Sairin Yuusha no Fukushuu Hanashi

chương 10 : bóng tối thật đáng sợ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Olivia Elieresire đã chết

Ả ta đã bị những con Nha Trùng cắn xé đến chết trong tuyệt vọng cùng với những tiếng thét vang lên đầy đau đớn. Tất cả những gì còn sót lại chỉ là những vũng máu, những mảnh quần áo rách nát và một món đồ trang sức nằm rải rác khắp nơi mà thôi

Sau khi chắc chắn rằng Olivia đã chết, tôi ngay lập tức xóa sạch tất cả dấu vết chứng minh rằng chúng tôi đã từng đặt chân đến đây

Olivia đã và đang nghiên cứu thực hiện một loại thí nghiệm cực kỳ đáng sợ bằng cách sử dụng lũ quỷ. Theo đó, rất nhiều người vô tội đã bị ả ta giết hại. Và cuối cùng, ả ta đã bị lũ quỷ giết chết bởi một tai nạn không may xảy ra trong quá trình thực hiện thí nghiệm

Phần kịch bản như vầy có vẻ ổn rồi

Tiếp theo, Karen sẽ là người đứng ra đối phó với chuyện đó. Olivia thét lên trong đau đớn khi muốn chứng minh mình xứng đáng được công nhận nhờ thí nghiệm này, tuy nhiên nếu cứ để mọi chuyện tiếp diễn như thế thì cô ta có thể sẽ trở thành một tên tội phạm nguy hiểm nhất vương quốc này mất

[……Gouache] (Iori)

Tôi cố gắng lục soát mọi nơi trong căn hầm, mong là sẽ tìm được thi thể của Gouache, nhưng cuối cùng kết quả vẫn là con số 0. Có vẻ như thi thể của ông ấy đã được xử lý xong xuôi hết rồi

Tại sao một người đàn ông tốt bụng như Gouache lại phải hứng chịu cái chết tàn nhẫn như vậy chứ ?

Nhớ lại những lời kể ban nãy của Olivia về cái chết của Gouache bất chợt khiến tôi cảm thấy buồn nôn dữ dội

[Chết tiệt…..] (Iori)

….Liệu Karen có đủ dũng cảm để đối mặt với cái chết của cha mẹ mình hay không ?

Nhờ vào sự nhanh trí của Elfi mà Karen may mắn không nghe thấy câu chuyện về cái chết đầy ghê rợn của cha mình. Tuy nhiên, tin tức về việc Gouache đã chết chắc chắn sẽ được truyền đi khắp nơi

Giống như Gouache, dù tuyệt vọng, Karen vẫn cố gắng làm mọi thứ cho những người đang sinh sống trên mảnh đất này. Nhưng những gì đang chờ đợi cô phía trước đều không có gì ngoài cái kết thảm thương như lúc này đây

[Khốn kiếp!.....] (Iori)

Trong lúc tìm kiếm, dù rằng nó có thể xảy ra trước hay sau đi chăng nữa thì tôi vẫn phát hiện thấy một vài vết máu cũng như những mảnh cơ thể còn sót lại của những người sống ở đây. Và cũng theo như lời kể của ả ta khi nãy thì có lẽ đã có rất nhiều người phải bỏ mạng ở nơi này

Ả ta đã từng sống trong cơn thỏa mãn khi chứng kiến cái chết của những người vô tội này. Cho nên, tôi hi vọng rằng với kết cục mà ả đã phải đón nhận, có thể an ủi phần nào linh hồn của những người đã khuất. Bởi lẽ, đó là thứ duy nhất tôi có thể làm cho họ

Quay trở lại công việc lục soát căn hầm, tôi cũng phát hiện ra được một tài liệu có liên quan đến ma pháp tẩy não mà ả ta đang sở hữu

Phần hướng dẫn thực ra khá đơn giản nên tất nhiên bạn hoàn toàn có thể thông thạo ma pháp này trong khoảng thời gian ngắn. Nếu tôi chịu dành thời gian ra để học loại ma pháp này, tôi hoàn toàn có thể làm ra những thứ còn ghê gớm hơn ả ta đã làm với Jean cơ

