Sairin Yuusha no Fukushuu Hanashi

chương 11 : tình huống khẩn cấp

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans + Edit: NhatAsPete [note18561]

-----------------------------------------------------------------------------

Tôi được đánh thức bởi những tia nắng ban mai rọi qua khe rèm cửa sổ và tiếng chim họa mi hót trên những cành cây bên ngoài kia.

[....... Trời đã sáng rồi à?] (Iori)

Tôi ngồi dậy, vươn vai một cái và hít vào một hơi thật sâu để có thể tỉnh táo một cách nhanh chóng.

Tôi vốn kém ở khoản tỉnh dậy, nhưng khi còn là một anh hùng, tôi đã học được một phương pháp để có thể lấy lại sự tỉnh táo ngay khi vừa mới ngủ dậy bởi vì rất nhiều lần tôi đã bị kẻ địch tập kích bất ngờ khi đang ngủ rồi.

Bằng cách này, cơn buồn ngủ sẽ biến mất và sự mệt mỏi cũng sẽ bay biến luôn.

Đã lâu lắm rồi tôi mới có được một giấc ngủ dài mà không mơ thấy bất cứ điều gì như hôm qua. Bởi từ sau khi bị đồng đội phản bội, tôi đã không thể nào có thể ngủ cho ngon được, đến mức mà chỉ một tiếng động nhỏ thôi cũng đủ khiến tôi thức giấc.

[Đã khá lâu rồi nhỉ.......] (Iori)

Tôi trải tấm futon ra và nhìn về phía Elfi, người vẫn đang ngủ say ở giường bên cạnh. Cô ấy đã luôn ngủ bên cạnh tôi kể từ sau khi chúng tôi thám hiểm mê cung Hades, nhưng khi đó tôi gần như không thể ngủ được vì cảnh giác với cô ấy, còn bây giờ thì tôi đã có thể ngủ ngon lành rồi.

Hơn thế nữa— —

[Tôi......] (Iori)

[Nn~.....Iori] (Elfi)

Elfi vô thức trả lời tiếng lẩm bẩm của tôi. Rồi cô ấy *Gorori* lật ngửa người trong lúc vẫn đang nói mớ. Khóe miệng cô ấy đang nhỏ đầy nước dãi kìa.

[Gọi......đầu bếp trưởng.....lại đây...... Không......nó không những không dở... mà nó còn ngon nữa..... Tôi muốn ăn nhiều hơn.... ] (Elfi)

[.........] (Iori)

Cô ấy đang mơ thấy cái quái gì vậy?

Bạn thấy đấy, làm thế nào mà tôi có thể giữ thái độ cảnh giác của mình trước một cô gái thiếu phòng bị đến mức này cơ chứ?

[Ngủ ngon quá nhỉ......]

Tôi đắp lại tấm futon đã bị trượt ra ngoài bởi tướng ngủ xấu của cô ấy rồi tắt đèn. Trời bên ngoài đã sáng rồi cho nên cô ấy sẽ không phải cảm thấy sợ hãi vì bóng tối đâu.

Tôi rời khỏi phòng và đi dọc theo hành lang của ngôi biệt thự. Một người gia nhân có vẻ như đã thức dậy từ lâu hỏi tôi rằng tôi muốn ăn gì cho bữa sáng.

[À, tôi sẽ ăn cùng bạn đồng hành của tôi sau khi cô ấy thức dậy] (Iori)

[Elfi-sama, đúng không? Vâng, tôi hiểu rồi]

[Cho tôi hỏi là sau lúc đó Karen-san như thế nào rồi?] (Iori)

[Cô ấy vẫn không chịu nghỉ ngơi mà tiếp tục làm việc không ngừng nghỉ và nói rằng cô ấy sẽ đi kiểm tra tình hình của mê cung vào chiều nay]

[Tôi hiểu rồi......] (Iori)

Chắc chắn là vẫn còn nhiều chuyện mà cô ấy phải làm, một vài trong số chúng còn vô cùng cấp bách nữa. Nhưng cứ làm việc liên tục với một tinh thần không ổn định như vậy là vô cùng có hại cho sức khỏe. Tốt nhất là cô ấy nên đi nghỉ ngơi một chút.

Nghĩ vậy rồi tôi hướng đến phòng của Karen để xem xem tình trạng của cô ấy như thế nào. Khi tôi vừa nhìn thấy cửa phòng của Karen thì,

[Chào buổi sáng, Iori-san] (Jean)

Jean có vẻ như vừa bước ra từ một căn phòng khác, chào tôi. Tôi nghe nói cậu ấy đã nghỉ ngơi vào hôm qua, nhưng lúc này cậu ấy đang mang trên người một bộ quần áo của gia nhân.

