Saikyou Degarashi Ouji no An’yaku Teii Arasoi Munou wo Enjiru SS Rank Ouji wa Koui Keishou-sen wo Kage kara Shihai Suru

chương 20: chọn vợ phải chọn cho kỹ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Chào buổi sáng, Bá tước Baelz.”

“Oh, không phải Hoàng tử Arnold đây sao. Ngài tìm thần có việc gì ạ?”

Bá tước Baelz là một quan chức trong triều đình. Dù sống ở kinh đô nhưng ông không sở hữu lãnh thổ nào.

Trong hàng thế hệ, các Bá tước nhà Baelz đã đảm nhận nhiều vị trí quan trọng trong đế quốc. Bá tước Baelz hiện tại là Phó Bộ trưởng Bộ Kỹ thuật, chuyên chăm lo cho công cuộc xây dựng và kiểm soát lũ lụt.

Thế nên, Bá tước Baelz liên tục giữ khoảng cách khỏi cuộc chiến giành ngai vàng. Vì vị trí của ông không trực tiếp can thiệp vào thế trận cuộc chiến kế vị, ba người kia không để tâm đến ông cho lắm.

Lý do tôi đến dinh thự Bá tước Baelz hôm nay là vì tôi nghe một tin đồn.

“Thật ra, tôi vừa nghe lời đồn.”

Bá tước Baelz đang ở trong tuổi ba mươi.

Cái đầu hói, cộng với vẻ ngoài rụt rè, biến ông thành người mà chả cô nào thèm liếc nhìn.

Thế nhưng, vài năm trước, cuối cùng ông đã cưới vợ. Vốn dĩ, ông là một người kế vị tài năng của một gia tộc cao quý, và thậm chí còn giữ chức phó bộ trưởng. Nếu chịu khó chăm chút vẻ ngoài xíu thôi, thì ngoài kia có vô số cô gái hợp với ông.

Nhưng, ông lại phạm sai lầm.

“N, Ngài nói lời đồn sao…?”

“Đúng, chỉ là lời đồn nhưng có vẻ như vợ ông luôn ăn mặc sặc sỡ và ăn chơi mỗi đêm. Cô ta đi quanh và phô trương bản thân như thể ả là thành viên hoàng gia vậy. Ai cũng thắc mắc tiền ấy ở đâu ra. Ông thấy đó, tôi chỉ nghe lời đồn thế thôi.”

“C, Chuyện đó... chỉ là phóng đại thôi. Đúng là vợ thần yêu thích đi chơi nhưng cô ấy không bao giờ làm đến mức đó. Cô ấy, cô ấy…”

Bá tước Baelz dùng khăn tay lau đi những giọt mồ hôi trên trán.

Dường như thông tin Sebas thu thập được là đúng sao.

Theo Sebas, có vẻ Bá tước đây luôn than phiền với cấp dưới về người vợ mình. Nỗi thất vọng với ả đã lên đến cực điểm, đến mức ông hay nói ông muốn li hôn, nếu không thì ông sẽ tự sát.

Từ phản ứng ông ta, tôi đoán ông ấy không hài lòng với vợ mình cho lắm. Câu hỏi ở đây là người đàn ông này định tiến xa đến thế nào để dẹp bỏ ả.

“Bá tước Baelz.”

“V, Vâng!”

Ông ta liền thay đổi tông giọng. Liếc qua thì tôi có thể thấy rõ ông đang cố ngồi thẳng lưng dậy.

Do lương tâm bị cắn rứt sao? Hay có lẽ chỉ là tính khí của ổng?

“À còn lời đồn này nữa. Có vẻ ông đang biển thủ công quỹ để cho vợ ông ăn chơi.”

“T, Thần không bao giờ làm chuyện như thế! Thần đã luôn làm việc chăm chỉ như một cận thần trung thành với đế quốc! Xin hãy tin thần.”

“Dù ông có nói thế thì cũng khó. Tôi đến đây hôm nay là vì tin đồn đã lan đến lâu đài. Lớn chuyện đấy. Nếu lọt vào tai cha tôi thì chuyện này hơi căng đấy, ông biết không? Tôi muốn dọn dẹp đống rắc rối này trước lúc đó.