Bản thân Olivia dường như đã phải mượn sức mạnh khá nhiều từ chiếc nhẫn mà ả đeo trên tay bởi vì ả không thể nào thực hiện nhiều mệnh lệnh khác nhau cùng một lúc được. Cả cái nhẫn này dường như cũng là một cá thể độc lập nữa. Ngoài ra, khác với ma pháp tẩy não, thứ này dường như còn có thể khiến cho các giác quan của đối thủ bị đảo lộn, tùy thuộc hoàn toàn vào lượng sức mạnh pháp thuật mà người sử dụng nó đang sở hữu

[…..Ma pháp tẩy não, có thể đảo lộn được giác quan của đối phương sao, huh] (Iori)

Tôi gần như đã nắm rõ sơ bộ về cách sử dụng ma pháp tẩy não này rồi vì dù sao thì tôi cũng lấy nó từ chính tay Olivia mà, cộng thêm việc tôi cũng đại khái nắm được cách sử dụng loại ma pháp này rồi

Tôi hoàn toàn có thể sử dụng thứ ma pháp này cho những cuộc trả thù sau này

[…..Vậy là, đã giải quyết được 3 tên] (Iori)

Merwin Johannes

Beltoga

Olivia Elieresire

Tôi cuối cùng cũng hoàn thành việc trả thù của mình vào những kẻ phản bội, những kẻ đã sống một cuộc sống thoải mái cho đến ngày hôm nay

Tôi đã đẩy bọn chúng rơi vào tuyệt vọng trong khi khiến chúng cảm thấy hối hận với những gì đã làm trước đây cũng như bắt chúng phải nói ra những lời xin lỗi từ tận đáy lòng, tuy vậy, phần tuyệt vời nhất có lẽ chính là việc tôi đã có thể kết liễu chúng đúng như mong muốn

Nhưng, tất cả mới chỉ là khởi đầu mà thôi

Vẫn còn rất nhiều tên phản bội khác vẫn đang nhởn nhơ ngoài kia

Tôi không thể dừng tay ngay lúc này được

Cuối cùng, tôi hoàn thành việc xóa sạch mọi dấu vết ở đây và rồi ngay khi tôi đang định rời khỏi căn hầm thì

[Ai đó!] (Iori)

Tôi đột nhiên cảm thấy hình như có ai đó đang theo dõi mình từ đằng sau. Mặc dù đáng lẽ lúc này đây không thể còn người khác ở đây được

Liệu có phải ai đó đang đi từ trên dinh thự xuống không nhỉ ?

Câu hỏi ngay lập tức được giải đáp khi tôi xoay người lại và nhìn vào thứ cũng đang nhìn tôi chằm chặp ở phía kia

[-------]

Tại một góc căn hầm

Được bao phủ bởi lớp bụi đen kịt của căn hầm, một con mắt đang lơ lửng ở đó. Có vẻ như nó được làm từ nước bởi thi thoảng từ bên trong nó lại xuất hiện những lớp bong bóng phát ra tiếng *PokoPoko*

Ánh mắt của cả hai đều nhìn về phía đối phương

Một con mắt giả được tạo nên từ nước và ngay tại thời điểm hai bên chạm mắt với nhau. Nó bỗng nhiên trở nên méo mó rồi biến thành một “nụ cười” đầy ghê rợn

[-------]

Rồi ngay lập tức, con mắt đó bất ngờ biến mất mà không để lại chút dấu vết gì

[………….]

Là pháp thuật

Có kẻ nào đó đã tạo ra thứ này để theo dõi tôi – Là kẻ nào…..?

Tôi cố gắng xác định xem con mắt đó hiện tại đang ở đâu, nhưng không còn bất kỳ dấu vết pháp thuật nào phát ra cả

Mặc dù không xác định được nó là thứ quỷ quái gì, nhưng tôi vẫn cần phải thật cẩn trọng mới được. Và rồi, với đôi chút bực dọc trong người, tôi nhanh chóng rời khỏi căn hầm

=============================================================================

Khi tôi quay trở về nhà của Karen, hoàng hôn cũng bắt đầu buông xuống.

