Hôm nay là ngày 6 tháng Giêng. Ba ngày đã trôi qua kể từ khi tôi rời khỏi bệnh viện, và hôm nay là ngày thứ tư. Có rất nhiều chuyện đã xảy ra trong 3 ngày qua: .... Khi tôi gọi ông bà mình để nói với họ là tôi nhập viện vì làm việc quá sức, họ đã cực kì lo lắng cho tôi và bảo tôi về nhà, nhưng tôi đã xoay xở từ chối được vì giờ tôi đã có Miyu rồi. Họ bảo là họ sẽ trả tiền viện phí cho tôi, thật tốt khi nghe thế, nhưng họ cũng bảo là tôi nên ghé về nhà một lần, nên tôi đã hứa là sẽ về nhà trong kỳ nghỉ xuân tới.
Thêm vào đó, Miyu cũng bắt đầu có một công việc làm thêm rồi. Cô ấy không chịu nghe
lời tôi, nói rằng vì chúng tôi sẽ sống chung với nhau, thì thật không hay nếu cứ phải là tôi chi trả hóa đơn. Bên cạnh đó:
"Tớ không muốn Kazuya-kun cố quá sức và gục ngã lần nữa đâu..."
Tôi chẳng thể nói được gì nữa nếu cô ấy đã nói thế.
Dù sao thì, Miyu có được một công việc bán thời gian ngay cùng ngày cô ấy đi phòng vấn và bắt đầu làm việc ngay ngày hôm sau, không phải tuyệt quá luôn à? Tiện thể thì, công việc bán thời gian của Miyu là ở một tiệm sách.
Tôi cũng nhận ra là đã đến đầu m, nên tôi đã vội vã làm osechi (món ăn Đầu Năm Mới của Nhật). Không, nói thật đấy, có nhiều chuyện xảy ra liên tục trong nhiều ngày nên tôi còn không nhận ra là đã qua năm mới... Ý tôi là, tôi gục ngay ngày tết Tây, nên tôi không có thời gian để suy nghĩ về việc đó. Ngày tết Tây của tôi được tận hưởng trên cái giường bệnh đấy.
Kỳ nghỉ đông bận bịu của tôi cuối cùng cũng kết thúc, và hôm nay trường học sẽ bắt đầu lại.
"Miyu, tớ không biết là mình đã nhắc cậu bao nhiêu lần rồi, nhưng đừng có nói với ai là cậu đang sống chung với tớ đấy nhé, okay?"
"Huh... Tớ biết mà. Đây là lần thứ năm rồi đấy, cậu biết không? Bên cạnh đó, tớ cũng chẳng có chơi với ai khác trong lớp để nói chuyện đó cả, đúng không?"
"...Tớ xin lỗi"
Đúng vậy... Miyu-san là một kẻ cô độc... Thế nghĩa là, tôi cần phải cẩn trọng hơn.
"Nên là, đi học thôi nào"
"Ừ... Chờ một phút nào. Tại sao chúng ta lại đi chung với nhau chứ?"
"Chúng ta sống chung dưới một mái nhà cơ mà. Không phải đó là bình thường sao?"
"Cậu không nghe tớ vừa nói gì à? Tại sao cậu lại đi chung với tớ nếu chúng ta không muốn người khác phát hiện chứ? Bên cạnh đó, sẽ có một vài cái tin đồn lạ rộ lên nếu Miyu và tớ đột nhiên thân thiết với nhau đấy?"
Miyu có vẻ rất thông minh, nhưng đôi khi cô ấy cư xử lạ lắm... ổn không đây? Và, có vẻ là Miyu không có bạn để nói chuyện trong lớp nhưng tôi lo là cô ấy sẽ cô tình để lộ ra chuyện mất...
"... Cậu có ghét việc người khác bàn tán về việc cậu thân thiết với tớ không?"
"Không, đó không phải là ý tớ muốn nói.... Cậu không muốn có tin đồn nói rằng cậu đang có một mối quan hệ với tớ, dù là cậu không có phải không?"
"Tớ cũng không để tâm đâu"
"!?!"
(TN: ngạc nhiên chưa con giai)
Cậu đang nói rằng cậu không quan tâm đến tin đồn nói rằng cậu đang hẹn hò với tớ à? Cái đó... Không, mình không nghĩ thế. Chắc tức là cậu không có người bạn nào khác thôi, nên nó sẽ không ảnh hưởng tới cậu. Nó nguy hiểm, nguy hiểm lắm, và hoàn toàn hiểu nhầm đấy.
"...Đó không phải là ý kiến hay đâu, đúng không? Tớ sẽ tới trường sau cậu nên cậu có thể đi trước"
Sau khi tôi nói thế, Miyu lườm tôi và rồi thở dài như thể đã đầu hàng.
