Chúng tôi leo lên những con Otem để băng qua khu rừng.
Những con Otem rung lắc dữ dội hơn tôi nghĩ, cuối cùng vì không chịu được nên tôi đã nôn và rồi sau đó tôi nghỉ ngơi một lúc.
Còn con Shimuparrot cũng lấy lại được ý thức và nó đã cố gắng chạy trốn, chúng tôi mệt mỏi sắp xếp những con Otem trong khi giúp đỡ hai con người bất tỉnh sắp sửa rơi ra ngoài Otem trên một đoạn đường gồ ghề. Đây là sự bận rộn khi đang trên đường trở về làng.
Nhưng nhờ những vất vả đó, mà chúng tôi bây giỡ cũng đã thấy được thấp thoáng bóng dáng của ngôi làng.
Cuối cùng tôi cũng đã có thể trở về nhà.
Hiện tại cũng đã chập choạng tối, bầu trời đang nhuộm màu đỏ rực.
"Abel-san, cảm ơn anh rất nhiều! ... Rằng, tôi thực sự xin lỗi vì tôi đã nói những lời thô lỗ."
"Không, không sao, Tôi cũng đã làm phiền cậu rất nhiều, và tôi cũng được cậu giúp đỡ. Thế nên cậu không cần phải xin lỗi làm gì."
"Thật vậy sao?"
Shibi hạ tay xuống và gãi má.
"Thật ra tôi ... tôi đã nghĩ rằng Abel-san là một tình địch, nên chỉ là ... tôi muốn bắt nạt ..."
"tình địch?"
"Nhưng, khi tôi chứng kiến anh đánh bại con quái thú to lớn một cách đơn giản và nhìn thấy anh sử dụng phép thuật chữa trị một cách khéo léo, vậy nên... tôi không thể so sánh với anh ..."
Shibi nói rằng tôi là tình địch, ngoài việc có một đứa em gái, tôi có rất ít người quen.
Lẽ nào lại là Philo?
Tôi chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này, cơ mà....
Tuy nhiên, ở một vùng nông thôn như thế này, vấn đề về hôn nhân có vẻ vẫn còn quá sớm, trên thực tế thì cả bố và mẹ tôi đều còn khá trẻ.
Có lẽ sẽ tốt hơn khi tôi sớm nghĩ về vấn đề này.
Về cơ bản, tôi là một người không có bạn bè.
Ngoài ra, dạo gần đây, tôi đã nghe qua những tin đồn được truyền miệng rằng gia đình Belek có một con quỷ biến con người thành Otem.
Tôi nghĩ rằng sẽ chẳng có ma nào tin vào những tin đồn vớ vẩn này, nhưng cũng chẳng lạ gì khi bọn họ biết đến một tên lập dị như tôi.
Sẽ có nhiều người đến cầu hôn đứa em gái Gisel xinh đẹp của tôi, nhưng sẽ chẳng có mấy đứa con gái nào thích một tên lập dị như tôi.
Tôi có một mối quan hệ khá thân thiết với trưởng làng và thường xuyên đến lui đến nhà của ông ấy, thế nên cũng sẽ chẳng kì lạ gì khi có nhiều người hiểu nhầm mối quan hệ giữa tôi và Philo.
Khi tôi suy nghĩ suy nghĩ nhiều về nó, Philo là một cô gái phiền phức, và tôi không thích cô ấy.
Lãnh thổ ngôi làng của bộ lạc Maren không quá rộng
So với tổ tiên của chúng tôi thì bộ lạc hiện giờ sống khá là khép kín.
Có thể những tin đồn kì lạ về tôi sẽ bị bóp méo và lan rộng, nếu ai đó có khả năng kết hôn với tôi trong tương lai, không có ai khác ngoài Philo?
Chà, tôi đoán là mình sẽ chẳng phải suy nghĩ về vấn đề này nhiều làm gì.
Ở thế giới này thì tôi vẫn chỉ mới có mười ba tuổi. Điều gì đến thì thời gian sẽ tự khắc đưa nó đến.