Cứ cho là tôi đã đi đến chỗ của Olivia vào lúc nửa đêm đi, tức là đã hơn nửa ngày trôi qua rồi. Tôi không hề cảm nhận được điều đó cho đến khi sự mệt mỏi ập đến và bao trùm khắp cơ thể

[Cậu về muộn quá đấy] (Elfi)

Elfi đang đứng đợi tôi ở trước cửa biệt thự.

[Ừ.....] (Iori)

[Thế nào rồi?] (Elfi)

[Mọi chuyện ổn cả rồi, tôi đã khiến ả ta phải chịu cái kết xứng đáng với tội lỗi mà ả đã gây ra]

[….. Cậu có giết ả ta một cách bình thường không đấy?]

[Tất nhiên rồi, tôi không làm gì bất thường với cô ta cả. Đã thế tôi còn đưa cho cô ta lọ thuốc “kéo dài tác dụng” nữa nên cô ta sẽ không phải chịu đựng đau đớn gì đâu] (Iori)

[…… Cậu lại nảy ra mấy cái ý tưởng quái dị như mọi khi nhỉ] (Elfi)

Elfi gật đầu ra vẻ thấu hiểu, “Đó là một cái kết xứng đáng cho con ả đó” trong khi cau mày như thể cô đang tưởng tượng ra khung cảnh lúc đó. Tôi cũng kể lại cho Elfi nghe về con mắt bằng nước mà tôi nhìn thấy ở dưới tầng hầm

[Có vẻ như có ai đó đã quan sát toàn bộ mọi chuyện dưới đó bằng ma thuật điều khiển] (Elfi)

[Cũng có thể là hắn đang theo dõi hành tung chúng ta] (Iori)

Hoặc cũng có thể là cả hai ?

[Riêng việc điều khiển con mắt đó và theo dõi mọi chuyện từ khoảng cách xa như vậy là chuyện không phải ai cũng làm được đâu. Mặc dù nếu đó là tôi, Ortegia hay là những tên quỷ tộc cấp cao khác, thì chuyện tạo ra một phần cơ thể giả hay thậm chí là toàn bộ cơ thể giả là điều hoàn toàn có thể] (Elfi)

[Vậy tức là đó có thể một tên quỷ tộc cấp cao hoặc là một pháp sư có năng lực rất mạnh nào đó…..] (Iori)

Có thể đó là một tên sát thủ thuộc quân đoàn Ma Vương được cử đi để theo dõi hành tung của chúng tôi.

Hoặc cũng có thể là những tên trong nhóm “Người được chọn” — —

chính là những pháp sư của vương quốc này

[Mà cho dù có là ai đi chăng nữa, thì chắc chắn kẻ đó cũng là một đối thủ khá là khó xơi đấy, vậy nên từ nay về sau hãy cẩn thận hơn] (Iori)

[Hiểu rồi, tôi sẽ cảnh giác kể cả khi xung quanh không có ai luôn] (Elfi)

Tính ra thì bọn tôi đã thám hiểm được tổng cộng hai mê cung rồi.

Từ lúc đó đến giờ thì bọn tôi vẫn chưa chạm mặt với những kẻ truy đuổi chúng tôi lần nào cả. Nhưng sớm hay muộn gì thì một ngày nào đó bọn tôi cũng sẽ bị bọn chúng tấn công bất ngờ thôi. Và tất cả cũng chỉ là vấn đề thời gian trước khi tên Luser xuất hiện trước mặt chúng tôi với câu nói [Chàoo~, Amatsu-ku~n]

[Vậy...... Tình hình ở dinh thự thế nào rồi? Những người bị tẩy não có làm sao không?]

[Không có vấn đề gì cả. Jean và cả những gia nhân khác đều đã trở lại bình thường] (Elfi)

Rõ ràng là, ngay tại thời điểm giải phóng hết tất cả những hiệu ứng của chiếc nhẫn ra thì đương nhiên phép tẩy não trên người Jean cũng sẽ biến mất theo luôn

[Có xuất hiện hiệu ứng phụ gì không?] (Iori)

[Tôi đã thử kiểm tra tình trạng của họ bằng Quỷ nhãn rồi, xem ra không có gì bất thường xảy ra với não hay sức mạnh phép thuật của họ cả] (Elfi)

[Vậy sao? Thật là may quá] (Iori)

[Có một vài người trong số họ không có bất kỳ kí ức gì về mấy ngày qua, còn lại thì không có gì đáng lo nữa cả] (Elfi)

Xem ra loại ma pháp này không có thêm hiệu ứng phụ gì.

