Act 3-12: Cách đối xử đúng với những con chuột đáng thương.
Trans: Midz
Edit: The cheerful Armchair Detective
『Đấng tối thượng của thần, lũ chuột bây giờ đang hướng thẳng về chỗ này.』
Hai tiếng sau đó, tôi nhận được báo cáo từ Girimekhala rằng lũ chuột đã tiến vào Vùng Đất Nguyền Rủa.
Chúng tôi vẫn còn cách khá xa so với vị trí của lũ chuột một chút nhưng vẫn sớm hơn nhiều so với những gì mà chúng tôi dự tính. Có vẻ như Girimekhala thực sự phấn khích khi nhận được mệnh lệnh của tôi. Chà, dù sao thì điều đó cũng khiến tôi cảm thấy mọi chuyện đều theo sự tính toán của bản thân.
Sau đó tôi quyết định đứng lên.
「Ngươi đừng trốn nữa và lộ diện đi. Ngươi đã theo dõi bọn ta được một lúc khá lâu rồi, đúng không?」
Tôi bảo lũ chuột đáng thương đang bao vây chúng tôi xuất đầu lộ diện.
「Hou! Ra là ngươi đã biết bọn ta đang trốn ở quanh đây à, eh!」
Sau đó, những gã đàn ông mang trên người vũ trang, cùng bộ giáp không khá nhẹ, dẫn đầu đoàn chính là một tên hói mặt đầy sẹo, lần lượt xuất hiện với nhau.
Mặc dù Thần Nhãn không thể sử dụng được trong Vùng Đất Nguyền Rủa của Girimekhala nhưng nó không hề ảnh hưởng đến ngũ quan vốn có của tôi. Sáu người ở trước mặt tôi; năm đến tám người đang đứng trên ngọn cây xung quanh vị trí chúng tôi đang đứng, giương tên, sẵn sàng giết tôi bất cứ lúc nào.
Và đúng như những gì tôi dự trù – mặc dù tôi gặp khó khăn trong việc cảm nhận sự hiện diện của chúng bởi vì chúng quá yếu-ít nhất thì chúng cũng được rèn luyện kỹ lưỡng những điều căn bản nhất. Mỗi người trong số chúng đều có thể được gọi là chuẩn lính đánh thuê.
Trước hết, hãy xác nhận thái độ của bọn chúng khi gặp được kẻ mà bọn chúng cho là yếu hơn họ.
Tôi đứng dậy khỏi ghế và cố gắng tỏ ra biểu cảm vô cùng sợ hãi, như thể đang cố gắng bảo vệ Anna và những người khác.
「Chỉ có trẻ con ở nơi này mà thôi. Làm ơn hãy tha cho chúng tôi!」
Tôi nói với bọn chúng như vậy, và cúi gập mình xuống.
「Kai, Cái quái—」
Anna rõ ràng như chết lặng khi nhìn thấy hành động của tôi, nhưng cô ấy vẫn thu lại điều mà cô ấy đang nói giở. Có vẻ như cô ấy cũng nhận ra được mục đích mà tôi muốn thực hiện.
「Không! Dù cho là trẻ em hay người già, bọn tao sẽ giết hết. Và bọn tao có mệnh lệnh tuyệt đối từ cấp trên là bắt hết toàn bộ phụ nữ. Nhưng dĩ nhiên là, bọn tao sẽ tận hưởng vẻ đẹp đó theo cách trọn vẹn nhất rồi.」
Tên thủ lĩnh hói vừa nói vừa liếm môi với giọng điệu chói tai.
「Không phải tên này đã mang theo một ả đàn bà khá ngon nghẻ hay sao? Thủ lĩnh, ngài nhất định phải để chúng tôi cùng ngài tận hưởng con đàn bà đó.」
Cảm nhận được những ánh nhìn ghê tởm của lũ lính đánh thuê không ngừng tập trung vào gương mặt và hông và cả ngực của mình, Anna tỏ ra vô cùng khó chịu và nhéo vào mạn sườn của tôi. Được rồi, cô thắng rồi đấy. Làm ơn hãy kiên nhẫn đi! Tôi sẽ giải quyết chúng cùng một lượt.
