miệng khẽ cong lên: “Chúng ta đã rất lâu không làm rồi nhỉ? Anh muốn làm không?”
Thẩm Thuật Bạch còn chưa trả lời, Kỷ Lê đã cảm nhận được thân thể anh biến hóa.
Lời tác giả:
Đại Bạch: Anh chưa bao giờ giấu em chuyện gì hết, anh chỉ ngộ nhận chút thôi…..
Kỷ Lê: Haha