Mặt Bá tước cắt không còn hột máu.

Ông ấy là một người khá dễ đoán. Có lẽ tính cách rụt rè khiến ông không muốn một tin đồn như thế đến tai Hoàng đế.

Tôi có thể hy vọng gì từ chuyện này?

“Đ, ĐIện Hạ! Xin hãy giúp thần! Xin hãy giúp thần!”

“Tôi chẳng có ý định giúp đỡ một tên tội phạm đâu. Dĩ nhiên, Leo cũng thế.”

“T, Thần thật sự không đụng vào công quỹ của đế quốc.”

“Thế thì đống tiền đó từ đâu ra? Vợ ông không thể nào ăn chơi như thế chỉ bằng tiền lương của một bá tước được.”

“B, Ban đầu thì tiền đến từ khoản tiết kiệm… nhưng nó ngay lập tức bốc hơi, nên thần mới mượn tiền cấp dưới, và gần đây phải vay nóng… Thần cảm thấy tệ cho cấp dưới mình, nhưng thời hạn sắp đến rồi, thần nên làm gì đây…”

Sao ông lại cưới con mụ đó thế?

Khi tôi vừa nghĩ một điều cực kỳ thô lỗ như thế, cánh cửa đột ngột mở ra.

“Này Cưng! Tháng này không đủ tiền!?”

“Be, Bethina!? Ra khỏi đây mau! Anh đang có một cuộc nói chuyện quan trọng với Hoàng tử.”

Người vừa bước vào là một mĩ nhân với mái tóc vàng óng. Cô ta tầm tuổi tôi, hoặc có lẽ hơi lớn hơn. So với người chồng trong tuổi ba mươi, có thể gọi cô ta là thiếu nữ.

Tất cả những gì trên người ả đều loè loẹt. Bộ váy cùng loại với trang phục của những quý cô trong nội cung, và có vẻ những viên đá quý đính khắp người cũng là hàng thật.

Tôi có thể hiểu tại sao ông ta muốn ly dị rồi.

“Hoàng tử? Hoàng tử nào?”

“H, Hey!?”

“Là Arnold Lakes Adler. Xin lỗi vì đã làm phiền, Quý cô Baelz.”

“Arnold? Ah! Hoàng tử đần độn đó sao? Tôi đã nghe về anh từ đứa con trai của Công tước Horsvath. Hoàng tử tội nghiệp luôn bị người em trai chiếm hết mọi thứ, phải không? Thằng cha vô dụng này đang làm gì trong nhà chúng tôi thế?”

“…”

Bá tước Baelz cạn lời.

Tôi cũng sa mạc ngôn. Đến bây giờ, chỉ có Gield mới dám sỉ nhục tôi trước mắt công chúng. Có lẽ ả ta nghĩ mình sẽ ổn thôi vì Gield cũng làm như thế mà không bị sao cả. Nhưng Gied là bạn thuở nhỏ của tôi và là trưởng nam nhà công tước. Vị trí hai người hoàn toàn khác biệt.

Aah, ả này, đúng là con ngốc. Thấy sự bốc đồng (may chưa bốc shit) của mụ ta, tôi cảm thấy đồng cảm với Bá tước.

“B, Bước ra mau….”

“Haa? Ông đang ra lệnh tôi sao?”

“Sao cũng được, bước khỏi đây mau!!”

Có lẽ đây là lần đầu tiên mà vị Bá tước đây lại nổi giận với vợ mình đến thế.

Nuốt cục tức, Bethina rời phòng với vẻ mặt khó chịu.

“Xin ngài tha thứ cho sự bất kính của vợ tôi! Thưa Điện Hạ!”

“Tôi chẳng để tâm đâu. Dù sao thì tôi cũng quen rồi. Nhưng cô ta ngu ngốc thật, đúng không?”

