Bất chấp nỗi sợ hãi của tôi, thời gian trôi nhanh một cách tàn nhẫn.
Đã năm năm trôi qua kể từ ngày ba người họ rời bỏ tôi, trong khoảng thời gian này tôi đang kiếm sống bằng việc đồng áng hoặc săn bắn động vật.
Trong hai năm đầu thì hầu như tháng nào tôi cũng nhận được thư, nhưng giờ cũng đã không còn.
Bức thư cuối cùng chỉ toàn đề cập đến chuyện anh hùng đang cùng họ trên chuyến hành trình, khiến cho lồng ngực của tôi thắt chặt lại.
Trong bức thư còn ám chỉ đến việc một trong số họ đã có mối quan hệ thể xác với anh hùng, ở cuối bức thư của người bạn thuở nhỏ Wendy còn viết một dòng chữ nhỏ "Tớ xin lỗi".
"Nhưng mà... đành vậy."
Dù có như thế, trong lòng tôi vẫn không có chút giận dữ nào.
Anh hùng đã cướp ba người họ khỏi tôi... Tuy trong lòng cay đắng thật đấy, nhưng năm nay tôi đã 20 tuổi rồi, cũng là độ tuổi đủ lớn để hiểu ra được sự khác biệt.
Tôi chỉ là một người em trai, chỉ là một người anh, chỉ là một người bạn thuở nhỏ.
Việc họ cảm thấy trân trọng người anh hùng đã vào sanh ra tử trên chuyến hành trình hơn một tên nông dân quèn chỉ mới hẹn hò là lẽ dĩ nhiên.
Ba người họ không sai gì cả, hoàn toàn không làm sai gì ở đây.
"Thế nên... Hãy cầu nguyện cho sự an toàn của họ. Cầu mong rằng ba người sẽ sống sót quay về. Cầu mong rằng họ sẽ đánh bại Ma Vương và trở về với chiến thắng trong bình an."
Tôi cầu nguyện ba người họ vô sự với tư cách là gia đình.
Mỗi ngày tôi đều thành tâm cầu nguyện đến ông trời.
Và kết cuộc là lời cầu nguyện của tôi đã được đáp ứng.
Sau một thời gian dài, tin tức rằng "Người anh hùng và những đồng đội đã đánh bại Ma Vương" đã được truyền đến cả ngôi làng tôi đang sống.
Có vẻ như, ba người họ đều bình an vô sự. Tên anh hùng này dường như không chỉ là cái mả bề ngoài, và tôi nghe là một đám cưới sẽ sớm được tổ chức.
"Tuy buồn thật đấy... nhưng chịu thôi. Nếu có thể thì mình muốn thấy được gương mặt của bọn họ, miễn họ còn khoẻ mạnh thì là tốt rồi."
Tôi bình tâm khi nghĩ như thế... nhưng trái với mong đợi của tôi, ba người họ đã quay lại ngôi làng này.
Cả anh hùng cũng đi theo.
Mang theo cả tương lai tồi tệ nhất với nhân loại.
--------------------------
"Nào, chúng ta quyết đấu đi! Phân thắng bại bằng những người phụ nữ quý giá của chúng ta nào!"
"..."
Chuyện gì đã xảy ra thế này?
Tôi đã tự hỏi bản thân mình rất nhiều lần... nhưng cuối cùng vẫn không ra nổi câu trả lời.
Trước mặt tôi là một chàng trai trẻ với mái tóc vàng, mặc bộ áo giáp bạc sáng loáng. Đó là người anh hùng đã đánh bại Ma Vương, và là vị cứu tinh của nhân loại đang cầm trên tay thanh kiếm.
Mặt khác, tôi cũng bị dí cho thanh kiếm để đứng trước mặt anh hùng.
Từ giờ trở đi tôi với anh hùng sẽ quyết chiến với nhau.
Để giành lấy ba người trân quý của tôi... chị gái, em gái và bạn thuở nhỏ...
-----------------------
Sự việc bắt đầu từ ngày hôm quqa.
Người anh hùng và ba người tháp tùng đã đánh bại Ma Vương và đáng lí ra đã trở về để ăn mừng... Thế mà họ lại đột nhiên đến ngôi làng này.
「Hừm... Đây là cái làng mà mấy em sinh ra và lớn lên à? Đúng là một nơi chán ngắt chả có gì.」
Vừa bước chân vào làng, anh hùng đã nói như thế.
Dân làng bối rối trước sự xuất hiện của người đàn ông lạ mặt và dẫn theo binh lính, nhưng khi họ thấy anh ta đi cùng với ba người con gái quen thuộc, họ đã nhận ra rằng đó là anh hùng.
Từ lúc đó trở đi, dân làng như mở tiệc linh đình. Ba người con gái xuất thân từ ngôi làng này đã trở về từ cửa tử, hơn thế nữa là họ đã dẫn theo người anh hùng đã đánh bại Ma Vương. Cả làng vỗ tay hoan hô chào đón họ.
Tuy nhiên... Những gì mà người anh hùng nói khi được chào đón một cách nồng nhiệt là một câu không thể chấp nhận được.
「Ở cái làng này chắc chắn có một kẻ có tên là Ryuu! Ta đến đây để thách đấu với hắn ta!」
Tôi hoàn toàn không thể hiểu nổi.
Tôi với anh hùng hoàn toàn không có quen biết gì. Và hoàn toàn không có lí do nào dẫn đến chuyện phải quyết đấu với nhau.
Đến mãi sau này tôi mới biết... là tên anh hùng này là kẻ rất có máu công lí với tính cách can đảm, nhưng đồng thời có vẻ như hắn là một kẻ hay ghen tuông.
Chính vì thế, mà hắn đã mang mối thù địch mạnh mẽ với một kẻ như tôi đã trải qua khoảng thời gian từ lúc còn nhỏ với chị gái, em gái và bạn thuở nhỏ - những người con gái đã trở thành người yêu của hắn.
Cho dù quá khứ của ba người họ đều ở bên tôi, nhưng hiện tại và tương lai đều là của hắn. Nên đáng lí ra làm gì có lí do để hắn phải ghen tị hay cay cú nhỉ?
Thế nhưng... biết là thế mà tên anh hùng đấy vẫn cố tình đến làng này.
Để hắn công khai đánh bại tôi, và xoá tôi, "Quá khứ" của những người yêu của hắn, đồng thời hắn cũng sẽ tuyên bố rằng hắn sẽ chiến đấu vì những người phụ nữ đó.
Để giết tôi, hắn đã cất công đến tận ngôi làng xa tít vùng nông thôn này.