"Em sợ”
"Ổn thôi Công chúa à. Các hiệp sĩ sẽ đến đây sớm thôi."
Bên trong dinh thự, Finne nhẹ nhàng xoa đầu Christa để dỗ dành em ấy.
Người hầu gái tiến lại gần Finne với vẻ lo lắng.
"Fi, Finne-sama...Umm..."
"Chuyện gì thế?"
"Chuyện là...người dân trong thị trấn muốn vào dinh thự..."
Hoàng đế cấm người dân rời khỏi nhà họ.
Tuy nhiên, chắc hẳn họ đang rất sợ hãi bởi trận chiến diễn ra gần đây, thế nên họ muốn lánh nạn trong dinh thự Lãnh chúa.
Finne không có ý định đổ lỗi lên đầu họ cho việc đó.
"Phu nhân lãnh chúa nghĩ thế nào?"
"Ngài ấy không biết phải làm thế nào, nên ngài ấy giao lại quyền quyết định cho Công chúa Christa và Finne-sama..."
"Tôi hiểu rồi...Thưa Công chúa. Ngài muốn làm gì..."
"...Em không biết...nhưng, em sợ..."
Chrita nắm chặt y phục Finne trong sợ hãi.
Lãnh chúa hiện đang chiến đấu bên cạnh Hoàng đế, còn Christa thì đang ở đây, nên ý kiến của em ấy có thẩm quyền cao nhất. Do đó, phu nhân không thể tự mình đưa ra quyết định.
Nắm lấy bàn tay bé nhỏ, Finne đáp lại.
"Thần hiểu rồi...vậy thì, ngài định bỏ mặc những người cũng đang sợ hãi như ngài?"
"Điều đó...không tốt..."
"Tại sao?"
"...Nii-sama sẽ giận mất."
"Đúng thế, Hoàng tử sẽ giận. Giờ thì, hay là chúng ta đem những người già, trẻ em, và người đau ốm vào dinh thự trước?"
"Được thôi..."
"Thần sẽ ra ngoài một lúc. Ngài ổn khi ở một mình chứ? Ai ai cũng sợ hết cả, thần sẽ làm họ yên lòng hơn chút."
"...Un..."
Christa vẫn trông như thể sắp khóc, nhưng Finne đặt em ấy lên ghế với nụ cười. Sau đó, cô rời phòng sau khi nhờ hầu gái chăm sóc cho Christa.
Finne đi về phía lối vào.
Ở đó, cô thấy cảnh vệ chĩa kiếm vào người dân.
"Nhanh cái chân lên và về nhà đi! Các ngươi không nghe lệnh Bệ hạ sao!?"
"Tôi cầu xin anh! Xin hãy cho chúng tôi vào!"
"NGƯƠI!"
"DỪNG LẠI NGAY!"
Trong tình thế hiểm nguy đó, Finne hét lên với cảnh vệ.
Dù bản thân Finne chỉ là con gái một Công tước, cô lại được biết đến là Công chúa Hải âu Lam, cái tên được chính Hoàng đế ban cho, và cô được đối xử như một thành viên trong hoàng gia.
Ở đây, tiếng nói của hoàng gia có trọng lượng nhất. Thế nên, các binh lính ngay lập tức thu kiếm lại và quỳ gối.
"Fi, Finne-sama..."
"Thứ mà ngươi nên chĩa kiếm vào không phải là người dân, đúng chứ?"
"Vâng, đúng như ngài nói. Hãy tha thứ cho sự ngu dốt của thần..."
Hài lòng với câu đáp đó, Finne nhìn vào đám đông ở trước cổng.
Số lượng bọn họ không chỉ là một hai trăm.
Trong số đó, có người dân, quý tộc đến xem lễ hội, và cả các thương nhân. Ai nấy đều rất sợ hãi.
"Ta là Finne von Kleinert. Mọi người có lẽ biết đến ta với cái tên Blau Mowe."
Nói thế, cô chỉ vào chiếc trâm cài màu lam mang hình hải âu trên mái tóc mình.
Đây là bằng chứng cho vẻ đẹp trường tồn được chính Hoàng đế ban tặng.
Vài người ở đây biết rằng Hoàng đế yêu quý Finne như thể con gái mình, và họ đồng loạt quỳ gối xuống.