「Chắc chắn rồi! Các ngươi có thể thưởng thức ả đàn bà đó. Thay vào đó, ta sẽ chơi đùa thỏa thích với ả nữ Công Tước đó. Ta nghe nói ả là mỹ nhân đứng thứ 2 trong vương quốc, nếu không muốn nói ả chính là mỹ nhân đẹp nhẫn trong vương quốc này.」
「Ngài có chắc là con lợn Ketzer đó đặc biệt ra lệnh cho chúng ta bắt ả đó và không được động đến ả đó, ngài nhớ không?」
「Ha! Làm như những tên lính đã chết có thể nói với chủ nhân của chúng về điều đó. Không phải lo! Sẽ chẳng có ai biết về chuyện đó đâu」
Họ biết rằng Felis Loto Amelia đang ẩn náu ở đâu đó trong khu rừng này. Có vẻ như tin đồn tôi cố tình tung ra trong thế giới ngầm đã đạt được hiệu quả truyền thông cực kỳ dễ dàng.
Sau đó, một trong những người của họ nhìn trộm vào lều của chúng tôi và thấy Faf và Myu đang ngủ.
「Ho! Một con nhóc tóc vàng và một con nhóc thú nhân tóc bạc phải không? Mấy đứa các ngươi đừng có kể cho tên Ketzer đó về mấy đứa này! Hãy bán mấy đứa đó cho kẻ buôn nô lệ. Ngay cả khi ở mức giá rẻ nhất, chúng ta cũng có thể thu về được hơn trăm ngàn đồng oar.」
Hắn ta đưa ra một lời nhận xét vô cùng thô tục.
「Kai, hãy đảm bảo rằng không có một tên khốn kiếp nào trong số bọn chúng còn sống sót ra khỏi đây.」
Anna nhìn những tên lính đánh thuê với ánh mắt cực kỳ giận giữ. Cô ấy tức đến mức khi thốt ra những lời nhận xét như thế trong khi thủ thế và tay đưa vào nắm lấy chuôi kiếm. Ý tôi là, cô ấy bây giờ thực sự đã nghiêm túc rồi. Chà, những con chuột tội nghiệp đó có thể đã khiến cô ấy tức giận khi chúng định làm những điều kinh khủng mà không lời nào có thể diễn tả với Faf và Myu, những người mà cô ấy quan tâm như em gái nhỏ của mình.
「Cô nói đúng. Chúng có lẽ sẽ trở nên quá phấn khích và tự bắn tinh nếu chúng ta để chúng sống lâu thêm ở trên đời này.」
Khu rừng vây quanh chúng tôi đã tràn ngập tử khí dày đặc từ rất lâu rồi. Và lũ ngốc này thực sự đã phấn khích đến mức không thể nhận ra được điều đó.
Điều đặc biệt nhất ở những thuộc hạ mà Girimekhala đào tạo chính là bọn họ cực kỳ trung thành với tôi. Đúng hơn, có thể gọi bọn họ là lũ cuồng tín rồi. Vào lúc này, tôi nhận ra những tên này thực sự đã xong đời, kể cả khi tôi không tự tay lấy mạng của bọn họ.
Chà, không phải là tôi có ý định tha mạng cho những kẻ rác rưởi thích đùa giỡn với mạng sống của người khác đâu. Vậy thì, tôi đoán là tôi phải cố gắng hết sức mình trong việc khai thác thông tin mà bọn rác rưởi này đang có rồi.