Có lẽ từ thời điểm này, mọi chuyện liên quan đến ma pháp tẩy não sẽ được giữ bí mật tuyệt đối

Vấn đề cần giải quyết ngay bây giờ chính là Karen

[Karen như thế nào rồi?] (Iori)

Sẽ không có gì lạ nếu cô ấy buồn

Nhưng Elfi lại trả lời với một biểu cảm khá phức tạp trên gương mặt

[Cô ấy đã tỉnh dậy sau hai tiếng kể từ lúc bị ngất… nhưng trạng thái của cô ấy hoàn toàn không có gì thay đổi cả] (Elfi)

[Không thay đổi gì cả sao…..?] (Iori)

Kể cả khi bố mẹ cô ấy đều đã chết ư, huh?

[Cô ấy không chịu đi ngủ cho lại sức mà liền đi kiểm tra tình hình của những gia nhân trong nhà và chuẩn bị để xử lý những chuyện sắp tới] (Elfi)

[Chuyện này……] (Iori)

Trái tim của Karen chắc chắn không thể nào mạnh mẽ như thế được bởi tôi đã nhận ra điều này khi mà chúng tôi còn ở lâu đài Hoàng Gia. Cô ấy chỉ là một người phụ nữ bình thường đang cố tỏ ra cứng rắn mà thôi.Thực tại đã đối xử với cô ấy một cách tàn nhẫn như vậy và liệu cô ấy có thể cứ giả vờ mãi như thể không có chuyện gì xảy ra hay không?

[Nếu cậu không tin lời của tôi nói thì cậu nên đi chứng kiến tận mắt thì hơn] (Elfi)

[……À, đúng rồi nhỉ] (Iori)

Tôi mở cửa ra và bước vào bên trong dinh thự.

Và rồi ngay lập tức, một gia nhân cất tiếng

[Chào mừng quay trở lại, Iori-sama. Karen-sama đang đợi cậu đấy]

Có vẻ Karen đã nhờ gia nhân của mình bảo tôi đến phòng của cô ấy ngay khi tôi trở về. Tôi gật đầu và hướng ngay đến phòng riêng của Karen.

Bên trong dinh thự lúc này đây đang rất tĩnh lặng bởi những gia nhân đã từng bị tẩy não bởi Olivia đều đã được cho đi nghỉ ngơi cả rồi. Bây giờ nếu tính cả người gia nhân lúc nãy thì cũng chỉ còn lại vài người đang làm việc ở đây thôi.

Bước dọc theo dãy hành lang tĩnh lặng và rồi dừng lại ở trước cửa phòng Karen. Có vẻ như cô ấy vẫn còn thức bởi tôi có thể nghe thấy tiếng loạt xoạt của bút lông phát ra từ bên trong.

[..... Karen-san, tôi về rồi đây] (Iori)

Tôi vừa dứt lời thì tiếng loạt xoạt đó cũng đồng thời ngừng lại, và rồi cánh cửa ngay lập tức được mở ra. Karen đang đứng ở đó.

[Iori-san! Anh có bị thương ở đâu không!?] (Karen)

Karen đang mặc trên người một bộ đồ khá mỏng trông có vẻ như là đồ ngủ của cô. Cô ấy gọi tên tôi ngay khi nhìn thấy gương mặt tôi xuất hiện phía sau cánh cửa.

Đúng như Elfi nói, từ giọng điệu, trang thái hay đến cả cảm xúc của cô ấy vẫn đem lại cảm giác giống y hệt như lần đầu chúng tôi gặp nhau vậy.

[......... Tôi không sao] (Iori)

[Ơn trời là anh vẫn an toàn.....!] (Karen)

Một biểu cảm nhẹ nhõm hiện lên trên gương mặt của cô khi thấy rằng tôi không bị thương ở đâu cả.

