Đã được một tháng kể từ lúc tôi nhận được thư chấp thuận.
Hôm nay chính là lễ nhập học, ngày đầu tiên trong cuộc sống cao trung của tôi.
Kể từ lúc bước chân vào ngôi trường này, trái tim tôi trở nên bồn chồn đến lạ thường. Ừm thì, có lẽ là do một cuộc sống học đường mới lại sắp sửa bắt đầu rồi.
Sẽ thật là lạ nếu như tôi cảm thấy bình tĩnh.
Giờ thì, lễ nhập học sẽ diễn ra trong nhà thể chất trong khoảng 15 phút nữa. Nhưng trước đó tôi muốn ghé qua nhà vệ sinh đã.
Đáng lẽ tôi nên giải quyết trước ở nhà mới phải. Ừm, hình như có một phòng vệ sinh ngay gần nhà thể chất, tôi thầm nghĩ và bắt đầu đi lại chỗ đó. Nhà thể chất nằm ngay cạnh tòa học chính nên tôi có thể đi đến đó mà không lo bị lạc.
Tuy nhiên, ở đó chỉ có mỗi nhà vệ sinh nữ và không có chỗ cho nam.
Huh? Có phải đùa không vậy?
Không có nhà vệ sinh nam luôn ư?
Ồ, hiểu rồi. Do ngôi trường này chỉ dành cho nữ sinh ở cả sơ trung và cao trung cho đến năm ngoái cho nên việc xây dựng nhà vệ sinh nam vẫn chưa được xây.
Tôi không thể nào chui vào nhà vệ sinh nữ được, và tôi cũng không thể làm gì khác được.
Tôi vội phóng ra khỏi nhà thể chất và chạy quanh trường. Tôi đi ngang qua những học sinh khác đang ngó nghiêng xung quanh trong khi lắc đầu.
Nhưng tôi vẫn không thể tìm thấy một biển hiệu nào của nhà vệ sinh nam cả.
Ôi không. Mình sẽ ra mất…
Khi tôi bắt đầu chạy nhanh hơn…
Một nữ sinh đột nhiên xuất hiện từ phía
góc tường cách tôi vài mét.
Không! Tôi sẽ va vào cô ấy mất!
Trong một khoảnh khắc, tôi nhanh chóng giảm tốc và cố để dừng lại.
“Kyaaa!”
Cô gái ở phía góc tường ngã dập mông xuống đất trong sự ngỡ ngàng.
Chắc chắn là lỗi do tôi khiến cho cô ấy ngã xuống.
Là lỗi của tôi khi không chú ý quan sát xung quanh.
Tôi cần phải xin lỗi cô ấy.
“Tớ xin lỗi! Tớ đã không quan sát phía trước. Cậu có ổn không?”
Tôi chìa tay về phía nữ sinh đang ngồi bệt dưới đất. Và rồi, cô ấy chợt nhận thấy tay của tôi và ngẩng mặt lên.
Ngay lúc đó,
Một dòng suy nghĩ chợt vụt qua não tôi.
Khuôn mặt cô ấy tuyệt đẹp đến mức cả những người mẫu cũng phải cảm thấy bị đe dọa. Giọng cô ấy cũng trong trẻo cùng với mái tóc đen dài.
Tôi không thể nào quên được cô ấy. Không cách nào mà tôi có thể cả.
Đó là cô gái ấy.
‘Người đẹp ngàn năm có một’ mà tôi đã giải cứu khỏi tên khủng bố.
Không thể nào…
Tôi không thể tin rằng mình sẽ gặp lại cô ấy ở đây. Vận may quái quỷ gì thế này?
Ôi trời, nếu như ngài định khiến cho một tình huống hiếm có khó tìm xảy ra, thì hãy khiến cho tình huống đó diễn ra tốt đẹp hơn đi chứ. Chắc chắn mọi người xung quanh sẽ trân trọng tôi nếu như họ biết được.
Tôi không muốn có một đời học sinh như vậy. Thật khó chịu khi luôn phải đáp ứng với những kỳ vọng của người khác. Ngoài ra, sự biết ơn của cô gái này đã hoàn toàn được thổ lộ thông qua TV rồi mà.
Vậy nên hãy giải thoát tôi khỏi những rắc rối này đi.
Trong lúc tôi đang khóc than cầu cứu trong tâm trí,
“Cảm ơn cậu nhiều.”
‘Người đẹp nghìn năm có một’ đã nắm lấy tay tôi và đứng dậy.
Tay con gái luôn mềm mại vậy ư. Tôi không hề biết đó.
Mình đang nghĩ gì vậy?
Tôi cần phải chạy đi ngay trước khi cô ấy nhận ra.
Tôi hướng mắt sang chỗ khác và quay người lại hướng tôi vừa chạy đến.
Nhưng cô gái ấy không hề bỏ qua hành vi đáng ngờ này của tôi.
“Cậu… có lẽ nào…?”