... Tuy nhiên, có lẽ sẽ tốt hơn nếu tôi chú ý hơn về những người xung quanh.
"Philo và tôi-"
"Aaaa... tôi nghĩ, Giselle-san là một bông hoa mà tôi không thể nào với tới..."
"Hả?"
Khoan Khoan, đợi một lát.
Tôi không thực sự hiểu những gì mà cậu ta đang nói.
"Tôi được yêu cầu mang theo những dụng cụ ma thuật để sử dụng cho việc tổ chức lễ hội Hỏa Thần Linh, nhưng tôi đã bỏ quên một số đồ vật trang trí... Sau đấy, Giselle-san và tôi đã cùng nhau tìm kiếm nó."
Nghi lễ Hỏa Thần Linh là một lễ hội cho đầu mùa hè được gọi là "Mùa Hỏa Long" tại Nhật Bản.
Ở thế giới này được phân chia thành hai mùa: Mùa Hỏa Long và Mùa Hàn Long.
"Chà, ngày hôm đó ... tôi không nhìn thấy Abel-san, không hiểu sao Giselle-san cũng quay trở về nhà khá sớm."
"Hửm? Aaa ~, Vâng, hôm đó tôi hơi bận."
Vào ngày hôm đó, đúng là tôi đang bận chăm sóc bốn con sóc.
Chimera rất khó duy trì sự sống.
Đôi khi nó sẽ xảy ra hiện tượng đột biến những bộ phận trên cơ thể và nó cũng sẽ chết như vậy.
Con sói nhiều đầu có tên là Jan gary. Ngay sau lễ hội Hỏa Thần Linh tôi cũng tiếp tục cẩn thận theo dõi nó. Do đó, tôi đã thành công trong việc bất đắc dĩ quan sát Jan Gary. Mặc dù ban đầu nó là một loài có tuổi thọ ngắn ngủi.
Jan gary có 5 cái đầu của mình tự ẩu đả với nhau khi tôi cho nó ăn, tôi đã tự hỏi là không biết nó khi nào mới bỏ cuộc. Trông thật dễ thương.
Tôi đã khóc khi nó chết. Ngoài ra tôi cũng đã làm cho nó một ngôi mộ ở trong vườn.
Tiếp tục trở lại câu chuyện của lễ hội Hỏa Thần Linh.
Tôi có nhớ là ngày hôm đó mẹ tôi đã bảo rằng. Nếu như một trong hai anh em không đi thì sẽ làm mất mặt cha tôi, thế nên ngày hôm đó Gissel đã một mình đi đến lễ hội.
Cuối cùng, Giselle đến lễ hội và chỉ giúp mọi người mỗi khâu chuẩn bị xong rồi lẻn về nhà luôn. bằng cách sử dụng lý do thể chất kém để bào chữa.
"Tôi và Giselle là anh em, đấy không phải là mối quan hệ như cậu nghĩ!"
"Sao cơ? Vậy, có gì khác không?"
"À, không."
Ồ, tôi đoán là cậu ta đã đứng ngoài nhìn vào rồi đã xảy ra hiểu nhầm khi thấy tôi với Giselle thân thiết với nhau.
Không có gì lạ khi bọn họ nghĩ gia đình tôi có một cô em họ thân thiết với tôi.
Chắc chắn, tôi với đứa em gái Giselle quá thân thiết với nhau.
Điều này khiến cho bọn họ nhìn vào và đánh giá rằng bọn tôi không chỉ đơn giản là cặp anh em bình thường.
Tôi nên cẩn thận, tôi nghĩ là mình sẽ bắt đầu từ hôm nay.
"Chà, vậy thì, tôi có thể gọi anh là anh trể không!?"
Ngươi mà Shiby đem lòng yêu mến chính là em gái tôi.
Vậy thì, những gì tôi muốn nói ra bây giờ đã được định sẵn.
"Chắc chắn là KHÔNG!"
Tôi là một thằng Siscon.