[Tôi đã nghe Elfi kể lại rằng tôi đã bị tấn công bởi những con quỷ và rồi ngất đi lúc nào không hay, sau đó hai người đã giải cứu tôi như thế nào… Và rồi tôi đã rất lo lắng khi biết rằng Iori-san vẫn còn ở lại đó một mình] (Karen)

Chuyện Karen bị ngất đi do những con quỷ gây ra chính là chuyện mà tôi và Elfi đã thống nhất với nhau từ trước. Bởi vì, tôi không muốn phải kể với Karen về những gì mà Olivia đã nói.

[Đúng vậy, lũ quỷ đó tôi đã xử lý xong cả rồi. Thực ra thì... Có vẻ như phép tẩy não của Olivia đã gặp phải một chút trục trặc vì một lý do nào đó và rồi cô ta đã gặp xui xẻo khi bị tấn công bởi chính những con quỷ mà cô ta đã nuôi dưỡng.....]

[Thật vậy ư] (Karen)

Không biết có phải do tôi tưởng tượng ra hay không mà trong thoáng chốc biểu cảm của cô ấy bỗng trở nên u ám nhưng rồi cũng nhanh chóng quay trở lại bình thường.

[Thực ra thì…… Tôi phải báo cáo về vụ việc này với Đức vua,với cả tôi còn phải đi kiểm tra tình hình của mê cung nữa,….. Vậy nên, tôi phải nhanh chóng làm việc mới được] (Karen)

[……..Cô đã bắt đầu làm luôn rồi sao?] (Iori)

[Vâng……Tôi xin lỗi. Nhưng, tôi hứa là tôi sẽ đền đáp xứng đáng cho những gì mà Iori-san đã làm.] (Karen)

[Tôi vẫn chưa quên điều đó đâu…..!] Karen nở một nụ cười tinh nghịch như thể muốn chọc tôi cười vậy.

……….Không, sai rồi

[Tôi nghe nói rằng từ khi tỉnh dậy đến giờ cô chưa chợp mắt lại lần nào đúng không? Vậy nên Karen, sao cô không đi nghỉ một lát đi nhỉ?]

Karen lắc đầu từ chối và đáp lại.

[Vẫn còn rất nhiều việc cần phải làm lắm nên tôi không thể nào nghỉ ngơi vào lúc này được] (Karen)

[………Nhưng] (Iori)

[Tôi cảm thấy rất ổn mà. Hơn thế nữa, không phải Iori-san vừa phải chiến đấu với lũ quỷ sao? Đáng lẽ người phải nghỉ ngơi là Iori-san mới đúng chứ?] (Karen)

Karen không có vẻ gì là sẽ nghe theo lời khuyên của tôi mà cứ khăng khăng là mình ổn. Dứt lời, cô ấy nhanh chóng quay trở về phòng của mình.

Tôi và Elfi không còn lựa chọn nào khác nào việc rời đi và bảo với cô ấy rằng [Nếu cô cần gì thì nhớ nói với gia nhân đấy]

[Lúc này cậu có nói gì đi nữa thì cũng vô ích thôi, đúng không?..... Vậy nên, chúng ta không còn cách nào khác ngoài để cô ấy một mình cả] (Elfi)

[……..Cô nói đúng] (Iori)

[Với cả….cô ấy nói cũng đúng. Iori có lẽ cũng đã mệt rồi đúng không? Tốt nhất là cậu nên đi nghỉ đi] (Elfi)

Đúng là bây giờ tôi đang cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Mặc dù tôi không nghĩ mình cần một giấc ngủ dài hay gì đó, nhưng mà tốt nhất là vẫn nên nghỉ ngơi bất cứ khi nào có thể, đúng chứ?

Sau khi nhờ gia nhân làm một bữa ăn nhẹ cho chúng tôi, tôi quay trở về phòng với Elfi. Tôi đặt mình lên giường và nhìn lên trần nhà. Bỗng nhiên tôi lại nhớ đến biểu cảm “như thường lệ” của Karen

[Như thường lệ....] (Iori)

Mặc dù không có lý do nào để cô ấy có thể bình tĩnh đến như thế được.