“...Vợ thần đến với thần khi cô ấy mới mười bảy. Cô ấy là con gái của một quý tộc địa phương, và cô ấy rất nổi tiếng bởi vẻ đẹp của mình. Ngay lần đầu gặp nhau thần đã trúng ngay tiếng sét ái tình. Sau đó, thần đáp ứng bất cứ điều gì cô ấy muốn vì không muốn bị ghét, nhưng mọi chuyện ngày càng quá quắt! Ngay bây giờ, cô ta tự cho mình là thành viên hoàng gia hay quý tộc thượng lưu…”

“Tất nhiên rồi, tôi nghĩ chuyện này đúng là lỗi của vợ ông, nhưng là người chồng, ông phải chịu trách nhiệm cho việc nuông chiều cô ta. Là chồng thì ông nên uốn nắn hành vi vợ mình mới phải.”

“Vâng… đúng như Điện hạ nói.”

Có lẽ trái tim ông ta đã vỡ vụn.

Hình ảnh Bá tước đang cúi thấp đầu xuống thật đáng thương.

Chà, giờ nên làm gì nhỉ. Có lẽ tôi nên căn chỉnh lại kế hoạch của mình kể từ giờ.

Kế hoạch ban đầu là từ từ tạo niềm tin với Bá tước. Nhưng nếu cứ để ông ta một thân một mình thế này, có lẽ ông ta tự sát mất.

Chẳng còn cách nào nữa.

“Sao ông vẫn chưa ly dị ả ta thế, có phải do ông vẫn còn yêu không?”

“Vâng, nhưng… khi thần kể với Bệ hạ mình sắp cưới cô ấy, Bệ hạ rất hài lòng… và chúng thần nhận được rất nhiều quà cưới nữa.”

“Tôi hiểu rồi. Thế nên hơi khó để ly dị cô ta nhỉ.”

Lý do mà tôi để ý đến Bá tước Baelz không những là vì mặt yếu đuối của ông ta khi nhắc đến vợ.

Mà còn là do cha tôi khá ưng ông ấy.

Tôi đang nói đến chức vụ Bộ trưởng Bộ kỹ thuật. Bá tước Baelz đã luôn tận tuỵ trong công việc và ít ăn chơi, nên từ góc nhìn nhà tuyển dụng, rất đáng để đặt niềm tin vào ông ấy.

Nếu cha biết được tình cảnh của Bá tước, có lẽ Hoàng đế sẽ ủng hộ cho việc ly dị. Thế nhưng, không đời nào Hoàng đế lại biết cặn kẽ từng người trong nội các được.

Hiện giờ, vị bá tước này cần một người trung gian.

“Bá tước Baelz. Tôi biết ông không phải thằng ngốc. Hẳn ông phải biết lý do tôi đến đây nhỉ?”

“V, Vâng…là tuyển thần vào phe Hoàng tử Leonard, phải không?”

“Đúng, nếu có thể thì tôi muốn dành thêm ít thời gian để tạo lòng tin, nhưng dường như chúng ta không có thì giờ nhỉ. Tôi sẽ nhờ Leo cho cha tôi biết về hoàn cảnh của ông. Rồi, nếu cha tôi ủng hộ việc ly dị thì chia tay ngay lập tức. Tôi sẽ chuyển lời Hoàng đế đến nhà cha mẹ vợ ông, nên đừng lo lắng về điều đó.”

“T, Thật không ạ?”

Bá tước Baelz nhìn tôi như thể đang nhìn vị cứu tinh đời mình vậy. Ông đã bị ép đến mức nào thế.

Thôi thì, dù có hơi ích kỷ nhưng đây cũng là cho cuộc chiến ngôi vương. Cùng cho quý cô đó nếm thử vị nước mắt nào. Tất cả chỉ là vì lợi ích mà thôi. Bá tước có giá trị lợi dụng, còn vợ ông ta thì không.

Nhưng tôi phải nói thế nào với Leo đây? Rốt cuộc thì em ấy là em ấy, có lẽ phải nói trực tiếp thôi.

Nhưng tôi không muốn Leo phải nhìn mặt con ả đó. Ả ta sẽ làm Leo khủng hoảng tinh thần khi nhắc đến phụ nữ mất.

“Bá tước Baelz. Xin lỗi, nhưng ông có thể viết một lá thư thỉnh cầu Leo không?”

“M, một lá thư?”

“Đúng, ngay và luôn, theo cách đó thì dễ thuyết phục cậu ta hơn.”