Sẽ đến lúc Gissele phải kết hôn, thế nhưng hiện tại thì tôi chưa muốn nghĩ nhiều về điều này.
Tôi chắc chắn sẽ khóc òa trong đám cưới của em ấy.
"Ughugu, muu ..."
"À, ... Cái...cái gì? Ố. Đây...đây là đâu!? "
Hai giọng nói đột nhiên phát ra từ phía sau lưng, như thế nó đáp lại tiếng khóc của tôi vậy.
Có vẻ như bố tôi và Gallia đã bị đánh thức vì tôi lớn giọng.
"dừng lại!"
Khi tôi lên tiếng, bốn con Otems dừng lại cùng một lúc.
Tôi và Shibi leo xuống từ Otem, đứng trước hai ông bố của mình, và giải thích cho bọn họ hiểu rằng tôi đã hạ gục được Greater Bear.
"Greater Bear ... đó, đó là một con đột biến.... Dù sao đi nữa, đó không phải là Greater Bear không lồ sao?"
Gallia vặn cổ mình.
Rốt cuộc. đánh bại được Greater Bear là một câu chuyện quả thật khó tin.
"Sao cơ, cha đang nói về cái gì vậy, Cha! Abel-san, 'zapatt ~to' thổi nó qua những cái cây và cây ... đã, điều đó thực sự tuyệt vời!"
"... Có vẻ như khi ta mất đi ý thức, Ta nghĩ là hai đứa rất hợp nhau."
Shibi trở thành cấp dưới của tôi.
"Đáng ra tôi nên tức giận...."
Trong khi nói điều đó, cha tôi vuốt ve cơ thể của ông ấy từ lỗ thủng trên chiếc áo.
Đó là phần bị xé toạc bởi móng vuốt của Greater Bear.
"Con đã che đi vết thương đó bằng da của Greater Bear, vì mọi chuyện đã thành công nên hầu như không còn sót lại vết sẹo nào. Thế nên, nếu có gì đó sai hoặc bất tiện. Con cũng có thể bóc ra và điều chỉnh lại, hãy chắc chắn là khi nào gặp bất trắc, hãy nói với con sớm nhất có thể. Vì khi để càng lâu, nó sẽ càng trở thành một phần của cơ thể cha... vậy nên cha sẽ sớm quen thuộc với nó thôi ... "
"Mẹ ơi, mu ..."
Sau đó. Chúng tôi quyết định bỏ lại những con Otem rồi đi bộ về nhà.
............
Cuối cùng, chúng tôi cũng đã trở về nhà an toàn.
Ở cổng làng, Giselle đang chờ ở đó với vẻ mặt lo lắng.
Khi em ấy nhìn thấy tôi, khuôn mặt của em ấy sáng lên và chạy đến.
"Anh không sao chứ? Nii-sama!"
Tôi đặt Shimparotto xuống đất, ôm lấy Giselle và xoa đầu cô ấy.
Khi tôi cảm thấy có một ánh mặt đang nhìn tôi từ phía sau, tôi quay người lại. Shibi đang nhìn tôi lo lắng.
Không, đây chỉ là một skinship ...
Khi tôi được nghe kể lại, Dường như Giselle đã đứng ở đây chờ tôi quay lại trong một khoảng thời gian dài khi nghe tin tôi đi săn cùng với bố.
Tôi nghĩ rằng em ấy chắc hẳn đang rất cô đơn.
Xin lỗi, anh không có ý định đi ra khỏi làng lâu đến như vậy.
"Thật tốt ... em đã thực sự rất lo lắng và đứng ngồi không yên. Không biết liệu anh trai của em có ngã trên đường hay không..."
...Sau tất cả... Tôi không nghĩ là em ấy lại coi tôi yếu đuối đến mức đấy.
-------------------------------------------------------------------------------------------------
- Bản Eng chap này rất tệ nên chất lượng của chương cũng giảm theo. Mình có tham khảo cả raw nhật nữa mới có thể hoàn thành xong chương này.