[Anh đã cảm thấy ổn hơn chưa?] (Iori)

[Vâng, thực ra thì chỉ có một phần trí nhớ của tôi là bị ảnh hưởng thôi. Không có vấn đề gì nghiêm trọng cả. Hơn thế nữa, làm sao mà tôi có thể nghỉ ngơi được trong hoàn cảnh khó khăn như thế này cơ chứ] (Jean)

Có vẻ như sau khi có một giấc ngủ qua đêm thì Jean đã quyết định sẽ làm việc trở lại luôn, khác với những gia nhân khác đã xin nghỉ phép vài ngày.

[Tôi đã được nghe kể lại, Iori-san.... Tôi rất xin lỗi vì đã gây ra rắc rối cho cậu. Mặc dù lúc đó là do tôi bị tẩy não, nhưng những gì tôi đã làm thật không xứng đáng để được tha thứ.......] (Jean)

[Tất cả là tại người phụ nữ đó cho nên Jean-san không cần phải cảm thấy có lỗi đâu] (Iori)

Tôi dừng Jean lại khi thấy anh ấy chuẩn bị cúi đầu mình xuống.

Kẻ gây ra chuyện này là Olivia đã đến với nơi mà cô ta xứng đáng đó là địa ngục rồi.

Chuyện này đã khép lại rồi.

Karen có lẽ cũng hiểu được rằng, thái độ của Jean khi đó là do bị ép buộc.

[Olivia..... Tôi nghe nói rằng cô ta đã chết vì "tai nạn". Cảm ơn anh rất nhiều. Nhờ như vậy.... linh hồn của Gouache-sama sẽ được.....] (Jean)

[.......Jean-san] (Iori)

Có phải anh ấy căm thù Olivia bởi vì anh ấy đã không thể bảo vệ Gouache khỏi cô ta không?

Nắm tay của anh ấy siết chặt lại trong lúc nói ra những lời đó.

[......Iori-san đang định đến chỗ của Karen-sama sao?] (Jean)

[Phải, tôi đang định đến đó nói chuyện với cô ấy vì tôi nghe nói rằng từ khi đó đến giờ cô ấy chưa nghỉ ngơi một chút nào] (Iori)

[Tôi hiểu rồi...... Lúc nãy tôi cũng có trò chuyện một lúc với cô ấy, và tôi được bảo rằng là cô ấy muốn ở một mình vì cô ấy rất bận rộn, và cả "Tôi muốn anh truyền đạt lại điều đó với những người khác nữa"] (Jean)

[.....Vậy sao] (Iori)

[Tôi rất xin lỗi nhưng phần thưởng cho Iori-san có lẽ cậu sẽ phải đợi thêm một lúc nữa] (Jean)

Tôi nói lời cáo từ với Jean rồi rời khỏi đó.

“Cô ấy không muốn nói chuyện với ai vào lúc này cả” có lẽ ý của cậu ta là như thế.

Ngay lúc này, Karen đang tự mình làm hết mọi thứ. Hơn thế nữa, có vẻ cô ấy đang cố gắng đền đáp chúng tôi bằng cách cố gắng tìm hiểu mọi thông tin liên quan đến mê cung, mặc dù tôi không nói rằng cô ấy phải làm điều đó ngay và bằng mọi cách có thể.

Lúc nãy người gia nhân kia có bảo rằng Karen sẽ đi kiểm trả tình hình mê cung vào chiều nay. Thôi để lúc đó gọi cô ấy sau cũng được.

Rồi tôi quay về phòng và đánh thức Elfi người mà lúc này vẫn đang ngủ ngon lành tỉnh dậy.

Tôi và Elfi-đầu-óc-vẫn-đang-để-ở-đâu-đâu ăn sáng rồi đến thư viện ở trong dinh thự để thu thập thông tin về mê cung. Bởi vì chúng tôi chuẩn bị tiến vào “Mê cung Đầm lầy chết chóc” nên việc nghiên cứu trước về nó là vô cùng cần thiết.

[Hình như nếu tôi nhớ không nhầm thì cậu đã từng vượt qua mê cung này một lần trước đây rồi phải không?] (Elfi)

Elfi đang ngồi bên cạnh tôi bỗng nhiên lẩm bẩm như thế.

[Đúng vậy, tôi đã từng đến đó một lần cùng với đồng đội của mình và đội quân tiếp viện của đế quốc] (Iori)

Tất nhiên là, ở “Mê cung Đầm lầy chết chóc” có một cái đầm lầy.