“Thuyết phục?”

“Ông biết đó, Leo là người tốt. Nếu tôi tự mình nói với cậu ta về chuyện này, thì tôi chẳng khác gì một kẻ nhiều chuyện cả. Ông không muốn điều đó, đúng không?”

“V, vâng. Thần sẽ viết thư ngay.”

Theo lời đề nghị của tôi, Bá tước bắt đầu viết lá thư thỉnh cầu đến Leo.

Mặc dù ông ta thuộc giới thượng lưu và là trưởng nam kế vị một gia tộc làm quan trong triều, ai mà nghĩ chỉ một người phụ nữ lại làm ông ta khốn cùng đến thế.

Như tôi nghĩ, chọn vợ phải chọn cho kỹ.

Trong chốc lát, những cô gái xung quanh tôi như Finne và Elna xẹt qua tâm trí.

Nghĩ đến việc một trong số đó làm vợ tôi thôi đã sởn hết gai ốc rồi. Có lẽ tôi sẽ gặp rắc rồi cho dù có chọn ai đi nữa. Thôi thì kệ mịa chuyện đấy đi.

Dù gì đi nữa, tôi muốn vợ mình là người bình thường.

“Đ, Điện hạ, như này được chưa…?”

“Để tôi xem.”

Mặt tôi liền méo đi khi đọc những lời của Bá tước phàn nàn về vợ mình. Từng câu từng chữ thấm đẫm sự thất vọng về người vợ.

Tôi thở dài. Đúng hơn nên gọi bức thư này là tuyển tập nguyền rủa mới phải.

“Nhớ cẩn thận với mấy cái bẫy ngọt ngào sau khi hợp tác với chúng tôi nhé.”

“V, vâng! Thần sẽ không bao giờ để mắt đến bất kỳ người phụ nữ nào nữa! Thần sẽ dồn tâm trí phục vụ Hoàng tử Leonard và Hoàng tử Arnold!”

“Đừng có hiểu lầm tôi. Chúng tôi chỉ là cần ông giúp đỡ thôi. Ông phải phục vụ Hoàng đế Bệ hạ, không phải chúng tôi.”

“X, Xin hãy tha thứ cho sự nông nổi của thần.”

Tôi cần phải ghim chặt điều đó.

Nếu ông ta coi Leo là chúa công của mình, thì chỉ tổ tạo thêm kẻ thù cho chúng tôi thôi. Tôi muốn loại bỏ khả năng đó nhiều nhất có thể.

“Được rồi, tôi đã nhận được bức thư của ông. Ông sẽ biết kết quả trong vài ngày tới, nên cứ bình tĩnh mà chờ.”

“Vâng! Đa tạ ngài.”

Sau đó, tôi rời dinh thự Bá tước.

Khi tôi rời khỏi đó, quý cô kia cũng lườm tôi từ sau lưng ông ấy. Mong ông ta có thể kiên nhẫn thêm vài ngày.

Rốt cuộc, khi Leo đọc được bức thư, [Thế quái nào mà ông ta lại cưới một đứa như thế?], Leo liền hỏi. Sau khi tôi thuyết phục Leo và nhờ cậu ta chuyển lời đến cha, cha tôi hoàn toàn ủng hộ việc ly dị, và Bá tước liền chia tay sau đó.

Cha tôi không thể nào chịu nổi cảnh ứng viên bộ trưởng tương lai lại si mê và khốn đốn chỉ bởi đứa con gái của một quý tộc nông thôn được.

Với chuyện này này, Bá tước Baelz tham gia vào phe Leo, và tầm ảnh hưởng của Leo lớn hơn một xíu.

——————

Trans Eng: Bethina là tên của mĩ nhân đẹp trên Thiên Đàng, người có thể quyến rũ bất kỳ người đàn ông nào cho đến chết.

Trans Việt: Tên chương nên là: Một đồi hoa SIMP

Anyway, cám ơn mọi người đã đọc. Dạo này mình đang oẳng với toán, cụ thể là Matlab :< nên không có nhiều giờ :< Bác nào giỏi Matlab thì giúp iem với :<

Truyện Chữ Hay