"Đầu tiên thì, chỉ để xác nhận thôi, đó là bạn gái cậu hả?"
"Không, không phải thế, nhưng..."
Tôi hiện đang ngồi mặt đối mặt với Miyu. Đương nhiên là, tôi đang quỳ trên gối chứ còn gì nữa. Nhưng chuyện gì đang diễn ra thế này?
"Thật à?"
"Thật mà. Ý tớ là, số tuổi của tớ = số năm chưa biết cái tồn tại mang tên bạn gái là gì luôn đấy..."
"Nếu là vậy, thì chắc là không sao..."
"Tiện thể thì, tớ muốn ăn cà ri cơ"
Tôi không biết tại sao mà 'Số tuổi của tôi = số năm chưa biết cái tồn tại mang tên bạn gái' lại xảy ra nhưng bây giờ thì tôi chỉ có hứng thú với món cà ri thôi! Nguyên cả phòng toàn là mùi cà ri thơm phức được một thời gian rồi. Có chút hụt hẫng khi mà cô ấy để cho tôi ngửi mùi cà ri từ lúc còn ở bên ngoài phòng, nhưng lại không cho tôi ăn cà ri khi tôi đã bước vào phòng.
"Tớ sẽ cho cậu ăn sau, giờ là lúc nói chuyện"
"Nghe to và rõ ạ..."
Tôi thực sự không để tâm nếu tôi vừa ăn vừa nói đâu, nhưng chắc chắn là tôi không được phép làm thế rồi... Tôi không biết vì sao, nhưng tâm trạng của Miyu hiện đang hơi không được tốt. Bầu không khí nãy giờ cứ như là đang tra khảo vậy, và mỗi lần cô ấy hỏi một câu, thì nó căng vãi c*t...
"Mối quan hệ giữa cậu với cô gái đó là gì?"
"Bọn tớ làm việc chung ở một cái cửa hàng tiện lời. Bọn tớ từng là bạn cùng lớp hồi trung học"
"Bạn cùng lớp hồi trung học... Cậu đã gần gũi với cô gái đó kể từ thời còn học trung học à?"
"Ừ... À thì, tớ nghĩ là chúng tớ đủ thân để nói chuyện nhiều với nhau đấy. Đồng thời tớ muốn hỏi là, tại sao tớ lại bị thẩm vấn chứ?"
Tại sao tình hình lại thành thế này cơ chứ? Tình huống này làm cho tôi cứ như là ông chồng đã ngoại tình trước vợ anh ta và đang bị cô vợ tra hỏi vậy... Tôi có từng không chung thủy bao giờ, và Miyu với tôi ngay từ đầu cũng đâu có mối quan hệ như thế đâu...
"Có vẻ là giờ vẫn ổn, nhưng... Mình có lẽ cần phải cẩn thận hơn trong tương lai rồi..."
"Um... Miyu? Tại sao cậu lại tự thì thầm cái gì đấy? Và giờ có ăn cà ri được chưa?"
"Nói cho tớ nghe một điều cuối"
"Được thôi"
"Cậu có thích cô gái này không, Kazuya-kun?"
"À thì, nếu cậu hỏi là tớ có thích cô ấy hay không thì, tớ đoán là có"
Tôi nghĩ Akikaze là một cô bạn tốt, và chúng tôi đã nói chuyện với nhau rất nhiều vào những ca làm của tôi vì ca làm của chúng tôi thường hay trùng nhau. Có vẻ là cô ấy đã làm thay cho tôi trong lúc tôi nghỉ việc, và hoàn toàn không có lí do gì để tôi không thích cô ấy cả.
"!?... Điều đó có nghĩa là cậu thích cô ấy với tư cách là người khác giới à?"
"À ừm, tớ đoán là vậy?"
Câu hỏi mà tôi có thích cô ấy như là một người khác giới chắc là tôi có thích cô ấy như là một người bạn khác giới nhỉ. Nếu là thế, thì đương nhiên là tôi có thích Akikaze với tư cách là một người khác giới. Gương mặt của Miyu đột nhiên trông như ông nhân viên nào đó đột ngột bị đuổi việc vậy... Tôi thắc mắc là vì sao thế nhỉ?
"Không thể nào.... Mình không biết là Kazuya-kun đã có người cậu ấy thương..."
"Đương nhiên là cô ấy không phải là người duy nhất tớ thích! Tớ cũng thích Cậu nữa mà, Miyu, cậu biết không?"
"!? Tại sao lại làm tớ bất ngờ thế kia... Kazuya-kun?"
"Ý cậu là sao?"
"Tớ muốn xác nhận lại... Cậu định nghĩa cái vế 'thích như một người khác giới' như thế nào vậy Kazuya-kun?"
"Đương nhiên là một người bạn có giới tính khác rồi, phải không?"
"Huuuuuhhhhhhhhhhhhhhhhh......."