Tuy nhiên, từ bên trong đám đông, có vài thanh niên trẻ đẩy người khác ra để tiến lên phía trước.
“Oh! Finne-sama! Là tôi đây! Gield!"
Với Finne, đó là giọng nói mà cô không muốn nghe nhất.
Dù cho hắn là bạn thời thơ ấu của Arnold, Finne không thể nào bỏ qua việc hắn đã đánh anh ta. Gield von Horsvath và tùy tùng của hắn đang cười khi thấy Finne.
Hắn chắc mẩm cô sẽ để bọn hắn vào và ích kỷ đẩy người khác sang bên cạnh để tiến lên. Không thèm tham gia vào trận chiến, hắn chỉ quan tâm đến bản thân mình và tìm một nơi an toàn để trốn.
Nhìn bọn này, Finne cảm thấy dòng máu quý tộc trong người đã bị ô uế.
Cô chưa bao giờ cảm thấy nhục nhã khi quan sát cha mình. Ngay cả người anh trai chẳng có gì tốt của cô cũng chưa bao giờ làm cô có cảm giác đó. Nhưng hành động của Gield đã xoá bỏ đi ý nghĩa của từ 'quý tộc'.
Để được người khác tôn trọng, bạn phải xứng đáng với điều đó trước.
Thế nên Finne mặc kệ hắn ta.
"Chúng tôi sẽ để trẻ em, người già, và kẻ đau ốm vào. Những ai khoẻ mạnh xin hãy tập trung lại ở toà nhà lớn nhất mà mọi người tìm được và chặn cửa vào lại. Tsunami chỉ đơn giản là một làn sóng quái vật lớn thôi. Bọn chúng không có hứng thú với mạng sống con người. Xác suất lũ quái vật tiến vào Kiel rất thấp, mọi thứ sẽ ổn thôi nếu chúng ta có thể câu ít giờ. Ta sẽ mở cổng."
"Fi, Finne-sama? Là tôi đây! Gied! Ngài đã quên tôi rồi sao?"
"Ta nhớ anh rất rõ. Gied-sama nhà công tước Horsvath."
"Aah, thần rất hân hạnh. Vậy thì chúng thần có thể vào chứ?"
Hắn cố bước vào dinh thự như thể đó là lẽ thường vậy.
Đứng ở vị trí Arnold, lựa chọn khôn ngoan sẽ là để cho hắn vào. Sau cùng thì bạn không cần phải tạo ra kẻ thù không cần thiết.
Thế nhưng, Finne chọn không làm điều đó, dù việc này trái với mong muốn của Arnold.
Thế nên.
"Liêm sỉ ngươi để chó gặm rồi à! Ngươi thậm chí còn chẳng thèm cân nhắc đến việc chiến đấu bên cạnh Bệ hạ mà lại đi tìm một nơi để trốn! Ngươi không thấy có lỗi với bậc tiền bối đã sáng lập và gìn giữ dòng dõi nhà Horsvath sao!?"
"Cá...!? Cô! Cô nghĩ ta là ai!"
"Ngươi là ai thì kệ mẹ ngươi. Chỉ có trẻ em, người già, và kẻ ốm yếu mới được vào dinh thự, những người khác xin hãy vui lòng đi chỗ khác. Đây là lệnh của Công chúa Điện hạ Christa. Nếu ngươi tiếp tục lãng phí thời gian như thế này, ngươi có thể tự mình phản đối Công chúa sau. Tuy nhiên, vào lúc đó, ta tự hỏi ai mới là người sẽ bị trừng phạt, rõ như ban ngày rồi chứ!"
"Kuh...! Đừng có láo chỉ vì Leonard chống lưng cho cô! Nhớ đấy! Ta sẽ không bao giờ tha cho cô!"
Với lời tuyên bố như thế, Gied rời dinh thự cùng với tuỳ tùng.
Thấy Gied rời đi, Finne thở dài và mỉm cười ra lệnh cho cảnh vệ mở cổng.
Thấy hành động trước đó của Finne, mọi người để những đứa trẻ, người già, và kẻ ốm lại và rời đi mà không than phiền câu nào.
Sau khi đưa những người đó vào, Finne bước vào bên trong dinh thự và ra lệnh cho người hầu chặn các lối vào lại.