Và rõ ràng rằng đó không phải là một cái đầm lầy tầm thường như bao cái đầm lầy khác rồi.

Đó là một đầm lầy độc đến mức mà bạn chỉ cần hít thở thứ chướng khí mà nó tỏa ra cũng đủ để chết rồi, cơ thể bạn sẽ tan chảy ra nếu mà bạn chạm vào nó.

Có thể nói Mê cung Đầm lầy chết chóc là một hệ thống hang động với một đầm lầy độc ở bên trong đó.

Bọn tôi đã có thể tiến vào trong đó nhờ những món đồ ma thuật để chống lại độc tố. Cơ mà ngoài độc chết người ra thì chướng khí còn có hiệu ứng làm suy giảm lượng ma pháp của một người nữa, tôi vẫn còn nhớ rằng hồi đó mình đã chật vật như thế nào với lượng ma pháp ít ỏi khi phải đối đầu với Thủy Vương.

[Fumu... Nhưng theo như những gì được ghi trong quyển sách này, có vẻ như cấu trúc của mê cung này đã thay đổi nhiều kể từ lần cuối tôi nhìn thấy nó] (Elfi)

[......Cô nói đúng] (Iori)

Đúng như lời Elfi nói, theo như những gì mà chúng tôi tìm hiểu được từ nãy đến giờ, cấu trúc của mê cung này trông khác hẳn so với trước. Số lượng quái được tạo ra ở bên trong đó đã tăng lên đáng kể, và bẫy cũng được đặt ở khắp nơi nữa. Và bên trong mê cung này hệ thống hang động dẫn đến một tòa nhà trông như là một tòa lâu đài vậy.

[Có thể là Ortegia, mà cũng có thể là Thủy Vương thế hệ này, đã chỉnh sửa lại mê cung này rồi] (Elfi)

[Tức là cải tạo hử....... Này, Elfi. Cô có thể chỉnh sửa lại một cái mê cung dễ dàng như thế không?] (Iori)

[Mặc dù nói dễ cũng không đúng, nhưng đó là chuyện hoàn toàn có thể được] (Elfi)

Theo như lời Elfi, những con quỷ cai quản mê cung là những Mazoku tức con quỷ mang trong mình "một phần của Ma vương".

Nói cách khác, đó là những con quỷ do chính tay ma vương tạo ra. Do vậy nên những kẻ đó hoàn toàn có thể thay đổi cấu trúc của toàn bộ mê cung bằng cách sử dụng một lượng lớn năng lượng phép thuật.

Với cả lại, có vẻ như những con quỷ ở trong mê cung rất nghe lời của những kẻ được công nhận bởi Ma vương. Nếu biết tận dụng điều đó thì không cần đến Ma Vương cũng có thể thay đổi cấu trúc lẫn chỗ đặt bẫy ở trong mê cung đó.

Trước đây thì tôi không để ý điều này cho lắm, nhưng có vẻ như vì lý do đó mà từ trước đến giờ Thổ Vương và Hỏa Vương không bị tấn công bởi những con quỷ trong mê cung của mình.

[Nếu thực sự là Thủy Vương đã cải tạo lại mê cung, hắn ta sẽ một đối thủ có trí tuệ khó nhằn đấy] (Iori)

[Không biết đó là một con quỷ bình thường hay là một Mazoku như Bargildo nhỉ?] (TN: Bargildo là tên của con Thổ Vương ở tập 1)

Có một thứ làm tôi chú ý ở trong cuốn sổ ghi chép về mê cung mà Gouache để lại. Thỉnh thoảng lại có một con quái vật bị thương xuất hiện từ phía lối vào của mê cung. Chúng có vẻ như đang hoảng loạn chạy trốn một thứ gì đó.

Có thể nó bị thương vì đánh nhau với những con quái vật khác ở mê cung, mà cũng có thể là chính tên Thủy Vương đã đánh nó.

Nêu là trường hợp đầu thì điều đó có nghĩa là những con quái vật ở trong mê cung rất chi là hung tợn. Còn nếu là trường hợp thứ 2 thì nó đồng nghĩa với tính cách của con Thủy Vương là vô cùng nóng nảy.

Hay là tên đó thích tra tấn chính những con quỷ ở trong mê cung của mình?

Mà cho dù thế nào đi chăng nữa thì mê cung sắp tới đây xem ra sẽ vô cùng khó nhằn đấy.

Bỗng nhiên *Pon*, có ai đó vỗ vào vai tôi.

[Iori không cần phải lo lắng đâu bởi vì cái con Thủy Vương đó sẽ bị tôi đánh bại một cách nhanh chóng mà thôi. Iori chỉ cần phải câu giờ cho tôi như mọi khi là được] (Elfi)

Elfi trông vô cùng tự tin khi nói như vậy.

