「Anh là Axel Granz-san, phải không?」
Phía bên ngoài cửa, có một người đàn ông trẻ mặc bộ trang phục của thầy tu.
Tuy nhiên, trên lưng anh ta có mang một chiếc ba lô quen thuộc.
「Anh là《Người Vận Chuyển》sao?」
「Tôi là Jean,《Người Vận Chuyển》làm việc cho điện thờ chức nghiệp.」
Đây chính là chủ sở hữu của bảng trạng thái mà tôi được xem khi được chuyển nghề. Nhấn mạnh điều đó, anh ta một phong thư từ trong ba lô và đưa nó cho tôi.
「Đây là?」
「Đây là kiện hàng được gửi từ vu nữ của điện thờ. Nó được gọi là『Bảng trạng thái chính xác』và vì đây là vật quan trọng cho nên mới được phong ấn bằng ma pháp. Granz-san, ngài nên tự mình mở nó.」
「Yeah, cảm ơn anh.」
Nhìn vào bức thư, tôi nhận ra rằng nó được phong ấn bằng một loại bùa phép.
Thậm chí còn có dòng chữ cảnh báo rằng 『Cẩn thận, thứ này sẽ biến thành cát bụi nếu bất cứ ai ngoài người nhận mở nó.』
「Chà, vậy giờ tôi sẽ rời đi đây. À, có một lời nhắn của vu nữ dành cho ngài.『Do bảng trạng thái này có quá nhiều điểm chưa từng có tiền lệ, nên ngày mai tôi sẽ đến thăm ngài và mang theo lời xin lỗi và giải thích.』là những gì cô ấy nói.」
「Hm? Ồ, được rồi.」
「À còn nữa, giờ cũng muộn rồi, vì sự tràn lan của bọn goblin hay orc ở ngoài thành phố thì băng qua cánh đồng cỏ để về điện thờ là quá nguy hiểm, thế nên tôi sẽ qua đêm ở nhà trọ gần cổng thành. Nếu có bất kì vấn đề gì với kiện hàng, xin hãy cứ thông báo với tôi ở nhà trọ.」
「Tôi hiểu rồi. Cảm ơn vì mọi thứ, Jean.」
「Không, không, Đây chẳng qua chỉ là công việc của người vận chuyển thuộc đền thờ mà thôi. Tôi đi đây——」
Sau khi nói lời tạm biệt, Jean rời khỏi nhà tôi.
...Anh ta làm việc khá cẩn thận.
Trong lúc nghĩ về anh bạn《Người Vận Chuyển》mà tôi nên học hỏi từ thái độ làm việc của anh ấy, tôi quay vào trong phòng-
「Axel-san, đó là người của điện thờ chức nghiệp, đúng chứ? Anh ta cũng nói điều gì đó về việc sửa sai, có thể là thông báo về chức nghiệp chính xác mà anh được nhận có phải không——」
Fang nhảy xổ vào chủ đề này.
「Không, không phải vậy. Bảng trạng thái của anh bị bẩn khiến anh không thể đọc được, nên họ chuyển cái mới đến. Hay đúng hơn, Fang, không phải cậu quá bận tâm về việc anh trở thành《Người Vận Chuyển》à?」
「Tất nhiên là em phải bận tâm chứ! Đúng hơn là không thể nào không bận tâm cho được. Em đã nói bao nhiêu lần rồi, nhưng, nếu một người bình thường chuyển chức nghiệp thành Người vận chuyển thì đó là chuyện thường, nhưng một chức nghiệp cao cấp như《Kỵ Sĩ Rồng》chuyển thành chức nghiệp bậc sơ cấp thì là một vấn đề lớn đó!」
Dù Fang nói trong khi đang siết chặt lòng bàn tay lại, tôi vẫn chẳng biết được tại sao điều này quan trọng đến thế.
Chà, tôi đoán rằng cũng chẳng thể làm khác được, dù cho trước đây tôi có được một chức nghiệp bậc Cao cấp, tôi vẫn không thực sự hiểu được tầm quan trọng của việc chuyển chức nghiệp này.
....Mà thôi, để chuyện đó qua một bên, bây giờ thì cứ kiểm tra trạng thái đã nào.
Tôi bắt đầu gỡ lá bùa đang phong ấn gắn trên kiện hàng.
Bên trong là thứ trông giống như bảng kĩ năng, dù cho thoạt nhìn nó như một tờ giấy, nó lại mang lại cảm giác lạnh tựa kim loại vậy. Tôi lấy nó ra để có thể đọc được nội dung.
「Hmm?」
Khi tôi nghiêng đầu, Berzelia đứng dậy khỏi bàn ăn và tiến đến chỗ tôi.
「Hơ, Chủ nhân, có chuyện gì vậy ạ? Có phải ngài lại vừa thăng cấp không?」
「Không,không phải vậy. …Điểm trạng thái có phần hơi cao quá thì phải.」
「Ể?」
Fang là người đầu tiên phản ứng với lời nói của tôi.