"Hãy chặn các cửa kĩ nhất có thể! Khi lũ quái vật đến, hãy cùng nhau đẩy lùi chúng. Sẽ ổn thôi miễn là chúng ta có thể xoay xở chặn chúng lại đến khi chúng thay đổi lộ trình."
"Vâng! Finne-sama!"
"Finne-sama! Công chúa Christa cho gọi người!"
"Tôi đến liền đây. Mọi người không phải sợ gì hết! Các hiệp sĩ chắc chắn sẽ đến cứu chúng ta."
Finne nở nụ cười tươi nhất có thể và động viên tất cả những người bên trong dinh thự.
Cô nghĩ ít nhất thì cô phải là người luôn giữ nụ cười trên môi. Trên thực tế, đây là tất cả những gì cô có thể làm.
Là con gái một Công tước, cô có thể dùng ít ma thuật, nhưng cô chỉ giỏi ma thuật phục hồi thôi. Cô không thể dùng ma thuật công kích được.
Cô cũng không thể chiến đấu như Elna.
Cô cảm thấy cay đắng trước sự thật đó. Dù đã rời lãnh thổ để giúp đỡ Arnold, nhưng cho đến giờ, cô vẫn chưa làm được gì cho anh ta cả.
Với Finne, chăm sóc cho Christa là nhiệm vụ đầu tiên mà Arnold giao cho cô. Thế nên cô nghĩ cô sẽ không rời xa em ấy dù có bất cứ điều gì, nhưng.
"Nếu chúng ta không lấy cây sáo đi, lũ quái vật sẽ tiếp tục tiến đến đây!!"
Nghe Christa hét lên, Finne nhớ lại một thứ.
Cuộc hội thoại giữa Arnold và Christa.
Christa nói Kiel sẽ bị lũ quái vật bao vây. Và nó đã thật sự xảy ra.
Chỉ cần Arnold nghiêm túc lắng nghe lời em ấy, Finne quyết định cô cũng phải nghe theo em ấy. Thế nên Finne ôm chặt lấy Christa.
"Thưa Công chúa. Ổn thôi. Thần sẽ đi tìm cây sáo. Ngài có thể nói vị trí của nó không?"
"Không...cô sẽ chết..."
"Ổn thôi. Dù sao thì vận may thần rất lớn. Và nếu mọi chuyện trở nên nguy hiểm, Al-sama chắc chắn sẽ đến cứu thần"
"...Thật sao?"
"Vâng, đúng thế. Thế nên xin hãy cho thần biết. Cây sáo đang ở đâu?"
"...Ta thấy nó rơi ra ở ngọn tháp đồng hồ...nó là nguyên nhân của..."
"Hiểu rồi. Thần sẽ đi và lấy nó.”
Nói thế, mặc cho hầu gái phản đối, Finne đi đến ngọn tháp đồng hồ, toà nhà cao nhất ở trung tâm thành phố.
———————————
Kích thước tháp đồng hồ ở Kiel khác với các thành phố khác.
Nó có chiều cao hàng chục mét và là một thắng cảnh thu hút nhiều khách du lịch ở Kiel.
Finne leo lên tháp đồng hồ với hơi thở hổn hển.
Ở chiều ngược lại, Elna đang gặp bế tắc trong trận chiến với Sam và Dean trên bầu trời.
"Tsk! Thật phiền phức!"
Dean từ bỏ việc tấn công trực diện Elna. Không phải là bất khả thi để bọn hắn đánh bại Elna, nhưng cách đó tốn quá nhiều thời gian.
Giờ là lúc chúng tung ra mánh khóe giấu trong tay áo.
Dean lấy ra cây sáo ma thuật có thể điều khiển quái vật, [Hameln]. Nếu hắn có thể tăng số lượng quái vật lên, là một hiệp sĩ, Elna có nghĩa vụ phải bảo vệ Hoàng đế.
Lúc đó, Dean và Sam sẽ có lợi thế.
Với ý định dụ thêm quái vật đến Kiel, Dean đưa cây sáo Hameln lên miệng thổi. Tuy nhiên, theo bản năng, Elna cảm thấy cô không thể để điều đó xảy ra được, nên cô tấn công Dean.
