"...Nn, nnn"
"Hm? Cậu dậy rồi à, Miyu?"
"......................"
Miyu có lẽ vẫn đang nửa tỉnh nửa mơ, bởi vì cô ấy hóa đá ngay khi cô ấy thấy tôi. Tôi hiện đang giết thời gian bằng cách vọc điện thoại sau khi tách người ra khỏi Miyu. Dù cho tôi có nói thế, thì căn nhà này chỉ có đúng 1 phòng cho cả hai đứa, nên là chúng tôi đang ở chung chỗ với nhau... Tiện thể thì, giờ là 7:30 sáng rồi nhé.
"Có chuyện gì thế?"
"...Ai thế?"
"Quả là một cách chào buổi sáng hay đấy, oi"
"...Hiểu rồi, vậy đó không phải là một giấc mơ..."
Mà, tôi đoán cơn ác mộng duy nhất cô có là bị cha mẹ ruồng bỏ... Nó sẽ tốt hơn biết mấy nếu đó chỉ là một giấc mơ nhỉ...
"Mình... Mình đã bị vấy bẩn rồi..."
"Hey, chờ đã. Cậu đang nói cái gì thế hả?"
"Eh?"
"Ý cô là gì khi 'Eh'!? Tôi còn chưa động một ngón tay lên cậu cơ mà! Đúng hơn là, cậu mới là người bám vào tôi đấy nhé!"
Cô ấy đang nói cái quái gì thế này? Làm ơn ngưng mấy cái ảo tưởng vô căn cứ lại đi mà. Thật luôn đấy, tôi sẽ chết mất. Mà tôi có lẽ đã chết nếu xét theo quan điểm của xã hội khi tôi mua cô và đem cô về nhà rồi...
"...Eh? Cậu thực sự không làm gì cả à?"
"Cậu nghĩ tôi là cái loại gì thế hả..."
"Kazuya-kun cậu... Cậu là đồ yếu sinh lý..."
"Cậu, tôi có nên đá cậu ra khỏi đây ngay không hả?"
Bộ mình là thằng ngu khi đi lo lắng cho Miyu một cách nghiêm túc dù chỉ là một giây à?
"Kazuya-kun, mới sáng mà cậu đã tràn đầy năng lượng rồi ha"
"Cậu nghĩ là do ai hả..."
Tôi không biết là bởi vì cô ấy đã thổ lộ hết những gì cô ấy cảm thấy trong lòng đêm qua hay gì, nhưng mà có vẻ là tâm trạng của Miyu đã tốt hơn một chút rồi nhỉ? Hay là vì cô ấy chỉ mới thức dậy và chưa tỉnh ngủ nhỉ?
"Chào buổi sáng"
"Nn?"
"Kazuya-kun. Tôi bảo là chào buổi sáng"
"A-aah. Chào buổi sáng"
Cho đến dạo gần đây, tôi đã thức dậy và ở một mình mọi lúc, nên chào buổi sáng người khác đem lại cảm giác mới lạ đối với tôi. Kể cả khi đó là từ một cô gái đồng trang lứa... Đúng hơn là, nó mang cảm giác kì lạ hơn là mới mẻ...
"Giờ thì, tôi sẽ làm bữa sáng"
"Tôi làm cho"
"Không, ổn mà. Cậu đâu có biết chỗ cất đồ đâu mà, phải không?"
"Đúng vậy ha. Vậy thì, hôm nay tôi sẽ để lại cho cậu vậy"
Về cái 'hôm nay', ý cô là cô sẽ nấu cho tôi sau này đấy à? Đồ ăn Miyu nấu... Tôi không thể tưởng tượng ra nó sẽ như thế nào nữa...
Trong lúc suy nghĩ chuyện đó, tôi chuẩn bị bữa sáng. Bữa sáng hôm nay gồm có cơm trắng, trứng cuộn và súp miso.
Nó có hơi đơn giản, nên tôi đã lấy ra ít rau củ ngâm chua để trong tủ lạnh ra và trang trí thêm.
"Kazuya-kun quả là một đầu bếp giỏi đấy nhỉ..."
"Thật sao?"
"Món trứng cuộn này hoàn toàn hợp với menu của một nhà hàng Nhật truyền thống đấy"
"Nói hơi quá rồi đấy"
"Muu... Cứ đà này thì, cái lòng tự trọng là một người con gái của mình sẽ..."
"Cậu có biết nấu ăn không, Miyu?"
"Bởi vì tôi sẽ không thể ăn nếu tôi không tự nấu cho riêng mình.... Ah..."
Tôi có cảm giác là cô ấy vừa vô tình nói một chuyện gì đó cực kì buồn...
"Có chuyện gì sao? Cậu không thích à?"
"Không, món trứng cuộn ngon lắm, nhưng giờ là mấy giờ rồi thế, Kazuya-kun?"
Có chuyện gì liên quan tới thời gian thế nhỉ? Tôi kiểm tra thời gian bằng cái điện thoại để gần đó.
"Nn? Đã qua 8 giờ rồi"
"Nếu tôi không đi nhanh, nhà tôi sẽ bị dỡ bỏ mất..."
"Ah..."
Kể cả thế thì... Còn chuyện đêm qua thì sao, Miyu-san? Cậu có quyết định mọi chuyện sau những gì xảy ra đêm qua chưa? Tôi biết là nó không dễ đến thế, những nếu Miyu không nói gì, thì tôi cũng không nên nhắc tới.
"Chúng ta không có thời gian để thong thả ăn đâu! Ăn nhanh rồi chuẩn bị đi thôi!"
"...Cậu đi cùng à?"
"Ha? Cậu đang nói gì thế, dĩ nhiên là tôi sẽ đi cùng cậu mà?"
"...Hiểu rồi, cảm ơn nhé. Nói thật là, tôi cực kì sợ việc phải tới căn nhà đó một mình sau tất cả những gì xảy ra hôm qua... Nhưng tôi sẽ ổn thôi nếu có Kazuya-kun đi cùng"
Cái quái... Dĩ nhiên là cậu không cần phải lo về chuyện đó. Đương nhiên là tôi sẽ...
"Nếu cậu muốn, thì tôi có thể một mình tới đó, cậu biết đấy"
"Cậu có biết nhà tôi ở đâu không?"
"...Không biết"
"Haa... Kazuya-kun thật sự là một người tốt nhưng cũng khá là ngốc đấy nhỉ, phải không?"
"Im đi..."
Xui xẻo là, tôi không thể cãi lại được tiếng nào... Kể từ này, tôi cần phải suy nghĩ kĩ hơn trước khi nói gì đó...
"Fufu. Nhưng mà, cảm ơn nhé"
"Ừ-ừa"
Tôi muốn cô dừng cái việc tự dưng nở nụ cười với tôi đi đấy... Thật tình, nó không tốt cho tim tôi tí nào đâu...
Do đó, chúng tôi nhanh chóng thay quần áo và phóng ra khỏi nhà. Dĩ nhiên, tôi không nhìn được miếng nào là vì tôi để cho Miyu thay đồ trong phòng tắm mà.