[..... Được thôi, dù sao thì lượng sức mạnh phép thuật của tôi cũng đã được hồi phục ở một mức độ nào đó rồi, nên việc câu giờ chắc là sẽ dễ dàng hơn trước] (Iori)

Giờ đây thì tôi đã có thể sử dụng được một số phép mà không cần phải dùng đá phép thuật nữa. Nhờ thanh Trường kiếm ngọc bích và bộ Huyết giáp mà cả sức tấn công lẫn phòng thủ của tôi là vô cùng tuyệt vời. Mặc dù lượng năng luợng phép thuật của tôi vẫn còn khá ít, bằng cách tận dụng thêm sức mạnh của đá phép thuật nữa, tôi hoàn toàn có thể đánh lại được với mấy con tướng quỷ.

[Nếu như có chuyện gì đó không hay xảy ra, thì Iori cứ việc trốn sau lưng của tôi. Nhờ việc lấy lại được đôi tay mà bây giờ ngoài tấn công tầm xa ra thì tôi còn có thể đánh được cận chiến nữa. Kể cả khi không kịp dùng Quỷ nhãn đi chăng nữa thì tôi vẫn có thể chiến đấu được] (Elfi)

[Tức là chúng ta sẽ dùng cách đó sao... Đúng là sức mạnh khủng khiếp của Qủy nhãn là thứ không thể bàn cãi, nhưng không phải lượng năng lượng phép thuật cần dùng cũng là rất lớn sao?] (Iori)

[Nếu biết kiềm chế sức mạnh lại thì tôi sẽ có thể sử dụng được nó một vài lần] (Elfi)

Đó là nếu như nó vẫn còn có thể trông cậy được.

Vậy là, trong lúc nghiên cứu thông tin về Mê cung đầm lầy, chúng tôi tiện thể bàn luôn về chiến thuật. Về vấn đề chất độc ở trong mê cung, tôi đã chuẩn bị sẵn trang bị cho cả hai từ khi còn ở thành phố suối nước nóng rồi. Thậm chí lúc đến Đế quốc tôi cũng đã mua thêm một bình giải độc nữa, nên phần chuẩn bị nói chung là ổn rồi.

Lúc chúng tôi xong việc thì mặt trời đã lên trên đỉnh đầu.

Gần trưa rồi.

Có lẽ cũng sắp đến lúc mà Karen đi kiểm tra mê cung rồi.

Khi mà tôi đang sắp xếp lại đống sách, phủi đi đống bụi và chuẩn bị rời khỏi phòng thì bỗng nhiên,

*KengKengKeng* Tôi nghe thấy có tiếng chuông kêu từ phía ngoài vào.

[Ồn quá] (Iori)

Cả căn dinh thự bỗng chốc trở nên khá là ồn ào sau khi tiếng chuông vang lên.

Tôi có thể nghe thấy tiếng chạy *bạchbạchbạch* ở phía bên ngoài căn phòng.

Cả những tiếng la hét ở bên ngoài cửa sổ nữa.

Hình như có ai đó đang la hét điều gì đó thì phải.

Cơ mà tiếng chuông ồn quá nên tôi không thể nghe được họ đang cố gắng nói cái gì.

[......Tôi không nghĩ rằng nó chỉ đơn giản là một điều gì đó bất thuờng đã xảy ra thôi đâu] (Iori)

[Bên ngoài đã xảy ra điều gì vậy nhỉ?] (Elfi)

[Elfi, hãy cùng ra ngoài để kiểm tra đi] (Iori)

[Được] (Elfi)

Khi vừa mới rời khỏi phòng thì tôi liền trông thấy bóng dáng của Karen. Hình như cô ấy đang nói chuyện với một cư dân nào đó sống trên lãnh thổ này thì phải. Khuôn mặt của người đàn ông kia trông như đang vô cùng hoảng loạn.

[Chuyện gì đã xảy ra vậy?] (Iori)

Tôi vội vàng chạy lại và gọi cô ấy.

[Iori-san và Elfi-san............ Có một chuyện vô cùng nghiêm trọng đã xảy ra] (Karen)

Khuôn mặt của Karen đang tái nhợt hẳn đi.

Chắc chắn đó là chuyện chẳng lành rồi.

[Liệu đó có thể là chuyện gì…] (Iori)

Karen trả lời tôi với một biểu cảm vô cùng nghiêm túc trên khuôn mặt:

[— —Rào chắn mê cung đã bị phá hủy bởi Thủy Vương] (Karen)

Truyện Chữ Hay