Chuyện gì đây? Tại sao cô ấy trông cạn lời thế kia? Cô ấy đã trông như thể hồn sắp lìa khỏi xác, nhưng giờ cô ấy trông như là đã thấy chuyện không thể tin được ấy.
... Quả thật rất thú vị khi ngắm nhìn biểu cảm của Miyu thay đổi liên tục. Cái hồi cô ấy vừa mới tới nhà tôi, cô ấy lâu lâu mới nở nụ cười một lần, nhưng đa phần là cô ấy sẽ mang gương mặt không cảm xúc... Đó là cái mức mà cô ấy đã chấp nhận tôi à? Nếu thật là vậy, thì tôi thật lòng mừng đấy. Tôi không biết đây có phải là những gì người ta thường cảm thấy khi được họ được con mèo họ nhặt về thích không nhỉ.
"Có chuyện gì thế? Cậu cảm thấy ngạc nhiên khi nghe câu trả lời của tớ à?"
"Quên đi... Mình đang nói tới Kazuya-kun này mà..."
"Uhmm... Tớ ăn cà ri được chưa?"
"Chờ một tí để tớ đi hâm nóng lại đã"
"Vâng!"
Cuối cùng cũng được ăn cà ri rồi! Bụng tôi đã chạm tới giới hạn rồi. Món cà ri tôi sắp ăn chắc chắn sẽ ngon lắm đây, vì tôi đã lâm vào trạng thái bán sống bán chết trong vòng nửa tiếng bên trong căn phòng chứa đầy mùi cà ri với cái bụng rỗng! Mà, món cà ri của Miyu thì bao giờ cũng ngon cả. Trong lúc tôi đang chờ đợi một cách hồi hộp, Miyu đưa cho tôi một tô cơm với cà ri.
"Được rồi! Cảm ơn vì bữa ăn!"
"Cảm ơn vì bữa ăn"
Món cà ri của Miyu vẫn, như thường lệ, ngon nhất trong số các món cà ri mà tôi từng ăn. Tôi không biết cái lần cuối mà mình được ăn, nó có thật được làm từ những nguyên liệu mua từ cửa hàng không nữa? Tôi không chắc là mình có thể nấu được món cà ri ngon như thế này dù cho mình có dùng chung một loại nguyên liệu. Sau đó tôi chén tận hai tô cà ri.
"Tớ no rồi"
"Tớ xin lỗi vì đã bắt cậu phải đợi. Kazuya-kun, cậu thực sự thích cà ri, phải không?"
"Đúng vậy, tớ thích cà ri, nhưng cà ri của Miyu là ngon nhất"
Khi tôi nói thế, Miyu cúi mặt xuống, có hơi đỏ mặt, như thể là cô đang ngượng ngùng vậy. Chắc chắn không phải là lỗi của tôi khi nghĩ rằng cái biểu hiện này của cô ấy đôi khi trông cute vãi cả ra.
Bình thường Miyu đã rất xinh rồi, nhưng khi mà cô ấy ngượng ngùng hay mỉm cười, cứ như là cách biệt giữa trời đất vậy. Dù sao thì, cô ấy cute quá đi. Điều tôi đang muốn nói là nó hại tim lắm, nên làm ơn đừng có làm như vậy...
"Oh, tiện thể thì"
"Sao vậy?"
"Lâu lâu cậu có muốn đi ăn bánh crepe không/"
"... Sao tự nhiên lại hỏi thế?"
"Bởi vì Miyu cũng muốn ăn bánh crepe nữa mà, phải không?"
Miyu đột nhiên trở nên không mấy vui vẻ khi tôi bảo là tôi đã mua cho cô bạn kia cái bánh crepe. Nếu là thế thì, tôi đang nghĩ tới chuyện đi ăn bánh crepe lần tới, không phải là để xin lỗi cô ấy.
".... Kazuya-kun là đồ ngốc"
"Tại sao lại là lúc này cơ chứ?"
Tôi không chắc là chuyện gì đang xảy ra lúc này, nhưng tôi nhận ra là số lần Miyu nguyền rủa tôi, hay đúng hơn là gọi tôi là đồ ngố, đã tăng lên nhanh chóng gần đây. Cậu tính chịu trách nhiệm thế nào nếu tớ bộc lộ cái fetish mới chứ hả? Mà, chuyện đó sẽ không xảy ra đâu... Mình sẽ không bộc lộ cái fetish như thế đâu!!
Đồng thời, cô ấy có nói là cô sẽ đi ăn bánh crepe. Tôi biết là cô ấy muốn ăn chúng... Vậy thì sao cô ấy lại gọi tôi là đồ ngốc chứ?... Mình không hiểu gì nữa rồi.
--------------------------------------
P/s: *nửa đầu chap* main: Ét ô ét
*nửa sau chap* trans: Ét ô ét