「HAAH!? Hai đứa các ngươi đang nói chuyện vớ vẩn gì thế?」
Một tên lùn tiến lại gần chỗ của tôi, túm lấy cổ áo của tôi và hành động như một ông sếp. Khoảnh khắc hắn làm như vậy, một cơn bão nồng đậm sát ý bùng nổ ngay từ khu vực xung quanh khu rừng.
「T-Thủ lĩnh, tôi có linh cảm không tốt khi ở chỗ này. Hãy bắt cóc bọn chúng và rời khỏi nơi này ngay lập tức!」
「Ừ-ừ. Ngươi nói đúng.」
Những tên rác rưởi này mặc dù chúng có ngu ngốc đến đâu, khi tiếp xúc với luồng sát ý mạnh như vậy, bọn chúng chắc chắn sẽ chú ý tới. Chà, không phải là cấp dưới Girimekhala của tôi không cố gắng che giấu nó đâu.
「Xin lỗi nhé! Các ngươi không thoát được khỏi nơi này đâu!」
Tôi kéo thanh 【Raikiri】ra khỏi bao kiếm,truyền mana của bản thân vào trong thanh kiếm và khiến năm người bọn chúng bốc hơi chỉ bằng một đòn đánh nhanh như chớp.
「E-Eh?」
Sắc mặt của tên hói vô cùng đặc sắc sau khi nhìn thấy cấp dưới của mình biến mất như thế.
「G-Giết hết tất cả bọn chúng!!」
Tên hói hú lên khi chĩa kiếm về phía tôi, tuy nhiên, câu trả lời duy nhất cho lời nói của hắn chính là sự im lặng tuyệt đối.
「OI! Các ngươi đang làm cái quái gì thế? Bắn tên đi, lũ chết tiệt!」
「Nếu mà ngươi đang tìm những tên ngốc đang chĩa mũi tên về phía chúng tôi, thì chúng đã bị hạ gục rồi. Đúng hơn thì chúng tôi đã ép bọn chúng phải lên chuyến xe xuống thẳng tới địa ngục rồi.」
Sự hiện diện của các cung thủ xung quanh chúng tôi vốn đã biến mất từ lâu. Thành thực mà nói, đây là lần đầu tiên tôi thấy thuộc hạ Girimekhala tức giận tới mức không thèm che giấu sát khí của bản thân. Có vẻ như những tên lính đánh thuê kia không thể nào chết một cách yên bình được.
「K-không thể nào…」
Tên hói cố gắng rút lui, trốn chạy khỏi những điều mà hắn chưa thể tìm ra câu trả lời. Tuy nhiên, cuối cùng hắn ta đã va phải một người khổng lồ. Sau đó hắn ta rụt rè quay lưng lại nhìn.
「GIHIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII!!」
Và tiếng hét đó của hắn ta như thể muốn nổ tung hai lá phổi vậy.
Chà, đó sẽ là phản ứng tự nhiên nếu bạn quay lại và thấy một con quái vật khổng lồ đứng bằng hai chân với chiếc vòi dài đứng ngay sau bạn với tư thế oai hùng.
「Cảm ơn vì sự cống hiến của ngươi. Ta cũng sẽ tra khảo chéo anh ta ngay bây giờ. Hãy chăm sóc Anna cùng mấy đứa nhỏ.」
『Như ước nguyện của người!』
Girimekhala quỳ xuống đất và cúi đầu nhận mệnh.
「Anna, chúng ta sắp thực hiện kế hoạch tiếp theo. Giúp tôi đánh thức Faf và Myu,và vui lòng dọn dẹp chiếc lều trong khi tôi tra khảo tên hói này !」
「Đã rõ!」
Anna gật đầu một cái rồi bước vào căn lều nơi mấy đứa trẻ đang say giấc nồng.
「Chà, đề không phải lãng phí thời gian của chúng ta. Ta có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi đây.」
Tôi tóm lấy gáy của gã hói kẻ mà đang kêu lên như một con chim nào đó và kéo hắn vào trong rừng.