「À, ờm, Axel-san? Liệu có phiền không nếu em xem qua bảng trạng thái của anh? À không, em hiểu rằng làm vậy có hơi thô lỗ, nhưng mà.」
「Được chứ, Anh thực sự không phiền đâu. Dù sao đây cũng chỉ là bảng trạng thái ban đầu của anh thôi mà, kể cả khi anh cho cậu xem đi nữa thì nó sớm muộn cũng sẽ thay đổi thôi.」
Tóm lại, không có vấn đề gì khi cho đồng đội xem bảng trạng thái cả, đó là suy nghĩ của tôi khi đưa nó cho Fang.
「Huh?」
Lướt qua bảng trạng thái một lần, Fang dụi mắt, rồi lẩm bẩm sau khi xem lại nó lần thứ hai.
「Tại, tại sao lại cao đến thế được?!」
Khi xem lần thứ ba, cậu ta thốt lên kinh ngạc.
「Ai biết?」
「Ai biết á… Anh… Những con số này là bất khả thi đối với một Người vận chuyển? Đống chỉ số rank S này là sao. Điểm may mắn thậm chí còn là EX nữa chứ. Còn cả dòng『Giải Nghệ』này, đây là lần đầu tiên em nhìn thấy nó!」
「Sao vậy? Có vấn đề gì với bảng trạng thái của chủ nhân ư?」
Ở đối diện một Fang đang bối rối, Berzelia ngó qua bảng trạng thái.
「Woa, trông cũng khá giống bảng trạng thái của chủ nhân khi ngài còn là kị sĩ rồng ấy chứ. Cơ mà, khi ấy tốc độ của ngài đạt rank SSS và may mắn không đến rank EX, vẫn còn một vài sự khác biệt nhỏ, nhưng cũng đã gần giống rồi.」
「Ể? Gần giống với khi anh ấy còn là kị sĩ rồng ư?! Nghĩa là sao cơ chứ?!」
「Chà, như anh nói đó, anh không biết— À, còn có thứ gì đó đi kèm với bảng trạng thái đấy. Cái này…?」
Khi đang giải thích cho Fang, tôi lấy bức thư từ trong kiện hàng ra.
Lời giải thích của nàng vu nữ được ghi trên đó-
「『Em đã chuyển bảng trạng thái từ Thần Tân Chức Nghiệp đến cho ngài rồi, nhưng do có quá nhiều điểm bất cập chưa từng có tiền lệ, xin hãy cho phép em ghé thăm ngài vào tối mai. Em sẽ báo cho ngài về những câu trả lời của Thần Tân Chức Nghiệp.』…Đó là những gì được viết.」
Nói cách khác, đây là bản chi tiết hơn của lời nhắn mà tôi nhận được từ Người vận chuyển ban nãy.
Thật tốt nếu nghe được lời giải thích cho tình huống hiện tại từ cô nàng vu nữ vào ngày mai.
「Ôi, đúng như mong đợi từ chủ nhân mà. Thật tuyệt vời khi chỉ số may mắn của ngài đạt rank EX mà không ai nhận ra.」
「Đúng rồi, ta cảm thấy mình khá may mắn, điều này thật tuyệt vời. Bắt đầu từ mai chúng ta sẽ có thể di chuyển tự do hơn rồi.」
Thật khó để nghĩ ra điều mình nên hỏi vu nữ của điện thờ vào ngày mai, nhưng việc có được điểm năng lực cao thật sự có ích. Háo hức cho điều sắp xảy đến, tôi nở một nụ cười cùng với Berzelia và trở lại bàn ăn nơi những món ăn đã được bày sẵn.
•
Sau khi chiêm ngưỡng bảng trạng thái ấy, Fang thấy sốc khi mà Axel vẫn quay trở lại bàn ăn tựa như chưa có chuyện gì xảy ra.
...Không hẳn, kể ra thì cũng may rằng đây không phải là một vấn đề to tát.
Phải rồi, có vận may tốt cùng chỉ số cao mới là điều quan trọng hơn. Cơ mà...
「L-làm ơn, chờ một chút đã, Axel-san. …Vì bảng trạng thái chỉ vừa mới được giao đến, có nghĩa là anh vẫn thăng cấp như bình thường dù cho không biết chút gì về điểm chỉ số của mình ư?」
「Phải, bộ có vấn đề gì sao?」
Anh ta bình thản trả lời.
Có nghĩa là sau khi nhận được một chức nghiệp bậc Sơ cấp, anh ta không có bất kì cơ sở nào để biết được về sức mạnh của mình.
Trái lại, anh còn chắc chắn rằng mình sẽ không trở nên mạnh hơn nữa.
Con người này thật là... Fang nghĩ.
Có lẽ, kể cả khi nhận được điểm chỉ số thấp, người này vẫn sẽ tiếp tục quá trình thăng cấp của mình.