[...........]

Rất nhiều người đã phải chết dưới tay Olivia.

Bất cứ ai biết được điều này đều sẽ cảm thấy rất buồn.

Thậm chí chắc chắn sẽ có người không cầm được nước mắt.

Cả Karen cũng vậy…

— —Rất nhiều những khuôn mặt đang rơi lệ.

[— —] (Iori)

Tầm nhìn của tôi bỗng dưng trở nên vô cùng nhiễu loạn bởi những tiếng ồn đang phát ra. Một cơn bão cát đang lan ra khắp xung quanh. Có ai đó đang đứng ở bên trong nó.

[...... Kuh] (Iori)

Dấu hiệu anh hùng trên cánh tay tôi đang ngày một nóng dần lên. Tôi gồng mình nắm chặt lấy mu bàn tay để chịu đựng.

[....... Iori?] (Elfi)

Đã bao nhiêu phút trôi qua rồi?

Ý thức của tôi quay trở lại khi tôi nghe thấy giọng nói đầy kì lạ phát ra từ Elfi. Tầm nhìn của tôi cũng đã ổn định trở lại và dấu hiệu trên cánh tay cũng đã không còn nóng như khi nãy nữa.

[Có chuyện gì không ổn à?] (Elfi)

[Không, không sao đâu] (Iori)

....... Tôi tự hỏi liệu đó có phải là do sự mệt mỏi tích tụ bấy lâu nay hay không. Chắc là tôi nên nghỉ ngơi một lúc chứ cứ như thế này mãi thì không ổn đâu.

Và rồi không một chút do dự, tôi nhắm mắt lại. Và rồi ý thức của tôi cứ thế từ từ chìm vào giấc ngủ.

=============================================================================

Tôi tỉnh dậy.

Nhìn vào giữa cái khe hở trên chiếc rèm cửa sổ, tôi thấy bên ngoài trời đang tối mịt.

Đã khuya rồi sao?

Mặc dù thế, trong căn phòng lúc này vẫn sáng trưng. Nói mới nhớ, hình như đèn trong căn phòng này lúc nào cũng bật kể cả khi tôi thức dậy vào buổi sáng.

Chắc chắn là do Elfi làm rồi.

[Suu....... Suu.......] (Elfi)

Ở giường bên cạnh, Elfi đang phát ra những tiếng thở nhè nhẹ trong lúc ngủ.

[Ngủ ngon quá nhỉ...] (Iori)

Tôi ngồi dậy và tắt đèn đi. Loại đèn này hoạt động tất nhiên không phải do điện mà là dùng năng lượng pháp thuật.

Nếu cứ để đèn như thế mà không tắt thì lượng pháp thuật bị tiêu hao sẽ vô cùng lớn. Mặc dù cô ấy có nói gì đó kiểu “Đừng tắt đèn”, nhưng để như thế thì có được lợi ích gì đâu cơ chứ.

Dù cho cô ấy không có cơ thể thật, nhưng mà phần đầu của cô ấy trông có vẻ mềm mại kiểu gì ấy nhỉ.

Không chỉ thể xác mà cả tinh thần của tôi cũng đã vô cùng kiệt quệ rồi. Tôi vẫn đang cảm thấy buồn ngủ nên chắc là làm thêm một giấc nữa nhỉ?

Tôi ngáp một tiếng rồi lại đặt mình xuống giường.

Ngay khi tôi chuẩn bị chìm lại vào giấc ngủ thì đột nhiên

[— — — —!!]

Elfi bỗng nhiên bật dậy. Cô ấy nhìn xung quanh giường trong lúc thở gấp một cách nặng nề. Rồi cô ấy run rẩy và tự ôm lấy người mình.

[Tôi không muốn.......Tôi ghét điều này, tôi không muốn phải ở trong bóng tối..... thêm một lần nữa đâu] (Elfi)

[........... Elfi?] (Iori)

[Làm ơn đừng bỏ tôi lại..... một mình] (Elfi)

Elfi bật dậy trên giường và hướng thẳng về phía tôi.

Trông cô ấy có gì đó rất lạ.