"... Kazuya-kun, cậu là đồ ngốc"
Rồi cô ấy bước ra khỏi nhà. Mình ngu cái gì cơ? Có lẽ, tóm tắt lại, là tôi làm chuyện đúng... Không, mình không có làm chuyện đúng khi mà sống chung với một cô gái học chung lớp với mình đâu...
Rồi thì, sau khoảng 10 phút, tôi cũng bước ra khỏi nhà và đi đến trường. Tôi đã chỉ cho Miyu đường đến trường rồi, nên khi tôi bước vào lớp, cô ấy đang ngồi ở chỗ cô và đọc một quyển sách.
"Yo, Kayuza! Chúc mừng năm mới!'
"Ừ, chúc mừng năm mới"
Người tới bắt chuyện với tôi là Kaga Shinya. Chúng tôi là bạn của nhau kể từ thời trung học rồi, và mặc dù là chúng tôi có đi chơi với nhau nhiều, chúng tôi thường hay tới trường cùng nhau. À thì, kể cả khi cậu ta có mời tôi đi chơi, thì tôi cũng từ chối cậu ta thôi.
"Hey, Kazuya"
"Có chuyện gì?"
Khi tôi hỏi, Shinya nhìn quanh và thì thầm với tôi.
"Mày đang hẹn hò với Shiroyume-san, hay đúng hơn là sống chung với cô ấy, phải không mày?"
(TN: chưa gì thấy toang)
"... Wacc?"
Có khi nào bọn họ biết hết rồi à? Mặc dù tôi đã nói với Miyu nhiều lần rồi, và tại sao tên này còn biết chuyện đó từ trước khi trường học bắt đầu lại chứ?
"Tao thấy rồi, mày biết đấy. Tao tính đi mua đồ ở cái cửa hàng tiện lợi mà mày làm, khi đó tao thấy Shiroyume-san với Kazuya nắm tay nhau đi về"
"...Tao nghĩ mày nhìn lầm người rồi..."
"Tao nhầm thế nào được. Shiroyume-san dễ thương đến thế cơ mà, cô ấy cực kì bắt mắt dù là nhìn từ xa đấy. Và nếu mày lại là người đứng cạnh cô ấy, thì lại càng bắt mắt hơn đối với tao"
...Đây là kiểu tình hình mà bạn không còn đường lui. Ý tôi là, thế quái nào
biết là chúng tôi đang sống chung với
chỉ vì tên này thấy chúng tôi cùng về nhà từ cửa hàng tiện lợi chứ?
"Tao thấy tò mò, nên là tao đã bám theo tụi bây, và thấy cô ấy bước vào phòng chung với mày..."
"Oii, đừng có theo đuôi tao nếu không là tao báo cảnh sát đấy"
"Sau đó tao thấy tò mò, nên tao đã tới nhà mày để kiểm tra... và tao thấy Shiroyume-san ra vào nhà mày như thể đó là chuyện thường nhất trên đời..."
"Giờ tao kiện mày được phải không?"
Thằng này đã hoàn toàn biến thành một kẻ bám đuôi rồi! Tôi không biết là nó bám theo tôi hay là Miyu, nhưng chuyện này hoàn toàn dính đến pháp luật rồi!
"Vậy là... thật cả, phải không?"
Không đời nào tôi còn có thể lừa cậu ta được nữa...
"...Ừa, là thật đấy"
"Mày muốn tới đồn cảnh sát với tao không?"
"Mày cũng sẽ đi luôn vì cái tội bám đuôi đấy, okay?"
"Mà, tao nghĩ là Kazuya có lí do cả mà, phải chứ?"
"Huh... Tao sẽ giải thích sau, nên đừng có loan tin đồn hay gì cả, được chứ?"
"Đó còn tùy vào lí do nữa,
nghĩ vậy. Mà, lớp chủ nhiệm sẽ bắt đầu sớm thôi, nên nói cho tao nghe sau giờ học, được chứ?"
Bằng cách này, tôi chắc chắn là cậu ta sẽ giữ bí mật và không kể cho ai khác biết. Tôi mừng là người phát hiện là Shinya... Nếu là thằng khác phát hiện ra, thì sẽ rất tệ đây... Mà, giờ thì tôi đã bị lộ rồi, nên tôi phải giải thích lí do, nhưng tôi nên kể với cậu ta bao nhiêu đây? Tôi đã gửi cho Miyu một tin nhắn trên LINE giải thích chi tiết chuyện vừa xảy ra và tôi nên kể với cậu ta bao nhiêu phần, và cô ấy đáp trả ngay lập tức, nói rằng cô ấy muốn tham gia khi tôi giải thích lí do cho cậu ta.
"Huh... Mình không thể tin là mình phải suy nghĩ chuyện này ngay lúc vừa mới bắt đầu năm học..."
Khi tôi suy nghĩ về điều này, lễ khai giảng đã kết thúc và trường chỉ mớ cho đến hết buổi sáng hôm này, nên sau giờ học đến rất nhanh.