Cơ thể tôi giật bắn lên trước những lời nói đó. Tôi nghĩ mình đang run rẩy như một con cá mới bị bắt sống. Khi tôi rụt rè quay đầu lại thì thấy biểu cảm thấu hiểu trên khuôn mặt.
“Có lẽ cậu… là học sinh nam đúng không? Một học sinh mới từ trường ngoài đúng chứ? Cậu bị lạc à?”
Ồ, được. Cô ấy không nhận ra tôi. Thực tế thì không hề. Việc đó thậm chí còn không sượt qua tâm trí cô ấy.
Được rồi.
Tôi không thể bỏ lỡ cơ hội ngon ăn này được. Tôi sẽ đáp lại qua loa và rời đi.
“Ồ, vâng. Đúng thế. Tớ đang đi tìm nhà vệ sinh nam, nhưng nãy giờ vẫn chưa tìm thấy.”
“Đúng rồi. Trường này vốn chỉ dành cho nữ sinh cho đến năm ngoái, nên thành ra có rất ít nhà vệ sinh nam ở đây. Cái gần nhất là ở quanh góc bên trái kia kìa.”
“Cảm ơn cậu. Và xin lỗi vì ban nãy đã lỡ va vào cậu nhé.”
“Không, không! Tớ cũng đang vội và đã không để ý xung quanh mà.”
Quào, cô ấy đúng là một cô gái tốt bụng đó. Một người con gái thực sự tốt tính. Mặc dù tôi mới là người gây ra tình huống đó, đúng là một cô gái tốt mà.
Dù đây chỉ là định kiến, nhưng tôi nghĩ những người có vài khuyết điểm trong tính cách thì thường khá hấp dẫn, nhưng dường như cô gái này thì khác. Cô ấy hấp dẫn cả về ngoại hình lẫn tính cách.
Nếu như đây là trường dành cho cả nam và nữ thì chắc chắn tôi sẽ bị tấn công bởi những đàn anh khóa trên rồi.
“Đó là lỗi của tớ nên cậu không cần phải lo đâu. Cảm ơn nhiều vì đã giúp tớ!”
“Nếu còn điều gì mà cậu thấy thắc mắc thì cứ thoải mái mà hỏi tớ nhé. Dù trông không giống lắm nhưng tớ là thành viên của hội học sinh đó!”
“Hội học sinh ư?”
Tôi vô tình hỏi lại.
Là một thành viên của hội học sinh không phải là một điều kỳ lạ. Nhưng…
Cô ấy cùng tuổi với tôi, vậy nên cô gái này mới chỉ lên cao trung từ hôm nay thôi. Kể cả vậy thì cũng có chút kỳ lạ khi cô ấy đã là thành viên của hội học sinh rồi.
“Cậu đã là thành viên hội học sinh từ ngay năm nhất ư?”
“Vâng! Tớ đã làm chủ tịch hội học sinh vào năm ba sơ trung. Vậy nên những người đã từng ở trong hội học sinh thời sơ trung đều có thể trở thành một thành viên của hội học sinh ở cao trung luôn.”
“Ồ, hóa ra đó là luật của trường ư. Khá là đặc biệt đấy.”
“Đây là hệ thống chỉ dành cho trường liên kết từ sơ trung lên cao trung đó.”
Chắc chắn đây là một việc mà những trường công lập không thể dễ dàng đề ra được. Dù vậy thì cô gái hoàn hảo này đã là chủ tịch hội học sinh ở sơ trung ư. Tôi thấy có chút ấn tượng, nhưng phần nào đó tôi cũng có thể hiểu được.
Cô ấy thực sự rất hấp dẫn và cũng có nhân cách tốt nữa.
Không có gì nghi ngờ khi cô ấy trở nên nổi tiếng cả.
Tôi đoán khá là khó cho những học sinh khác khi đối đầu với cô ấy trong cuộc bầu cử chủ tịch hội học sinh.
Khi tôi đang nghĩ đến việc cô ấy chính là chủ tịch hội học sinh, thì cô ấy đột nhiên chen vào nói.
“Oh, xin lỗi cậu! Tớ đang vội. Hẹn gặp cậu sau nhé!”
Cô ấy liếc nhìn đồng hồ đeo tay và vội chạy tối khu nhà thể chất mà không để lại bất cứ lời nào, như thể cô ấy vừa xuất hiện từ hư vô vậy.
Kể cả khi cô ấy có bảo về việc lát nói chuyện sau, thì có lẽ họ cũng không có cơ hội làm vậy. Trừ khi họ được xếp vào chung lớp và ngồi ngay cạnh nhau nữa, nhưng việc đó là bất khả thi mà thôi. [note50954]
Tôi đoán là những cô gái như cậu ấy thì thường có bạn trai nổi tiếng luôn.
Vậy thì, tôi đoán là đến lúc để đi đến nhà vệ sinh nam rồi nhỉ.
Khi lễ nhập học kết thúc thì cũng là lúc mà tôi sẽ được gặp những người bạn cùng lớp và dành thời gian với họ trong suốt một năm học tới.
Tôi đang thực sự mong chờ cho đến lúc đó.