[Ori...... Iori] (Elfi)

Tôi ngồi bật dậy khi nghe thấy tiếng cô ấy đang kêu tên mình một cách yếu ớt.

[Iori~....] (Elfi)

[........Có chuyện gì vậy?]

Khi tôi đáp lại, tôi nghe thấy tiếng Elfi thở phào một cách nhẹ nhõm.

Rồi cô ấy bật đèn trở lại.

[..... Không phải tôi đã bảo cậu là không được tắt đèn rồi sao] (Elfi)

Elfi liếc nhìn tôi.

[.... Cô sợ bóng tối sao?] (Iori)

Nói mới nhớ, khi bọn tôi cắm trại thì bao giờ cô ấy cũng cố gắng giữ cho ngọn lửa không bị biến mất vào ban đêm, với cả hình như cô ấy cũng có những biểu hiện kiểu như thế này khi chúng tôi ở dưới tầng hầm của Merwin nữa.

[Không phải vậy, chỉ là tôi ghét phải ở một mình ở một nơi tối tăm và quá yên tĩnh mà thôi.] (Elfi)

.........Không phải cô vừa nói cô sợ bóng tối sao?

[Không phải tôi đã kể với cậu rồi sao….. Tôi đã từng bị phong ấn tại một nơi không có lấy một âm thanh hay ánh sáng nào] (Elfi)

[…….Ah] (Iori)

[Vậy nên khi tôi thoát được ra khỏi nơi đó….. Tôi không muốn phải ở một mình tại những nơi đầy yên tĩnh và tối tăm như thế nữa bởi vì khi đó cả cơ thể tôi sẽ bắt đầu run rẩy và hơi thở của tôi cũng sẽ trở nên nặng nề hơn] (Elfi)

[Đó là lý do tại sao….cô để cho đèn sáng….] (Iori)

[…..Là lỗi của tôi khi đã không giải thích điều này rõ ràng] (Elfi)

Elfi nói với tôi như thế trong lúc mắt của cô ấy cứ đảo xuống đất và tự trách bản thân mình bằng những câu đại loại như “Xin lỗi” hay “Làm ơn đừng tắt đèn”

[……Tôi cũng có lỗi khi đã không nhận ra điều đó sớm hơn]

(Iori)

Mặc dù đã đồng hành cùng với nhau được một thời gian rồi, vậy mà, mình đúng là ngu ngốc thật.

[Không sao đâu, nhưng…..nếu cậu cảm thấy có lỗi vì đã tắt đèn đi……Vậy thì, nói chuyện với tôi một lúc cho đến khi tôi buồn ngủ đi, bởi vì nhờ cậu mà giờ tôi lại thức giấc rồi này] (Elfi)

[Được thôi] (Iori)

Rồi cứ thế, tôi và Elfi nói chuyện suốt một tiếng đồng hồ liền.

Chúng tôi nói về những thứ trong tương lai, về phép tẩy não, về mê cung và cuối cùng là những câu chuyện phiếm. Một tiếng đã trôi qua và Elfi cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ.

[...............]

Trong khi vẫn để nguyên cho đèn sáng như thế, tôi nhắm mắt lại và nằm xuống giường.

Những tiếng thở đều đều của Elfi khiến cả người tôi cứ lờ đờ mãi không sao chợp mắt được

[.......Nhân tiện] (Iori)

Trước khi chìm vào giấc ngủ— —.

Không biết từ lúc nào mà tôi đã có thể ngủ ngon lành mà không cần phải cảnh giác đến Elfi dù cho cô ấy có đang ngủ ngay bên cạnh tôi đi nữa

Và rồi cứ thế, dòng suy nghĩ này cứ liên tục lảng vảng trong tâm trí tôi cho đến khi tôi chìm vào giấc ngủ

=============================================================================

Xin chào mọi người, mình đã quay trở lại đây, mặc dù đợt này là xuống làm editor.

Cũng xin cảm ơn 2 bạn trans mới đã giúp mình làm xong chap này, hi vọng 2 bạn sẽ tiếp tục giúp mình những chap kế tiếp.

Hi vọng mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ, cảm ơn mọi người rất nhiều

Truyện Chữ Hay