Kể cả có là bị buộc phải bắt đầu từ con số không sau khi bị tước đi toàn bộ sức mạnh.
Đánh mất nó, nhưng không hề rơi vào tuyệt vọng, anh ấy vẫn tiến lên phía trước.
...Liệu mình có thể làm được như vậy nếu ở trong vị trí của anh không?
Tôi chưa bao giờ tự cao từ khi trở thành Dũng Giả. Tôi vẫn mang trong mình những kỉ niệm khi cố gắng luyện tập để có thể bắt kịp Axel.
Nhưng nếu tôi mất đi tất cả, tôi có thể đối mặt với thực tại đó được không? Khi tôi suy nghĩ về điều đó-
「Haha.」
Tôi bất giác nở nụ cười.
Ngay cả tôi cũng biết được đó là một nụ cười ngớ ngẩn.
「Hm? Fang à, có gì buồn cười hay sao?」
「À không, em xin lỗi. Em chỉ nghĩ rằng anh vẫn là một người không bao giờ có thể ngồi yên được… Với lại… Vâng, Axel-san. Em lại một lần nữa nhận ra anh là người mà em rất tôn trọng…!」
「Hả? Anh vẫn không biết anh có gì đáng để mà được cậu tôn trọng, nhưng mà giờ anh đoán rằng anh có thể nhận nó như một lời khen nhỉ?」
「Vâng! Tất nhiên rồi!
Em rất ngưỡng mộ anh. Em sẽ cố hết sức để có thể đuổi kịp được anh!」
「A-anh hiểu. Đừng có cố quá nhé….Cậu có mang theo rượu và đồ ăn cũng sắp nguội cả rồi, vậy nên hãy tạm dừng nói chuyện và bắt đầu ăn thôi nào. 」
「Vâng, Axel-san, cảm ơn vì đã đón tiếp em.」
「Yaay, cuối cùng cũng được ăn rùi. Itadakimasu!」
Fang ngồi vào bàn cùng với Axel, người mà Thánh Gươm Dũng Giả luôn ngưỡng mộ, và một Berzelia đang ăn trong hạnh phúc.
...Đây có phải thứ được gọi là nghị lực không? Axel-san thật tuyệt vời. Mình...mình cũng muốn trở nên giống anh ấy.
Với suy nghĩ đó trong đầu, Fang chăm chú nhìn Axel, với ánh mắt tràn đầy khát vọng.
●
Sau bữa tối, tôi nghỉ ngơi một chút trong lúc thưởng thức trà.
Và khi tôi đang suy tính về kế hoạch cho ngày mai-
「Axel-san, liệu chúng ta có thể bàn về vấn đề này một chút có được không?」
Fang, người cũng đang uống trà ở bên cạnh, cất tiếng hỏi.
「Vấn đề… Là lí do khác về việc cậu đến thành phố này sao?」
Khi tôi trả lời, Fang tỏ ra có chút ngạc nhiên, nhưng sau đó lại bình tĩnh tiếp tục.
「…Vậy là anh đã nhận ra rồi ư?」
「Cậu đã mặc một bộ áo trùm đầu khi ta gặp nhau trước cửa đúng không? Đến bây giờ cậu vẫn mặc, vì nó đã được thiết kế để che dấu danh tính, anh nghĩ rằng hẳn cậu đang bí mật làm gì đó.」
「Haha… Em đúng là chẳng thể qua mắt Axel-san được.」
Fang lắc đầu cười khổ. Tuy nó là một phỏng đoán hoang đường dựa trên rất nhiều giả thiết, nhưng có vẻ cậu ta thực sự có lí do cho điều này.
「Chà, ít nhất thì anh cũng có thể lắng nghe cậu. Chuyện gì đã xảy ra vậy?」
「Vâng. Thực ra, em không
chỉ đến đây để chúc mừng, mà còn muốn xin lời khuyên của anh về những gì em nên làm tiếp theo. Không kể đến việc thay đổi chức nghiệp, Axel-san là một người đáng tin cậy. …Nếu phải nói hơn nữa, em nghĩ rằng đây quả là một thời điểm hoàn hảo, vì giờ đây anh đã là một《Người Vận Chuyển》với chỉ số tuyệt vời.」
Nói đoạn, Fang trở nên trịnh trọng, đứng dậy và nhìn thẳng vào mắt tôi. Sau đó-
「Điều em muốn thảo luận với anh không gì khác ngoài một yêu cầu dành cho《Người Vận Chuyển》Axel-san, về việc "Vận chuyển Công Chúa Thứ Tư của đất nước này."——. Thời gian là tối nay. Em yêu cầu với tư cách là một Tướng quân cũng như một Dũng Giả, anh sẽ chấp nhận chứ?」
Cậu ta lịch sự nói.
Có vẻ như công việc đầu tiên của tôi như một《Người Vận Chuyển》đến một cách bất ngờ từ một Anh hùng, là người bạn cũ của tôi.