"Ta sẽ không để người làm thế!"
"Kuh!?"
Dean xoay xở tránh được đòn tấn công, nhưng cây sáo Hameln lại tuột khỏi tay hắn và đang rơi xuống thành phố Kiel bên dưới.
Thấy vậy, Dean vội vã đuổi theo nó.
"Chết tiệt!"
"Trở lại đây!"
Cây sáo đó không phải là của Dean. Đó là thứ mà đối tác đã giao cho hắn. Với thứ này, Dean lập nên một kế hoạch để lợi dụng Carlos và tổ chức cuộc tập kích này.
Thế nhưng, đối tác của hắn lại nói rằng bọn hắn phải phá huỷ cây sáo sau khi kết thúc mọi chuyện. Đó là lời hứa giữa đối tác và bọn hắn.
Không có kẻ đối tác đó, rất khó để thoát khỏi, hay thậm chí là sống sót ở nơi này. Việc phá huỷ cây sáo liên quan đến sự sống còn của bọn chúng.
Thế nên Dean cố đuổi theo cây sáo trong tuyệt vọng. Thấy hành vi đáng ngờ ấy, Elna cảm thấy có gì đó sai sai và đuổi theo cây sáo.
Trong khoảng thời gian cây sáo đang rơi, hai bên tung ra vô số đòn tấn công trên bầu trời.
Và khi nó đến gần tháp đồng hồ, một bàn tay trắng trẻo đột ngột xuất hiện và bắt lấy cây sáo.
"!!?"
Bắt lấy cây sáo đang rơi với động năng lớn, Finne bằng cách nào đó xoay xở để giữ bản thân không bị rơi khỏi tháp.
Cô thở ra nhẹ nhõm vì đã bắt được nó, nhưng ngay lập tức, cô nghe thấy tiếng hét của Elna.
"Chạy ngay! Finne!!"
Vừa ngẩng mặt lên, cô thấy Dean bắn một khối ma năng phá huỷ tháp đồng hồ.
Kết quả là cô trượt chân và ngã xuống.
Tuy nhiên, Finne không để tâm đến điều đó.
Cô biết rõ mối nguy hiểm từ lúc bắt đầu. Thế nên Finne ném cây sáo đến chỗ Elna, người đang bay đến chỗ cô. Sau khi thấy Elna bắt được cây sáo với vẻ ngạc nhiên trên mặt, Finne mỉm cười.
"Aah...cuối cùng mình đã có ích rồi."
"Con ả khốn khiếp!!"
Trong cơn giận, Dean bắn một khối ma năng khác đến Finne, người đang rơi xuống.
Cô không có cách nào để né khối ma năng đó giữa không trung cả.
"FIIINNNNEEEEE!!??"
Elna hét lên.
Giao phó lại Arnold cho Elna, Finne nhắm mắt lại.
Vào khoảnh khắc đó, cô bỗng cảm thấy thứ gì đó sáng lên trên bầu trời, nhưng Finne không có thời gian để tâm đến nó nữa.
Mặc dù cô đã chuẩn bị để đối mặt với cái chết và nhắm nghiền mắt lại, cơn đau và cú va chạm mà cô chờ đợi đã không bao giờ đến.
Thay vào đó, cô cảm thấy ấm áp.
Khi mở mắt mình ra, Finne đang ở trong vòng tay một mạo hiểm giả với mặt nạ bạc.
Cô kinh ngạc đến mức không nói được lời nào. Cô chỉ muốn làm Christa bình tĩnh lại khi nói rằng anh ta sẽ đến để cứu cô. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng anh ta lại thật sự đến để cứu cô.
Cùng lúc đó, một người khác cũng kinh ngạc không khác gì Finne.
Đó là Dean.
"Thằng khốn...có thể huỷ bỏ đạn ma thuật của ta, ngươi là ai...? Nói cho ta tên của ngươi!!"
"...Mạo hiểm giả trực thuộc hội mạo hiểm gia ở kinh đô, mạo hiểm giả hạng SS, Silver...ta đến để đánh bại ngươi."
Chiếc mặt nạ bạc và áo choàng đen đặc trưng.
Mạo hiểm giả được biết đến như là mạo hiểm giả mạnh nhất trong lịch sử đế quốc đã xuất hiện.